Chương 16: Một kiếp người đã qua

Trần Tam giật mình, chốc bừng tỉnh lại, nhìn xuống thấy tay mình đan chặt vào tay người khác.

Ngước lên nhìn, lại thấy khuôn mặt quen thuộc

"A Yên!"

Trần Tam mở to mắt,tim chốc đập nhanh hơn vì bất ngờ,hơi thở dồn dập theo tiếng chân chạy,trong khung cảnh trời đất xám xịt, lá bay xào xạc,vạt áo phấp phới trong gió, có hai nam nhân học trò nắm tay nhau chạy đi, như hình ảnh hai đứa trẻ năm đó chơi đùa chạy giỡn, nhưng với lúc này, cũng là chạy nhưng là chuyện gấp rút.

A Yên quay lại, đích thực là hắn rồi, nhưng trên đôi mắt như vô vọng không đáy, chứa tia sợ sệt như che giấu điều gì trái ngược với cái nụ cười mà y thấy.

"Mau nhanh lên. "

A Yên kéo y chạy nhanh hơn.

Lúc này Trần Tam chợt cảm nhận được, cảm nhận rằng người bạn tri kỉ nhất của y lúc này đang gặp nguy hiểm,và bây giờ dường như y sẽ đánh mất người bạn này mãi mãi, đánh mất người bạn tri kỉ.

A Yên, rốt cuộc cậu đang sợ điều gì?

Hắn dẫn y chạy khỏi đám người đó, đến một con đường làng vắng,hai bên đường đó dẫn đến khu rừng âm u. Đến đây, hắn chợt buông tay, để y đứng trước mình.

Trong lúc hoảng loạn,y làm rơi ngấn đội đầu, để lộ ra búi tóc cao.

"Mau đi đi "------A Yên nói.

Trần Tam quay lại, vẻ mặt hoang mang nhìn A Yên. A Yên vẫn cố tỏ vẻ mình ổn,nở nụ cười gượng gạo với y,tỏ ra hạnh phúc mà bảo y chạy vào khu rừng.

"Mau chạy vào khu rừng đó đi, sẽ có người đón cậu. "

Trần Tam nhìn mắt y,trong mắt có chút ngờ nghệch, nửa muốn giúp đỡ người bạn này.

"Có chuyện gì thì chúng ta cùng giải quyết..."

"Tớ không sao mà, cậu mau đi đi. "

Trần Tam vẫn không biết nên làm gì, gió lúc này thổi nhè nhẹ hơn làm lay động cánh đồng hoa cỏ lau, khung cảnh u buồn như sắp chia li.

"Mau đi đi,kẻo thánh thượng hắn bắt cậu đấy. "

Vừa dứt câu,xa xa vang lên tiếng hét của Trịnh Nghị:

"Mau bắt phạm nhân Trần Tam lại. "

"Mau nhanh đi. "

Không còn thời gian nữa,y đành quay đi chạy vào rừng sâu, nghĩ rằng Trịnh Nghị sẽ không làm gì A Yên.

Nhưng y không biết,đời không như y nghĩ, lần này là lần âm dương cách biệt.

Chạy vào khu rừng kia,lẩn mình vào các cành cây rậm rạp âm u,y chợt nghe tiếng nói:

"Tên khốn!Sao ngươi dám để hắn chạy hả?"

Trịnh Nghị đá A Yên ngã lăn xuống đất, rồi tay lại nắm cổ y giơ lên cao.

"Ngươi dám để hắn bỏ chạy,tin ta xử ngươi không?"

Nhưng A Yên vẫn phì cười:

"Ngài giết ta đi,ta không thể làm trái lương tâm,ta không thể hại bạn bè. "

"Thế bạn bè có quan trọng bằng mạng sống không?"

A Yên nhìn xa xăm, nhìn về phía khu rừng nơi Trần Tam chạy vào, miệng mở to nói:

"Đời này A Yên ta nguyện sống chết vì tình bạn. "

Lòng y thoáng nhớ đến những kỉ niệm vui vẻ giữa y với Trần Tam, nhớ đến mùa xuân năm đó có hai đứa trẻ cười đùa dưới hoa đào, từng cánh hoa rơi nhẹ nhàng xuống đất, đôi khi khẽ đậu vào vai, gió nhẹ thổi lay tóc hai đứa,ai nấy cũng quần áo đủ màu đẹp mắt,hoa văn chim phụng lung linh, mùa xuân của những đứa trẻ mồ côi tuy không ấm áp gắn kết như gia đình nhưng lại có sự sum vầy của thầy trò.

Đến đây,y lại nhớ đến thầy của mình ---Đỗ Tánh. Người thầy đầu tiên phạt đánh y, đầu tiên dạy y, đầu tiên nuôi dưỡng y, nhưng cũng là người đầu tiên ăn thức ăn thừa của y, chăm sóc y trong những lúc bị bệnh, chơi đùa cùng y trong những lúc rảnh rỗi,và cũng là người chia sẻ mọi chuyện buồn với y, cũng là người thầy cuối cùng.

Một kiếp người đã qua, chớp mắt thời gian như mây bay, ngước nhìn khung cảnh quê hương lần cuối.

Cảm ơn trời đã cho y một người thầy mẫu mực, cảm ơn trời đã cho y một người bạn tri kỉ để y có thể bảo vệ.

_________________________________

Trịnh Nghị trợn to mắt, vương tay rút lấy cây kiếm trên hông, không nhanh không chậm đâm xuyên bụng A Yên,tay vẫn còn giữ chặt cổ hắn.

Những ai trái lệnh, phải chết!

A Yên không vùng vẫy, để yên mà chịu đựng,y biết thể nào mình cũng chết, số mình không thể làm quan. Thanh kiếm xuyên qua thân thể càng sâu hơn,máu chảy như nước đổ,tay càng siết chặt hơn.

Y thấy được hơi thở mình yếu dần đi, tâm trí rơi vào hư vô ảo ảnh, nhìn xuống máu càng chảy nhiều hơn nhưng không biết nói gì.

Trần Tam từ nãy giờ, đã thấy rồi.

Y che miệng khóc không thành tiếng, khoé mắt hơi rưng rưng vì cảm kích sự hi sinh của người bạn tri kỉ, người quỳ xuống mà nắm từng tán lá.

"A... Yên..."---Y nấc lên.

Đời này,y mất đi người bạn tri kỉ.

Đang khóc vì đau đớn, chợt một bàn tay thô ráp lôi y lên, đặt lên yên ngựa mà nói nhỏ:

"Đừng khóc nữa...kẻo hắn phát hiện. "

Trần Tam chợt nín.

Giọng nói này không phải của Lý Nhân mà già hơn tí, như các bậc lão làng, không để y suy nghĩ người kia đạp hông ngựa mà phi nhanh.

"A Yên.

Mắt nhìn tri kỉ dần xa.

Không biết là do ảo ảnh hay thật,y thấy A Yên cười.

Hot

Comments

🪻💜🤗

🪻💜🤗

ui cha vậy là nghi ngờ lộn người hả sorry anh bạn nhé

2024-11-12

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trần Tam
2 Chương 2: Tướng quân
3 Chương 3: Đụng chạm thân thể
4 Chương 4: Phu nhân
5 Chương 5:Lên đường
6 Chương 6: Gặp vua
7 Chương 7: Thử thách lòng người
8 Chương 8: Nhìn người ra đi
9 Chương 9: Lễ thân nghinh
10 Chương 10: Sở tướng quân
11 Chương 11: Bầu trời đêm
12 chương 12: Cửa tù
13 Chương 13: Khóc trong lòng người
14 Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15 Chương 15: Gió thổi
16 Chương 16: Một kiếp người đã qua
17 Chương 17: Dương phu nhân
18 Chương 18:Tru di cửu tộc
19 Chương 19:Thanh Xuân lầu
20 Chương 20: Nhân dân đói khổ
21 Chương 21: Minh Mãn
22 Chương 22: Gặp lại người
23 Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24 Chương 24: Trâm cài định mệnh
25 Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26 Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27 Chương 26:Về làng
28 Chương 27: Người thương của thầy
29 Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30 Chương 29: Thuốc độc
31 Chương 30:Không thể giữ
32 Chương 31: Tự vẫn
33 Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34 Chương 33:Vô số sinh mạng
35 Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36 Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37 Chương 36:Đánh dấu
38 Chương 37: Ấn bảo
39 Chương 38: Nướng gà
40 Chương 39: Bắp hầm
41 Chương 40: Bí mật lộ diện
42 Chương 41: Thi đình
43 Chương 42: Mảnh tình tan
44 Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45 Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46 Chương 45: Em đâu rồi?
47 Chương 46: Hát thuyền
48 Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49 Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50 Chương 49: Mắt quan...
51 Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52 Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53 Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54 Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55 Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56 Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57 Chương 55: Canh mùa đông
58 Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59 Chương 57: Bảng vàng
60 Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61 Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62 Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63 Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64 Chương 62:Hồi ức
65 Chương 63:Mua trầu
66 Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67 Chương 65:Cậu hơn ai khác
68 Chương 66:Cháo lươn
69 Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70 Chương 68:Cố chấp
71 Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72 Chương 70(H):Chịu phạt
73 Chương 71(H): Kích...thích
74 Chương 72:Vua Trung Dung
75 Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76 Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77 Chương 75: Vỡ vụn
78 Chương 76
79 Chương 77
80 Chương 78
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trần Tam
2
Chương 2: Tướng quân
3
Chương 3: Đụng chạm thân thể
4
Chương 4: Phu nhân
5
Chương 5:Lên đường
6
Chương 6: Gặp vua
7
Chương 7: Thử thách lòng người
8
Chương 8: Nhìn người ra đi
9
Chương 9: Lễ thân nghinh
10
Chương 10: Sở tướng quân
11
Chương 11: Bầu trời đêm
12
chương 12: Cửa tù
13
Chương 13: Khóc trong lòng người
14
Chương 14: Trọng nam khinh nữ
15
Chương 15: Gió thổi
16
Chương 16: Một kiếp người đã qua
17
Chương 17: Dương phu nhân
18
Chương 18:Tru di cửu tộc
19
Chương 19:Thanh Xuân lầu
20
Chương 20: Nhân dân đói khổ
21
Chương 21: Minh Mãn
22
Chương 22: Gặp lại người
23
Chương 23:Nụ hôn đầu tiên
24
Chương 24: Trâm cài định mệnh
25
Chương 25:Hi vọng họ sẽ hạnh phúc
26
Phiên ngoại 1: Không đẹp bằng em
27
Chương 26:Về làng
28
Chương 27: Người thương của thầy
29
Chương 28: Tiệc nhỏ mừng trở về
30
Chương 29: Thuốc độc
31
Chương 30:Không thể giữ
32
Chương 31: Tự vẫn
33
Chương 32:Đêm đó,bên hồ sen...
34
Chương 33:Vô số sinh mạng
35
Chương 34:Thanh Xuân lầu...cháy rồi
36
Chương 35: Giải thoát một kiếp người
37
Chương 36:Đánh dấu
38
Chương 37: Ấn bảo
39
Chương 38: Nướng gà
40
Chương 39: Bắp hầm
41
Chương 40: Bí mật lộ diện
42
Chương 41: Thi đình
43
Chương 42: Mảnh tình tan
44
Chương 43: Tửu sắc có đủ,đời này chọn đúng người
45
Chương 44: Xin lỗi...ta thất hứa rồi
46
Chương 45: Em đâu rồi?
47
Chương 46: Hát thuyền
48
Chương 47: Ta mãi chung thủy với em rồi...
49
Chương 48: Mỹ nhân cung đình
50
Chương 49: Mắt quan...
51
Chương 50: Sen đẹp tựa nào
52
Chương 51: Quái nữ sàm sỡ
53
Phiên ngoại 2: Tương tư toại nguyện
54
Chương 52: Tướng quân ghen rồi!
55
Chương 53: Em hãy chịu phạt đi!
56
Chương 54 (cảnh báo): Lần đầu
57
Chương 55: Canh mùa đông
58
Chương 56: Có lẽ... ngài chỉ đang lợi dụng ta
59
Chương 57: Bảng vàng
60
Chương 58: Mỹ nhân trước mắt tướng quân
61
Chương 59: Tân Trạng nguyên là...
62
Chương 60:Hừ...em giận rồi nha!
63
Chương 61:Lòng dạ đàn bà
64
Chương 62:Hồi ức
65
Chương 63:Mua trầu
66
Chương 64:Tôi là thầy thuốc
67
Chương 65:Cậu hơn ai khác
68
Chương 66:Cháo lươn
69
Chương 67:Bằng mọi giá...ngài phải cứu cậu ấy
70
Chương 68:Cố chấp
71
Chương 69: Sai lầm đổi một đời thăng trầm
72
Chương 70(H):Chịu phạt
73
Chương 71(H): Kích...thích
74
Chương 72:Vua Trung Dung
75
Chương 73:Na Tra cũng không ngờ tới
76
Chương 74: Thầy đã chết rồi...
77
Chương 75: Vỡ vụn
78
Chương 76
79
Chương 77
80
Chương 78

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play