Chương 2

Thanh Ly sợ anh đổi ý nên mới chạy lẹ, bởi ai biết cha sếp nắng mưa thất thường này có vì ghét cô quá mà huỷ lời hay không.

Cô cũng không thắc mắc nhiều về việc taị sao anh ta lại chọn mình, cô chỉ cần có tiền. Bảo cô thực dụng cũng đúng, nhưng bây giờ không có tiền thì lấy đâu ra tình yêu đẹp? Hay bạn lại nghĩ một túp lều tranh, hai trái tim vàng? Chuyện đó xưa rồi, có mà hai trái tim rướm máu vì nghèo ấy.

Thanh Ly vừa ngồi vào bàn làm việc, đồng nghiệp bên cạnh đã nhanh chóng kéo tay cô hỏi chuyện.

- Chị Ly, sếp gọi chị có việc gì vậy? Ổng lại mắng chị hay bắt chị làm lại cái gì nữa à?

- Kh, không phải đâu...

- Thôi, chị đừng nói tốt về ổng nữa. Cả cái công ty ai hông biết cái nết của ổng khó ưa, hay hành hạ nhân viên.

- Ờm...cứ cho là vậy đi. Mà hôm nay sao chị không thấy anh Tùng đi làm vậy nhỉ?

- Ủa chị không biết gì hả? Ảnh xin nghỉ đi dẫn vợ sắp cưới lựa nhẫn rồi!

Thanh Ly xịt keo cứng ngắc, mới tuần trước còn tán tỉnh cô bảo yêu này yêu nọ, giờ lòi đâu ra vợ sắp cưới rồi? Đàn ông đúng là những niềm đau, thay lòng nhanh thật đấy!

Cô cũng chả thèm để tâm, chỉ là hơi bị bất ngờ.

- Chị nói cái này em đừng sốc nhé?

- Bộ chị lấy chồng hay gì mà em phải sốc?

- Ừ, chị sắp lấy chồng.

- Chúc mừng chúc mừng. Ủa khoan, chị lấy chồng thật á?

Vân la toáng lên, lúc này cả văn phòng đều hướng ánh nhìn về hai đứa. Bầu không khí trở nên sôi nổi như cái chợ, bỗng phòng làm việc trở thành hội bà tám.

- Chậc chậc, Ly mà cưới chồng chị đi năm củ.

- Nhưng mà em có bồ đâu mà lấy chồng?

- Bã giấu chúng ta đó chứ, nguy hiểm quá!

- Mọi người bình tĩnh, nghe em nói đã...

- Ê, hay em chạy bầu? Bố đứa bé là ai? Coi chứ bị lừa nha Ly ơi.

Thanh Ly bất lực ôm đầu, bộ mấy cái người này không sợ bị đuổi việc hay sao! Đang giờ làm việc mà tụm năm tụm bảy, tí có ai coi camera thấy thì chết cả lũ.

Trước khi cô kịp nói thêm gì, cánh cửa phòng đã bật mở và Văn Thành bước vào. Cả phòng lập tức im phăng phắc, không ai dám ho he nửa lời. Ánh mắt lạnh lùng của anh quét qua từng người một, khiến ai nấy đều vội vàng quay lại bàn làm việc như thể chưa có gì xảy ra.

Thanh Ly cảm thấy tim mình đập nhanh khi Văn Thành bất ngờ dừng lại trước bàn cô. Anh nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt có chút trêu đùa nhưng không kém phần nghiêm túc.

- Thanh Ly, theo tôi vào phòng.

Toàn bộ văn phòng như chết lặng. Mọi ánh mắt đều hướng về Thanh Ly, đầy ngạc nhiên và tò mò. Cô đành phải đứng dậy, đi theo bước chân của anh, miệng lầm bầm: "Cứu tôi với, có khi nào anh ta bảo không cưới mình nữa không? Ôi nhà của tôi..."

Vừa vào phòng, cánh cửa đã đóng lại, Thanh Ly lập tức hỏi với ý thăm dò:

- Sếp gọi em có chuyện gì nữa vậy ạ?

Văn Thành tựa lưng vào bàn làm việc, khoanh tay trước ngực, nụ cười hiện rõ trên khuôn mặt.

- Tôi nghe nói cô vừa tuyên bố sắp lấy chồng ở ngoài kia?

Thanh Ly chớp chớp mắt, chưa kịp trả lời thì anh đã tiếp tục:

- Không ngờ cô mê tôi đến thế, mà biết sao được khi tôi đây quá đẹp trai.

Cô trợn tròn mắt nhìn anh, lòng thầm mắng: "Bà đây đã gặp nhiều tên mặt dày, nhưng anh ta là người mặt dày nhất. Muốn phun nước miếng vào khuôn mặt ấy quá!"

Lòng suy nghĩ một đằng nhưng miệng lại nói một nẻo, bao lời hoa mỹ cũng đã thốt ra. Mấy chuyện mắc cỡ như khen này cô làm được, game là dễ.

- Ấy, sếp biết gì không?

- Biết gì?

- Sếp quả thật rất đẹp trai, cứ như nam chính ngôn tình bước ra từ tiểu thuyết. Đôi mắt của sếp long lanh như mắt bồ câu, chân mày thì lá tía tô, mũi thì cao, môi thì chúm cha chúm chím muốn cắn cho phát...

- Khụ khụ, thôi được rồi.

Văn Thành ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã nhảy hip hop, sướng điên lên. Anh xoa xoa cằm, "Lấy cô ta về để cô ta khen mình đẹp trai cũng không tồi, khà khà."

Thanh Ly đứng đó thấy Văn Thành cười ngốc liền sợ hãi không thôi, không biết cha nội này bị cái vẹo gì.

Văn Thành cười ngây ngô một lúc rồi mới lấy lại được phong thái nghiêm túc. Anh hắng giọng:

- E hèm, nếu cô đã thành tâm thì tôi cũng có chút thành ý. Thẻ đây, muốn mua gì thì mua. Mật khẩu là ngày sinh của tôi, đừng bảo cô không biết đấy nhé?

Anh đưa cho cô một cái thẻ, cô cũng vui vẻ nhận lấy. Nhưng ngày sinh anh ta là bao nhiêu thì sao cô biết được? Bộ anh ta nghĩ mình là người nổi tiếng hay chủ tịch nước mà ai cũng phải biết?

Thôi cứ kệ, cô cũng chả có việc gì cần dùng đến. Tiền mình thì mình dùng, cô cũng không mặt dày vô sỉ đến mức dùng tiền anh khi không có việc gì. Căn nhà và cái xe thì cô xin nhận, tại cái kia là hợp đồng, cô chỉ nhận tiền làm việc.

- Thôi em ra ngoài nha sếp, còn bao việc đợi em ngoài kia.

- Đi đi, mà nhớ ba ngày nữa chuẩn bị đi gặp mẹ tôi đấy nhé!

- Vâng vâng, em biết rồi ạ.

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Cả hai mà biết được suy nghĩ của đối phương chắc không còn cái bản hợp đồng nữa /Joyful/

2024-10-12

2

Tiên Lê

Tiên Lê

Đi làm mà bị sếp kêu lên phòg gặp là bnhiu cặp mắt ngta nhìn vào mình kiểu 1 là nhỏ này làm việc k tốt còn 2 là quen sếp. kkk

2024-10-27

0

Nii là tớ

Nii là tớ

bán thân cho 4 bẩn nên phải nịnh sếp =)))

2024-10-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play