Chương 3

Trong thời gian chờ đợi, Võ Nhu không thường xuyên gặp Ôn Kiến Hào. Cho đến khi có xác nhận cuối cùng, cô chưa thể quyết định nên ứng xử với anh như thế nào. Nếu như chuyện Hà Xuân nói là bịa đặt thì quá tốt, cô ta sẽ bị lật tẩy và họ sẽ lại hạnh phúc như cũ. Nhưng nếu đó là sự thật thì cô nên làm thế nào?

Ôn Kiến Hào không yêu cô ta, nhưng vì hình ảnh của cha cũng như trách nhiệm của một người đàn ông, anh sẽ buộc phải cưới Hà Xuân và làm như chưa từng quen biết Võ Nhu. Tất nhiên có thể anh sẽ không chấp nhận và sẽ đấu tranh cho tình yêu. Thế nhưng đó có phải là quyết định đúng đắn. Sự nghiệp của Ôn Minh sẽ sụp đổ và một đứa trẻ sẽ phải chịu phận con hoang.

Võ Nhu biết rằng nếu Ôn Kiến Hào cưới Hà Xuân, người hạnh phúc chỉ có mỗi cô ta. Xét cho cùng, việc Ôn Kiến Hào rơi vào bẫy của cô ta đã là dấu chấm hết cho mọi chuyện. Không cần phải động não nhiều, Võ Nhu cũng biết tất cả đã được sắp đặt. Thứ Hà Xuân nhắm đến chắc chắn là số tài sản của Ôn Minh.

Cô có thể chọn cách ích kỉ, mặc kệ Ôn Minh, mặc kệ đứa trẻ, cô không cần phải chịu thiệt thòi chỉ vì Ôn Kiến Hào bị dính bẫy. Có điều cô không muốn sống như vậy. Cô không phải đang đầu hàng hay chịu đựng, cô sống theo lý tưởng của mình.

Để phòng ngừa nhà báo có thể nhận ra mình, Ôn Minh không đi theo khi Hà Xuân xét nghiệm ADN cho đứa bé trong bụng. Cùng lý do đó, ông không để Ôn Kiến Hào đi, Võ Nhu là người chịu trách nhiệm giám sát quá trình.

Sau khi làm xong các bước, họ cùng nhau ra về chờ giấy báo kết quả. Hà Xuân có vẻ đắc chí “Dù chưa có kết quả chính thức nhưng ai trong chúng ta đều biết nó sẽ là gì đúng chứ? Cô không nên nuôi hy vọng thêm nữa, đó đúng là con của Ôn Kiến Hào.”

“Tôi không nghi ngờ điều đó. Từ khi cô thông báo tin này, tôi đã rõ đó chính là sự thật.” Võ Nhu đáp.

“Vậy ư? Thế thì cô biết mình cần làm gì rồi đấy. Cô sẽ phải chia tay với Kiến Hào và để anh ấy cưới tôi. Cô không thể làm gì được cả.” Hà Xuân vô cùng hả hê.

Võ Nhu không để cô ta lấn nước mình, cô đáp trả ngay “Tôi có thể bảo Kiến Hào hãy đấu tranh vì tình yêu và để anh ấy lựa chọn giữa tôi và cha anh ấy. Đúng thế, không phần nào là vì cô cả. Tôi là người có sự lựa chọn, tôi có thể để mọi chuyện êm xuôi hoặc khiến tất cả rối tung lên. Còn cô, cô chỉ có phóng lao thì theo lao thôi, cô còn có thể làm gì khác nữa? Từ bỏ sao?”

“Việc tôi có thể làm là tận hưởng sự thành công này. Đứa con của tôi sẽ có một người ông giàu có và một người cha tốt.” Hà Xuân đáp.

“Một người cha không yêu thương mẹ nó, và một người ông chỉ chấp nhận đứa cháu vì thanh danh, đó là thứ cô muốn sao? Hà Xuân, cô chỉ xem con mình là công cụ, cô chỉ vì bản thân mà thôi.” Võ Nhu nói.

Cô ta không ngại thừa nhận việc đó “Đúng vậy, tôi là kẻ đào mỏ. Thế thì sao? Cô đổi ý rồi à? Không muốn tôi đạt được mục đích trong khi cô mất hết tất cả à?”

“Biết đâu được, cô cứ chờ đợi xem.” Võ Nhu tách khỏi Hà Xuân khi ra khỏi cửa.

Cô ta nhìn theo cô với ánh mắt giận dữ, cô ta đã mong nhìn thấy một cô gái đau khổ hoặc nổi giận, thái độ bình thản đó khiến cô ta thấy khó chịu. Võ Nhu biết điều đó, và chính vì vậy cô không bộc lộ ra bất kì cảm xúc nào khi nói chuyện với Hà Xuân.

Ôn Minh là người kiếm tiền bất chính, có một đứa con dâu đào mỏ hẳn là nghiệp mà ông ta phải trả. Ôn Kiến Hào đã bất cẩn gây ra hậu quả, dù anh không có lỗi, nhưng mọi chuyện quả là do anh gây ra. Võ Nhu yêu Ôn Kiến Hào, cô không muốn mối quan hệ của họ kết thúc như thế này. Đồng thời cô cũng không muốn biến anh thành con người vô trách nhiệm. Nếu vì cô mà Ôn Kiến Hào chối bỏ trách nhiệm, Võ Nhu cảm thấy mình như người thứ ba, mặc dù cô vốn là người yêu chính thức. Cho dù mọi chuyện là một cái bẫy, đứa trẻ vẫn xừng đáng có một gia đình. Và dù Hà Xuân là một người tồi tệ, cô cũng không có ý định bảo một người mẹ phải bỏ đi đứa con của mình.

Võ Nhu đau đầu tìm cách giải quyết vẹn toàn nhất. Nếu cô ta cần tiền thì có thể cho cô ta tiền, Ôn Minh hẳn sẽ phản đối nhưng họ có thể hứa với ông ta sẽ làm mọi chuyện thật kín đáo. Ôn Kiến Hào không thể công khai nhận con nếu như vẫn đang giữ mối quan hệ với cô, đó là vấn đề mà Võ Nhu không thể giải quyết.

Cô bỗng nghĩ một người xinh đẹp như Hà Xuân tại sao lại phải dùng cách này để cưới Ôn Kiến Hào? Với nhan sắc đó, cô ta có thể tán tỉnh những người giàu có hơn mà còn không cần phải có một đứa con. Là do cô ta ngu ngốc hay mọi chuyện còn ẩn chứa nguyên nhân sâu xa nào đó? Võ Nhu cảm thấy vô cùng đau đầu.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play