Chương 2: Chính Viện

Trời đã về khuya, nhưng Tạ phủ vẫn chưa chìm vào yên tĩnh.

Trong thư phòng của Tạ thượng thư, ánh nến bập bùng, phản chiếu bóng người trên vách tường.

Tạ thượng thư ngồi sau chiếc bàn gỗ đàn hương, sắc mặt trầm tư. Đối diện ông ta, Tạ phu nhân vẫn khoan thai cầm chén trà, thần thái ung dung như thể chuyện vừa rồi chẳng có gì quan trọng.

“Phu nhân thật có gan.”

Tạ thượng thư cười nhạt, đặt bút xuống bàn.

Phu nhân Tạ nhấp một ngụm trà, giọng điệu lạnh lùng:

“Gan gì chứ? Chẳng qua chỉ là loại bỏ một thứ dư thừa mà thôi.”

Bà ta đặt chén trà xuống bàn, ánh mắt sắc bén đầy chán ghét.

“Tạ Du là con của tiện thiếp kia, ngay từ lúc nó sinh ra, ta sớm đã không chấp nhận sự tồn tại của nó.”

Tạ thượng thư không đáp, chỉ trầm ngâm lắng nghe.

Tạ phu nhân nhếch môi, giọng điệu càng thêm khinh miệt:

“Một kẻ mang dòng máu hèn mọn, không danh không phận, sống ở Tạ phủ bao nhiêu năm qua chỉ là phận người hầu. Nay có thể dùng nó đổi lấy một mối hôn sự, coi như nó cũng có ích.”

Tạ thượng thư trầm mặc một lát, sau đó chậm rãi gật đầu:

“Phu nhân nói có lý.”

Nghe vậy, Tạ phu nhân cười hài lòng.

Bà ta chán ghét mẹ con Tạ Du từ lâu, giờ cuối cùng cũng có thể vứt bỏ hoàn toàn.

...----------------...

Tại tiểu viện hẻo lánh

Tạ Du ngồi trước chiếc bàn cũ kỹ, ngón tay khẽ lật một trang sách.

Những dòng chữ trên giấy đã hơi phai màu theo thời gian, nhưng từng con chữ vẫn sắc nét, ngay ngắn.

Y không có ai dạy dỗ như những thiếu gia khác, chỉ có thể tự mình học hỏi. Những cuốn sách này là do y lén lút mang từ thư phòng ra, mỗi lần bị phát hiện lại bị đánh đập, nhưng chưa bao giờ từ bỏ.

Đèn dầu chập chờn trong gió.

Có tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.

Một nha hoàn dè dặt bước vào, giọng nói nhỏ nhẹ:

“Đại công tử, phu nhân cho gọi người đến chính viện.”

Tạ Du ngước mắt, nhìn về phía nha hoàn kia.

Lặng lẽ khép lại cuốn sách, y đứng dậy, phủi nhẹ vạt áo.

Gió lạnh lùa qua hành lang dài, cuốn theo hơi lạnh rét buốt.

Tạ Du đi dọc theo con đường đá dẫn đến chính viện, hai bên là những dãy hành lang uốn lượn đầy vẻ xa hoa. Cảnh sắc trong Tạ phủ vẫn như vậy—lộng lẫy, nguy nga, nhưng chẳng có chút hơi ấm nào dành cho y.

Y chưa từng được phép đặt chân đến chính viện. Đó là nơi Tạ phu nhân cùng con trai bà ta, Tạ Hạo, sinh sống. Nơi này tượng trưng cho quyền lực và địa vị trong phủ.

Mà y, từ nhỏ đến lớn, chưa từng có tư cách bước vào.

Nhưng hôm nay, y lại được gọi đến.

Trước cửa chính viện, nha hoàn và gia đinh đứng thành hàng. Thấy y đến gần, một người vén rèm, lạnh lùng nói:

“Phu nhân đang đợi, vào đi.”

Tạ Du không chậm trễ, lặng lẽ bước qua bậc cửa.

Bên trong đại sảnh, hương trầm vấn vít, ánh nến chiếu sáng không gian rộng lớn. Tạ thượng thư ngồi trên vị trí chủ tọa, Tạ phu nhân bên cạnh, thần thái cao ngạo. Còn Tạ Hạo, kẻ luôn được nuông chiều từ nhỏ, đang ngồi kế bên mẹ hắn, mắt đỏ hoe, dáng vẻ yếu đuối đáng thương.

Tạ phu nhân vừa thấy Tạ Du bước vào, liền buông chén trà, cất giọng hờ hững:

“Ngươi biết vì sao ta gọi ngươi đến không?”

Tạ Du quỳ xuống, chậm rãi đáp:

“Thỉnh phu nhân chỉ dạy.”

Ánh mắt Tạ phu nhân lạnh lẽo nhìn xuống y, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.

“Hôm nay có thánh chỉ ban hôn, Hoàng thượng muốn gả thứ tử của Tạ gia cho Vương gia. Hạo nhi thân phận tôn quý, sao có thể gả đi như thế?”

Bà ta dừng lại một chút, rồi tiếp tục:

“Nhưng ngươi… cũng là thứ tử, cũng mang họ Tạ.”

Một câu nói nhẹ nhàng, nhưng lại như lưỡi dao sắc bén, cắt đứt mọi đường lui của Tạ Du.

Trong lòng y không hề bất ngờ.

Y sớm đã đoán được kết cục này.

Y không phản kháng, chỉ khẽ cúi đầu, giọng nói bình tĩnh:

“Phu nhân muốn ta thay thế Nhị công tử gả đi?”

Tạ phu nhân nhấp một ngụm trà, gật đầu:

“Ngươi hẳn là hiểu chuyện.”

Bà ta nhìn y một lượt từ trên xuống dưới, rồi nhàn nhạt nói:

“Dù sao cũng chỉ là một kẻ hèn mọn, được gả vào Vương phủ cũng xem như có phúc phận. Ngươi nên cảm thấy biết ơn.”

Tạ Du không nói gì, chỉ im lặng quỳ thẳng.

Tạ Hạo ở bên cạnh thấy vậy, cắn môi, giọng nói có chút tức giận:

“Hừ! Ngươi còn dám bày ra bộ dáng đó à? Nếu không phải nhờ ta, ngươi nghĩ bản thân có tư cách bước vào Vương phủ(*) sao?”

(*) "Vương phủ": là tên gọi chung cho phủ của các thân vương, hoặc có thể gọi cụ thể hơn là "Dực Thần Vương phủ".

Tạ Du nhìn hắn một cái, ánh mắt lạnh nhạt:

“Nhờ Nhị công tử?”

Y khẽ cười, giọng điệu chậm rãi mà nhẹ nhàng:

Tạ Du khẽ cười, giọng điệu chậm rãi mà nhẹ nhàng:

“Nếu không nhờ Nhị công tử, có lẽ Tạ gia cũng không cần phải vội vàng tìm người thay thế, đẩy một kẻ không liên quan vào mối hôn sự này."

Sắc mặt Tạ Hạo lập tức tái nhợt.

Ý tứ trong câu nói này vô cùng rõ ràng—nếu không phải vì hắn nhát gan, không dám nhận lấy trách nhiệm, thì Tạ Du cũng chẳng phải đứng vào vị trí mà hắn bỏ trống.

Tạ phu nhân đập mạnh chén trà xuống bàn, ánh mắt lóe lên sự tức giận:

“Láo xược!”

Một nha hoàn nhanh chóng bước lên, vung tay tát mạnh vào mặt Tạ Du. Một tiếng chát vang lên trong sảnh, làn da trắng của y nhanh chóng hằn lên dấu tay đỏ rực.

Dù vậy, y vẫn quỳ thẳng, không hề lên tiếng kêu đau.

Tạ thượng thư nãy giờ vẫn im lặng, cuối cùng cũng lên tiếng:

“Đủ rồi.”

Ông ta nhìn Tạ Du, ánh mắt không chút cảm xúc:

“Từ nay, ngươi chuẩn bị đi. Ba ngày sau, xe hoa sẽ đến đón dâu.”

Tạ Du cúi đầu: “Vâng.”

Lời nói đơn giản, nhưng trong lòng y dường như có một thứ gì đó đang thay đổi.

Ba ngày sau, số phận y sẽ bước sang một trang mới.

...- Hết chương 2 -...

Hot

Comments

hủ nữ

hủ nữ

ko nhìn đc bản mặt bà tạ kia nhg đọc thôi cx thất ức chế thay anh nhà r nha

2025-05-03

2

leo and leo

leo and leo

woa...

2025-03-28

1

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

Thế éo có con t mà thay mày vào cái Vương phủ đó thì mày có đc ở đây mà cao ngạo như này ko, mày vào mày có đc trân quý, bảo vệ ko hay là chết quách ở trong đấy r, sủa ít thôi, ko nói ko ai bảo mày câm đâu😏

2025-03-23

15

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2 Chương 2: Chính Viện
3 Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4 Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5 Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6 Chương 6: Hỉ Đường
7 THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8 Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9 Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10 Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11 Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12 Chương 11: Yến Tiệc
13 Chương 12: Sủng Ái
14 Chương 13: Ẩn Ý
15 Chương 14: Mưu Kế
16 Chương 15: Hỷ Mạch
17 Chương 16: Thích Khách
18 Chương 17: Được Xem Trọng
19 Chương 18: Nghi Ngờ
20 Chương 19: Ký Ức Cũ
21 Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22 Chương 21: Hiểm Lộ
23 Chương 22: Phục Kích
24 Chương 23: Thật Sự Không Sao
25 Chương 24: Cản Trở
26 Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27 Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28 Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29 Chương 28: Hiếu Kỳ
30 Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31 Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32 Chương 31: Con Hạc Thêu
33 Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34 Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35 Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36 Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37 Chương 36: Giận Dỗi
38 Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39 Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40 Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41 Chương 40: Ghen Tị
42 Chương 41: Ảo Tưởng
43 Chương 42: Hiểu Nhầm
44 Chương 43: Đêm Giao Thừa
45 Chương 44: Chiếm Hữu
46 Chương 45: Từ Ninh Cung
47 Chương 46: Lời Đồn
48 Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49 Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50 Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51 Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52 Chương 51: Tìm Kiếm
53 Chương 52: Ta Đau...
54 Chương 53: Bị Động Thai
55 Chương 54: Đặc Cách
56 Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57 Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58 Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59 Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60 Chương 58: Thèm Ăn
61 Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62 Chương 60: Tình Huynh Đệ
63 Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64 Chương 62: Chơi Với Lửa
65 Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66 Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67 Chương 65: Vết Rạn
68 Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69 Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70 Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71 Thông báo!
72 Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73 Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!
74 Chương 71: Trẻ Con
75 Chương 72: Thôn Hạ Sơn
76 Chương 73: Món Quà Nhỏ
77 Chương 74: Chỉ Dính Mỗi Mình Vương Gia Thôi
78 Chương 75: Rung Động Nhỏ
79 Chương 76: Thay Thế Bằng Độc Dược
80 Chương 77: Đắng Y Như Huynh
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2
Chương 2: Chính Viện
3
Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4
Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5
Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6
Chương 6: Hỉ Đường
7
THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8
Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9
Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10
Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11
Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12
Chương 11: Yến Tiệc
13
Chương 12: Sủng Ái
14
Chương 13: Ẩn Ý
15
Chương 14: Mưu Kế
16
Chương 15: Hỷ Mạch
17
Chương 16: Thích Khách
18
Chương 17: Được Xem Trọng
19
Chương 18: Nghi Ngờ
20
Chương 19: Ký Ức Cũ
21
Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22
Chương 21: Hiểm Lộ
23
Chương 22: Phục Kích
24
Chương 23: Thật Sự Không Sao
25
Chương 24: Cản Trở
26
Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27
Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28
Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29
Chương 28: Hiếu Kỳ
30
Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31
Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32
Chương 31: Con Hạc Thêu
33
Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34
Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35
Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36
Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37
Chương 36: Giận Dỗi
38
Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39
Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40
Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41
Chương 40: Ghen Tị
42
Chương 41: Ảo Tưởng
43
Chương 42: Hiểu Nhầm
44
Chương 43: Đêm Giao Thừa
45
Chương 44: Chiếm Hữu
46
Chương 45: Từ Ninh Cung
47
Chương 46: Lời Đồn
48
Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49
Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50
Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51
Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52
Chương 51: Tìm Kiếm
53
Chương 52: Ta Đau...
54
Chương 53: Bị Động Thai
55
Chương 54: Đặc Cách
56
Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57
Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58
Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59
Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60
Chương 58: Thèm Ăn
61
Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62
Chương 60: Tình Huynh Đệ
63
Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64
Chương 62: Chơi Với Lửa
65
Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66
Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67
Chương 65: Vết Rạn
68
Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69
Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70
Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71
Thông báo!
72
Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73
Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!
74
Chương 71: Trẻ Con
75
Chương 72: Thôn Hạ Sơn
76
Chương 73: Món Quà Nhỏ
77
Chương 74: Chỉ Dính Mỗi Mình Vương Gia Thôi
78
Chương 75: Rung Động Nhỏ
79
Chương 76: Thay Thế Bằng Độc Dược
80
Chương 77: Đắng Y Như Huynh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play