Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo

Cỗ kiệu hoa chậm rãi dừng trước cổng lớn Vương phủ.

Cửa chính cao rộng, mái ngói đen tuyền, hai bên đặt đôi kỳ lân đá sừng sững, tỏa ra áp lực vô hình.

Dù là ngày đại hỷ, bầu không khí lại tĩnh lặng đến mức khiến người ta lạnh sống lưng.

Không pháo nổ, không đội múa lân, thậm chí cờ hỉ treo trước cửa cũng chỉ có vài tấm đơn giản, như thể làm cho có lệ.

So với những hôn lễ xa hoa của hoàng thất, hôn sự này thê lương đến mức chẳng khác gì một trò cười.

Tạ Du ngồi yên trong kiệu, mí mắt hơi rủ, che giấu tâm tình.

Đây… chính là nơi y phải ở suốt quãng đời còn lại sao?

Bên ngoài, một giọng nói trầm ổn cất lên:

“Đưa Vương phi xuống kiệu.”

Mành kiệu được vén lên, để lộ thân ảnh mảnh khảnh trong bộ hỉ phục đỏ thẫm.

Tạ Du chậm rãi bước xuống, ánh mắt lướt qua nhóm người đứng trước mặt.

Dẫn đầu là Cảnh Dực—cấm vệ thân cận nhất của Dực Thần vương.

Phía sau hắn là một nhóm thị vệ và hạ nhân, nhưng không ai có dáng vẻ vui mừng như ngày cưới thông thường.

Tạ Du đứng thẳng lưng, sắc mặt không đổi.

Không ai dìu y.

Không ai đón y vào phủ.

Tựa như, với bọn họ, tân Vương phi này có hay không cũng chẳng quan trọng.

A Lục siết chặt tay, trong lòng vừa lo lắng vừa tức giận.

Lễ nghi hoàng thất chưa bao giờ qua loa thế này!

Tân nương lẽ ra phải được dìu xuống kiệu, có thảm đỏ trải đường, có bà mối dẫn dắt vào phủ.

Nhưng hôm nay, tất cả những thứ đó đều không có.

Tựa như đây chẳng phải một hôn lễ, mà chỉ là một thủ tục lạnh lùng.

Người bị gả đi… cũng chẳng khác gì một món đồ bị vứt bỏ.

Thế nhưng, Tạ Du không tỏ ra phẫn nộ, càng không có chút hoang mang.

Y chỉ khẽ chỉnh lại tay áo, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt.

“Nếu không ai dẫn đường, vậy ta tự đi.”

Cảnh Dực liếc nhìn y, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền che giấu đi.

Hắn hơi cúi đầu:

“Vương gia đang chờ trong đại sảnh.”

Nói xong, hắn xoay người dẫn đường.

Tạ Du không nói gì, lặng lẽ bước theo sau.

Y phục đỏ thẫm nhẹ nhàng quét qua nền đá, từng bước vững vàng mà bình thản.

Không ai dìu, không ai che ô.

Nhưng bóng dáng y lại tựa như nước lặng, không hề lung lay.

...----------------...

Đại sảnh Vương phủ.

Ánh nến hỉ đỏ thẫm bập bùng cháy, nhưng không xua đi được hơi lạnh bao trùm nơi này.

Giữa gian phòng rộng lớn, một nam nhân khoác trường bào đen tuyền ngồi trên ghế cao.

Không có hỉ phục đỏ, không có khăn quàng vai tân lang.

Chỉ một thân y phục đen giản đơn, nhưng lại tỏa ra khí thế bức người.

Hắn tựa lưng vào ghế, ngón tay thon dài cầm chén trà, ánh mắt hờ hững quét qua người vừa bước vào.

Ánh mắt ấy sâu như vực thẳm, lạnh lẽo không gợn chút cảm xúc.

Đây… chính là vị Vương gia máu lạnh vô tình mà thiên hạ đồn đại.

Tạ Du nhìn hắn, hít sâu một hơi, chậm rãi hành lễ.

“Bái kiến Vương gia.”

Không gian lặng như tờ.

Nam nhân trên ghế không đáp, chỉ đặt chén trà xuống bàn, phát ra âm thanh thanh thúy.

Hắn nghiêng đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn y từ trên cao, giọng trầm thấp cất lên:

“Ngươi là Tạ Du?”

Tạ Du cúi đầu, đáp lời:

“Hồi Vương gia, đúng vậy.”

Nam nhân lặng im quan sát y một hồi lâu, rồi chậm rãi nói:

“Tốt.”

Chỉ một chữ, giọng điệu lãnh đạm, không chút cảm xúc.

Tạ Du hơi khựng lại, theo bản năng ngẩng đầu, ánh mắt thoáng qua một tia nghi hoặc.

Tốt?

Vương gia có ý gì khi nói vậy?

Y chăm chú nhìn hắn, nhưng không đọc ra bất cứ điều gì từ đôi mắt thâm sâu như vực thẳm kia.

Trong lòng chợt dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

Tạ Du hít nhẹ một hơi, chậm rãi lên tiếng:

“Vương gia… có ý gì?”

Nam nhân hơi nghiêng đầu, tựa hồ đang cân nhắc điều gì đó.

Rất lâu sau, hắn mới thốt ra bốn chữ:

“Lâu rồi không gặp.”

Tạ Du chấn động.

Ngón tay dưới tay áo khẽ siết lại.

Lâu rồi không gặp?

Mình và Vương gia… từng gặp nhau sao?

...----------------...

Mười ba năm trước.

Cơn mưa lớn trút xuống rừng trúc ngoại thành.

Một đứa trẻ y phục tả tơi chạy trốn trong rừng, toàn thân ướt đẫm, hơi thở hỗn loạn.

Phía sau, những kẻ cầm đao đuổi theo, ánh mắt hung tợn.

“Bắt lấy nó! Tuyệt đối không để sống sót!”

Cậu bé vấp ngã trên nền đất bùn, bàn tay nhỏ bé run rẩy.

Ngay lúc lưỡi đao sắp vung xuống, một bóng dáng nhỏ nhắn lao ra, cầm nhánh trúc nhọn đâm thẳng vào tay kẻ đó.

Máu tươi bắn tung.

Kẻ kia hét lên, lùi về phía sau.

Cậu bé vừa ngã xuống lập tức được kéo dậy, một bàn tay ấm áp siết chặt tay cậu.

“Chạy đi!”

Giữa màn mưa nặng hạt, hai đứa trẻ nắm chặt tay nhau, chạy thục mạng vào bóng đêm.

Một người đã quên.

Một người chưa từng quên.

...----------------...

Hiện tại.

Trong đại sảnh yên tĩnh, Tạ Du nhìn thẳng vào mắt người trước mặt.

Tại sao… ánh mắt này lại quen thuộc đến thế?

Cơn đau đầu âm ỉ dâng lên.

Y trầm giọng hỏi:

“Vương gia nói vậy… là có ý gì?”

Nam nhân khẽ nheo mắt.

Hắn nhìn y một lúc lâu, sau đó chậm rãi mở miệng:

“Năm xưa, ngươi đã từng cứu ta.”

Tạ Du chấn động.

Yết hầu khẽ chuyển động, nhưng y không thốt nên lời.

Lần này, đến lượt Vương gia khẽ cười.

Nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt thâm trầm.

“Bởi vì ngươi là ân nhân của ta, nên ta mới đưa ngươi vào Vương phủ.”

Hắn nâng chén trà, đầu ngón tay thong thả gõ lên thành chén, giọng nói trầm thấp mà lãnh đạm:

“Thuận tiện giúp ngươi thoát khỏi Tạ phủ.”

“Một nơi như vậy… không đáng để ngươi ở lại.”

...- Hết chương 5 -...

Hot

Comments

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

Thiện cảm lần đầu gặp con rể -10 r nha, com rể cứ cẩn thận, bb nhà t mà gặp chuyện j là mày chết chắc vs nhà ngoại bọn t nghe🫵◉⁠‿⁠◉

2025-03-23

17

Anti Thánh Dăm

Anti Thánh Dăm

nãy tính chửi công, đọc đến này xong không biết nên nói gì luôn:)

2025-03-28

11

SGP_ Chuột 🐭

SGP_ Chuột 🐭

ê đọc mà thấy tội ẻm thiet í 🥹

2025-03-22

12

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2 Chương 2: Chính Viện
3 Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4 Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5 Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6 Chương 6: Hỉ Đường
7 THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8 Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9 Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10 Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11 Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12 Chương 11: Yến Tiệc
13 Chương 12: Sủng Ái
14 Chương 13: Ẩn Ý
15 Chương 14: Mưu Kế
16 Chương 15: Hỷ Mạch
17 Chương 16: Thích Khách
18 Chương 17: Được Xem Trọng
19 Chương 18: Nghi Ngờ
20 Chương 19: Ký Ức Cũ
21 Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22 Chương 21: Hiểm Lộ
23 Chương 22: Phục Kích
24 Chương 23: Thật Sự Không Sao
25 Chương 24: Cản Trở
26 Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27 Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28 Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29 Chương 28: Hiếu Kỳ
30 Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31 Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32 Chương 31: Con Hạc Thêu
33 Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34 Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35 Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36 Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37 Chương 36: Giận Dỗi
38 Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39 Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40 Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41 Chương 40: Ghen Tị
42 Chương 41: Ảo Tưởng
43 Chương 42: Hiểu Nhầm
44 Chương 43: Đêm Giao Thừa
45 Chương 44: Chiếm Hữu
46 Chương 45: Từ Ninh Cung
47 Chương 46: Lời Đồn
48 Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49 Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50 Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51 Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52 Chương 51: Tìm Kiếm
53 Chương 52: Ta Đau...
54 Chương 53: Bị Động Thai
55 Chương 54: Đặt Cách
56 Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57 Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58 Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59 Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60 Chương 58: Thèm Ăn
61 Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62 Chương 60: Tình Huynh Đệ
63 Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64 Chương 62: Chơi Với Lửa
65 Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66 Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67 Chương 65: Vết Rạn
68 Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69 Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70 Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71 Thông báo!
72 Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73 Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2
Chương 2: Chính Viện
3
Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4
Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5
Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6
Chương 6: Hỉ Đường
7
THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8
Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9
Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10
Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11
Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12
Chương 11: Yến Tiệc
13
Chương 12: Sủng Ái
14
Chương 13: Ẩn Ý
15
Chương 14: Mưu Kế
16
Chương 15: Hỷ Mạch
17
Chương 16: Thích Khách
18
Chương 17: Được Xem Trọng
19
Chương 18: Nghi Ngờ
20
Chương 19: Ký Ức Cũ
21
Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22
Chương 21: Hiểm Lộ
23
Chương 22: Phục Kích
24
Chương 23: Thật Sự Không Sao
25
Chương 24: Cản Trở
26
Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27
Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28
Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29
Chương 28: Hiếu Kỳ
30
Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31
Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32
Chương 31: Con Hạc Thêu
33
Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34
Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35
Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36
Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37
Chương 36: Giận Dỗi
38
Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39
Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40
Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41
Chương 40: Ghen Tị
42
Chương 41: Ảo Tưởng
43
Chương 42: Hiểu Nhầm
44
Chương 43: Đêm Giao Thừa
45
Chương 44: Chiếm Hữu
46
Chương 45: Từ Ninh Cung
47
Chương 46: Lời Đồn
48
Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49
Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50
Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51
Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52
Chương 51: Tìm Kiếm
53
Chương 52: Ta Đau...
54
Chương 53: Bị Động Thai
55
Chương 54: Đặt Cách
56
Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57
Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58
Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59
Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60
Chương 58: Thèm Ăn
61
Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62
Chương 60: Tình Huynh Đệ
63
Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64
Chương 62: Chơi Với Lửa
65
Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66
Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67
Chương 65: Vết Rạn
68
Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69
Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70
Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71
Thông báo!
72
Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73
Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play