Quân Vương Sủng Ái

Quân Vương Sủng Ái

Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn

Mùa đông ở kinh thành Đại Tề lạnh đến thấu xương. Gió gào rít qua từng mái ngói, cuốn theo hơi lạnh rét buốt, len lỏi vào từng ngóc ngách trong Tạ phủ. Tuyết rơi trắng xóa ngoài sân, nhưng bên trong một căn phòng cũ kỹ ở góc phủ, một bóng dáng đơn bạc vẫn lặng lẽ ngồi bên bàn, đôi tay mảnh khảnh cẩn thận vá lại một chiếc áo cũ.

Tạ Du cúi đầu, ngón tay gầy guộc lướt qua từng đường kim mũi chỉ. Áo này vốn là của y, nhưng nhiều năm trước đã bị thu lại, nhét vào rương của Tạ Hạo—đứa em trai cùng cha khác mẹ của y. Giờ đây, khi Tạ Hạo đã chán ghét, nó lại được vứt về cho y, rách nát không còn hình dạng.

Y không để tâm. Một tấm áo, dù cũ đến đâu, chỉ cần có thể giữ ấm là được.

Nhưng ngay lúc này, bên ngoài bỗng vang lên một loạt tiếng bước chân dồn dập. Tiếng người hối hả, hổn hển chạy xuyên qua hành lang phủ đệ. Chẳng mấy chốc, một nha hoàn vội vàng lao vào phòng, sắc mặt hoảng loạn:

“Đại công tử! Không xong rồi! Thánh chỉ đến phủ, Hoàng thượng ban hôn cho Nhị công tử và Vương gia(*)!”

(*) Thân vương mang danh hiệu "Dực Thần Vương" là một hoàng tử được phong vương, thường đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ Hoàng đế, trấn thủ một vùng quan trọng hoặc chỉ huy quân đội hoàng gia. Trong giao tiếp thường ngày, người ta gọi ngài là "Vương gia", còn "Dực Thần Vương" được dùng trong các tình huống trang trọng.

Tạ Du khẽ dừng tay.

Một giọt máu từ ngón tay bị kim đâm nhỏ xuống vạt áo, nhuốm đỏ nền vải trắng xám.

Y chẳng hề đau, nhưng đáy mắt khẽ gợn lên một tia sóng nhẹ.

Vương gia? Yến Hoài Trạch?

Cái tên này với y mà nói, chẳng khác nào thần chết.

Kẻ đó là chiến thần của Đại Tề, kẻ nắm trong tay hàng vạn tinh binh, ra chiến trường chưa từng bại trận. Người ta đồn rằng hắn là Tu La chuyển thế, máu lạnh vô tình, chưa từng biết đến hai chữ “ôn nhu”. Hắn nắm quyền sinh sát trong tay, người chống đối hắn chưa từng có kết cục tốt đẹp.

Tại sao Hoàng thượng lại gả Tạ Hạo cho một người như vậy?

Bên ngoài vẫn còn tiếng ồn ào. Cả phủ Tạ đang rúng động vì thánh chỉ bất ngờ này.

Tạ Du siết chặt cây kim trong tay, ánh mắt trầm xuống.

Dự cảm không lành dâng lên trong lòng y.

...----------------...

Trong đại sảnh Tạ phủ

“Không! Ta không chịu! Ta không muốn gả cho Vương gia!”

Giọng nói the thé vang vọng khắp đại sảnh, mang theo sự hoảng loạn tột độ.

Tạ Hạo—thiếu gia được sủng ái nhất của Tạ phủ—đang khóc lóc, nước mắt giàn giụa, quỳ sụp xuống trước mặt Tạ phu nhân.

“Đừng mà mẫu thân! Người ta nói Vương gia là quỷ sống, một kẻ không biết nhân từ là gì! Vào phủ của hắn chẳng khác nào tự tìm đường chết! Con không đi! Con thà chết cũng không gả!”

Tạ phu nhân ngồi trên ghế cao, sắc mặt cũng chẳng dễ chịu hơn. Bà ta là chính thất của Tạ thượng thư, đã quen nhìn con trai mình được nâng niu chiều chuộng, sao có thể cam lòng để nó gả cho một tên Tu La lạnh lùng kia?

Thế nhưng, thánh chỉ đã ban, hoàng ân khó cãi.

Bà ta nhìn sang Tạ thượng thư, người đàn ông trung niên nãy giờ vẫn trầm mặc, vẻ mặt khó lường. Một lúc sau, hắn chậm rãi lên tiếng:

“Hạo nhi không thể gả đi.”

Phu nhân Tạ gật đầu, vừa định nói gì đó thì hắn tiếp lời:

“Nhưng thánh chỉ không thể kháng.”

Toàn sảnh chìm vào im lặng.

Tạ Hạo nín khóc, ngẩng đầu nhìn phụ thân mình, môi run rẩy:

“Vậy… vậy phải làm sao?”

Bầu không khí căng thẳng bao trùm.

Một lát sau, Tạ phu nhân siết chặt tay vịn ghế, chậm rãi lên tiếng:

“Có một cách.”

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía bà ta.

Tạ phu nhân nhếch môi, ánh mắt sắc bén như dao.

“Hạo nhi là thiếu gia quý giá của Tạ gia, sao có thể hạ mình gả cho một kẻ như Yến Hoài Trạch?” Bà ta cười lạnh, ánh mắt lóe lên sự tính toán: “Nhưng Tạ gia vẫn còn một đứa con trai khác.”

Cả sảnh im phăng phắc.

Một cơn lạnh buốt thấu xương lan ra.

“Ý của phu nhân là…” Một vị trưởng bối trong gia tộc kinh ngạc hỏi.

Tạ phu nhân cười nhạt:

“Dù gì, thánh chỉ cũng chỉ nói ‘Tạ gia thứ tử’, không hề chỉ đích danh ai.”

Bà ta đứng dậy, ánh mắt đầy khinh miệt:

“Vậy thì để Tạ Du đi thay là được.”

...----------------...

Bên trong tiểu viện

Tạ Du ngồi lặng lẽ, ánh nến lay động phản chiếu bóng dáng mảnh khảnh của y trên vách tường.

Y đã đoán trước điều này.

Khi người nha hoàn kia chạy vào thông báo, y đã biết bản thân chắc chắn sẽ không tránh được.

Bị đẩy ra thay thế, bị ép gả đi mà không có quyền lựa chọn—đây chính là số phận của y từ khi sinh ra trong Tạ gia này.

“Đại công tử… Người định làm gì bây giờ?” Nha hoàn bên cạnh lo lắng hỏi.

Tạ Du không trả lời ngay.

Bàn tay y chạm nhẹ vào vết kim đâm trên ngón tay, vết máu đã khô lại, nhưng cơn lạnh trong lòng vẫn còn nguyên vẹn.

Làm gì sao?

Tạ Du cười nhạt.

Y không thể kháng chỉ. Nhưng nếu đã bị đẩy vào con đường này, y sẽ không để bản thân trở thành một con cờ mặc người định đoạt.

Tạ Du siết chặt bàn tay, ánh mắt tối lại.

Y sẽ đi.

Nhưng từ nay trở đi, y không còn là kẻ yếu đuối để người ta giẫm đạp nữa.

...- Hết chương 1 -...

Hot

Comments

Tiểu Miêu Nhi

Tiểu Miêu Nhi

Tui xin phép có chút ý kiến về vấn đề tước vị này một chút ạ.
Theo tui tìm hiểu, bên Trung Quốc, thân vương là phong hào của anh em vua, quận vương là của con cháu của vua, sau khi vua qua đời, hoàng tử lên ngôi, nếu cho phép thì quận vương mới được thăng lên thân vương, hào lấy tên đất phong.
Còn ở Việt Nam mình thì không phân chia thân vương - quận vương, người có công đều được phong tước vương, hào do vua ban.
Tui cũng không học sâu về sử, chỉ hiểu biết qua tiểu thuyết, một số sách sử dễ tìm và thông tin trên mạng, nên nếu có gì sai mong mọi người bỏ qua

2025-04-18

3

Đóa Hoa Mưa

Đóa Hoa Mưa

cá nhân mk thấy phong cách viêtd này của tác rất hay, mong tác sẽ ra nhìu bộ như vậy nửa~♡♡

2025-02-12

28

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

╬Con nợ của tư bảnฺ(⁠⌐⁠■⁠-⁠■⁠)

Bảo bảo cứ đi quậy, cứ múc bọn nó nếu muốn, mama ở sao bảo vệ con, éo ngán bố con thằng nào cứ thế mà sông lên, ở sau còn mama, ko phải lo😎😎😎

2025-03-23

13

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2 Chương 2: Chính Viện
3 Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4 Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5 Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6 Chương 6: Hỉ Đường
7 THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8 Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9 Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10 Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11 Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12 Chương 11: Yến Tiệc
13 Chương 12: Sủng Ái
14 Chương 13: Ẩn Ý
15 Chương 14: Mưu Kế
16 Chương 15: Hỷ Mạch
17 Chương 16: Thích Khách
18 Chương 17: Được Xem Trọng
19 Chương 18: Nghi Ngờ
20 Chương 19: Ký Ức Cũ
21 Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22 Chương 21: Hiểm Lộ
23 Chương 22: Phục Kích
24 Chương 23: Thật Sự Không Sao
25 Chương 24: Cản Trở
26 Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27 Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28 Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29 Chương 28: Hiếu Kỳ
30 Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31 Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32 Chương 31: Con Hạc Thêu
33 Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34 Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35 Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36 Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37 Chương 36: Giận Dỗi
38 Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39 Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40 Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41 Chương 40: Ghen Tị
42 Chương 41: Ảo Tưởng
43 Chương 42: Hiểu Nhầm
44 Chương 43: Đêm Giao Thừa
45 Chương 44: Chiếm Hữu
46 Chương 45: Từ Ninh Cung
47 Chương 46: Lời Đồn
48 Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49 Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50 Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51 Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52 Chương 51: Tìm Kiếm
53 Chương 52: Ta Đau...
54 Chương 53: Bị Động Thai
55 Chương 54: Đặt Cách
56 Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57 Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58 Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59 Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60 Chương 58: Thèm Ăn
61 Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62 Chương 60: Tình Huynh Đệ
63 Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64 Chương 62: Chơi Với Lửa
65 Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66 Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67 Chương 65: Vết Rạn
68 Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69 Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70 Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71 Thông báo!
72 Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73 Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Thánh Chỉ Ban Hôn
2
Chương 2: Chính Viện
3
Chương 3: Đêm Trước Ngày Xuất Giá
4
Chương 4: Hoa Cưới Và Xe Ngựa
5
Chương 5: Hôn Lễ Lạnh Lẽo
6
Chương 6: Hỉ Đường
7
THÔNG BÁO ĐỔI TÊN TRUYỆN
8
Chương 7: Bái Kiến Hoàng Thất
9
Chương 8: Bệnh Cũ Tái Phát
10
Chương 9: Không Còn Là Người Tạ Gia
11
Chương 10: Nhị Hoàng Tử
12
Chương 11: Yến Tiệc
13
Chương 12: Sủng Ái
14
Chương 13: Ẩn Ý
15
Chương 14: Mưu Kế
16
Chương 15: Hỷ Mạch
17
Chương 16: Thích Khách
18
Chương 17: Được Xem Trọng
19
Chương 18: Nghi Ngờ
20
Chương 19: Ký Ức Cũ
21
Chương 20: Trừng Phạt Tạ Gia
22
Chương 21: Hiểm Lộ
23
Chương 22: Phục Kích
24
Chương 23: Thật Sự Không Sao
25
Chương 24: Cản Trở
26
Chương 25: Cùng Chung Suy Nghĩ
27
Chương 26: Kết Thúc Chuyến Hành Trình
28
Chương 27: Lĩnh Thưởng Và Xử Phạt
29
Chương 28: Hiếu Kỳ
30
Chương 29: Thỏa Thuận Của Đại Công Chúa
31
Chương 30: Song Hoàng Khải Hoàn
32
Chương 31: Con Hạc Thêu
33
Chương 32: Dược "Thượng Hạng"
34
Chương 33: Cái Chết Nhục Nhã Của Tạ Hạo
35
Chương 34: Tạ Phu Nhân Điên Rồi
36
Chương 35: Mùi Hương Còn Sót Lại
37
Chương 36: Giận Dỗi
38
Chương 37: Dùng Bữa Cùng Đại Công Chúa
39
Chương 38: Chuẩn Bị Đón Tết
40
Chương 39: Trang Trí Vương Phủ
41
Chương 40: Ghen Tị
42
Chương 41: Ảo Tưởng
43
Chương 42: Hiểu Nhầm
44
Chương 43: Đêm Giao Thừa
45
Chương 44: Chiếm Hữu
46
Chương 45: Từ Ninh Cung
47
Chương 46: Lời Đồn
48
Chương 47: Làm Sao Một Nam Nhân Có Thể Mang Thai?
49
Chương 48: Chứng Thực Lời Đồn
50
Chương 49: Đây Rốt Cuộc Là Phúc Hay Họa?
51
Chương 50: Vương Phi Bị Bắt Rồi!
52
Chương 51: Tìm Kiếm
53
Chương 52: Ta Đau...
54
Chương 53: Bị Động Thai
55
Chương 54: Đặt Cách
56
Chương 55: Tạ Du, Làm Ơn Tỉnh Lại Đi!
57
Chương 56: Nhiễm Phong Hàn
58
Thông Báo Chỉnh Sửa Danh Hiệu Của Yến Hoài Trạch
59
Chương 57: Bảo Vật Của Ta
60
Chương 58: Thèm Ăn
61
Chương 59: Tỷ Sẽ Giúp Muội
62
Chương 60: Tình Huynh Đệ
63
Chương 61: Thư Từ Quê Nhà
64
Chương 62: Chơi Với Lửa
65
Chương 63: Tiệc Tẩy Trần
66
Chương 64: Tráo Đổi Tân Nương
67
Chương 65: Vết Rạn
68
Chương 66: Tôn Kiều Kiều
69
Chương 67: Kế Hoạch Thất Bại
70
Chương 68: Chủ Không Biết Dạy Tớ, Thì Phải Chịu Thay –
71
Thông báo!
72
Chương 69: Kho Lương Thực Bị Cháy
73
Chương 70: Yến Nhược Lan Muốn Luyện Kiếm!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play