Chương 3: Suy tính

Nghiêm Hoa tông, núi Nhạc Hồ.

“Phụ thân, người không cần nói thêm nữa, con đã quyết vậy, dù sao mẫu thân cũng đã hứa hôn cho hai nhà” – Tân tông chủ Nghiêm Hoa tông, Thương Tử Kỳ ngồi trên nhuyễn tháp, đang tập trung thiền định thì nhận được phù Truyền Âm của tiền tông chủ Thương Tín Chân, cũng chính là phụ thân của Thương Tử Kỳ.

Thương Tín Chân vốn cũng không phải phản bác con trai mình, chuyện hôn sự đã cho hắn quyền quyết định, nếu hắn không câu nệ nam hay nữ thì hai người làm cha mẹ như họ có thể có ý kiến gì. Chỉ là hà cớ gì khi ông cùng phu nhân đang định đi một chuyến lên phía Bắc ngao du phong cảnh thì con trai lại muốn họ về tổ chức hôn sự, thật mất cả hứng mà!

Thương Tử Kỳ biết rõ còn hỏi : “Ngài không muốn về giữa chừng nhỉ?”, một tiếng “Hừ” rõ to truyền âm sang, sau đó không còn tín hiệu gì.

Thương Tử Kỳ bật cười, hắn mở mắt, nghiêm túc suy nghĩ thì hắn nên thành thân thôi, vừa hợp ý phụ mẫu, vừa giúp hắn … có lẽ sẽ buông bỏ được chăng.

Thương Tử Kỳ rút từ trong ngực áo ra một cái vòng tay màu đỏ, trên vòng tay có đính một viên ngọc đồng tâm hình tròn được mài giũa hết sức tinh xảo. Đó chính là vật đính ước của hai nhà Thương – Hàn rất nhiều năm trước, từ nhỏ mẫu thân hắn đã đưa hắn giữ bên người, nói là vật phòng thân, sau này hắn mới biết còn có chuyện này.

Mới đầu hắn cũng vô cùng bất mãn vì sao bản thân hắn lại không được tự chủ chuyện của mình, người Hàn gia có con gái, có thể họ cũng sẽ có ý liên hôn nhưng ngoài suy đoán của hắn, bao nhiêu năm trôi qua, thế mà người Hàn gia chưa bao giờ nhắc tới hôn sự của nhi nữ mình, nghe nói họ luôn tôn trọng ý nguyện của con cái. Vì thế, Thương Tử Kỳ hắn cảm thấy như mình được giải thoát khỏi gông xiềng, có thể cùng ai bên nhau trọn đời đã nằm trong quyết định của hắn.

Cho tới khi hắn biết có những chuyện vốn không phải hắn thích là có thể thực hiện được, hắn muốn là có được. Đối với hắn giờ đây, tu luyện mới là thú vui, còn những thứ khác cũng không còn quan trọng nữa.

Cách đây vài ngày, Thương Tử Kỳ nhận được thư ngỏ ý muốn liên hôn hai nhà Thương – Hàn của Hàn tông chủ, hắn thật sự ngạc nhiên, chẳng phải Hàn gia cho con cái quyền lựa chọn, sau ngần ấy năm lại ra quyết định khiến hắn cũng bất ngờ, mà điều làm hắn không ngờ hơn nữa, chính là người được chọn kết đạo lữ với hắn, không phải là trưởng nữ Hàn Thu Ân mà lại là thiếu chủ Hàn Đông Thanh.

Ở tu chân giới, mọi người không bài xích chuyện nam tử thành thân kết làm đạo lữ nhưng dù sao Hàn Đông Thanh cũng là trưởng tử, còn là thiếu chủ, sau này sẽ kế nghiệp tông chủ Phù Vân tông, vậy mà nói kết đạo lữ là kết.

Tuy ban đầu hắn thực có chút ngạc nhiên nhưng Thương Tử Kỳ cũng không phải không đoán được nguyên cớ.

Hàn Đông Thanh tuy là thiếu chủ nhưng nhiều năm qua, nghe nói tu vi chỉ tới Trúc Cơ kỳ, có thể tiến được đến Kim Đan hay không, thật khó mà nói. Chắc hẳn mối hôn sự này, chín phần mười cũng vì muốn giúp cho Hàn Đông Thanh có cơ hội nào đó thăng cấp tu vi, mà Thương gia hắn chẳng phải được đồn đoán quá nhiều công pháp sao.

Nghĩ tới đây, Thương Tử Kỳ nhếch khoé môi “đến rất đúng lúc”, một mặt dù sao mẫu thân cũng đã từng nói Hàn gia phu nhân là bạn tốt, đã giúp đỡ cho mẫu thân rất nhiều, mặt khác hắn cũng nhờ mối hôn sự này để quên đi một số điều. Nếu Hàn gia đã có lòng lợi dụng hắn thì hắn có dụng tâm cũng không phải đê tiện đi.

Thương Tử Kỳ nhìn ngọc đồng tâm giây lát, trong lòng đã có suy tính. Hắn cất giọng gọi ra ngoài : “Ất Cơ, sai người chuẩn bị sính lễ long trọng một chút, sau đó đem thư của ta đến Phù Vân tông, mong Hàn gia sắp xếp ngày đại hôn sớm”.

Một bóng đen xuất hiện sau cánh cửa, đáp lời : “Vâng, thuộc hạ đã rõ”.

...

Cả ngày hôm ấy, sau khi biết Thương gia đã đồng ý mối hôn sự này, Hàn Đông Thanh vô cùng “tuyệt vọng”, y nằm ườn cả ngày trên thuyền nhỏ, ủ rũ như con mèo mắc mưa.

Y mãi không hiểu, một người có thân phận, quyền lực cộng thêm tu vi cao thâm như Thương Tử Kỳ, sao có thể chấp nhận dễ dàng với một nam nhân. Hàn Đông Thanh biết, danh nghĩa y là thiếu chủ tông môn cao quý nhưng thực ra cũng chỉ là thùng rỗng, không có chút thành tựu, cho dù Thương Tử Kỳ có sở thích nam phong đi nữa thì chưa từng biết mặt cũng có thể dễ dàng chấp nhận sao?

Hàn Đông Thanh không phải suy nghĩ không đâu mà thực chất là vậy, tuy là thiếu chủ nhưng y rất hiếm khi ra khỏi tông, vì thể chất đặc thù của mình, phụ thân y cho y học tập đa phần ở tông môn, cho dù có ra ngoài cũng là đi cùng tỷ tỷ, các sư huynh đệ rèn luyện đơn giản vài ngày rồi về. Những dịp đại hội liên quan đến các tông môn, thường chỉ có phụ thân y hoặc các vị trưởng lão cùng một số đồng môn ưu tú tham dự.

Còn nếu xét về quan hệ hai nhà thì từ lúc mẫu thân y qua đời, hai nhà cũng không có nhiều lý do để qua lại, dần dần trở nên xa cách, ấy thế mà giờ đây nói một tiếng liền chấp nhận, thật khiến người ta “cảm động” rớt cả nước mắt.

Hot

Comments

Nhất Chi Anh

Nhất Chi Anh

Cám ơn bạn đã ủng hộ truyện của mình 🥰🥰🥰
Biết các bạn chờ đợi tạo động lực cố gắng cho mình nè 💪

2025-03-10

1

Yami CB

Yami CB

Tác giả ơi, đừng làm độc giả chờ đợi quá lâu nữa, hãy từ bỏ bao giờ ra chap lên đi 🥺🥺🥺

2025-03-10

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play