Đến Lâm Gia Ra Mắt

Nam Chấn Hào nói, Nam gia và Lâm gia có lời hẹn ước kết thông gia, trước là dành cho Nam Ngọc Vân, nhưng vì Nam Ngọc Vân yêu Thẩm Hướng Nam, muốn gả cho Thẩm gia, ông ta không muốn thất hẹn với Lâm gia, nên để cô gả đến Lâm gia.

Rất tốt, Nam Ngọc Vân liền được gả vì yêu, còn cô liền phải gả vì lợi ích gia tộc.

Nghĩ một đêm, Nam Tinh Nguyệt quyết định đồng ý điều kiện của Nam Chấn Hưng, dù thế nào, cô cũng muốn cứu mạng của Đồng Đồng, cho thằng bé cuộc sống tốt hơn.

Ngày hôm sau, theo địa chỉ mà Nam Chấn Hào cho, Nam Tinh Nguyệt đi qua.

Lâm Kỳ Đông mặt mũi lớn, cho nên muốn cô chủ động đi qua.

Đứng trước cổng lớn nhà họ Lâm, Nam Tinh Nguyệt hít một hơi thật sâu còn chưa kịp bấm chuông, sau lưng vang lên tiếng xe thể thao, dọa cô nhảy một cái tránh ra.

Cổng lớn mở ra, xe chậm rãi đi vào, từ bên trong xe ba người bước xuống.

Người hầu bên trong cong người cúi chào: “Đông thiếu gia trở về.”

Hai người kia, cô gái xinh đẹp cao nhã, khí chất bất phàm, người đàn ông trầm ổn hiên ngang, chính là người hôm qua bị cô đạp Phong Dịch Vũ.

Nhìn thấy người này, Nam Tinh Nguyệt suýt thì cắn lưỡi, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Cô nâng lên cái túi, rụt cổ chuẩn bị chuồn.

Lâm Kỳ Đông vừa xuống xe đã chú ý tới hành vi quái dị của cô, nghiêm nghị gọi: “Này, cô dừng lại. Đứng ở cửa lén la lén lút, muốn ăn trộm sao?”

Nam Tinh Nguyệt: “...”

Đại thiếu gia thật biến phỏng đoán, cô là đến ra mắt, lại lại nghĩ là ăn trộm.

Còn chưa kịp giải thích, Lâm Kỳ Đông đã cho người làm của Lâm gia trói cô nhấc vào bên trong.

“Này, các người thả tôi ra, hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”

Càng sợ cái gì thì cái đó liền đến, Phong Dịch Vũ một đôi mắt thâm thúy như chim ưng quét qua gương mặt của cô.

Nam Tinh Nguyệt nhẩm thần trú, tôi tàng hình, tôi tàng hình.

Nhưng hai chân của cô vẫn là run lẩy bẩy, nội tâm dời sông lấp biển.

Nhưng cặp mắt lạnh như băng kia nhìn thấy gương mặt cô ửng hồng liền quay về bình tĩnh, cũng không nói gì thêm, giống như lần đầu gặp.

Kỳ quái, có lẽ ông trời đã nghe thấy lời cô cầu khẩn, có lẽ đại nhân vật như hắn sẽ không nhớ tiểu nhân vật như cô? Chẳng qua đây là một chuyện tốt.

“Mau nói.” - Lâm Kỳ Đông không kiên nhẫn nói.

Nam Tinh Nguyệt cười lấy lòng: “Lâm thiếu, anh hiểu nhầm, tôi là Nam gia tới để cùng anh ra mắt.”

“Nam gia?” - Gương mặt tuấn tú của Lâm Kỳ Đông nháy mắt đen lại, khó tin nói: “Cùng tôi ra mắt không phải Nam Ngọc Vân sao, cô cái loại học sinh tiểu học là từ nơi nào đến?”

“Nam Ngọc Vân có việc không đến được, tôi là dự bị.” - Nam Tinh Nguyệt cười cười.

Lâm Kỳ Đông tức giận không nhỏ: “Nam Chấn Hào thế mà dám đổi người, dùng giả mạo lừa gạt.”

Lâm Kỳ Đông tức giận cũng không phải không đúng.

Nam Ngọc Vân muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, cùng cô gái đứng bên cạnh Phong Dịch Vũ đều là đại mỹ nhân.

Còn Nam Tinh Nguyệt chỉ có thể nói là tiểu mỹ nữ, gương mặt ngây thơ như trẻ con, mặc một thân đồng phục, nhìn hệt như học sinh cấp ba.

Lâm lão gia cùng phu nhân nghe được động tĩnh liền đi ra, nhìn thấy cảnh này, Lâm phu nhân quát lớn: “Kỳ Đông, con làm cái gì vậy?”

“Mẹ, Nam gia vậy mà dám mang một cái giả mạo thay thế Nam Ngọc Vân đến cùng con kết hôn, hai người phân xử cho con.” - Lâm Kỳ Đông tức giận, hắn đã thèm nhỏ dãi Nam Ngọc Vân rất lâu, mãi mới chờ được tới ngày này, không ngờ là Nam gia lại không tuân thủ hứa hẹn.

Lâm lão gia và Lâm phu nhân sắc mặt không tốt lắm, kỳ thật đổi người thành Nam Tinh Nguyệt bọn họ đã biết.

“Con mau cho người cởi trói ra cho ta, Thư Tình còn ở đây, chẳng phải là khiến người ta chế giễu.” - Lâm lão gia quát.

Tần Thư Tình gương mặt tinh xảo mỉm cười, dịu dàng hào phóng: “Là Dịch Vũ nói hôm nay là ngày Kỳ Đồng ra mắt, em cũng hiếu lỳ muốn đến tham gia náo nhiệt, sẽ không quấy rầy đến gia đình anh chị đi.”

“Làm sao lại thế?” - Lâm phu nhân khuôn mặt tươi cười nói: “Cũng không biết là em trai chị kiếp trước tu được phúc phận gì, lại có thể có được một cô gái hiểu chuyện xinh đẹp như Tần tiểu thư làm bạn gái.”

Lâm phu nhân nguyên danh gọi là Phong Viện Viện, là con gái lớn nhà họ Phong, chị của Phong Dịch Vũ, còn Tần Thư Tình là bạn gái của Phong Dịch Vũ. Cho nên hôm.nay Lâm Kỳ Đông ra mắt, với tư cách là trưởng bối, Phong Dịch Vũ mang bạn gái tới. Nam Tinh Nguyệt cảm giác quá quỷ dị, sóng gió bủa vây.

Lâm gia mời mọi người vào trong, Nam Tinh Nguyệt cũng được cởi trói, cũng là đi theo vào, ngồi một bên, lúc này hoàn toàn làm người trong suốt.

Nhìn thấy mọi người nói chuyện hòa thuận, Nam Tinh Nguyệt hy vọng mọi người quên đi sự tồn tại của cô.

Cô tính toán trước mắt lừa Lâm Kỳ Đông đồng ý thông gia, chờ Nam Chấn Hào giúp Đồng Đồng làm phẩu thuật xong, lúc đó cô liền vỏ mẻ không sợ vỡ, làm Lâm Kỳ Đông chán ghét cô, hẳn hắn sẽ không chịu kết hôn.

Sau khi Nam Tinh Nguyệt tính toán xong, khóe môi lộ ra một nụ cười nham hiểm.

Nam Tinh Nguyệt cảm nhận được đạo nhìn nóng bỏng, cô hơi liếc mắt, chạm vào ánh mắt không nhìn thấu của đối phương, lão già này nham hiểm, không biết là có nhận ra cô không?

Nếu là nhận ra, cô phải chuồn nhanh.

Hắn ta là cữu cữu của Lâm Kỳ Đông, trên danh nghĩa cô cũng phải gọi hắn một tiếng cữu cữu, mà cô lại ngủ với cữu cữu của vị hôn phu!

Còn ra thể thống gì?

Nam Tinh Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt, dự định có chết cũng không nhận.

Tối hôm qua ánh sáng tối như vậy, không chừng Phong Dịch Vụ liền không nhìn rõ cô.

Cho đến khi người hầu thông báo với Lâm phu nhân đã chuẩn bị xong bữa tối, Bạch phu nhân trên bàn ăn rốt cuộc mới nhớ ra Nam Tinh Nguyệt, giọng ôn hòa: “Tinh Nguyệt lần đầu tới Lâm gia, có gì chiêu đãi không chu đáo, mong con bỏ qua.”

Nam Tinh Nguyệt lắc đầu, kéo môi mỉm cười.

Dù có muốn hay không làm thiếu phu nhân Lâm gia, cô cũng không nên đắc tội với những người có thân phận này.

Nhà ăn trang hoàng lộng lẫy, Nam Tinh Nguyệt ngồi bên cạnh Lâm Kỳ Đông, đối điện là Phong Dịch Vũ cùng Tần Thư Tình, Lâm lão gia và Lâm phu nhân ngồi ở vị trí chủ nhà.

Bữa tối là bò bít tết, Nam Tinh Nguyệt ăn như được mùa.

Bên cạnh Lâm Kỳ Đông khịt mũi coi thường: “Đúng là không thấy qua việc đời.”

Thấy Lâm Kỳ Đông thật sự chướng mắt mình, Nam Tinh Nguyệt mới thu liễm lại một chút, đời này đúng là cô chưa từng ăn đồ ăn ngon như thế.

Nam Tinh Nguyệt ngượng ngùng cười cười, không quan tâm người ngoài nói cái gì, điều kiện hiện tại có thể ăn bò bít tết chất lượng cao như vậy chính là được lợi.

“Tinh Nguyệt, bác nghe ba con nói con là sinh viên đại học Y, là sinh viên ba tốt? Bình thường ngoài đi học liền ở nhà không bước ra khỏi cửa, đúng là một đứa trẻ ngoan, cùng Kỳ Đông nhà chúng ta rất giống.” - Lâm lão gia vẻ mặt ôn hòa nói.

Nam Tinh Nguyệt đang uống canh suýt chút thì phun ra. Trước khi đến Nam Chấn Hào có nói là đã nói tốt cho cô trước. Không ngờ ông ta lại nói đến mức không biết thẹn.

Cô chột dạ nhìn người đàn ông đối diện, không biết hắn ta có nhận ra cô không vẫn là cái gai trong lòng, nếu hắn nhớ mà vạch trần cô, hậu quả chỉ sợ không chịu nổi.

Ăn được một nữa, Phong Dịch Vũ nhận điện thoại đi ra ngoài.

Lâm gia hỏi, cô đáp lời.

Không hỏi, cô liền an tĩnh ngồi ăn canh.

Uống quá nhiều canh, có chút không chịu nổi, đành phải ra ngoài tìm nhà vệ sinh.

Giải quyết xong, cô liền trở về.

Nhìn ở phía cuối hành lang, người đàn ông quay lưng về phía cô, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy lượn lờ khói thuốc, cả người tỏa ra khí chất lạnh lùng cương nghị.

Tay trái anh ta cầm điện thoại, bên kia dường như đang báo cáo cái gì, Phong Dịch Vũ không mở miệng, chỉ đơn giản trả lời hai lần.

“Được, tiếp tục tìm, dù thế nào đều phải tra ra tung tích của cô ta.” 

Phong Dịch Vũ cúp điện thoại, quay đầu lại liền nhìn thấy Nam Tinh Nguyệt.

Cô định giải thích không cố ý nghe lén, nhưng lại cảm thấy có chút giấu đầu lòi đuôi.

Quay người dứt khoát muốn bỏ đi, sau lưng lại vang lên thanh âm lãnh đạm.

“Chị của tôi nếu biết một số ít cô gái trông thì ngoan ngoãn nhưng buổi tối đi bán áo mưa, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.”

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nam Tinh Nguyệt bề ngoài tỏ vẻ yếu đuối vậy thôi nhưng bản chất lại hư một cô hồ ly nhỏ tinh ranh chỉ muốn phần tốt của người khác. Thấy bả suy nghĩ tính toán mà cứ mắc cười gì đâu😂😂😂😂 Sinh viên ba tốt nhưng lại là mẹ đơn thân đuấy... đừng để vẻ bề ngoài ngây thơ trong sáng đơn thuần này của Tinh Nguyệt đánh lừa nhé mọi người 🤣🤣🤣🤣 Nói vui vậy thôi chứ TN ngta tốt thật, chẳng qua tại hoàn cảnh đẩy đưa thoai:)))) Không cần biết bà chị kia phát hiện ra sự thật buổi tối TN đi bán áo mưa sẽ có cảm giác như nào, cái mà tui hóng nhất chính là cảm giác của anh khi phát hiện ra người con gái đã mang thai con của anh lại là cô gái nhỏ ngay trước mắt anh á./Hey/

2025-04-03

12

Toàn bộ
Chapter
1 “Ông chủ, mua hai tặng một.”
2 Tôi Ngại Bẩn
3 Đến Lâm Gia Ra Mắt
4 “Chúng ta trước kia có phải là đã từng gặp nhau?”
5 Phù Sa Không Thể Lưu Ruộng Ngoài
6 Đưa Đồng Đồng Đi Nước Ngoài
7 Tôi Có Thể Ở Bên Anh Bảy Ngày
8 Thế Nào, Yêu Tôi Rồi?
9 Không Một Ai Để Dựa Vào
10 Anh Ấy Chính Miệng Nói Yêu Tôi
11 Sinh Một Đứa Con Cho Phong Gia
12 Tôi Muốn Ngủ Với Anh
13 “Lấy đồ của cô, cút ra khỏi nhà của tôi.”
14 Mông Lớn
15 “Tối hôm qua mang áo mưa sao?”
16 Thành Giao
17 “Vậy chúng ta ngủ một giấc thế nào?”
18 Đồng Đồng Một Tuổi Giống Hắn Nhất
19 Cô Gái Ba Năm Trước Thế Nào Rồi?
20 Cô Phát Sốt
21 Chỉ Muốn Ngủ, Không Yêu Đương
22 “Cẩn thận giẫm lên vết xe đổ.”
23 Yêu Đương Ngang Hàng
24 Sẽ Không Ở Vân Thành Quá Lâu
25 Tôi Thích Cô Ấy
26 Cô Lại Lợi Dụng Tôi
27 “Nam Tinh Nguyệt, mười tỷ.”
28 “Phong Dịch Vũ, anh điên rồi.”
29 Mẹ Kế Hoặc Chị Dâu Của Cậu
30 Rời Khỏi Phong Dịch Vũ Giá Bao Nhiêu
31 Nam Tinh Nguyệt là người tôi nhìn trúng
32 “Xin anh… nhẹ một chút.”
33 Tôi Không Có Mang Thai
34 Tiệc Độc Thân
35 Lục Liên Thành Tỏ Tình
36 Cô Gái Mà Phong Dịch Vũ Yêu
37 Sẽ Không Mặc Kệ Nam Tinh Nguyệt
38 Cô Ấy Đã Bệnh Đến Nguy Kịch
Chapter

Updated 38 Episodes

1
“Ông chủ, mua hai tặng một.”
2
Tôi Ngại Bẩn
3
Đến Lâm Gia Ra Mắt
4
“Chúng ta trước kia có phải là đã từng gặp nhau?”
5
Phù Sa Không Thể Lưu Ruộng Ngoài
6
Đưa Đồng Đồng Đi Nước Ngoài
7
Tôi Có Thể Ở Bên Anh Bảy Ngày
8
Thế Nào, Yêu Tôi Rồi?
9
Không Một Ai Để Dựa Vào
10
Anh Ấy Chính Miệng Nói Yêu Tôi
11
Sinh Một Đứa Con Cho Phong Gia
12
Tôi Muốn Ngủ Với Anh
13
“Lấy đồ của cô, cút ra khỏi nhà của tôi.”
14
Mông Lớn
15
“Tối hôm qua mang áo mưa sao?”
16
Thành Giao
17
“Vậy chúng ta ngủ một giấc thế nào?”
18
Đồng Đồng Một Tuổi Giống Hắn Nhất
19
Cô Gái Ba Năm Trước Thế Nào Rồi?
20
Cô Phát Sốt
21
Chỉ Muốn Ngủ, Không Yêu Đương
22
“Cẩn thận giẫm lên vết xe đổ.”
23
Yêu Đương Ngang Hàng
24
Sẽ Không Ở Vân Thành Quá Lâu
25
Tôi Thích Cô Ấy
26
Cô Lại Lợi Dụng Tôi
27
“Nam Tinh Nguyệt, mười tỷ.”
28
“Phong Dịch Vũ, anh điên rồi.”
29
Mẹ Kế Hoặc Chị Dâu Của Cậu
30
Rời Khỏi Phong Dịch Vũ Giá Bao Nhiêu
31
Nam Tinh Nguyệt là người tôi nhìn trúng
32
“Xin anh… nhẹ một chút.”
33
Tôi Không Có Mang Thai
34
Tiệc Độc Thân
35
Lục Liên Thành Tỏ Tình
36
Cô Gái Mà Phong Dịch Vũ Yêu
37
Sẽ Không Mặc Kệ Nam Tinh Nguyệt
38
Cô Ấy Đã Bệnh Đến Nguy Kịch

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play