[Trọng Sinh] ÁC MA ĐẠI NHÂN THÍCH CHIẾM HỮU
"Choảng"
Tiếng tách trà va chạm với mặt sàn vỡ toang. Cậu thanh niên tên Đường Nghinh run rẩy đến bất động nhìn xuống dưới.
Toàn thân cậu cứng đơ, môi cố mấp máy nói gì nhưng không thành lời. Ngay sau khi nghe tiếng động, một cô gái tầm độ hai lăm lật đật chạy trong bếp ra.
Cô không đẹp, chỉ vừa ưa nhìn, da hơi ngâm, tóc lại suôn mượt vì chưa biết uốn nhuộm bao giờ. Nhìn cô, người ta liền nghĩ ngay đến hình tượng người phụ nữ truyền thống, luôn tận tụy với việc chăm chồng dạy con, làm tốt mọi việc trong nhà.
Thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mày cô cau lại khiến nơi vầng trán ấy lại xuất hiện thêm vài nếp nhăn.
"Tiểu Nghinh! Em vừa làm gì vậy?"
Mắt Đường Nghinh bắt đầu ngấn lệ, cậu quay sang nhìn cô, giọng chưa tránh khỏi run rẩy: "Chị...em làm vỡ tách trà của anh rồi"
"Không sao, em đứng yên đó đừng động đậy. Chị dọn rồi làm cho anh ấy một tách khác là được, nhé!" - Cô gái vừa an ủi vừa lập tức khom người xuống nhặt từng mảnh vỡ. Đường Nghinh thấy mà chạnh lòng.
Cô gái tên là Đường Nhiễm Nhiễm, mẹ mất từ khi còn bé, cha cũng bỏ đi từ khoảng 10 năm sau đó. Cô chỉ có một người em trai là Đường Nghinh nhưng cậu lại bị chứng khờ khạo bẩm sinh.
Hai chị em tựa nhau mà sống, Đường Nhiễm Nhiễm tần tảo làm mọi việc trên đời, miễn là không phạm pháp để nuôi em mình khôn lớn.
Còn Đường Nghinh, tuy bị ngốc nhưng cũng biết cái gì là tình, là nghĩa. Cậu thương chị, lại như thấy chị đang chuẩn bị lâm vào hiểm cảnh.
Tại sao ư? Đương nhiên làm vỡ một tách trà thì không hề có vấn đề gì, nhưng tách trà đó lại để đưa cho Từ Nhất Minh - chồng của Đường Nhiễm Nhiễm uống.
Từ Nhất Minh là ai? Một người đàn ông nhan sắc hài hòa, từng là soái ca áo trắng hằng ngày đến nhà hàng mà cô gái Đường Nhiễm Nhiễm năm hai mươi tuổi thường làm việc để cưa cẩm cô.
Anh chân thành, chu đáo, lo cho cô từng chút một. Gia cảnh hai người quá khác nhau, lại bị gia đình anh ngăn cấm, nhưng cũng chẳng thể làm chùng bước chuyện tình yêu đôi lứa.
Sau nhiều tháng ngày đấu tranh, cuối cùng hai người cùng đến được với nhau. Năm đó Đường Nhiễm Nhiễm hai mươi mốt tuổi - một trong những giai đoạn đẹp nhất thời con gái.
Đương nhiên, Từ Nhất Minh hoàn toàn đồng ý đưa đứa em trai ngốc nghếch của Đường Nhiễm Nhiễm là Đường Nghinh cùng dọn đến sống ở nhà họ Từ.
Nhưng sau bốn năm chung sống, chàng soái ca áo trắng ngày nào đã biến đi đâu mất. Đổi lại đó là một người đàn ông thường đi sớm về khuya, người luôn nồng nặc mùi rượu.
Nhiều lần Đường Nhiễm Nhiễm còn phát hiện trên áo anh có vết son và mùi nước hoa phụ nữ, nhưng bản tính hiền lành đã khiến cô giấu đi tất cả, chỉ thui thủi khóc một mình dưới góc bếp.
Những thay đổi đó cũng kéo theo nhiều sự thay đổi khác. Từ Nhất Minh không còn dịu dàng, ôn nhu với cô nữa. Anh cộc cằn, thường hay lôi cô ra xả giận, đôi khi chỉ là một lỗi nhỏ cũng quyết không tha.
"Có chuyện gì vậy?"
Giọng người đàn ông vang lên từ trên tầng, hắn lật đật đi xuống khi nghe tiếng động lớn.
Thấy Từ Nhất Minh, Đường Nghinh sợ hãi lùi về sau mấy bước. Hắn cau mày nhìn cậu, rồi lại nhìn xuống chỗ vợ mình và đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Vừa lúc đó, Đường Nhiễm Nhiễm cũng nhặt xong mảnh vỡ, đứng dậy cười ôn nhu:
"Ông xã ạ? Chỉ là bất cẩn vỡ tách trà, em sẽ lập tức pha lại tách khác cho anh"
Sắc mặt đối phương trầm xuống hẳn: "Là ai làm?"
Đường Nghinh mở miệng định nói, dù biết trước kết cục vẫn dám nói, nhưng Đường Nhiễm Nhiễm lại nhanh hơn một bước.
"Là em..."
"Bốp"
Cô vừa dứt câu, một cái tát mạnh như trời giáng liền ập tới. Cú tát đó khiến cô ngã xuống, mảnh vỡ đều văng hết ra, vài cái ghim vào tay cô đau nhói.
"Chỉ có việc pha một tách trà cũng không xong! Tôi lấy cô về để rồi đến cả làm con ở cũng không tròn"
Đường Nghinh hoảng hồn, lập tức ngồi xuống đỡ lấy chị mình. Ánh mắt của cậu hiện rõ những tia căm phẫn:
"Anh rể làm gì vậy? Chỉ là một tách trà thôi mà"
Từ Nhất Minh nhếch mép cười khinh: "Hừ, một tách trà? Đương nhiên không đơn thuần như vậy. Mày nhìn chị gái của mày kìa, ngày trước xinh đẹp biết bao, mới có bốn năm đã như bà cô U40.
Còn nữa, tao với cô ta kết hôn bốn năm, một mụn con cũng chưa từng có. Đường Nghinh, tao đây làm ăn lớn, cho dù cô ta không có nhan sắc để tao có thể dắt ra ngoài khoe với đối tác, ít nhất cũng phải có con để nối giỏi chứ?"
Đôi mắt Đường Nhiễm Nhiễm bắt đầu ngấn lệ. Cô cắn chặt môi, cảm thấy đâu nhói vô cùng, nhưng lại không rõ là đau tay bị ghim mảnh vỡ, hay đau ở trái tim nhỏ bé này.
Cô hít một hơi, đây là lần đầu tiên Đường Nhiễm Nhiễm biết đến hai từ gọi là "phản biện".
"Anh...đã bao lâu không chạm vào em? Làm sao chúng ta có thể có con được?"
"Vậy cô tự xem xét, tại sao tôi lại không chạm vào cô?"
"..."
Thấy cô im lặng, Từ Nhất Minh nhếch mép cười khinh: "Đơn giản thôi! Vì trông cô như một bà già! Tôi thật sự hối hận vì ngày trước đã cãi lời mẹ mà đi lấy cô"
Updated 67 Episodes
Comments
Thị Thanh Thúy Nguyễn
hay
2021-03-14
2
🌸bảo bảo🌸danh là băng❄️
Hay quá
2021-03-07
1
Moyu
. ......
2021-02-18
1