Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi

Nói đến vị tướng gia này thì cũng phải nói đến chuyện tình đáng ghi vào thiên sử của ông. Cố Phàm thời trai trẻ từng giống như mấy nam nhân khác không nghĩ tới hôn nhân mà tập trung vào đại sự hầu hết đều chôn chân ở chiến trường hay biên ải.

Thời gian ở phủ lại cực ngắn ngủi một năm tính ra ông về phủ chưa đến một tháng. Thế nên con người này đẹp trai đến mấy cũng chưa từng có nữ nhân vây quanh.

Lão thái thái hồi ấy hết sức buồn lòng, phải mất bao nhiêu thời gian, thủ đoạn mới bắt ông ấy kết hôn với mẫu thân hiện tại của nàng.

Lúc thành hôn rồi, Cố Phàm mới gặp mặt nương tử nhưng duyên đến tránh cũng không được, vừa gặp đã yêu. Sau đó, một gia đình hạnh phúc đã ra đời. Dù cho sự tồn tại của nó quá ngắn ngủi.

Cho đến khi sinh đứa thứ hai được sinh ra là Cố Tiểu Mạn. Trước nàng có một vị đại ca tên Cố Thiên Hạo hơn nàng ba tuổi. Cố phu nhân yểu mạng qua đời. Toàn Cố phủ để tang ba năm.

Cố lão gia quá đau lòng sau khi chôn cất thê tử xong thì bỏ ra biên ải. Ba năm sau, ông mới lấy lại tinh thần nhưng cũng không lấy ai nữa cứ như vậy gà trống nuôi con.

Cố Tiểu Mạn nguyên tác được nhắc đến thì mới được gả vào Tam Vương phủ một thời gian. Trước đó, nàng say mê Tam Vương Gia, Lăng Triệt một mực đòi gả đi. Cố Lão Gia khuyên ngăn không được đành phải xin ban hôn.

Do Tam Vương Gia sớm đã có hôn phú cũng không tiện dứt ra nên Cố Tiểu Mạn chỉ được làm trắc phi mà thôi.

Sau thì vì ghen tuông mù quáng mà bày mưu hại nữ chính vô số lần, cuối cùng bị các nam chính phát giác ra nhưng nữ chính không truy cứu nên không sao.

Ít lâu sau lại vì đỡ cho Tam Vương Gia một nhát đao mà qua đời.

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa à? Xui như vậy.

Nhưng.. Trong trí nhớ của Cố Tiểu Mạn thêm một vài chi tiết nữa. Cuộc hôn nhân này thật ra ngay cả nguyên chủ Cố Tiểu Mạn cũng không hề muốn.

Chỉ vì muốn đưa tên hại mẫu thân ra ngoài ánh sáng liền có thể tự tay hủy hoại hạnh phúc một đời.

Nữ nhân phong kiến a… gả đi một lần ai dám cưới nữa.

Vạn tính không bằng trời tính.

Hào quang của nam chủ quá mức lấp lánh. Cố Tiểu Mạn vô tình ái mộ Lăng Triệt sau  đó diễn biến giống như cốt truyện.

Con người thông minh nửa đời liền vì một tấm chân tình mà... ngu người. Không là trở nên thập phân ngu muội.

Thời Tịch nhìn thiếu nữ thân đầy máu tươi, ánh mắt phức tạp.

- Cố Tiểu Mạn, như vậy đáng sao?

Cố Tiểu Mạn lấy hết sức lực còn lại thều thào: " H..hà rất đáng. "

Nhìn về Thời Tịch. Ánh mắt sớm đã mất đi tỉnh táo lại chợt xuất hiện tia khát cầu bé nhỏ: "X...Xin cô hãy...khụ khụ làm ơn đừng ... đừ..ng bỏ rơi ch̀àng ấy..."

Lăng Triệt tay đỡ lấy Cố Tiểu Mạn mặt lại không có một tia lo lắng tồn tại, hắn dường như chẳng quan tâm người hắn đang đỡ là ai, tựa như mộ hạt cát. Thời Tịnh bảo hắn đỡ, hắn đỡ thôi.

Mắt dần chụm lại, Cố Tiểu Mạn hướng nhìn lên trên, tay cố với lấy sợi tóc vươn trên mắt người nàng yêu. Mà hắn lại nhíu mày lại khó chịu lộ rõ.

Tay chưa chạm đến nơi, đã rơi xuống nền đất lạnh giá. Nàng chưa mất hoàn toàn ý thức, mắt trọn vẹn chỉ có bóng dáng Lăng Triệt. Nhìn chưa bao lâu, nàng cong nhẹ môi rồi hộc ra ngụm máu đỏ tươi.

Lăng Triệt, đôi mắt không thể lừa người được đâu. Chàng còn nói đối với ta chưa từng bận tâm? Chàng nói dối cũng giỏi thật.... Chỉ là ta chẳng phải thần thánh gì để có năng lực hiểu nổi suy nghĩ trong đầu chàng. Chàng là đang thương hại ta sao hay là ... Hừm, quan tâm làm gì cơ chứ? Đoạn tình duyên này bổn tiểu thư không cần nữa. Lăng Triệt gì đó ta cũng chẳng cần.

Nếu được trở lại ta cũng chỉ muốn như trước kia, chúng ta tiếp tục làm bằng hữu.

Thời Tịnh im lặng. Thứ Thời Tịnh không chắc chắn thì nàng sẽ không trả lời. Lại có một chút tội nghiệp cho nữ nhân vừa từ giã trần thế kia.

Cố Tiểu Mạn hiểu được cũng không làm khó Thời Tịnh hướng mắt nhìn nam nhân đang ôm mình. Cơ thể dần thả lỏng.

Linh hồn dần hút vào cõi hư vô. Như vậy kết thúc cũng không quá tệ. Đôi mắt lờ đờ khép mở chìm vào bóng đen vô định, mãi mãi không thấy được tia sáng ban mai.

Không một ai thương tiếc cho nàng. Ác nữ cô độc của Bắc Quốc.

Một sinh mạng kết thúc, ánh nắng không bao lâu đã rọi sáng đằng tây, chiếu lên tương lai thấp thoáng mịt mù của Bắc Quốc.

...----------------...

Diệp Tử giờ là Cố Tiểu Mạn. Cố Tiểu Mạn chính là Diệp Tử. Nàng sao có thể chấp nhận kết cục như vậy.

Kiếp trước nàng cũng là bé ngoan đấy nhá. Trong phòng nàng còn nguyên quyển lịch dính đầy phiếu bé ngoan năm nào. Sao lại vô duyên vô cớ xuyên thư thế này được!?

Ông trời đâu, chúng ta hớp miếng trà đàm đạo. Ông muốn tôi sống thế nào đây. Chết vì nam nhân á, còn lâu, tôi không phục.

Diệp Tử quyết tâm sẽ không thể để tương lai của mình tàn tạ như Cố Tiểu Mạn được. Từ giờ nàng sẽ một Cố Tiểu Mạn mới. Một Cố Tiểu Mạn không bao giờ dính thính của nam chủ. Giống như khi chơi bắn gà vậy, nhặt thính đôi khi lại chết luôn.

Càng nghĩ Cố Tiểu Mạn càng quyết tâm. Trong đầu khắc rõ mục tiêu cả đời.

Học tập các vị tiền bối né nam chủ, nữ chủ tuyệt đối không dây dưa quá đà. Không được bắt trước mấy vị nào đó xuyên xong bảo sẽ né nhưng cứ tạo ấn tượng mạnh cho nam chính.

Đấy mà là né à, đó là lươn lẹo.

Hiện đại thì tránh trung tâm thương mại ra. Ở cổ đại thì tránh cái gì nhỉ?

Sau khi bắt xong kẻ đó nhất định phải rời bỏ Tam Vương Phủ này. Phải đóng tròn vai tiểu thư nhàm chán gia giáo, không khác mình là bao nên cũng yên tâm phần ngoài.

Một suy nghĩ chợt lóe qua đầu. Nếu đằng nào cũng rời khỏi đây. Vậy thì... không thể để bản thân chịu thiệt được.

Hot

Comments

白青水

白青水

😂😂😂😂😂

2023-01-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play