Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)

Cố Tiểu Mạn vừa rời khỏi liền tranh thủ chạy ngay đến cửa hàng nhạc cụ. Đó là một cửa tiệp được trang hoàng thanh nhã, đơn giản.

- Cố tiểu thư\, sao hôm nay rảnh rỗi đến nơi này vậy?

- A di à\, ta muốn trau dồi thêm về đàn tỳ bà.

- Không phải đã học sơ qua rồi sao\, còn muốn giỏi nữa?

- Không đâu\, chỉ là ta vừa biết được một cái giai điệu mới nhưng vẫn không biết nên đánh như nào? Lặn lội đến tìm a di để chỉ điệm.

- Giai điệu mới sao? Ta chắc không giúp được gì đâu nhưng muốn thử xem sao. Chúng ta đi lên lầu đi.

Cố Tiểu Mạn quay đầu dặn dò người đằng sau :"Tĩnh Nhĩ, em ngồi chờ ta một chút nhé"

- Vâng\, tiểu thư.

"Xong rồi, thật sự rất cảm ơn người." Cố Tiểu Mạn ngó nhìn bên ngoài qua cửa sổ thấy bên ngoài sắc vàng cam. Cố Tiểu Mạn ngó nhìn bên ngoài qua cửa sổ thấy bên ngoài sắc vàng cam trải dài, bóng người đen tuyền trải dài trên mặt đất.

Đã muộn rồi à?

- A di\, vậy con xin phép về đây ạ. Hẹn gặp lại người sau.

Người phụ nữ trung niên tay còn bận lau cây tỳ bà, gật đầu một cái. Biết người kia đã nghe được tiếng mình, Cố Tiểu Mạn đi xuống lầu.

Hai nữ tử thân mặc trang phục bình dị nhưng nhan sắc lại đặc biệt thanh tú nên không ít người để ý. Một người mắt vui vẻ, khoái chí như vừa đạt được điều gì đó, người còn lại không có biểu hiện gì.

Cố Tiểu Mạn rẽ vào 1 con đường nhỏ khác để lẻn vào Cố gia bằng cửa sau. Tại cô không muốn gây rắc rối nhiều. Với lại nơi cô đi là thanh lâu không đi bí mật thì vào trong đường đường chính chính chắc.

Con đường này bình thường ít người qua lại nay mọc đâu ra ba nam nhân đô con, lực lưỡng đứng ở bên trái. Nhìn vào trang phục, dáng vẻ có lẽ là người bình dân thôi. Cố Tiểu Mạn cũng không tò mò làm gì, về trước đã.

- Tiểu thư\, cẩn thận... ư

Cô đột nhiên thấy trời đất xoay chuyển, vai bị giữ lại dồn vào góc tường.

Chuyện quái gì thế này? Nhìn thật kỹ thì tay đang nắm chặt vai cô là một người trong ba người vừa rồi.

Hắn tăng thêm lực đạo làm cô đau nhói: " A.. đau" Lẽ nào là hái hoa tặc? Chết rồi, cô không thể thất thân như thế này được. Tĩnh Nhĩ đâu rồi?

Cô quay người nhìn toàn cảnh thấy Tĩnh Nhĩ bị 2 người còn lại chế trụ thì lo sợ.

- Có ai không\, có biến thá...

- Im ngay đi\, con đàn bà này. Thanh âm cũng dễ nghe thật đấy\, không biết tí nữa có bao nhiêu mê người đây?"

- Tên khốn này\, mau buông ta ra. Ngươi có biết ta là ai không hả?

Nam nhân kia cười đê tiện, không thước tiếc cầm lấy hai tay Cố Tiểu Mạn đang đập vào hắn như muỗi cắn vòng lên trên.

- Là ai a?

- Tên biến thái chết bầm này\, còn không mau thả ta ra. Ta là đich nữ của Cố gia\, con gái của đại tướng quân Cố Phàm\, muội muội của trưởng Cấm Vệ Quân Cố Thiên Hạo đấy. Mau buông ra.

Hắn ta nhìn trang phục đơn giản của Cố Tiểu Mạn nụ cười đê tiện càng sâu, hắn hề hề, phả hơi thở khó ngửi vào Cố Tiểu Mạn khiến cô nhăn mày, ghê tởm.

- Cô mà là người của Cố gia\, ông đây là hoàng thượng của Bắc quốc này nghe chưa hahaha. Cô vẫn là ngoan ngoãn đi..

- Mau cút ra.

Cố Tiểu Mạn nhắm chặt mắt, run cầm cầm. Tên này mà dám động thủ cô sẽ dùng chính đôi chân này, khiến hắn liệt tổ, liệt tông. Chân chuẩn bị lấy đà thì cô không còn nghe thấy âm thanh kinh tởm kia nữa, tay cũng được buông tha. Hắn suy nghĩ lại rồi sao? Ra vẫn là người tốt. Cô chần chừ mở mắt, cô lại thấy một cảnh khiến cô khiếp sợ.

Ba nam nhân nằm la liệt, bị chất thành một đống. Máu chảy ra loang lổ. Mùi máu tanh phảng phất trong không khí khiến Cố Tiểu Mạn bất động thanh sắc, người tựa vào tường lạnh.

Chết người rồi!!!

Nhưng mà là ai ra tay?!

Cô còn chưa làm gì cả còn Tĩnh Nhĩ vừa bị không chế dường như không hoạt động được.

Người đó mặt bị bóng tối che đi nửa khuôn mặt nhưng chỉ cần vậy cô đã biết là ai rồi. Là Thời Tịnh? Sao nữ chính đại nhân lại xuất hiện ở đây??? Kiếm của cô ấy có dính máu, vậy cô ấy vừa giết ba tên kia.

" Lần sau chú ý, Đừng đi về muộn. Ra ngoài nhớ đi cùng hộ vệ. Cố gia rõ ràng không thiếu loại người này." Thời Tịnh vô cảm dặn dò.

"Ta biết rồi. Cảm ơn, Thời tiểu thư đã ra tay cứu giúp." Cố Tiểu Mạn run run hạ thân người xuống, thành ra ngồi bệt xuống nền đất.

"Đừng hiểu nhầm. Ta chỉ là không thích loại nam nhân cặn bã như này thôi." Nói xong Thời Tịnh liền dùng khinh công đi mất hút.

"Ơ..." Cố Tiểu Mạn nhìn thấy Thời Tịnh một đã nhảy lên nóc mái gần đó không tự chủ vỗ tay cảm thán. Nóc nhà đó cũng phải hai mươi mét ấy chứ. "Oa... Giỏi thật đấy ____ ou ou ou Tĩnh Nhĩ sao em lại cốc đầu ta vậy? Đau lắm đấy."

"Còn biết đau? Tiểu thư biết ta lo thế nào không, hả? Đồ ngốc, đồ đần độn, đồ ngu si này?" Mỗi một tiếng mắng chửi, Tĩnh Nhĩ đều đập vào người Cố Tiểu Mạn một phát khiến Cố Tiểu Mạn hự một tiếng

“Không phải bây giờ ok ok rồi sao? "

"Nói tiếng người đi. Ok cái gì mà ok!"

"Hụ hụ được được. Đừng đánh nữa. Quân tử động khẩu không động thủ a. Ok nói tiếng người liền"

" Còn không nói tiếng người."

" Hự."

Tĩnh Nhĩ dừng đánh, mặt cúi gập xuống: “ Đều tại nô tỳ quá yếu đuối, không ngờ bọn chúng lại sử dụng vô tịnh hương để áp chế nô tỳ. Nhất định là có kẻ muốn hãm hại người. Chết tiệt"

- Không phải ta vẫn ổn sao. Số ta may mắn lắm nên gặp tình huống khó khăn không phải đều có quý nhân tương trợ sao? Đừng tự trách mình nữa. Trong mắt ta\, Tĩnh Nhi cô nương xinh đẹp rạng ngời vẫn là vô địch thiên hạ.

" Ta... tiểu thư thật hết cách với người mà" Thiếu nữ ngẩng mặt lên thoáng bất ngờ sau đó lại cười phá lệ rực rỡ.

Cố Tiểu Mạn đứng dậy phủi phủi bụi, kéo Tĩnh Nhĩ lên. Cả hai trở về Cố phủ an toàn.

________________

Ở một nơi khác

Thời Tịnh đi đến một nơi không nói không rằng đá nữ nhân cô quen mắt văng thật xa.

Người kia bị đá, cơ thể đau nhói vẫn cố vực dậy, bức bội định mắng kẻ đá mình một trận. Thấy Thời Tịnh thì ánh mắt hỏa rực lập tức tan biến thành bóng đen sợ hãi.

Thời Tịnh rống lên : " Thời Noãn, có phải tôi đã quá nhân nhượng với cô rồi thì phải?"

"Đại tỷ, tỷ nói gì vậy? Muội không hiểu tỷ đang nói gì hết. Muội thề muội không làm gì cả... muội nhát gan như vậy sao dám làm chuyện gì ảnh hưởng đến tỷ chứ?" Cô thực sự đã rất lâu chưa động chạm trực tiếp gì đến nữ nhân này. Sao tự nhiên nổi điên đến kề kiếm vào cổ cô chứ??

Thời Noãn cảm thấy trên cổ sắc nhọn cùng mát lạnh lưỡi kiếm liền không giữ được bình tĩnh, run cầm cập.

- M.. Muội...

Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play