Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)

Cột trụ hai năm vun đắp gặp phải búa to, bão lớn đều sẽ đổ thôi.

Nàng nhận thức ra một điều hai năm trước bản thân ngu muội đến mức nào, còn nghĩ dễ dàng tránh được dàn nam, nữ chính. Bây giờ, mới gặp chút đã không giữ nổi bình tĩnh rồi, còn có năng lực tránh đi hay sao?

Nàng quá đề cao bản thân rồi.

Sợi dây duyên mệnh mà tác giả cột vào sao có thể vì một con bé mắt mũi chưa sạch muốn cắt là cắt.

Nàng phải thay đổi kế hoạch ngay thôi. Nếu đã không tránh được thì trực tiếp đối diện.

À mà giờ nghĩ mệt lắm, mai rồi tính. Chân bước càng lúc càng nhanh.

Cố Tiểu Mạn chưa đi được bao lâu thì Lăng Triệt cùng Lăng Trạch Dạ cũng tới. Bọn hắn đều muốn tìm Thời Tịnh. Tìm đến nơi thì đã thấy Cố Tiểu Mạn cúi gầm mặt, miệng lẩm bẩm, đi thẳng về phía Thời Tịnh. Cảnh kia bọn hắn đều thu vào tầm mắt. Thời Tịnh mà bọn hắn biết chưa từng có một chút quan tâm người khác lại đối với Cố Tiểu Mãn có vài phần ân cần.

Bọn hắn dường như đã bỏ qua một chuyện quan trọng? Nhưng mà nghĩ lại thì không có khả năng.

Lăng Trạch Dạ suy xét thời gian vừa rồi gặp huynh đệ Cố gia với lúc này vẫn chưa đến hai nén hương đi. Mà vị Cố trắc phi này của Tam đệ đã khiến băng lạnh kia tan chảy một chút rồi. Nhưng một chút mà hắn nói quả thật so với bọn hắn một năm công sức chỉ có hơn chứ không có kém.

Nữ nhân hắn vừa khen thú vị không lâu, so với hắn sức công chiếm đối với Thời Tịnh còn lớn hơn. Không thể phủ nhận, hắn ghen tức một điểm này của Cố Tiểu Mạn rồi.

Còn Lăng Triệt người ngoài nhìn vào hắn là kẻ thâm tình thật ra là một cái đầu gỗ nên hắn cũng chẳng để ý mọi thứ bao giờ. Chuyện vừa rồi hắn còn không để vào đầu quá lâu. Không phải chỉ là đỡ một cái thôi sao?

Lăng Triệt hảo ý mở lời: "Tịnh Nhi, để ta đưa nàng về nhé?"

"Không cần ngài bận tâm. Ta không phải kẻ tàn phế mà phải để người khác đưa về tận nhà."

"Nàng biết rõ ý ta không phải như vậy mà." Lăng Triệt khó xử giải thích.

Rốt cuộc vì sao lại có kẻ vô tâm như vậy tồn tại, đã thế còn khiến hắn tâm tình giay dứt. Hắn của hai năm trước từng khinh thường cái này nữ nhân bây giờ lại ở trước nàng cầu xin một ánh mắt thương hại. Nàng ở đêm đó cũng chưa từng nhìn hắn lấy một cái, chỉ có hắn đơn độc nhìn nàng.

"Không phiền Tam vương gia quan tâm ta."

Lăng Trạch Dạ nhìn Tam đệ mình thảm như vậy, cũng không muốn giúp còn xen vào, bơ như không, cười cười với Thời Tịnh: "Hay nàng ở trong cung chơi vài ngày đi. Để ta sắp xếp một cung cho nàng một cung."

"Xin lỗi. Ta không muốn ở gần nam nhân vô sỉ."

"Ấy, trong cung có đồ ăn nàng thích đều không có thiếu đâu."

Thời Tịnh quả thật nghe đến đồ ăn có chút rao động xong vẫn hạ quyết tâm ném cho Lăng Trạch Dạ một câu: "Ta không hứng thú." rồi phóng thân mình lên cao mất hút.

Thiệt tình không phải nữ nhân đều thích ăn ngon sao? Cố thú vị cũng vậy mà. Quả nhiên Tịnh Nhi vẫn thú vị nhất.

Cố Tiểu Mạn oanh oanh liệt liệt dáng xuống thành Cố nhị thú vị trong bảng xếp hạng của Bắc Hoàng.

Cố Tiểu Mạn lạc đường, được người ta tìm về. Nàng vừa lên xe thì nghe được Tĩnh Nhĩ đang nói chuyện với ai đó. Không lâu sau, Tĩnh Nhĩ ở ngoài vén màn cửa lên đưa cho nàng một hộp nhỏ bảo là bánh của thánh thượng ban tặng.

Cố Tiểu Mạn bất ngờ nhận lấy. Vừa rồi ở cùng nhị ca, nàng chỉ tùy tiện nói qua thôi mà. Xem ra người này rất trọng chữ tín.

Cố Tiểu Mạn mở nắp ra. Màu sắc đủ loại chan hòa quyện theo hương thơm ngòn ngọt. Vừa nãy còn chưa kịp ăn không biết hương vị như nào nhỉ? Nhìn thấy kết cấu vỏ bánh tinh xáo đẹp mắt. Nàng ngắm nhìn một chút, thưởng thức sự khéo léo tạo hình này, trong đầu lóe nên suy nghĩ có đồ ngon phải ăn nhiều người mới ngon hơn.

Hơi bánh còn nóng hổi bốc lên. Cô gọi Tĩnh Nhĩ vào, cho nàng ấy một cái, cho người hầu cạnh mình tổng chi là ba cái. Nàng còn ba cái nữa.

Vô ưu sao?

Nếu có thể chẳng lo phiền muộn, âu sầu mà sống có phải tốt nhất hay không?

Ai mà biết được.

Cố Tiểu Mạn mệt mỏi tựa người ra sau, cắn một miếng, mắt như phát ra tia sáng không buột miệng thốt ra " Sao có thể ngon như vậy?!"

Ngọt hơn so với cái nàng từng ăn. Mùi vị cân đối, không khô chút nào. Nàng lấy một cái nữa ra, bỏ vào miệng.

Thật sự quá ngon.

Bánh của hoàng cung "pro" quá đi.

Nàng hiểu thế nào là đồ ăn bình dân với đồ thượng hạng rồi. Rõ ràng đều cùng một tên lại hương vị khác biệt.

Cũng như đều cùng một giống cái, một mác nữ chính, nữ phụ, kết cục đều khác hẳn.

---------------------------------

Lăng Trạch Dạ ngồi trên Long Ngai, nhìn xuống dưới. Ánh đèn cũng chỉ thắp năm cái quanh Long Ngai, hắt thành những cái bóng đen mờ lập lóe. Hắn day day thái dương nhằm bớt đi cơn buốt đầu đột ngột. Một màn không gian trầm lắng trong điện tiếp triều. Nơi này đã trở thành nơi hắn ghé qua mỗi sáng, trong cả khi cần suy nghĩ.

Mới vừa rồi, hắn dường như nhìn thấy một hình ảnh kì lạ có thể nói là quỷ quái. Quỷ quái không phải là ở nội dung mà là ở cách nó xuất hiện. Lướt nhanh trong tâm trí, thành ra hắn định hình không nổi. Một nữ nhân chết trong lòng nam nhân. Xung quanh có một nữ nhân khác, còn có hai không sáu nam nhân đứng ở bên. Một thanh kiếm dính máu.

Là cái gì?

Trong kí ức của hắn, cảnh này Trạch Dạ chưa từng thấy qua. Sao đột nhiên lại thấy thân quen như vậy? Nữ nhân sắp chết kia là ai?

Lão Oa gật gù đi vào, hạ lưng thông báo:

"Hoàng thượng, bánh đã được đưa đến Cố tiểu thư rồi ạ."

"Chuyện nhỏ nhặt này không cần phải báo cáo lại."

Thái giám gật gù đáp lại: “Vâng, nô tài hiểu rồi.”

Vốn lão không định báo cáo đâu nhưng mà hộp bánh kia vốn dĩ là làm riêng cho hoàng thượng. Vậy mà người lại tặng nó cho Cố tiểu thư.

Vị khác thì không nói làm gì nhưng mà vị này lại là Cố tiểu thư.

Lão thái giám cúi nhẹ đầu, khép nép đứng cạnh Lăng Trạch Dạ che giấu sự khó hiểu của bản thân, im lặng chờ lệnh hầu hạ.

Bệ hạ à, tính đến bao giờ mới chịu lập hậu đây?

Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play