Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ

"Ngươi còn muốn phản bác?" Hắn cười mỉa mai. Hai mắt đục ngầu.

- Ngươi coi ta là một tên mù lòa. Đến cả muội muội của mình cũng không nhận ra được sao? Nói cho ngươi biết, ta không phải là một người đần độn giống Lăng Hạ mà muốn dắt mũi thì dắt mũi.

- Muội... Xin huynh đừng quá kích động. Muội sẽ nói. Muội sẽ không giấu huynh nữa. Nhị ca, huynh đừng tức giận. Làm ơn...

Nàng chưa tùng thấy qua một Cố Thiên Hạo hung dữ như vậy. Nét mắt hắn co lại, ẩn hiện gân xanh, mắt sâu thăm thẳm, chăm chăm nhìn rõ nàng như muốn nuốt trọn mọi lời chối bỏ nàng sắp nói ra vào. Một nhị ca mọi người đều đã quá quen thuộc, đối với nàng lại là vô cùng lạ lẫm. Nàng chỉ thấy một Cố Thiên Hạo âm trầm, một Cố Thiên Hạo hay đùa cợt, một Cố Thiên Hạo trầm tư.

Hóa ra còn có một mặt khiến người ta rét run. Cơn lạnh nơi sống lưng càng lộ diện. Đứng trước dáng người to lớn gấp bội, Cố Tiểu Mạn cười nhạt trong lòng. Lăng Hạ nói đúng, nhị ca của nàng rất giống một tu la.

"Đúng vậy. Muội không phải Cố Tiểu Mạn.” Cố Tiểu Mạn thản nhiên, cố trấn tĩnh.

- Cố Thiên HạoCố Thiên HạoMuội là một người khác nhưng cơ thể này chính là Cố Tiểu Mạn. Muội cũng không biết vì sao bản thân lại trở thành muội muội của huynh chỉ biết khi mở mắt ra liền đã là Cố Tiểu Mạn. Nhị ca không Cố công tử, ta thực sự không cố tình. Ta không cố tình chiếm thân xác của muội muội huynh. Ta ta ta .... Xin ngài hãy tin ta.

Cố Tiểu Mạn nói ra tất cả giống như không muốn bản thân che dấu cái này bí mật nữa. Con người nàng thực ra rất đơn giản, không có tâm kế nên cũng không giỏi che dấu bí mật áp lực như này. Đến thì cứ đến đi.

"Tin ngươi? Tin ngươi không đoạt mạng sống của muội muội ta? Hay tin ngươi không cướp đoạt cuộc sống của muội ấy, rồi hưởng tình thương đáng ra không phải dành cho ngươi?"

"Muội… Muội không có. Muội không cố ý. Muội đã nói với Cố tướng quân rồi. Nhưng chính ông ấy đã bảo muội giả vờ làm Cố Tiểu Mạn. Thực sự muội đã muốn nói với huynh từ rất lâu rồi."

Cố Thiên Hạo trầm tư, im lặng không nói. Mất đến một lúc sau âm điệu của hắn trở lại bình ổn, hắn thở dài: "Ra đây là chuyện lão già với muội che dấu sao? Ta đã sớm để ý hai người có gì dấu ta rồi. Hóa ra là mọi chuyện là như vậy."

"Chuyện này so với ta tưởng tượng... đúng là khó tin thật."

Câu cuối hắn trầm người xuống. Thứ hắn luôn tìm cách phá giải lại có thể dễ dàng biết được như vậy? Trăm phương, nghìn kế cũng không thể ngờ được. Muội muội ruột của mình đã chẳng còn ở thế gian này mà hắn lại yêu quý vô cùng con người đang giả dạng này?

Mạn Nhi của hắn là một đóa hoa không biết cười. Nụ cười chỉ rộ ra khi cả người đã nhuộm đỏ máu tươi. Mà kẻ giả dạng kia lại có thể cho hắn thấy muội muội hắn cười lên sẽ xinh đẹp đến mức nào, còn có thể nô đùa vui vẻ, nét mặt khi đau, khi  sầu, khi hờn giận.

Hắn yêu quý con người này chắc vì điểm đấy. Hắn từ khi bế Mạn Mạn một tháng tuổi trong tay đã luôn muốn muội ấy vô tư, vui vẻ trưởng thành.

“Tổ mẫu, con… con có thể bế em không?”

“Con có bế được không?”

“Bế được.”

Cố lão nhẹ nhàng đặt Cố Tiểu Mạn vào hai bàn tay đã chuẩn bị tư thế đỡ kia của Cố Thiên Hạo. Hắn đỡ lấy, nghiêng ngả rồi nhanh chóng trấn tĩnh. Muội muội trong lòng hắn ngủ say, không hề phát hiện ra bản thân đã bị trao đổi, thở phập phồng. Cố Thiên Hạo lần đầu nhìn rõ Cố Tiểu Mạn bất ngờ.

- Nhỏ thật.

- Hài tử mà con, nhỏ là đúng rồi. Đợi mấy năm nữa nó sẽ to bằng cháu. Đến lúc đó, hai cháu có thể chơi với nhau rồi.

- Thì cháu cũng lớn hơn rồi.

- Haha… Đúng.

Cố Tiểu Mạn bị tiếng cười làm cho tỉnh giấc, mắt chao đáo nhìn Thiên Hạo, khóc òa lên. Thiên Hạo cuống cuồng, không biết nên cho trẻ em nít khóc liền đưa cho bà nội. Cố Lão phu nhân ngâm nga khúc ca thành thục của mình, Tiểu Mạn nghe được, ngay lật tức nín khóc, lắng nghe, cười một cái.

Thiên Hạo đột nhiên nói.

“Cười đẹp  thật.” Hắn thích muội muội hắn cười như vậy.

Từ khi muội muôi hắn đáp chân đến thế giời của hắn, hắn đã luôn mong muốn đem đến hạnh phúc cho Cố Tiểu Mạn bằng cả tấm lòng. Thiên Hạo muốn nhìn thấy muội muội hắn cười, cười như ngày ấy ngây thơ, vô hại. Chỉ vì một lần bất cẩn để nàng biết được chuyện mẫu thân là bị người hại chết mà vô tình đâm vào Cố Tiểu Mạn mầm mống trả thù vừa gieo đã lên mầm.

Hắn chỉ muốn nhìn thấy nàng hạnh phúc. Mà cũng điên rồ thật. Hắn lại nghĩ nàng ra đi như vậy mới là tốt nhất.

"?"

Cố Tiểu Mãn ngốc lăng ngước lên, nhìn trực diện vào đôi mắt ôn hòa kia. Nàng dụi dụi mắt, chần chừ nhìn lại lần nữa. Cơn bão tố vừa rồi lại cứ thế bị phủi sạch? Hắn không có tức giận?

Cố Thiên Hạo nhìn khuôn mặt không tin của Cố Tiểu Mãn mà phì cười, bỡn cợt lại nàng để xoa tan không khí căng thẳng: "Đồ ngốc. Muội vừa nghĩ ta định làm gì muội vậy hả? Ta không có giận. Chỉ là đùa chút thôi mà. Tại dạo gần đây, ta đang nghiên cứu sở thích của Tâm Can nên có thêm khả năng xuất thần. Lẽ nào dọa muội rồi? "

Cố Tiểu Mãn lần đầu nhìn thấy nụ cười thật tâm của Cố Thiên Hạo lại đơ ra. Nụ cười này so với nụ cười sảng khoái của hắn thường ngày đẹp đến lạ thường. Hay là do nụ cười này không phải dành cho Cố Tiểu Mạn mà là dành cho nàng. Rất ấm áp. Ấm đến nỗi mắt nàng không kìm được để thoát ra thứ chất lỏng kì lạ. Giọt nước mắt của hạnh phúc cũng là lần đầu nếm trải.

- Vậy có thể nói muội là một người khác đang ở trong thân xác của muội ta.- Hắn xác thực.

- V… Vâng.

Nói ra chuyện này quả thật khó hơn so với tưởng tượng. Ích kỷ nhận lấy yêu thương vốn không thuộc về mình. Thứ đáng lý ra không thuộc về mình. Tưởng sẽ phải bị mắng nhiếc, vị nhị ca này lại yên tĩnh đến lạ.

Hắn không trách nàng càng khiến nàng muốn trách mình.

Càng nghĩ, nước mắt càng rơi xuống, che mờ đi đôi mắt Cố Tiểu Mạn. Cố Thiên Hạo quay sang nhìn nàng, trông nàng mắt mũi tèm nhem thì sinh ra bối rối.

Hắn hình như thật sự dọa nàng rồi. Làm sao dỗ đây? Hắn không biết dỗ. Ngày xưa đang bế, Mạn Mạn đột nhiên khóc, hắn đều mang cho tổ mẫu giải quyết. Lẽ nào phải mời tổ mẫu về?

Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play