Chương 10: Bị đổ tội

Người mất đồ là quận chúa Lăng Hạ, là một người chua ngoa có tiếng. Lạy hồn, ai có can đảm động vào bà chằn này vậy. Cố Tiểu Mạn không muốn chuốc phiền phức định rời khỏi.

Thì Lăng Hạ hô to: "Không ai được phép rời khỏi đây. Bổn quận chúa ra lệnh phải soát từng người một đến khi tìm thấy thì thôi. Để xem tên nào có lá gan chọc ta như vậy."

Cung nữ vâng lời, lục soát từng người một. Đến lượt Cố Tiểu Mạn cũng ngoan ngoãn để người ta soát thôi.

"Đây..." Cung nữ soát quanh vùng eo Cố Tiểu Mạn bỗng cứng đờ.

"Hử?" Cố Tiểu Mạn kì lạ nhìn cung nữ cạnh mình. Người kia run bần bật, tay bấu chặt lấy bắp đùi. Sao lại run như thế?

Cung nữ run rẩy, nói ra điều chính nàng ta không ngờ tới thành thật bẩm báo: "Quận chúa, nô tỳ tìm thấy vòng của người trong người Cố tiểu thư"

- Cái gì?

- Vậy ra là ngươi Cố Tiểu Mạn. Ta không ngờ kẻ đó lại là ngươi đấy.

Lăng Hạ cười giễu cợt.

- Ta... không có.

- Ngươi còn dám chối. Chứng cứ rành rành ra đây.

- Nhưng mà quận chúa, ta lấy nó làm gì cơ chứ?

"Có khi.. ngươi vì lòng tham nhất thời mà lấy nó. Không biết lấy kiểu gì mà ta cũng không phòng thủ được. Đích nữ Cố gia cũng chỉ có thế thôi. Đồ ăn cắp." Lăng Hạ chính là dạng người bốc đồng chưa kịp xem xét đã bị cơn bừng cháy trong người theo túng, không nhân nhượng sỉ vả.

"Tôi tôi không có." Cố Tiểu Mạn mặt trắng bệch, không thể tin được. Tim giống như bị ai đó bóp chặt. Cả hai kiếp Cố Tiểu Mạn chưa từng gặp cái tình huống này. Đó rõ ràng là muốn đổ oan cho nàng. Nhưng là ai chứ? Ai lại có lòng dạ độc ác như vậy. Muốn bôi đen nàng. Cố Tiểu Mạn thật không biết phải làm sao mởi giải quyết tình huống này.

Không gian xung quanh đối với nàng biến thành ngột ngạt vô cùng. Cố Tiểu Mạn hiểu dù mình có nói gì cũng không ai tin. Chính là hiệu ứng bầy đàn. Một khi có mồi lửa sẽ bùng lên dữ dội.

Đám đông dần bâu đến, mấy tiểu thư trang nhã vừa rồi lại thốt ra những lời chê bai, dẻ bỉu. Giống như nét đoan trang kia chỉ là vỏ bọc còn hiện tại mới bản chất thất sự.

- Thật không ngờ nha.

- Cố Tiểu Mạn từ khi nào lại thiếu thốn đến nỗi phải ăn cắp như vậy.

- Thật đáng xấu hổ.

- Phải rồi, nàng ta đâu có mẫu thân. Không được dạy dỗ hẳn hoi cũng đúng.

"...."

Cố Tiểu Mạn không tin vào tai mình. Mấy người này sao có thể không phân biệt phải trái đã hùa nhau nói những lời như tát vào mặt người khác như vậy.

Mấy người này, hình như cũng quên mất thân phận của mình rồi thì phải?

Tiểu Mạn cảm thấy bản thân chịu không nổi những lời đả kích như vậy. Giọng run run phản bác. Chỉ là giọng nói chưa kịp vang ra liền bị âm thanh thô bỉ chặt chém tan tành.

Hơi thở càng lúc càng dồn dập. Tim giống như bị ai đó thắt chặt.

Làm ơn cứu với. Cứu tôi. Mau đưa tôi ra khỏi đây.

Đáng lý ra nàng phải nghĩ ra những lời cầu khẩn như vậy thật. Nhưng mà bên ngoài trấn động, Cố Tiểu Mạn lại thực sự bình tĩnh. Nhìn rõ từng khuôn mặt đang bêu xấu nàng, ghim lại thành một quyển sổ đen.

Tĩnh Nhĩ quát lại những người kia. Nhưng nàng đối với bọn họ chỉ là một nha hoàn có thẩm quyền gì bắt họ im lặng.

Tĩnh Nhĩ cảm thấy bất lực. Mấy kẻ này dựa đông hiếp yếu còn không để tiểu thư nàng giải thích đã ton ton cái miệng.

Có mấy người không tin cũng giống như Tĩnh Nhĩ không thể làm được gì, nên ngoảnh đi nơi khác không dám nhìn vào cục diện kia.

Cố Tiểu Mạn trụ không nổi, âm thanh vang lên tứ phía hỗn độn nàng chẳng nghe rõ được nữa.

Bỗng vòng tròn người bỗng dạt ra hai bên. Hơi lạnh phía sau khiến bọn họ bất giác làm vậy. Cố Thiên Hạo cùng Cố Tư Thanh đi vào trong. Không gian bỗng im bặt. Bọn họ vừa rồi đã quên mất người bọn họ vừa nói tới là Cố gia Đại tiểu thư đâu.

Cố Thiên Hạo tay cầm cổ áo một nữ tử, theo cách ăn mặc thì là một trong số các cung nữ phụ trách yến tiệc này. Cố Thiên Hạo ném nàng ta xuống, giọng nói lạnh băng: "Còn không mau khai ra."

Cố Tiểu Mạn nghe thấy thanh âm quen thuộc, bản năng tìm ra phương hướng, trốn sau Cố Thiên Hạo.

"Nô.. nô tỳ không hiểu ngài nói gì hết"

Lăng Hạ không giấu nổi tức giận: "Cố Thiên Hạo, đừng nói người định dùng cung nữ này để che dấu cho tội xấu của muội muội ngươi sao? Ta tuyệt đối không cho phép ngươi làm như vậy."

"Che dấu? Cố gia ta từ khi nào lại thấp hèn như vậy?" Cố Thiên Hạo cười khẩy nhìn Lăng Hạ lại nhìn cung nữ kia tiếp tục nói:

- Ta chính là mang đến đây thủ phạm chân chính.

Lăng Hạ: "Nói xằng nói bậy. Bằng chứng ở ngay trước mắt, thủ phạm chính là muội muội ngươi Cố Tiểu Mạn."

Cung nữ kia ngã đau thấy tình hình bất ổn về phía Cố Tiểu Mạn cũng được đà lấn tới: "Đúng vậy. Mong Cố công tử đừng đổ vấy cho nô tỳ"

Cố Tiểu Mạn tay nắm vạt áo của Cố Thiên Hạo run rẩy, sợ hãi

"Đổ vấy? Ngươi có tư cách này sao?" Cố Thiên Hạo mỉa mai. Lại nói với giọng đanh thép.

"Nô tỳ…"

Tư cách. Mấy người quyền quý đều mang cái này ra nói, nói người như bọn nàng không đủ tư cách.

Nô tỳ kia nước mắt giàn dụa, nhìn rất đáng thương. Người ngoài nhìn vào nhata định sẽ đoán huynh muội Cố gia ỷ thế bắt nạt một cung nữ nhỏ.

- Tướng quân, nô tỳ biết ngài yêu thương muội muội mình nhưng mà híc ngài chính trực, anh minh sao có thể…

- Im miệng. Ta cho ngươi nói à?

- K... Không có.

Bị Cố Thiên Hạo dọa, nàng ta lật tức yên bặt.

- Xin hỏi Lăng quận chúa phát hiện mất đồ từ khi nào?

Lăng Hạ bị hỏi đột ngột, hơi rối trí: "Chắc là vừa nãy." Thật ra nàng sợ tên này vãi chưởng. Hắn âm u như tu la ấy.

"Nói rõ ràng." Cố Thiên Hạo gằn giọng .

Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play