Chương 7: Tri kỉ

Vâng, muội về đây.

Cố Tiểu Mạn cố trấn tĩnh đi vù qua ba người kia.

- Lâu rồi không gặp, tiểu Mạn Mạn.

Giọng của nữ nhân che mặt vang vừa phải đủ để Cố Tiểu Mạn nghe thấy. Nói xong, nhấc nhẹ môi, tiến vào trong. Hơi thở của nữ nhân trầm ổn, giọng điệu mềm mại như nước chảy.

Không sai vào đâu được.

Nàng ta thực sự về rồi.

Cố Tiểu Mạn rùng mình, chạy vội ra xe ngựa đã đợi sẵn. Vốn là để khi ăn chơi no say thì đi xe ngựa về, Cố Tiểu Mạn nhảy vô, mặc kệ lễ tiết. Mấy phụ xe nhìn tiểu thư mình không có biểu hiện bất ngờ dường như đối với việc làm thất thố vừa rồi đã quá quen thuộc, nhanh chóng bắt tay vào việc, thúc ngựa đi.

Cố Tiểu Mạn ngồi cũng không yên phận, đôi khi rục rịch xe ngựa. Hỏi vì sao? Nàng là đang có biểu tình thống khổ.

Nữ chính đại nhân về rồi.

Sao giờ? Sao giờ? Làm sao bây giờ? Sao lại sớm như vậy?

Nhưng mà khi đó mình là đang giúp nữ chính, chắc sẽ không sao đâu ha ... Nụ cười gượng gạo tắt dần nỗi âu lo lại tỏa ra.

Nhưng mà Cố Tiểu Mạn dù có khích lệ mình thế nào cũng không thể phủ nhận bản thân thực sự sợ hãi.

Xe dừng lại, Cố Tiểu Mạn im lặng đi xuống. A Phúc phụ xe thấy nàng trầm hơn thường ngày, bạo dạn hỏi : “Tiểu thư, ngài… không sao chứ?”

Cố Tiểu Mạn cười trừ: "Ta không sao đâu."

"Nhưng mà, ta thấy tiểu thư"

"Ta ổn thật."

Vui cười với bọn họ là thế, Cố Tiểu Mạn vừa bước vào trong phủ lại mang thân rầu rầu lướt về gian phòng mình. A Phúc nhìn nàng vào trong, quay sang nhìn mấy vị tiểu huynh đệ phụ xe giống hắn. Bọn hắn đều đang lo lắng. A Phúc phì cười, thúc giục:

"Tiểu thư, cũng bảo là ngài ấy không sao rồi? Yên tâm đi."

Bọn hắn cùng lúc gật đầu. Hẳn là do rất lâu bọn hắn chưa nhìn thấy bộ dáng sốt sắng này của tiểu thư, nên lo hơi quá thôi.

Nữ nhân điềm đạm đáng yêu, tay cầm hộp gỗ tinh xảo có thoang thoảng hương thơm, ngạc nhiên nhìn Cố Tiểu Mạn, dịu dàng hỏi: "Tiểu thư, người về rồi. Sao lại về sớm thế?"

"Gặp phải người không muốn gặp." Cố Tiểu Mạn uể oải. Hai người vào phòng. Cố Tiểu Mạn chán nản ngồi xuống, nằm ườn ra mặt bàn.

Tĩnh Nhĩ nhìn bộ dạng này của Cố Tiểu Mạn không có điểm kì lạ,  thản nhiên giấu không nổi tò mò, hỏi: " Là ai lại khiến tiểu thư mất hứng như vậy?"

Lẽ nào là tên cố phu quân kia? Nghe đâu hắn vừa mới trở về. Nghĩ như vậy Tĩnh Nhĩ một thân hàn khí thần bí bộc phát, âm u.

Cố Tiểu Mạn không hay biết sự biến chuyển này của Tĩnh Nhĩ, đáp lại :" Không có gì đâu, Nhĩ Nhĩ."

"Thật sao?" Nếu không có gì, tiểu thư đang vui vẻ đi, trở về lại rầu rĩ như vậy. Tĩnh Nhĩ chợt nhớ đến liền lo lắng thanh âm thốt ra: " Tiểu thư không sao chứ?"

"Không sao, không sao, he he ta trốn gần kịp. Không phải.. phải là ở khắp kinh thành này, ngoại trừ thiên tử ra ai dám làm gì ta chứ. Ta là con gái của Đại tướng quân, em gái của tướng quân trẻ tuổi tài năng nhất Bắc Quốc,.." Cố Tiểu Mạn đùa cợt, tay vô thức để sau đầu xoa xoa.

Hôm nay, nàng khiến nhiều người lo lắng quá rồi. Không phải đằng nào nữ chính cũng xuất hiện sao? Nàng việc gì phải cuống cuồng như này. Luyện tập tĩnh tâm một năm quả nhiên không  thể bằng nguyên chủ được.

"Vậy thì tốt rồi" Tĩnh Nhĩ cười cười, lộ ra răng trắng sữa, khả ái vô cùng.

Mưa trong lòng người tạnh dần, nhờ tia nắng kia chói lòa sưởi ấm.

Đừng cười xinh đẹp như vậy nữa mà. Cố Tiểu Mạn đối với sắc đẹp là nữ đều không giữ nổi bình tĩnh. Nam nhân đẹp mã đúng là có thiện cảm thật nhưng ta ưa mấy mỹ nữ tỷ tỷ hơn. Ai lấy đều rất đáng yêu.

Đặc biệt Tĩnh Nhĩ cười lên, nàng lại thấy rất an tâm.

Hàn khí kia cũng dần tan biến. Cố Tiểu Mạn có nhận ra không? Tất nhiên là không rồi. Cố Tiểu Mạn không phải người mẫn cảm nhất mà là người có trực giác tệ hại.

"A, tiểu thư, bánh đậu đỏ của người xong rồi này."

"Oa, Nhĩ Nhĩ vẫn là ngươi tốt nhất. Mau mau ngồi xuống ăn cùng ta đi." Cố Tiểu Mạn mắt mở to vui sướng nhận lấy.

Cố Tiểu Mạn vừa nói vừa đập nhẹ vào mặt ghế ngay cạnh mình, phấn khởi vô cùng. Tiểu Mạn kiếp trước đối với đồ ngọt say mê vô độ. Coi đồ ngọt là năng lượng cứu vớt tinh thần lẫn dạ dày mỗi khi mệt mỏi. Sau khi xuyên thư, cũng không bỏ được.

Lạnh. Hử? Sao lạnh thế nhở?

"Tiểu thư, sao thế?"

"Đột nhiên ta thấy hơi lạnh. Chắc là do gió thổi mạnh quá mà ta không phòng bị gì hết thôi."

Tĩnh Nhĩ cười trộm, nhìn tiểu thư của mình ăn ngon lành cành đào, cũng lấy 1 cái, ăn một chút. Mắt ngọc bích âm thầm thoáng lên tia kiềm chế???

"Tiểu thư, người sẽ mãi mãi ở bên nô tỳ phải không?"

"Tất nhiên rồi, chúng ta là bạn mà. Người quên rồi sao? Kể từ ngày ấy, chúng ta đã quyết định gắn kết tri kỷ. Ta còn sợ muội chê ta phiền phức ấy chứ."

Cố Tiểu Mạn mỉm cười.

"Đúng vậy. Rất phiền phức."

Cố Tiểu Mạn suýt nghẹn, giật mình hỏi lại: "Măm măm. Rất phiền sao?"

Tĩnh Nhĩ gật đầu.

"Nhưng mà muội không ngại phiền đâu."

"May quá đi. Tĩnh Nhĩ, muội thật tốt."

Hot

Comments

Nguyễn Trân

Nguyễn Trân

riết rồi bất lực, hổng mún nói

2022-04-04

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play