Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.

"Hoa tỷ,nghe có được không?"

"Tiếng đàn còn nghiệp dư nhưng mà bài hát…. cũng tạm được."

Lời nói như gáo nước lạnh đổ vào đầu Cố Tiểu Mạn, cô biểu tình bĩu môi.

"Vậy sao? Cảm ơn, Hoa tỷ tỷ. Nhận được lời khen như vậy, ta rất cao hứng. Nhưng mà..."

Cố Tiểu Mạn tiến gần nữ nhân đang ngồi phía trên, cúi người xuống đối diện với Hoa Vân Tích. Khoảng cách ái muội.

"Ta vẫn thích cái khác hơn." Cố Tiểu Mạn khá tự tin về vẻ ngoài hiện tại nên muốn lấy sắc tấn công sắc chỉ là người kia không một tia xấu hổ, dung ngón tay trỏ đẩy trán cô xa.

"Ta sẽ cân nhắc quà cảm tạ."

"Không cần thiết. Tỷ vui là được."

Hoa Vân Tích luồn tay xuống bấm một cái nút kì lạ, mới nói tiếp.

“Có qua có lại.”

“Không nói được tỷ. Vậy ta đành mong chờ thôi.”

Cố Tiểu Mạn trở lại dáng vẻ cũ, tạm biệt rồi rời đi. Thấy Vân đại nương đứng sẵn ở cửa, thì chào một cái rồi men theo đường cũ ra ngoài.

Hoa Vân Tích cũng đi ra khỏi phòng. Vân đại nương kéo cô ta vào phòng riêng nói chuyện.

Vân Đại Nương mặt lạnh liền thành khuôn mặt vui sướng " Lần này so với lần trước phải gấp 4 lần. Tự nhiên không biết ở đâu ra có một vị cô nương rất xinh đẹp bồi hẳn 50000 lượng vàng. Chúng ta có thể trả hết nợ rồi, còn có thể tân trang lại Túy Thanh Lâu lại nữa, còn có thể..." Vân Đại Nương hồ hởi thì bị Hoa Vân Tích ngắt lời.

"Vân Đại nương, xin hãy tiết chế lại một chút."

"Nhờ có con mà chúng ta có một cái máy in tiền này. Con thật giỏi. Hay lần sau còn cứ bảo nàng ta tới nữa" Vân đại nương vẫn nói liên hồi, nịnh bợ lời nói thoát ra.

Hoa Vân Tích chau mày: "Vân Đại Nương. Người đừng quên máy in tiền này không phải muốn tới là tới. Mà không phải người từng nói với ta, thứ gì có quá nhiều thì sẽ mất giá hay sao? Người quên rồi. Với cả, chúng ta đã thống nhất rồi. Trả nợ xong liền thôi cái này kiếm tiền."

"Nhưng mà..." Vân đại nương tiếc rẻ. So với bộ mắt đạo mạo, chuyên nghiệp hoàn toàn trái ngược. Trước mắt là một bà chủ thanh lâu ham tiền, ham bạc.

- Chúng ta cũng là lừa cô ấy kiếm tiền từ cô ấy cũng phải biết điểm dừng. Người nghĩ chuyện này xảy ra\, Cố gia không biết sao?

"Cố gia? Liên quan gì? Lẽ nào cô nương Mạn kia có quan hệ gì với Cố Gia?" Bà sốt sắng.

"Cô ấy không chỉ liên quan mà còn là đích nữ của Cố gia, Cố Tiểu Mạn."

" Cái gì?" Vân Đại Nương nghe xong hoảng hốt. Bà ta lợi dụng con gái Cố Gia kiếm lợi, chắc chắn Cố Gia sẽ không tha cho bà.

"Người yên tâm đi. Cố gia vốn đã tìm đến nói chuyện với con rồi."

Vân Đại Nương sợ hãi: " Hả? Lúc nào? Chúng ta có bị sao không?" Sao bà ta cái gì cũng không biết.

"Con đã lo xong xuôi rồi. Người chỉ cần quan tâm là hôm nay là lần cuối thôi. Vừa hay còn thừa tiền trả nợ rồi đấy."

" Đúng đúng, là ta quá tham lam rồi. Ta sẽ nhanh chóng thu dọn việc này." Bà ta vẫn nên ngoan ngoãn bảo toàn tính mạng thôi.

"Hết việc rồi, vậy con xin phép."

"Con cứ về nghỉ ngơi đi. Nơi này e rằng phải phá đi rồi."

"Chuyện này thì tùy người thôi."

Hoa Vân Tích rời đi trong đầu lại như vang lại thanh âm kia câu hát du dương của Cố Tiểu Mạn.

Liệu chàng ấy có như vậy không? Sẽ vì ta làm chuyện gì? Hay vì một nữ tử khác. Ta đã chờ đợi suốt tám năm rồi, có nên buông bỏ hay không? Lúc ta đang nhớ chàng, chàng có từng nghĩ đến ta? Hàng loạt câu hỏi nảy ra làm đầu óc cô mụ mị.

Hoa Vân Tích bước vào phòng, lại thấy hình bóng nàng ngày đêm mong nhớ. Tâm dao động, mặt lại thủy chung nghiêm túc. Cô quỳ xuống không chút do dự.

"Chủ nhân, có gì sai bảo?"

"Đã bảo em gọi ta là Trach Dạ rồi mà. Mau đứng lên đi." Hắn ngồi đấy, trăng tỏa lên nửa dung nhan tuấn tú.

"Vâng, chủ nhân."

Lăng Trạch Dạ biết không đổi được cách gọi này cũng không để ý nữa, hỏi " Chuyện của Lăng Các tìm hiểu được đến đâu rồi?"

"Theo tìm hiểu, Lăng Các là một phái rất bí ẩn, chỉ mới xuất hiện một năm hơn. Lăng Các hoạt động rất thần bí, khó tìm ra tung tích. Chủ nhân của nơi đó là một nữ tử. Nghe nói chỉ tầm hai mươi tuổi đổ xuống. Cô ta sức mạnh rất bá đạo, còn có một thứ vũ khí kỳ lạ có thể gây ra vụ tàn phá phạm vi hơn mười thước."

- Vậy sao? Lăng Các này cũng thú vị thật. Cảm ơn muội nhiều ha. Thông tin rất bổ ích nhưng mà vẫn nên cần chi tiết thêm một chút nữa …

"Ta sẽ cố gắng."

"Muội đừng làm quá sức đấy."

"V… Vâng. Cảm ơn ngài... huynh đã quan tâm."

Lăng Trach Dạ hài lòng, định rời đi, Hoa Vân Tích muốn liều một lần hỏi hắn một câu "Chủ nhân, nếu như ta thích ngài thì sao?" Hoa Vân Tích dùng dũng khí nửa đời người nói ra. Nàng muốn thử xem.

Lăng Trạch Dạ cười trừ: " Sao có thể được? Ai mà chẳng biết ta luôn coi muội là muội muội của ta mà."

" Đúng.... Đúng vậy. Ta chỉ tùy tiện đùa một chút thôi." Hoa Vân Tích cười sảng.

Quả nhiên, quả nhiên, là cô tự mình đa tình, si mê vọng tưởng. Cô biết, cô chỉ là một thủ vệ bên cạnh hắn. Vì hắn bỏ ra tám năm cuộc đời cũng không thể khiến lòng hắn dao động một khắc. Vậy việc cô làm còn nghĩa lý gì nữa.

"Chủ nhân đi thong thả."

Người kia rời đi mang theo tâm tư cô đi mất. Hòa vào đêm đen, cùng ánh đèn Lạc Thành. Hoa Vân Tích cả người quỵ xuống, thân người run run, giọt nước mắt cô chợt tuôn rơi càng lúc càng thêm thương tâm.

- Đã đoán từ lâu\, sao lại còn đau lòng như vậy?

Tim nhói đau thành từng đoạn. Cả người giống như bị thả chìm ở sông băng ngàn năm, đau đến xương tủy. Cô thẫn thờ, không còn tia sức lực.

" Có ta ở đây nhất định sẽ không ai có thể làm hại muội." Cậu bé năm xưa dang tay về phía cô nói những lời khiến trái tim nhỏ bé của cô gái nhỏ rung động cũng nên biến mất rồi. Đôi bàn tay ấy chặt chẽ len lỏi vào tâm trí.

Ngày ấy cô vừa mất đi tất cả, vừa hay có thêm hắn.

Cô của ngày ấy còn nói cái gì mà cả đời này đều sẽ theo hắn.

Mà quên mất, cô còn có thiên mệnh, còn có cuộc đời của chính mình.

Chapter
1 Chương 1: Xuyên thư
2 Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3 Chương 3: Khế ước
4 Chương 4: Hai năm sau
5 Chương 5: Tẩu tử
6 Chương 6: Thật không thú vị
7 Chương 7: Tri kỉ
8 Chương 8: Nhốt lại
9 Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10 Chương 10: Bị đổ tội
11 Chương 11: Sự thật
12 Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13 Chương 13: Vọng
14 Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15 Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16 Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17 Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18 Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19 Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20 Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21 Chương 21: Ngụ tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ôn chuyện cũ
24 Chương 24: Lời mời
25 Chương 25: Trò chuyện
26 Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27 Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28 Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29 Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30 Chương 30: Giấc mơ sống động.
31 Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32 Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33 Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34 Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35 Chương 35: Sự chân thật của cô
36 Chương 36: Bàn tay vàng
37 Chương 37: Dứt khoát ra đi
38 Chương 38: Ta rất xấu xa
39 Chương 39: Sự cố
40 Trò chuyện tý
41 Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42 Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43 Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44 Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45 Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46 Chương 45: Hắc y nhân
47 Chương 46: Âm thầm xem xét.
48 Chương 47: Danh tính thực sự
49 Chương 48: Trống vắng (1)
50 Chương 49: Trống vắng (2)
51 Chương 50: Chắc bụng cái đã
52 Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53 Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54 Chương 53: Coi bói
55 Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56 Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57 Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58 Chương 57: Đi cứu người
59 Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60 Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61 Chương 60: Le lói chân tình
62 Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63 Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64 Chương 63: Say
65 Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66 Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67 Chương 66: Quyết định của hắn
68 Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69 Chương 67: Của ngươi hết.
70 Chương 68: Hôn cái không?
71 Chương 69: Sợ hãi mất đi
72 Chương 70: Trêu chọc
73 Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74 Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75 Chương 73: Ngả bài
76 Chương 74: Đánh đổi
77 Chương 75: Lòng rối loạn
78 Chương 76: Mùi hương
79 Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80 Chương 78: Tài sản
81 Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82 Chương 80: Mất hồn
83 Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84 Chương 82: Chức trách bang chủ
85 Chương 83: Giữa dòng ngươi
86 Chương 84: Giữa đông
87 Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88 Chương 86: Trọng sinh
89 Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90 Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91 Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92 Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93 Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94 Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95 Chương 93: Như xa như gần
96 Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97 Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98 Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99 Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100 Chương 98: Chần chừ thoát xác
101 Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102 Chương 100: Duyên đưa đẩy
103 Chương 101: Thừa tướng gia
104 Chương 102: Không thể từ chối
105 Chương 103: Giam lỏng
106 Chương 104: Đáp án bỏ dở
107 Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108 Chương 106: Dương cung đổ máu
109 Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110 Chương 108: Ngày dài 1
111 Chương 109: Ngày dài 2
112 Chương 110: Ngày dài 3
113 Chương 111: Ngày dài 4
Chapter

Updated 113 Episodes

1
Chương 1: Xuyên thư
2
Chương 2: Cái chết của nữ phụ rẻ mạt như cát bụi
3
Chương 3: Khế ước
4
Chương 4: Hai năm sau
5
Chương 5: Tẩu tử
6
Chương 6: Thật không thú vị
7
Chương 7: Tri kỉ
8
Chương 8: Nhốt lại
9
Chương 9: Tiểu thư "vampire"
10
Chương 10: Bị đổ tội
11
Chương 11: Sự thật
12
Chương 12: Cố Thiên Hạo phẫn nộ
13
Chương 13: Vọng
14
Chương 14: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của mình đi, quản tôi làm gì? (1)
15
Chương 15: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (2)
16
Chương 16: Nữ phụ cũng có tài lẻ đấy.
17
Chương 17: Nam chính mà Hoa Vân Tích ái mộ.
18
Chương 18: Nữ chính, sao cô không quản nam nhân của cô đi, quản tôi làm gì? (3)
19
Chương 19: Cái yếu lòng của con người thâm độc
20
Chương 20: Nam chính, mời anh xơi cơm.
21
Chương 21: Ngụ tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ôn chuyện cũ
24
Chương 24: Lời mời
25
Chương 25: Trò chuyện
26
Chương 26: Thất Tịnh lộ tài hoa (1)
27
Chương 27: Thất Tịnh lộ tài hoa (2)
28
Chương 28: Thất Tịnh lộ tài hoa (3)
29
Chương 29: Thất Tịnh lộ tài hoa (4)
30
Chương 30: Giấc mơ sống động.
31
Chương 31: Tại sao hắn lại không thể? (1)
32
Chương 32: Tại sao hắn lại không thể? (2)
33
Chương 33: Ai cũng muốn dạy bảo cô? (1)
34
Chương 34: Ai cũng muốn dạy bảo cô?(2)
35
Chương 35: Sự chân thật của cô
36
Chương 36: Bàn tay vàng
37
Chương 37: Dứt khoát ra đi
38
Chương 38: Ta rất xấu xa
39
Chương 39: Sự cố
40
Trò chuyện tý
41
Chương 40: Rắc rối đeo bám (1)
42
Chương 41: Rắc rối đeo bám (2)
43
Chương 42: Rắc rối đeo bám (3)
44
Chương 43: Rắc rối đeo bám (4)
45
Chương 44: Rắc rối đeo bám (5)
46
Chương 45: Hắc y nhân
47
Chương 46: Âm thầm xem xét.
48
Chương 47: Danh tính thực sự
49
Chương 48: Trống vắng (1)
50
Chương 49: Trống vắng (2)
51
Chương 50: Chắc bụng cái đã
52
Chương 51: Hắn học tập tác phong người thường
53
Chương 52: Sự nhạt nhẽo đặc biệt
54
Chương 53: Coi bói
55
Chương 54: Hội ngộ cố nhân
56
Chương 55: Se duyên đại nhân chỉ là cái danh hão?
57
Chương 56: Bắt cóc người của nàng
58
Chương 57: Đi cứu người
59
Chương 58: Quy tắc dùng tiền
60
Chương 59: Yến Sơ Tuyết
61
Chương 60: Le lói chân tình
62
Chương 61: Liễu Nhất Nhất- Tiểu tam cường bạo vừa lên sàn đã bị nốc ao
63
Chương 62: Liễu Nhất Nhất dở trò
64
Chương 63: Say
65
Chương 64: Đẩy nhanh tiến độ
66
Chương 65: Trưởng bối Lý Nhất Nhất
67
Chương 66: Quyết định của hắn
68
Ngoại truyện Christmas: Khăn choàng xanh
69
Chương 67: Của ngươi hết.
70
Chương 68: Hôn cái không?
71
Chương 69: Sợ hãi mất đi
72
Chương 70: Trêu chọc
73
Chương 71: Có con sẽ giống ai hơn
74
Chương 72: Có phải rất mới lạ không?
75
Chương 73: Ngả bài
76
Chương 74: Đánh đổi
77
Chương 75: Lòng rối loạn
78
Chương 76: Mùi hương
79
Chương 77: Điền viên tĩnh dưỡng
80
Chương 78: Tài sản
81
Chương 79: Sâu trong ánh mắt
82
Chương 80: Mất hồn
83
Chương 81: Bạch Sở Ly sợ
84
Chương 82: Chức trách bang chủ
85
Chương 83: Giữa dòng ngươi
86
Chương 84: Giữa đông
87
Chương 85: Thiếu chủ phu nhân
88
Chương 86: Trọng sinh
89
Chương 87: Trò chuyện giữa đêm (1)
90
Chương 88: Trò chuyện giữa đêm (2)
91
Chương 89: Nhị vị ác nữ trùng phùng
92
Chương 90: Sinh ra để làm nữ nhân bối rối
93
Chương 91: Nam chủ bất ngờ ghé thăm
94
Chương 92: Lòng hắn tĩnh nhưng động không ngờ
95
Chương 93: Như xa như gần
96
Chương 94: Ở cố phủ thật an tĩnh
97
Chương 95: Mua tiệm- Mua liền hai cái.
98
Chương 96: Thuốc s* hay mị dược?
99
Chương 97: Giải thoát khỏi cõi mộng
100
Chương 98: Chần chừ thoát xác
101
Chương 99: Thay đổi cách làm việc
102
Chương 100: Duyên đưa đẩy
103
Chương 101: Thừa tướng gia
104
Chương 102: Không thể từ chối
105
Chương 103: Giam lỏng
106
Chương 104: Đáp án bỏ dở
107
Chương 105: Đáp án hoàn thiện
108
Chương 106: Dương cung đổ máu
109
Chương 107: Dương cung đổ máu (2)
110
Chương 108: Ngày dài 1
111
Chương 109: Ngày dài 2
112
Chương 110: Ngày dài 3
113
Chương 111: Ngày dài 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play