Sách Bóng Tối
Thành phố Thái Phiên - Quận Hải Châu.
Đêm nay bầu trời không trăng cũng không sao, tối đen một mảnh, gió lạnh thổi ‘vù vù’ khiến Đỗ Luân dù đang ngồi trong nhà cũng không khỏi run lên. Vẫn giống như mọi khi, sau buổi chiều tan học thì Đỗ Luân đều tới cửa hàng tiện lợi cách trường không xa để làm thêm.
Thực ra điều kiện gia đình của Đỗ Luân rất tốt, nếu không muốn nói là quá tốt. Gia đình hắn có tiền, có quyền, có thế lực. Hắn đi học gia đình đều lo cho đầy đủ, tiền nong cần là có, trong tài khoản chưa bao giờ số dư dưới một triệu linh nguyên.
Một triệu linh nguyên là một cô số rất lớn, chỉ cần hai linh nguyên thì đã đủ tiền mua ba suất ăn ở căn tin nhà trường rồi. Điều kiện là vậy nhưng Đỗ Luân vẫn đi làm thêm là vì trong lúc nói chuyện hắn lỡ nói gia đình hắn rất nghèo khó, và rồi cô một cô bạn học cùng lớp giới thiệu hắn tới đây làm.
Bút sa gà chết, lời nói rồi giống bát nước đổ đi, chẳng biết làm sao hắn bèn theo cô bạn kia tới đây đi làm. Lúc đầu mới đi làm còn chưa quen nhưng lâu rồi cũng quen dần, mới đó mà hắn làm ở đây cũng gần năm rồi. Ông chủ quán còn tin tưởng đến mức giao luôn cả chìa khóa phụ cho hắn cầm.
Thực ra Đỗ Luân nói dối những người xung quanh về hoàn cảnh gia đình của hắn không phải vì muốn giả nghèo, để rồi sau này đi trang bức kiểu chủ tịch giả nghèo, mà là vì một số nguyên nhân khó nói. Gia đình hiện tại của hắn không hoàn toàn là gia đình của hắn. Nên khi nói ra khỏi miệng hai tiếng gia đình để hắn cảm thấy ngượng ngùng.
...
Nhìn lên đồng hồ thấy cũng đã hơn tám giờ tối, lại nhìn ra bên ngoài thấy ngoài đường đã vắng bóng người, thì hắn không khỏi tự nói với chính mình:
“Mới đó lại đã hơn tám giờ rồi, nhanh thật đấy thôi ngồi thiền một lúc nữa mười giờ rồi về vậy.”
Đỗ Luân bề ngoài là một sinh viên đẹp trai, ngoan hiền, có phần thư sinh nhất là hắn còn đeo kính nữa nhìn giống mấy tay công tử bột, nhưng thực tế không phải vậy. Bàn về đánh nhau Đỗ Luân không hề kém cạnh bất kỳ ai cả. Không những vậy hắn còn là người sở hữu năng lực đặc biệt.
Đương nhiên năng lực đặc biệt này là do hắn nổ lực mà có, không phải sinh ra đã có hay đột nhiên có ai đó ban cho hắn. Có điều việc sở hữu năng lực là một chuyện tương đối ngoài ý muốn. Ngày xưa lúc hắn đang còn học trung học, hồi đó hắn gặp cú sốc tâm lý liên quan đến gia đình, vì để ổn định lại tâm lý không lao đầu vào những cuộc ăn chơi đàn đúm nữa nên hắn đã tìm đến phật pháp, tìm đến ‘tu thiền’.
Có điều loại thiền định của hắn không phải kiểu thiền của hiện đại mà là một loại thiền cổ. Phương thức loại thiền cổ rất đa dạng nó gồm có bốn loại.
Kỹ thuật thiền cơ bản 1: Thiết lập cảnh. Tìm một nơi mà bạn có thể không bị xáo trộn (đối với thực hành Wiccan, bên ngoài trong tự nhiên là một khung cảnh tuyệt vời). Ngồi thoải mái (lý tưởng với lưng thẳng và tay và chân mở ra). Hãy chắc chắn rằng bạn không bị lạnh khi ở ngoài tự nhiên. Hãy hít thở sâu để rũ bỏ cuộc sống hàng ngày. Bạn thậm chí có thể thử đếm ngược từ từ 100 nếu bạn không thể thư giãn. Bắt đầu quan sát những suy nghĩ bạn đang trải qua, như thể bạn là một người khác trong phòng. Ngồi yên lặng, cho phép tâm trí của bạn chậm lại.
Kỹ thuật thiền cơ bản 2: Thiền theo một đối tượng hoặc khái niệm. Thực hiện theo tất cả các bước trong 'Kỹ thuật 1'. Hãy suy nghĩ về đối tượng hoặc khái niệm hoặc giữ đối tượng. Nếu đó là một khái niệm bạn đang làm việc với việc thử sử dụng một biểu tượng để thể hiện nó - (bạn có thể tạo một biểu tượng cho điều này hoặc chọn một biểu tượng Wiccan hoặc ngoại giáo đã tồn tại ). Hãy tưởng tượng bạn hòa tan vào đối tượng / biểu tượng để nếu bạn là bụi hoặc chất lỏng, bạn sẽ hòa trộn hoàn toàn với nó. Ngồi với suy nghĩ đó và tận hưởng năng lượng, suy nghĩ hoặc cảm giác và ở đó cho đến khi bạn cảm thấy sẵn sàng để dừng lại. Trở về thực tế. Bạn có thể ghi lại những kinh nghiệm của mình, nhưng lưu ý rằng đôi khi bạn không có được sự sáng suốt cho đến một lúc sau khi thiền, và đôi khi bạn có thể cần thiền vài lần trước khi bạn hiểu được kiến thức.
Kỹ thuật thiền loại 3. Vẽ xuống mặt trăng. Thực hiện theo các kỹ thuật 1 và 2. Thay vì tìm một vật hoặc biểu tượng bạn sẽ sử dụng mặt trăng. Sử dụng quy trình trong kỹ thuật 2 để kéo mặt trăng về phía bạn (đây là vẽ mặt trăng xuống), để bạn có thể hòa tan vào nó. Hãy thử điều này vào các thời điểm khác nhau trong chu kỳ của mặt trăng để xây dựng đầy đủ mối quan hệ của bạn với Mặt trăng.
Kỹ thuật thiền loại 4. Thiền Pentagram. Sử dụng kỹ thuật 1 và 2 Sử dụng hình ngũ giác hoặc là một đối tượng hoặc biểu tượng, và suy ngẫm về điều này bằng cách sử dụng các kỹ thuật này. Hãy nhớ rằng, có thể cần một số thực hành để học cách ngồi yên, nếu bạn chỉ cố gắng ngồi yên trong vài phút mỗi ngày và xây dựng nó, không bao giờ bạn sẽ ở trong trạng thái đủ thoải mái để thực sự tận hưởng những lợi ích và trí tuệ thiền định.
Hồi xưa tu thiền thì Đỗ Luân đâu có mơ mộng sở hữu năng lực dị thường, hắn chỉ muốn để cho đầu óc thanh tĩnh, loại bỏ bớt khổ đau trong cuộc đời đầy ngang trái này.
Mới đầu chưa quen hắn thiền chỉ được vài ba phút là không thể chịu được nữa. Nhưng qua thời gian hắn tìm được cho mình một thế giới riêng và rồi thời gian thiền mỗi ngày tăng dần lên, từ năm phút lên ba mươi phút, sau đó là cả tiếng, nhiều khi là cả ngày.
Ở trạng thái thiền nó rất dễ chịu, cảm thấy bản thân nhẹ giống mây trời, mọi thứ đều chìm vào bên trong một gian êm ả, nơi mà con người ta có thể thoải mái nghỉ ngơi, buông bỏ mọi phiền lo của cuộc sống.
Vốn dĩ Đỗ Luân ngồi thiền là vì cảm giác đó nhưng rồi một ngày hắn nhìn thấy trong thế giới tĩnh lặng kia một đốm sáng màu xanh lam. Một đốm sáng rất nhỏ mà thôi. Có điều khi ở trạng thái thiền thì người ta giống như một đứa bé mới sinh ra không biết gì về thế giới, nhìn mọi thứ với ánh mắt không có tạp niệm.
Nhưng rồi sau khi tỉnh lại thì Đỗ Luân mới nhận ra điều khác thường trong cơ thể, hắn cảm thấy bản thân đã có cái gì đó thay đổi, nhưng thay đổi như thế nào hắn cũng không thể diễn tả thành lời.
Hắn nhớ ngày hắn thức tỉnh pháp lực là vào một buổi chiều thu hai năm trước. Có điều dù biết là bản thân đã thức tỉnh pháp lực nhưng hắn không biết các vận dụng, quyển sách dạy thiền năm xưa bị con chó hắn nuôi cắn nát tan tành, sau đó bị mẹ hắn mang đi bỏ vào thùng rác rồi.
Nhưng cho dù không biết cách vận dụng thì hắn vẫn tiếp tục ngồi thiền. Dù sao ngồi thiền bây giờ là một phần không thể thiếu của hắn rồi. Cuộc sống này quá mệt mỏi không ngồi thiền hắn không chịu được.
…
Thời gian chậm rãi đi qua. Trong khi Đỗ Luân ngồi tu thiền thì ở phía sau lưng hắn đang diễn ra những điều bất thường. Ở phía sau hắn có một chậu cây cảnh, bên trên có treo một con búp bê nhỏ.
Ban ngày thì chậu cây được đặt ở bên ngoài, nhưng tối rồi nên Đỗ Luân đem vào trong để tránh mất trộm, về phần con búp bê là của cháu gái ông chủ tiệm, thấy nó rơi trên sàn nhà nên Đỗ Luân nhặt nó treo lên cây.
Nhưng Đỗ Luân không biết rằng, khi hắn đang tu luyện thì con búp bê kia thi thoảng lại chớp mặt một cái. Nếu để ý kỹ còn thấy khóe miệng của nó khẽ nhếch lên. Cũng may là Đỗ Luân không biết, hắn mà biết thì lúc này đã không còn ngồi ở đây nữa.
…
Ngồi thiền thời gian trôi qua rất nhanh, quay đi quẩn lại không chú ý một cái liền đã tới gần mười một giờ đêm rồi. Dừng lại việc ngồi thiền Đỗ Luân lúc này đứng dậy vận động một chút cho bớt tê người. Sau khi cảm thấy thoải mái hơn thì hắn nhanh chóng thu dọn hàng hóa sau đó đóng cửa tiệm ra về.
Lúc Đỗ Luân khẽ cửa lại đi về thì con búp bê đang treo trên cây tự mình tháo dây buộc, sau đó nhảy xuống phía dưới rồi tự bò lên cửa sổ kính. Ánh mắt của nó nhìn ra bên ngoài mang theo sự trông ngóng.
Sau khi đóng cửa tiệm xong đi ra bên ngoài, cảm nhận được cái lạnh tê tái thì Đỗ Luân không khỏi nhảy mũi mấy cái.
“Hắt xì!!!”
Xoa xoa mũi hắn nói thầm:
“Trời lạnh thật, có biết mang theo cái áo ấm.”
Sau khi than thở một câu thì Đỗ Luân lên xe đạp đi về phòng trọ của bản thân. Thực ra thì hắn có nhà, hơn nữa không chỉ có một cái, nhưng mà nhà thì to mà người thì không cô nên hắn lựa chọn ở với một tên bạn thân học cùng trường. Đương nhiên nguyên nhân này chỉ là một phần mà thôi, hắn cảm thấy một mình ở hai ngôi nhà kia quá mức lãng phí, cho người ta thuê kiếm tiền còn tốt hơn.
Có tiền rồi làm gì cũng dễ, không có tiền nữa bước khó đi. Với có tiền rồi thì có thể giúp đỡ những người khác. Đỗ Luân có lẽ không phải người tốt nhưng nhìn thấy người khác gặp khó khăn thì hắn vẫn sẵn sàng giúp đỡ. Miễn là hắn có thể giúp được.
Phòng trọ hắn cách chỗ làm cũng không xa lắm, đạp xe đạp tầm không tới mười phút. Do thời tiết bây giờ trở lạnh nên hàng quán cũng đóng cửa sớm, dọc đường đi thấy quán nào cũng đóng cửa, trên đường thi thoảng mới thấy một chiếc xe máy lao nhanh qua.
Có điều đường phố thì vắng hoe nhưng ở mấy nơi góc phố hay bên dưới mái hiên của một cửa hàng đã đóng cửa thường có một nhóm thanh niên nam nữ tụ tập lại cùng nhau hút thuốc, nói chuyện.
Đám thanh niên mới lớn đầu nhuộm đủ thứ màu này toàn là những thành phần ăn chơi lêu lổng, ngày thì bỏ học tối thì túm tụm lại với nhau nói toàn những chuyện gì không đâu. Mới nứt mắt chưa trải sự đời đã muốn làm giang hồ.
Đỗ Luân gặp những ổ nhóm này thì làm như không thấy, cứ vậy mà đi thẳng về phòng. Dù sao thì không phải việc của hắn, ba mẹ của đám kia không dạy được bọn nó thì người dưng như hắn cần gì phải quan tâm.
Nhưng mà khổ, càng không muốn dính dáng tới thì lại càng dính dáng, bản thân không muốn liên quan nhưng người ta lại tự tìm tới cửa.
Đỗ Luân vốn đang đạp xe bình thường, thì đột nhiên bị một tên thanh niên đội mũ len, miệng ngậm điếu thuốc, cầm một ống sắt ném thẳng vào bánh xe đạp. Ông sắt xuyên qua nan hoa lập tức để bánh xe kẹt cứng, Đỗ Luân đang đi tí nữa ngã sấp mặt.
Cũng may thân thủ hắn linh hoạt nên mới không bị ngã. Đám thanh niên nam nữ thấy hắn như vậy thì cười to. Đỗ Luân nghe được tiếng cười của bọn nó thì cảm thấy khó chịu trong lòng. Có điều hắn cũng chẳng muốn đôi với một đám du côn làm gì cả.
Vì vậy hắn lấy ra ống thép sau đó nắn lại mấy cái nan hoa rồi đạp xe về. Nhưng mà cái đám nít ranh không biết điều kia lúc này lại cố tình gây sự. Có hai thằng tay cầm gậy đi ra chặn đầu xe Đỗ Luân, một thằng nhìn Đỗ Luân cười khẩy rồi nói:
“Làm gì mà vội vàng thế ông anh, đứng lại nói chuyện cái đã chứ.”
Đỗ Luân không phải là dạng hiền lành, hắn chỉ là giỏi nhẫn nhịn mà thôi, còn khi làm hắn tức lên thì có chuyện rồi đấy.
Updated 357 Episodes
Comments
Dỗthi Dang
.........
2024-05-15
0
《°•☆Toilet_PP☆•°》
/Smile/
2024-05-14
0
Nova_crab
tác giả sai chính tả quớ
2023-08-16
1