014
Bị trói buộc ở cả linh hồn và thể xác, chẳng thể quyết định cuộc đời của chính mình mà mặc người khác điều khiển. Có gắng thoát khỏi cái người mắc xiềng xích cho chính mình, tự nhúng mình trong tự lỗi
0
0
013
Một thân cao quý được định sẵn sẽ trở thành kẻ đứng trên vạn người, dung mạo kiêu sa, rực rỡ như ánh dương, bức bách khiến kẻ khiến phải quỳ rạp dưới chân. Quyền lực mưu trí mấy ai sánh kịp, đứng trên
0
0
012
Từ khoảnh khắc cất tiếng khóc đầu tiên đã định sẵn ở vạch đích, không cần cố gắng, chẳng cần lo nghĩ, mọi thứ đều ở trong tầm tay. Nhưng dưới dung nhan xinh đẹp mĩ miều ấy, biết bao vết thương hằn sâu
0
0
011
Không có sở thích, không có mục đích sống, một đời vô định không lối thoát. Cứ dập diều như ngọn sóng, đến cả bản thân cũng chẳng màn để tâm. Kẻ trì độn ngoài kia xem cô như kẻ ngốc vô năng, trong lòn
0
0
010
"Này Milan, rốt cuộc yêu là gì"-Angela lắc nhẹ ly ruợu trong tay, tùy hứng hỏi tri kỉ một câu vô nghĩa. Milan không đáp ngay, cô lặng lẽ nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt, đôi tay đã chai sần bởi
0
0
009
Khoảnh khắc thế gian chiêm ngưỡng tuyệt sắc kinh diễm, đến cả hô hấp dường như cũng trì trệ. Chuẩn mực đạo đức cũng chỉ xem là thừa thải, mặc sức mà dẫm đạp. Có thể chẳng bằng diễm lệ tuyệt thế trong
0
0
008
Giữa chiến trường đầy rẫy máu tanh và tiếng thét rợn người, một cậu trai độ khoảng 5-6 tuổi bình thản ngồi trên phiến đá mà nhấm nháp chai rượu ít ỏi. Chất lỏng cay nồng dần trôi xuống cổ họng, men rư
0
0
007
Hoài niệm thật. Milan thở hắt một hơi khó nhọc, nhớ lại những đêm cô cố lôi Angela theo nhâm nhi vài ly rượu dù cô ấy không thể nuốt trôi thứ cồn cay rát thực quản. Cô là đang thấy có lỗi ư, không thể
0
0
006
Đẩy nhẹ cánh cửa gỗ cũ kĩ, tiếng nhạc cổ điển du dương thường ngày vẫn vang lên. Milan ngồi xuống chỗ quầy bar, gục đầu xuống bàn một cách lười nhác, đôi tay thon dài gõ lộc cộc xuống bàn ra hiệu cho
0
0
005
Nỗi buồn man mác nhưng từng chút một gậm nhấm lấy linh hồn khổ sở kêu gào. Ôi Đấng tối cao, nỗi đau đang cấu xé lấy tâm hồn đang mục rữa. Sự đau đớn đến tột cùng khi vật lộn với nỗi đau không đáng nhậ
0
0
004
Nước mắt giờ đã ngập trong máu, cứ thế tuần hoàn khắp cơ thể. Nỗi buồn gặm nhấm từng tế bào, ăn mòn chút ý chút chống cự cuối cùng. Sự bức bối cứ thế lan dần lên đại não, bỏng rát đến suy tàn, cả cơ t
0
0
003
Hoặc yêu hoặc hận? Tôi là ai? Liệu tình yêu này có xứng đáng? Tôi đã tên chính mình khỏi danh sách được yêu thương. Lúc nhìn thấy thi thể đã lạnh ngắt của cô ấy, trái tim vô dụng này đã rỉ máu. Cô
0
0
002
Rực rỡ hào hoa hay là xa hoa chói mắt, gấm nhung lụa là kẻ khác quỳ rạp xuống cung phụng lại lạnh nhạt gạt đi. Ở cái nơi phố đèn đỏ đủ thứ điếm bán mình, cậu ta lại có thể dẫm đạp bao diễm lệ mà bước
0
0
Những điều vô tri mà tui làm ở trường vào ngày cá tháng Tư
Trời đẹp, trong xanh mà tui hôm nay trông mặt cứ nham hiểm kiểu gì ý. Vì hôm nay là ngày cá tháng Tư mà. Hmm… Thử nghĩ xem hôm nay có trò gì vui vui để troll bạn bè không nhỉ? (Thoại ẩn) Đột nhiên, c
1
1
"Hối Hận Muộn Màng"
Trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa những cánh đồng xanh mướt, có một cô gái tên Mai. Mai là một người con gái hiền lành, xinh đẹp và luôn sống vì người khác. Tình yêu của cô dành cho chàng trai tên Huy
0
2
001
Cô là ai? Là sự tồn tại thiêng liêng chẳng thể vấy bẩn, đóa baby trắng muốt cả thế giới muốn nâng niu. Mong manh trong đôi mắt anh đào, nào ai hay nó đong đầy sự khát máu đau thương. Muốn được che chở
0
0
"Không Thể Với Tới"
Thời kỳ đầu thế kỷ 20, miền Bắc Việt Nam đang trong những biến động của xã hội phong kiến. Trong một gia đình giàu có ở Hà Nội, có một tiểu thư tên Mận. Cô là con gái của một thương nhân nổi tiếng, xi
0
1
Tình Yêu Trong Cơn Bão
Trong một thành phố nhỏ ở Trung Quốc, có một cô gái tên là Lâm Tâm Như. Cô là một người con gái xinh đẹp, dịu dàng nhưng cuộc sống của cô lại không hề êm đềm. Tâm Như yêu một chàng trai tên là Trần Hạ
0
1
Tóm tắt câu chuyện đam mỹ ngắn
Âm Dương Cách Biệt Chương 1: Lời Gọi Từ Thế Giới Khác Nhân vật chính, Minh, một sinh viên đại học, bắt đầu cảm nhận được sự hiện diện của một linh hồn tên là Huy. Huy là một linh hồn bị kẹt giữa hai
0
6
Ánh Trăng Bên Sông
Gió lạnh thổi qua những hàng liễu rủ bên bờ sông, mang theo mùi hương thoang thoảng của hoa sen tàn. Trăng tròn, trắng ngần như một viên ngọc trai khổng lồ, soi sáng dòng sông uốn lượn, phản chiếu lên
0
1