[Bách hợp-Tâm Linh-Tâm lý] Truyện Tâm Ma

[Bách hợp-Tâm Linh-Tâm lý] Truyện Tâm Ma

Người sống còn đáng sợ hơn người chết

Thứ 7 ngày x tháng 6 năm 2020,

Mùa hè nắng nóng đỉnh điểm,

Một con hẻm nhỏ đường Ngô Tất Tố, Sài Gòn.

- Dạ alo, chị Cẩm Tú phải không ạ? Em đang đứng trước cửa nhà chị, em giao váy ngủ chị đặt lúc tối hôm qua đó, chị xuống ngay nha.

Huỳnh An Thi một tay cầm điện thoại gọi điện, một tay quệt mồ hôi đang chảy ròng ròng trên trán. Giữa cái trưa hè 35 độ C này, cái thời tiết nóng chết người làm ai cũng ngại bước chân ra đường, cô lại phải đi giao hàng vào đúng mười hai giờ trưa như thế. Chưa kể còn phải giao trong một con hẻm sâu tít mù khơi, ngoằn ngoèo.

Thật là muốn lấy mạng người mà!

Huỳnh An Thi năm nay vừa tròn hai mươi lăm tuổi, cô hiện đang làm nhân viên kinh doanh cho một công ty chuyên về thiết bị vật tư y tế. Lương cũng nói là khá dư giả, cũng không cần vất vả buôn bán thêm như vầy. Chẳng qua là cô muốn làm thêm vài công việc để có nhiều tiền mà trang trải cuộc sống khi về già nữa.

An Thi không phải là một cô gái lo xa đâu. Cũng vì người cô yêu là con gái, chắc chắn cả hai không thể nào có con được, vì thế mới cần phải tính trước để về già không phải khổ sở mà đầu đường xó chợ vì không có tiền, không có ai để nương tựa hay nhờ vả.

Sau khi giao đồ xong, cô nhanh chóng quay xe lại đường cũ để trở về nhà. Cái nắng nóng của Sài Gòn giữa buổi trưa hè này dường như sắp thiêu chết cô. An Thi chỉ muốn nhanh chóng làm cho xong công việc rồi trở về nhà nằm điều hòa ngay, nhưng cái não cá vàng làm cô thêm khổ sở một phen.

Cô vốn bị cận thị nặng, cũng đã lâu lắm rồi, từ lúc học cấp 3 hay lúc nào An Thi cũng chẳng nhớ nổi. Mắt cô cận tận bảy độ, con mắt trái hình như còn thêm loạn thị. Nếu không đeo kính, thì cũng xem gần giống như bị mù vậy đó. Thế mà, vì để kịp giờ giao hàng cho khách, cô đã vội vã chạy đi, vội đến nỗi quên mang theo cặp kính cận đã gắn bó với cô hơn một chục năm nay.

Thi nheo nheo mắt, cố gắng điều tiết tiêu cự, nhìn mọi thứ trong mờ ảo mà hoang mang tìm đường ra. Mồ hôi nhỏ giọt trên trán, chảy gọn vào mắt cay xè. An Thi thở hồng hộc, cái khẩu trang ướt mèm bết dính vào mặt làm cô như muốn nổi điên lên.

Con hẻm số 44 vắng hoe, ngoằn ngoèo, dường như người ta cũng đang nghỉ trưa hết cả rồi, có muốn hỏi đường cũng không thể nào được. Cô bực bội dừng xe, bật 4G lên, mở Google Map để định vị nơi mà cô đang đứng.

Rõ ràng lúc đầu giờ trưa, An Thi vào dễ dàng như vậy, bây giờ lại cảm thấy như mình đứng ở chỗ nào lạ hoắc.

Rõ ràng là mới đó còn ở trung tâm thành phố, thế quái nào bây giờ xung quanh cô toàn là mấy ngôi nhà tạm bợ, bên kia còn có một con sông uốn quanh chứ?

Cô gái run run, nheo nheo mắt lần nữa, lại nhìn xuống điện thoại đang vì 4G yếu mà mạng xoay vòng vòng, có chút xíu bất lực, cô thở dài, rũ vai xuống như con gà mắc mưa.

***

- Chị, chị… Chị dừng lại, đừng như vậy mà. Em cầu xin chị.

Một tiếng hét thất thanh với chất giọng khàn đục của một người con gái vang lên, nghe âm vang đến khó chịu trong một buổi trưa hè tĩnh lặng. Rồi cô gái khác cất tiếng van nài, dường như đang rên rỉ vì bất lực, chất giọng này trái hẳn cái giọng khàn đục kia, có phần trong trẻo, dễ nghe hơn.

An Thi mờ mờ ảo ảo cũng biết cô gái sở hữu chất giọng vừa tai này xinh đẹp đến dường nào mà.

- Em tha cho chị đi! Chị xin em.

Ả có chất giọng khàn đục lúc đầu không còn giả vờ đáng thương nữa mà gầm lên. Giọng điệu nghe có vẻ như rất tức giận, giống ngọn núi lửa không thể nào kiềm chế mà chỉ muốn phun trào. Ả gào lên:

- Tại sao lại muốn chia tay? HẢ?

Rồi ả ta rên ư ử mấy tiếng nghe rất kì dị, nhanh chóng thay đổi giọng điệu, lại chuyển sang van nài.

- Em yêu chị lắm. Yêu chị rất nhiều, em không có bị điên mà chị ơi. Đừng bỏ em.

An Thi nghe mấy câu nói có vẻ rất khẩn thiết nhưng kết hợp với chất giọng khàn đục lại cảm thấy không mấy thích hợp lắm.

- Em bình tĩnh lại đi. Đừng có đa nhân cách như vậy mãi được không? Chị rất sợ em. Em tha cho chị đi, chị không còn yêu em nữa.

Giọng nói trong trẻo của cô gái ban đầu lại cất lên, dường như có chút khó xử. Cảm xúc như mắc nghẹn trong cổ họng vì quá xúc động, cô nàng cố gắng dùng hai tay nắm chặt bả vai ả giọng khàn đục mà lắc mạnh. Có lẽ muốn dùng lực đạo làm ả ta tỉnh táo lại đôi chút.

- Em… Em... nghe... nghe chị nói này.

Cô nàng khó khăn lắm mới cố gắng nói thêm được một câu trong tiếng ngắt quãng vì tức giận.

- Chị, em không nghe. Trái lại, chị nghe lời em nói đi, có được không?

Ả kia vẫn điên cuồng mặc kệ, hét toáng lên, không cần biết đối phương muốn nói gì.

- Nếu không nghe đừng trách em. Em giết chị ngay lập tức, có tin không hả?

Cô gái có vẻ xinh đẹp giọng rên rỉ, dường như rất sợ hãi bởi lời đe dọa kia, thanh âm vì thế mà nghe đứt quãng đến đáng thương:

- Em... Em bị điên rồi, em không phải là yêu chị, mà là đang muốn giày vò chị, chị không muốn yêu em nữa đâu. Chia tay... chia tay đi mà.

Huỳnh An Thi nheo nheo mắt, nhìn cặp đôi cách cô không xa kia đang gây nhau, với nội dung cuộc cãi vã như cô nghe thấy, thì một trăm phần trăm họ là một cặp đôi đồng tính nữ.

Cái nắng nóng giữa trưa hè làm Huỳnh An Thy thêm khó chịu, chỉ muốn mau chóng về nhà tắm rửa một trận cho sảng khoái. Dường như nghe lởm một cuộc cãi vã ngay lúc này là một việc không khôn ngoan chút nào.

Nhưng tính tò mò của con người là vô hạn, An Thi không tự chủ được, cứ đưa mắt nhìn cặp đôi đang gây nhau cách đó không xa, cảm giác cô gái có chất giọng khàn đục trông rất quen mặt.

Ả ta nhìn quen thuộc đến nỗi làm tim cô nhói lên mấy bận. An Thi đau đớn nắm chặt trái tim mình dưới lớp áo. Ánh mắt cô nhòe đi vì mồ hôi hay nước mắt?

Chỉ là mồ hôi thôi mà, An Thi chắc chắn, hai bả vai run rẩy, mơ hồ nhìn chằm chằm ả con gái có chất giọng khàn đục đó.

Đôi mắt cận mờ căm làm cô bất lực. Cái nắng nóng làm mồ hôi tuôn ra ngày càng nhiều, tuôn xuống như thác chảy thẳng vào đôi mắt An Thi đau rát.

Nắng nóng làm cô không thể thở nổi, dưới lớp khẩu trang, An Thi há miệng thở dốc. Hơi thở càng lúc càng dồn dập, hình ảnh hai cô gái đang dằn co gần đó làm An Thi càng thêm khó chịu, cảm giác căm ghét ả ta tận xương tủy đến khó hiểu.

An Thi choáng váng, đánh rơi chiếc điện thoại mới cóng thẳng xuống đất. Cô ôm chặt lấy cái đầu đau như búa bổ của mình. Hình ảnh của hai con người trước mắt dường như nhân hai rồi nhân ba, cho đến khi chúng bắt đầu xoay vòng quanh… vòng quanh...

Cô ngã sang bên cạnh, chiếc xe cũng bị ngã mạnh theo xuống mặt đường. Mắt cô tối đi, cái nóng như thiêu đốt vẫn quấn chặt lấy An Thi. Cùng với đó là gương mặt xấu xí như con cáo, với đôi mắt mắt lé, xếch lên và hốc mắt trũng sâu, hai má hóp vào của một cô gái nào đó hiện lên rõ hơn bao giờ hết.

***

Mặt trời vẫn chói chang nhưng hơi nóng đã dịu bớt, tiếng ve râm rang trên mấy cây cao gần đó âm vang như tiếng cõi âm vọng về. Huỳnh An Thi đưa mắt nhìn thẳng lên mặt trời, bị thứ ánh sáng lóa mắt đó làm cho bừng tỉnh. Hai mắt linh động, An Thi ngơ ngác đứng bật dậy, nhìn chiếc xe của mình ngã sóng soài dưới đất mà thầm chậc lưỡi:

- Trời đất, nó ngã lúc nào sao mình không biết trời?

Rồi loay hoay dựng chiếc xe to kềnh đứng lên, hối hả mặc áo khoác vào, xõa tóc ra cho dễ đội mũ bảo hiểm, còn loay hoay lấy cái khẩu trang mới trong cốp xe đeo lên mặt.

Cô gái nhỏ vừa luộm thuộm, vừa có vẻ nhát gan lại trở lại như cũ, những chuyện mới xảy ra dường như chỉ là giấc mơ của ai đó, chẳng liên quan chút nào đến cô.

Vài sợi tóc đen, dài của người nào không biết, mắc vào chiếc áo của An Thi đang mặc, cô chẳng mảy may hay biết cho đến khi về đến nhà, lúc giặt đồ xong thì những sợi tóc đó lại vướng hẳn vào bộ lọc của máy giặt, cứ nằm đó ngày qua ngày.

Nhưng đó lại là câu chuyện của một ngày sau đó, còn bây giờ, con hẻm 44 vẫn vắng vẻ và nóng bức như cũ...

Huỳnh An Thi nhìn vào màn hình điện thoại thở phào:

- Thật may.

Vì vừa hay cô đã định vị được nơi của mình đứng bằng cái mạng cùi bắp nãy giờ cứ quay lòng vòng mấy lượt. An Thi nhìn quanh quẩn, xác nhận cũng không thấy con sông nào nữa, lại là san sát những ngôi nhà cao tầng, kín cổng cao tường. Thi mừng rỡ chậc chậc lưỡi, không quan tâm chuyện thiên hạ, cô quay đầu xe, nhanh chóng rồ ga chạy đi mất như chưa hề có gì xảy ra.

12 giờ 30 phút trưa,

Con hẻm nhỏ 44 đường Nguyễn Tất Tố, Sài Gòn.

***

"Á Á Á... giết người, báo công an mau lên."

"Cứu."

"BỚ NGƯỜI TA."

"Giết người."

Tiếng la hét thất thanh của một người phụ nữ trung tuổi vang vọng khắp con hẻm vốn luôn thanh bình của khu dân cư. Mọi người chạy ùa ra như vỡ chợ. Đôi mắt hốt hoảng, gương mặt thất thần, cứng đờ. Sợ đến mức muốn ông trời tước đi khả năng nhìn thấy của mình ngay tắp lự.

Hồ Diệp Bích đứng đó, đôi mắt vô hồn, hai tay và toàn thân dính đầy máu. Máu bắn lên mặt, dính vào khóe môi đang nhếch lên cười quỷ dị. Con dao chặt củi nằm lăn lóc bên vệ đường, máu bắn tung tóe khắp mặt đường, bắn cao lên tận bức tường hai bên của con hẻm, dính vào cánh cổng sắt, bám vào cây kiểng của những hộ dân. Dính lên cả cái đèn đường tạm bợ quanh hàng rào.

Môi cô ta khẽ nhếch lên cao hơn, lè lưỡi ra nếm một ít máu tươi quanh mép, lẩm bẩm như kẻ điên:

- Mùi vị cũng không tệ.

Rồi như hai con người hoàn toàn khác hẳn, cô ta ngồi thụp xuống, ôm mặt khóc nức nở, gào thét tên người yêu trong đau đớn vô vọng:

- Thanh Giang...

Cô gái nằm trên nền xi măng nóng bức đã ngừng thở từ lâu, máu vẫn không ngừng chảy ra ướt hết cả cái áo sơ mi hồng lẫn mặt đường cũ kỹ. Dường như mặt đất đang bốc cháy, khói bốc lên như nướng chín thi thể cô gái trẻ, xinh đẹp.

Cả con hẻm số 44 nhuộm đầy máu tươi, trong một buổi trưa hè của trưa tháng Sáu nóng bức. Mùi tanh tưởi hoà quyện vào cơn gió thổi đi khắp một khu vực lớn, làm ai nấy đều buồn nôn đến xanh mặt.

Cô gái chết ngay lập tức vì những nhát chém dã man, mắt mở trừng trừng đến kinh người vì dường như cô ấy cũng chưa kịp biết chuyện gì xảy ra với mình.

Tiếng la hét im bặt, tiếng xe cứu thương, tiếng hú còi xe cảnh sát vang lên bốn hướng. Cả con hẻm nhỏ đã chật chội nay đứng kín người.

Xót thương thì ít, tò mò thì nhiều!

Tất cả đều vô cảm trước cái chết của một cô gái trẻ đến khiếp sợ. Cái họ quan tâm là tin tức chấn động nhất ngày hôm nay, tiêu đề bài báo sẽ thật bắt mắt với tiêu đề được giật tít trên trang nhất:

“Cô gái bị giết dã man bằng dao chặt củi bởi người tình đồng giới ở Sài Gòn.”

Người còn sống đôi lúc còn đáng sợ hơn cả người đã chết...

-HẾT CHƯƠNG 1-

Hot

Comments

Heo

Heo

Hóng

2023-03-04

1

Heo

Heo

hóng

2023-03-02

1

Rin

Rin

:/

2022-11-01

1

Toàn bộ
Chapter
1 Người sống còn đáng sợ hơn người chết
2 Lời bàn tán
3 "Họ chỉ nói chớ có nuôi mình được ngày nào đâu?"
4 Cơn ác mộng
5 "Bên dưới tấm ảnh ghi: Hồ Diệp Bích - 199x"
6 Số điện thoại không được lưu tên
7 Đôi bàn tay có chín ngón
8 Có những ký ức, chúng ta mãi mãi không muốn nhớ lại
9 Tôi là cô.
10 Kêu trời, trời không thấu! Kêu đất, đất chẳng nghe!
11 Có trời mới biết chị có nói thật hay không...
12 Chị sợ cô sao?
13 Không-ai-được-phép xỉa xối Tú Linh!
14 Chuyến xe khách và ma nữ trêu ghẹo
15 Màu của sự phản bội
16 Vắt vẻo
17 Thác M'Drăk kỳ bí
18 Huỳnh An Thi, em đâu rồi?
19 Tuyệt vọng
20 Dam Rông
21 Cùng nhau đi tìm An Thi
22 Huỳnh An Thi và bụi gai lớn
23 "Ăn dòi đi chị dâu."
24 Tia hy vọng cuối cùng của An Thi
25 Trở về từ cõi chết
26 Nuôi ngải
27 Cô gái lạ làng M'Đrắk
28 Bà lão và lời bói toán vô căn cứ
29 Bà Nie Tien
30 Nụ hôn
31 Có rất nhiều điều muốn nói nhưng chỉ có thể gửi vào tiếng thở dài...
32 Mất mát của làng M'Đrắk trong quá khứ
33 Bi kịch của buôn làng
34 Ghen tuông
35 Làm lý và điệu nhảy gợi tình
36 Tuổi thơ đầy ám ảnh
37 Tiếng đếm của ai?
38 Kẻ-giết-người
39 "Thà mất mặt còn hơn mất con gái, đúng chứ?"
40 Người bạn cạnh bên từ thuở nhỏ, nếu hết duyên thì dừng yêu!
41 Trùng hợp
42 Là yêu thương hay muốn chiếm hữu?
43 Lời thề non hẹn biển
44 Từ yêu hóa thành thù hận
45 Nhụy hoa Jắk Cuôn
46 Sự nhầm lẫn tai hại
47 Hiểu rõ
48 Cô gái hoàng gia thế kỷ XVIII
49 Bài báo cũ năm 2000 - Là Tai Nạn Hay Vụ Giết Người Giành Kỳ Nam
50 [16+] Cho đáng đời cô gái, dám chê cô gái khác!
51 'Người làm vườn" cần mẫn - Thấy rồi nha, vui không? Vui không?
52 Tiếng giày cao gót trong đêm ở khách sạn
53 Mời mọi người ăn bánh canh cá dầm Đắk Lắk hen =))
54 Bóng trắng trong thang máy và Tin nhắn của kẻ đáng ghét
55 Chết đuối
56 Dối trá!
57 Giết người! Em nhẫn tâm đến vậy sao?
58 Ngu ngốc!
59 Thiên đường chật lắm rồi - Bỏng
60 Nói rõ ràng - Về Sài Gòn thôi - Tạm biệt Buôn Mê nhé!
61 Chị đi đâu?
62 Kẻ mạo danh, mi là ai?
63 Quỷ - Danh sách khen thưởng không có tên
64 So với sợ ma, chị sợ mất em hơn
65 Góc khuất trong công việc Tú Linh
66 Sao hôm nay ả ta hiền thế? Định lừa giết cô nữa sao?
67 Bé Bảo đã thấy gì?
68 Khi nhà không còn là nơi để về
69 "Sống chung với lũ"
70 Lại lại cô ta?
71 Nội tâm dằn vặt-Tự hành hạ mình-Trò chuyện đêm khuya-Vậy thì chia tay
72 Bạo lực gia đình-“Đúng, tôi điên!”
73 Một lần buông thả thử xem sao
74 Hài hước, trò chuyện cùng ma nữ =))) (Phần 1)
75 Hài hước, trò chuyện cùng ma nữ (Phần2)-Chuyện cũ với người quen cũ
76 Khởi đầu
77 Phản bội!
78 Tôi giúp cô, ai giúp tôi?
79 Lá bùa trên lưng và đêm tối ở nghĩa địa "nghèo"
80 Trấn yểm trên mộ - Cô phải giúp tôi
81 Buổi sáng ở nghĩa trang - Cuộc gọi của sếp
82 Có rất nhiều An Thi - Cô là Lesbian nhưng tôi thì không phải - Tự vẫn
83 Ừ! Vậy thì nghỉ đi
84 Tóc của quỷ nữ Diệp Bích
85 Bức ảnh cũ
86 Một trong hai người còn sống sót...
87 Bí mật chôn giấu suốt 20 năm
88 Kết quả như thế này thật sự không cam tâm
89 Kết thúc
90 Đi một vòng lớn...
91 Ngoại truyện Hồ Diệp Phong và cuộc sống suốt hai mươi năm qua
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Người sống còn đáng sợ hơn người chết
2
Lời bàn tán
3
"Họ chỉ nói chớ có nuôi mình được ngày nào đâu?"
4
Cơn ác mộng
5
"Bên dưới tấm ảnh ghi: Hồ Diệp Bích - 199x"
6
Số điện thoại không được lưu tên
7
Đôi bàn tay có chín ngón
8
Có những ký ức, chúng ta mãi mãi không muốn nhớ lại
9
Tôi là cô.
10
Kêu trời, trời không thấu! Kêu đất, đất chẳng nghe!
11
Có trời mới biết chị có nói thật hay không...
12
Chị sợ cô sao?
13
Không-ai-được-phép xỉa xối Tú Linh!
14
Chuyến xe khách và ma nữ trêu ghẹo
15
Màu của sự phản bội
16
Vắt vẻo
17
Thác M'Drăk kỳ bí
18
Huỳnh An Thi, em đâu rồi?
19
Tuyệt vọng
20
Dam Rông
21
Cùng nhau đi tìm An Thi
22
Huỳnh An Thi và bụi gai lớn
23
"Ăn dòi đi chị dâu."
24
Tia hy vọng cuối cùng của An Thi
25
Trở về từ cõi chết
26
Nuôi ngải
27
Cô gái lạ làng M'Đrắk
28
Bà lão và lời bói toán vô căn cứ
29
Bà Nie Tien
30
Nụ hôn
31
Có rất nhiều điều muốn nói nhưng chỉ có thể gửi vào tiếng thở dài...
32
Mất mát của làng M'Đrắk trong quá khứ
33
Bi kịch của buôn làng
34
Ghen tuông
35
Làm lý và điệu nhảy gợi tình
36
Tuổi thơ đầy ám ảnh
37
Tiếng đếm của ai?
38
Kẻ-giết-người
39
"Thà mất mặt còn hơn mất con gái, đúng chứ?"
40
Người bạn cạnh bên từ thuở nhỏ, nếu hết duyên thì dừng yêu!
41
Trùng hợp
42
Là yêu thương hay muốn chiếm hữu?
43
Lời thề non hẹn biển
44
Từ yêu hóa thành thù hận
45
Nhụy hoa Jắk Cuôn
46
Sự nhầm lẫn tai hại
47
Hiểu rõ
48
Cô gái hoàng gia thế kỷ XVIII
49
Bài báo cũ năm 2000 - Là Tai Nạn Hay Vụ Giết Người Giành Kỳ Nam
50
[16+] Cho đáng đời cô gái, dám chê cô gái khác!
51
'Người làm vườn" cần mẫn - Thấy rồi nha, vui không? Vui không?
52
Tiếng giày cao gót trong đêm ở khách sạn
53
Mời mọi người ăn bánh canh cá dầm Đắk Lắk hen =))
54
Bóng trắng trong thang máy và Tin nhắn của kẻ đáng ghét
55
Chết đuối
56
Dối trá!
57
Giết người! Em nhẫn tâm đến vậy sao?
58
Ngu ngốc!
59
Thiên đường chật lắm rồi - Bỏng
60
Nói rõ ràng - Về Sài Gòn thôi - Tạm biệt Buôn Mê nhé!
61
Chị đi đâu?
62
Kẻ mạo danh, mi là ai?
63
Quỷ - Danh sách khen thưởng không có tên
64
So với sợ ma, chị sợ mất em hơn
65
Góc khuất trong công việc Tú Linh
66
Sao hôm nay ả ta hiền thế? Định lừa giết cô nữa sao?
67
Bé Bảo đã thấy gì?
68
Khi nhà không còn là nơi để về
69
"Sống chung với lũ"
70
Lại lại cô ta?
71
Nội tâm dằn vặt-Tự hành hạ mình-Trò chuyện đêm khuya-Vậy thì chia tay
72
Bạo lực gia đình-“Đúng, tôi điên!”
73
Một lần buông thả thử xem sao
74
Hài hước, trò chuyện cùng ma nữ =))) (Phần 1)
75
Hài hước, trò chuyện cùng ma nữ (Phần2)-Chuyện cũ với người quen cũ
76
Khởi đầu
77
Phản bội!
78
Tôi giúp cô, ai giúp tôi?
79
Lá bùa trên lưng và đêm tối ở nghĩa địa "nghèo"
80
Trấn yểm trên mộ - Cô phải giúp tôi
81
Buổi sáng ở nghĩa trang - Cuộc gọi của sếp
82
Có rất nhiều An Thi - Cô là Lesbian nhưng tôi thì không phải - Tự vẫn
83
Ừ! Vậy thì nghỉ đi
84
Tóc của quỷ nữ Diệp Bích
85
Bức ảnh cũ
86
Một trong hai người còn sống sót...
87
Bí mật chôn giấu suốt 20 năm
88
Kết quả như thế này thật sự không cam tâm
89
Kết thúc
90
Đi một vòng lớn...
91
Ngoại truyện Hồ Diệp Phong và cuộc sống suốt hai mươi năm qua

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play