Chương 11: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Ném Trả Nhẫn Đính Hôn

Bây giờ Yên Sinh mới nhận ra, ở giữa sân có rất nhiều chuỗi hoa văn kỳ lạ, kết lại với nhau tạo thành một đồ án hình bát quái. Những hoa văn này không phải được khắc sẵn trên nền đá mà là do ai đó vẽ lên.

Trận pháp dưới chân chậm rãi phát ra thứ ánh sáng lam sắc nhẹ nhàng, nhưng sức mạnh bao trùm lấy Yên Sinh thì lại vô cùng mãnh liệt. Trong phút chốc, cả người y không hiểu vì sao lại choáng váng, trước mắt nổi toàn hạt đen. Hai chân đột ngột mất đi điểm tựa, lơ lửng giữa không trung.

Yên Sinh có cảm giác như mình đang chậm rãi chìm sâu xuống giữa lòng đại dương.

Sâu hơn, sâu hơn nữa.

Một khung cảnh mờ ảo hiện ra trước mắt. Dù mờ ảo, nhưng vẫn đủ để nhìn thấy bóng đèn điện, tường gạch xi măng, bàn làm việc, ghế xoay, cùng rất nhiều giấy tờ vứt lung tung trên sàn. Nơi đây rõ ràng là một căn phòng nào đó ở thế giới hiện đại, khả năng cao là tầng hầm trong một căn biệt thự đắt tiền.

Cơ mà tại sao giữa căn hầm này lại có một cái bệ gác kiếm cổ kính thế kia?

Mà thôi chuyện đó không quan trọng, quan trọng là y cuối cùng cũng đã trở…

"Rắc!"

Bất thình lình, một âm thanh nứt vỡ rất lớn vang lên bên tai. Một áp lực nặng nề đè mạnh lên toàn thân Yên Sinh, khiến y rơi xuống.

Yên Sinh giật mình tỉnh lại, toàn thân y đột ngột ngã xuống, đập mạnh lên nền đá. Y xoa đầu, đưa mắt nhìn xung quanh.

Nơi đây vẫn là Bàn Long Điện.

Một cảm giác thất vọng dữ dội dâng trào trong lòng ngực. Yên Sinh đấm xuống mặt đất, hét lên ba tiếng:

"F*ck! F*ck! F*ck!!"

Rõ ràng ban nãy xém tí nữa thôi là y đã trở về bên cạnh Trịnh Phong rồi. Tại sao, tại sao cuối cùng vẫn vòng ngược về đây??

Cảm giác vừa hoang mang vừa tức giận trong lòng thật khó mà diễn tả. Nhưng không cần đợi quá lâu, vừa ngẩng mặt lên Yên Sinh đã nhận được câu trả lời cho chuyện vừa xảy ra.

Trước mặt y lúc này là một thanh kiếm.

Bản thân thanh kiếm này chỉ là một thanh bội kiếm thông thường, nhưng sự xuất hiện của nó lại không bình thường— có ai đó cố ý phóng thanh kiếm này ra, cấm thẳng xuống mặt đất tạo thành một vết nứt ngay giữa trận đồ, phá hỏng pháp trận này.

Yên Sinh lập tức theo phản xạ, thuần thục rút ra một tấm bùa ném về hướng thanh kiếm vừa bay tới. Ngay tức thì, một cái bóng đen bất ngờ nhảy ra từ sau tán cây.

Một vật lấp lánh từ trên người cái bóng đen rơi xuống. Kẻ đó theo phản xạ muốn nhặt lên, nhưng nhìn thấy Yên Sinh chạy tới, hắn liền phóng lên bức tường, thoắt một cái đã biến mất.

Tất cả mọi thứ chỉ xảy ra trong hai cái chớp mắt.

Thừa biết mình không đủ khả năng đuổi theo cái bóng kia, Yên Sinh siết chặt lá bùa trong tay, nghiến chặt răng, trong ánh mắt ân ẩn hiện lên sự cuồng nộ.

Đúng, y đang tức giận. Tức giận với kẻ đã dám đem cuộc sống của y ra làm trò đùa. Mục đích của hắn là gì, muốn y làm cái gì cho hắn, muốn trả đũa, hay đơn giản là muốn tiêu khiển??

Dù là cái gì đi nữa, y đều không quan tâm!

Hy vọng duy nhất bị tàn nhẫn dập tắt, điều Yên Sinh muốn làm ngay lúc này là lôi đầu cái kẻ đang đùa giỡn với sự kiên nhẫn của mình ra ánh sáng, tàn bạo đánh cho hắn một trận, rồi bắt hắn đưa y trở về!

Cùng lúc này, đại môn bị ai đó mạnh bạo mở ra, nối tiếp theo đó là tiếng bước chân của rất nhiều người.

"Viên Sa, tại sao ngươi lại ở đây?"

Giọng nói nghiêm trọng của Phạm Bình cắt ngang dòng suy nghĩ, kéo Yên Sinh trở về thực tại.

Y đưa mắt lướt nhìn mấy chục môn sinh Thần Long Môn trước mặt, mà bọn họ lúc này cũng chăm chăm nhìn về phía y.

Trước tình huống này, Yên Sinh nhanh trí đổi khách thành chủ, hỏi ngược lại bọn họ.

"Các ngươi tại sao… Lại ở đây?"

Phạm Bình gãi gãi đầu, một chút cũng không đề phòng, đáp: "Ta ngủ một giấc, tỉnh dậy thì không thấy ngươi đâu. Lúc đang đi tìm ngươi thì phát hiện ở hướng Bàn Long Điện có lóe lên một thứ ánh sáng màu đỏ. Ta nghi là có kẻ đột nhập nên mới vội vàng chạy sang đây. Không ngờ kết giới xung quanh Bàn Long Điện đã bị phá, lúc vào thì thấy ngươi đứng một đống ở đây. Viên Sa, ngươi tại sao lại ở chỗ của môn chủ? Môn chủ mời ngươi đến có việc gì sao?"

Phạm Bình vừa dứt lời, lập tức có người chạy lại báo cáo: "Hộ pháp, ta vừa đi kiểm tra. Môn chủ… Môn chủ không có ở trong Bàn Long Điện!"

Phạm Bình lập tức hoảng hốt: "Ngươi nói bậy gì vậy? Mỗi khi môn chủ bế môn tuyệt đối sẽ không rời khỏi Bàn Long Điện nửa bước. Làm sao lại không có ở trong đây?"

"Nhưng hộ pháp, bọn ta  vừa kiểm tra khắp Bàn Long Điện, thật sự không phát hiện bóng dáng môn chủ đâu. Hơn nữa, chúng ta đứng trong sân cũng được một lúc rồi, nếu môn chủ có ở trong này, không phải người sẽ ra đây nhìn chúng ta một cái sao?"

Một kẻ khác lại run rẩy nói: "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ có kẻ bắt cóc môn chủ?"

Sắc mặt Phạm Bình lập tức trắng bệch. Gã quay sang Yên Sinh, tra hỏi: "Viên Sa, ngươi rốt cuộc là tại sao lại ở đây? Có gặp qua môn chủ hay không? Có biết người đã đi đâu không?"

Lúc này, trong đám môn sinh Thần Long Môn phía sau, đã có nhiều người nhìn y bằng con mắt hoài nghi.

Thực tế, lúc Yên Sinh nghe tin Vũ Triết Minh không có ở trong Bàn Long Điện, bản thân y đã có câu trả lời cho riêng mình.

Thế nhưng trước sự truy vấn của Phạm Bình, y không thể nói trắng ra bản thân mình vừa mới xuyên không sáng nay, sau một hồi vật lộn với thế sự thì được Vũ môn chủ mời tới đây với lời hứa hụt là sẽ đưa y trở về.

May sao, trong cái khó ló cái khôn, Yên Sinh lập tức nhìn sang Phạm Bình, nói: "Phạm Bình, ban nãy vào lúc ta và người… khụ… chuẩn bị đi nghỉ ngơi, có phải ngươi đột nhiên cảm thất rất buồn ngủ, sau đó thì thiếp đi lúc nào không hay?"

Phạm Bình lập tức gật đầu: "Đúng là như vậy. khi ấy ta ngủ lúc nào chính ta cũng không nhớ."

Yên Sinh lập tức hùa theo: "Ta cũng giống ngươi, không hiểu tại sao lại cảm thấy rất buồn ngủ. Lúc tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm ở đây rồi."

Có lẽ một phần cũng là nhờ tu vi của Viên Sa thấp đến thảm thương, không ai thật sự nghĩ rằng y có thể làm ra trò gì nguy hiểm, nên lời giải thích Yên Sinh vừa bịa ra ngay lập tức được chấp nhận.

Mọi người xung quanh lập tức xôn xao:

"Nói như vậy là có kẻ cố tình tấn công Phạm hộ pháp và Viên nhị gia, rồi mang Viên nhị gia tới đây?"

"Không chừng, chính kẻ đó là người đứng sau sự mất tích của môn chủ!"

"Thế nhưng… Thế nhưng môn chủ không phải là người mạnh nhất tu chân giới sao? Khắp thiên hạ này, kẻ nào có thể ngang nhiên bắt người đi như vậy?"

"Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Môn chủ lúc bế môn hiển nhiên không đề cao cảnh giác, không chừng là bị người ta đánh lén!"

"Tuy nhiên xung quanh Bàn Long Điện có kết giới do chính môn chủ đặt xuống. Trên đời này có kẻ nào đủ mạnh để phá được kết giới đó?"

Câu hỏi này vừa đặt ra, bầu không khí đột ngột trở nên im lặng.

Nhân lúc những người xung quanh đang bàn luận xôn xao, Yên Sinh âm thầm tiến lại chỗ cái bóng đen ban nãy biến mất, ngồi xổm xuống, đưa mắt cẩn thận quan sát mặt đất.

Vừa rồi, cái bóng đen phá đám kia có đánh rơi một vật gì đó, xem chừng là vật rất quan trọng, y muốn xem thử đó là thứ gì.

Yên sinh nhanh chóng phát hiện thứ đó nằm ngay phía sau bụi cây, y lập tức tiến lại, nhặt lên quan sát.

Nhận ra vật đó là thứ gì, trong ánh mắt Yên Sinh liền hiện lên một tia kinh hoàng.

Lúc này, một tên môn sinh rụt rè lên tiếng:

"Này… Các ngươi đã nghe qua tin đồn cái kẻ họ Đông Phúc kia còn sống hay không? Nếu thật sự là y, thì hoàn toàn có thể phá vỡ kết giới, thậm chí là đả thương môn chủ mang đi."

Lập tức có người run rẩy đáp lại: "Ngươi… Ngươi đừng nói bậy… Không thể nào… Không thể nào là…"

Một người khác liền hoảng sợ giành lời: "Không thể nào là Huyết Ma Quân được!"

Cả không gian lập tức chìm vào một sự âm u không tưởng.

Ở bên này, Yên Sinh chậm rãi siết chặt món đồ vừa nhặt được trong tay.

Vật rơi ra trên người cái bóng đen kia, chính là vật mà một tháng trước Trịnh Phong dùng để cầu hôn y, cũng là vật trong lúc tức giận y đã ném trả lại cho hắn.

Vật này— là nhẫn đính hôn của y. Thứ này vốn nên nằm trong tay Trịnh Phong, nếu nó xuất hiện ở đây, vậy thì Trịnh Phong…

Sắc mặt Yên Sinh tối càng thêm tối, hai mắt trong ngần lúc này đã xuất hiện một tia sát ý.

Đám người phía sau thì đang phập phồng lo sợ kẻ đột nhập vào Bàn Long Điện chính là ma đầu khét tiếng Huyết Ma Quân. Còn bản thân Yên Sinh, vào khoảnh khắc này, nghĩ tới kẻ dám giỡn mặt với cuộc sống của y, thậm chí là cả gan động tới hôn phu y, sự phẫn nộ vốn dĩ đã cất sâu trong tiềm thức lại một lần nữa bùng lên dữ dội.

Đối với Yên Sinh lúc này, dù kẻ đó có là tiên hay ma…

… thì cũng không quan trọng.

Hot

Comments

Hậu Đậu

Hậu Đậu

có lẽ là căn hầm của chồng sắp cưới

2022-02-17

2

RiinjsdhwdmaX

RiinjsdhwdmaX

Vỡ mộng :v

2021-12-13

2

RiinjsdhwdmaX

RiinjsdhwdmaX

Yên Sinh lúc này được quay về hiện tại kiểu: Mừng muốn xỉu :)))

2021-12-13

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Xe Đụng
2 Chương 2: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Xuyên Không
3 Chương 3: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hóng Drama
4 Chương 4: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghĩ Nhiều Như Vậy
5 Chương 5: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Dây Dưa Với Nhiều Nam Nhân Như Thế
6 Chương 6: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Nam Nhân Tranh Giành
7 Chương 7: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hỏi Nhiều
8 Chương 8: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Nói Xấu Huyết Ma Quân
9 Chương 9: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Qua Đêm Ở Nhà Trai
10 Chương 10: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Một Mình Đi Đêm
11 Chương 11: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Ném Trả Nhẫn Đính Hôn
12 Chương 12: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lột Da Đầu Ai
13 Chương 13: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Long Trụ Có Chuyện
14 Chương 14: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phản Diện
15 Chương 15: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Tổng Tài Nhặt Được
16 Chương 16: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sống Quá Thực Dụng
17 Chương 17: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Quê
18 Chương 18: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hủy Diệt Thế Giới
19 Chương 19: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Gánh Vác Trách Nhiệm
20 Chương 20: Ngày Đó, Ta Là Người Đạt Thành Tích Cao Nhất
21 Chương 21: Ngày Đó, Ta Bị Tố Là Gian Lận
22 Chương 22: Ngày Đó, Ta Đi Chà Cầu Thang
23 Chương 23: Ngày Đó, Ta Được Tặng Nhẫn
24 Chương 24: Ngày Đó, Ta Đi Chửi Lộn
25 Chương 25: Ngày Đó, Ta Đi Đánh Nhau
26 Chương 26: Ngày Đó, Ta Không Tin Vào Năng Lực Bản Thân
27 Chương 27: Ngày Đó, Ta Bắt Gặp Một Đám U Linh
28 Chương 28: Ngày Đó, Ta Nghe Thấy Âm Thanh Lạ
29 Chương 29: Ngày Đó, Ta Té Vực
30 Chương 30: Ngày Đó, Ta Nhặt Được Thượng Cổ Thần Kiếm
31 Chương 31: Ngày Đó, Ta Được Mọi Người Trông Cậy
32 Chương 32: Ngày Đó, Ta Thức Tỉnh
33 Chương 33: Ngày Đó, Ta Trở Về
34 Chương 34: Ngày Đó, Ta Nấu Cháo
35 Chương 35: Ngày Đó, Ta Bái Kiến Trần Điện Chủ
36 Chương 36: Ngày Đó, Ta Được Thấy Môn Chủ Ra Uy
37 Chương 37: Ngày Đó, Ta Lại Nhặt Được...
38 Chương 38: Tính Ra Thì Ta Cũng Khá Thích Phim Hành Động
39 Chương 39: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn Biết Hắn Đang Hỏi Gì
40 Chương 40: Tính Ra Thì Ta Vẫn Không Tránh Được Số Kiếp Đào Hoa
41 Chương 41: Tính Ra Thì Ta Không Có Thích Cơ Bụng Lắm Đâu
42 Chương 42: Tính Ra Thì Ta Không Biết Đi Đường Nào
43 Chương 43: Tính Ra Thì Ta Rất Giỏi Câu Dẫn Người Khác
44 Chương 44: Tính Ra Thì Ta Làm Mọi Thứ Đều Là Vì Công Việc
45 Chương 45: Tính Ra Thì Ta Có Phần Bị Hố
46 Chương 46: Tính Ra Thì Cũng Có Lúc Ta Không Kiểm Soát Được Suy Đạo Kiếm
47 Chương 47: Tính Ra Thì Ta Cần Phải Đổi Bạn Đồng Hành
48 Chương 48: Tính Ra Thì Ta Nên Ngủ Một Giấc
49 Chương 49: Tính Ra Thì Trịnh Tổng Thật Sự Rất Đẹp Trai
50 Chương 50: Tính Ra Thì Ta Vẫn Đợi Được Người Đến Cứu
51 Chương 51: Tính Ra Thì Ta Khá Nhạy Với Ma Khí
52 Chương 52: Tính Ra Thì Ta Thật Sự Tủi Thân
53 Chương 53: Tính Ra Thì Ta Đã Sống Bình Yên Quá Lâu
54 Chương 54: Tính Ra Thì Ta Chỉ Cần Cái Định Vị
55 Chương 55: Tính Ra Thì Ta Về Hưu Rồi
56 Chương 56: Tính Ra Thì Ta Cũng Có Một Phần Trách Nhiệm
57 Chương 57: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn… Hoặc Không Muốn… Gặp Lại Hắn
58 Chương 58: Tính Ra Thì Ta Đang Rất Cần Suy Đạo Kiếm
59 Chương 59: Tính Ra Thì Ta Đâu Phải Chủ Mưu
60 Chương 60: Tính Ra Thì Chúng Ta Đã Mười Năm Rồi Không Gặp
61 Chương 61: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Lọt Hố
62 Chương 62: Khi Xưa, Có Lần Ta Ngự Kiếm Phi Hành
63 Chương 63: Khi Xưa, Có Lần Ta Yếu Lòng
64 Chương 64: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Đại Sư Huynh Đi Tỉ Thí
65 Chương 65: Khi Xưa, Có Lần Ta Nghe Lén Người Khác Nói Chuyện
66 Chương 66: Khi Xưa, Có Lần Ta Xâm Phạm Bàn Long Điện
67 Chương 67: Khi Xưa, Có Lần Ta Biết Được Sự Thật
68 Chương 68: Khi Xưa, Có Lần Ta Chém Đầu Ác Kiến
69 Chương 69: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Giấu Suy Đạo Kiếm
70 Chương 70: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Bùi Nam Nói Rõ
71 Chương 71: Khi Xưa, Có Lần Ta Nói Chuyện Hôn Nhân Đại Sư Với Đại Sư Huynh
72 Chương 72: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đem Ra Làm Lý Do Gây Chiến
73 Chương 73: Khi Xưa, Có Lần Ta Tự Nguyện Hy Sinh... Nhưng Không Thành
74 Chương 74: Khi Xưa, Có Lần Ta Giữ Đại Sư Huynh Mãi Không Buông
75 Chương 75: Khi Xưa, Có Lần Ta Muốn Giết Người
76 Chương 76: Khi Xưa, Có Lần Ta Động Đến Suy Đạo Kiếm
77 Chương 77: Khi Xưa, Có Lần Ta Khiến Tất Cả Mọi Người Sợ Hãi
78 Chương 78: Khi Xưa, Có Lần Ta Nằm Một Mình Trong Ngục Giam Oán Trách Cuộc Đời
79 Chương 79: Khi Xưa, Có Lần Ta Thức Trắng Đêm Đợi Đại Sư Huynh
80 Chương 80: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đuổi Khỏi Thần Long Môn
81 Chương 81: Khi Xưa, Có Lần Ta Xuống Tay Giết Người Vô Tội
82 Chương 82: Khi Xưa, Có Lần Ta Định Tự Sát
83 Chương 83: Khi Xưa, Có Lần Ta Vào Bếp Nấu Cơm
84 Chương 84: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Tìm Đại Sư Huynh
85 Chương 85: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Tất Cả Mọi Người Hỏi Tội
86 Chương 86: Khi Xưa, Có Lần Ta Không Thể Quay Đầu
87 Chương 87: Thời Buổi Này Ta Muốn Sửa Một Cái Linh Trụ Cũng Gặp Rắc Rối
88 Chương 88: Thời Buổi Này Ta Muốn Quên Đi Quá Khứ Cũng Khó Khăn
89 Chương 89: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Kim Quy Đàm Cũng Phải Lén La Lén Lút
90 Chương 90: Thời Buổi Này Ta Muốn Manh Động Một Chút Mà Cũng Té Sấp Mặt
91 Chương 91: Thời Buổi Này Ta Muốn Liên Lạc Với Đại Sư Huynh Cũng Không Được
92 Chương 92: Thời Buổi Này Ta Chảy Chút Mồ Hôi Cũng Bị Xem Là Ăn Mày
93 Chương 93: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Qua Hoàng Kim Môn Thôi Mà Hồn Phách Cũng Thất Thoát Tận Mấy Lần
94 Chương 94: Thời Buổi Này Ta Muốn Tiếc Tiền Giúp Người Khác Cũng Phí Công
95 Chương 95: Thời Buổi Này Ta Muốn Giữ Kín Thân Phận Thôi Mà Cũng Nhọc Nhằn
96 Chương 96: Thời Buổi Này Ta Muốn Có Được Niềm Tin Của Người Khác Mà Cũng Phải Bày Đủ Trò
97 Chương 97: Thời Buổi Này Ta Chỉ Muốn Ngắm Mỹ Nam Thôi Mà Cũng Bị Bắt Tại Trận
98 Chương 98: Thời Buổi Này Ta Cùng Đại Sư Huynh Nói Vài Câu Thôi Mà Cũng Suy Nghĩ Lệch Lạc
99 Chương 99: Thời Buổi Này Ta Muốn Hiểu Ý Đại Sư Huynh Thôi Mà Cũng Phải Đau Đầu
100 Chương 100: Thời Buổi Này Ta Muốn Giải Trí Một Chút Thôi Mà Cũng Không Được Yên
101 Chương 101: Thời Buổi Này Ta Uống Vài Ly Rượu Thôi Đã Muốn Say
102 Chương 102: Thời Buổi Này Ta Xem Kịch Mà Cũng Bị Bắt Học Lịch Sử
103 Chương 103: Thời Buổi Này Ta Say Rượu Có Một Tí Mà Cũng Đi Lạc Đường
104 Chương 104: Thời Buổi Này Ta Muốn Hỏi Thăm Một Con Rối Cũng Nghe Được Tin Tức Động Trời
105 Chương 105: Thời Buổi Này Ta Lạc Đường Mà Cũng Có Người Đến Cứu
106 Chương 106: Thời Buổi Này Ta Say Tí Rượu Mà Cũng Loạn Trí Làm Càn
107 Chương 107: Thời Buổi Này Ta Hôn Người Khác Cũng Không Cần Lý Do
108 Chương 108: Thời Buổi Này Ta Làm Sai Một Tí Cũng Phải Chịu Bị Người Khác Đánh Giá
109 Chương 109: Thời Buổi Này Ta Nghe Người Khác Hỏi Gì Cũng Phải Gật Đầu
110 Chương 110: Thời Buổi Này Ta Nhờ Vả Người Khác Chút Chuyện Mà Cũng Bị Trả Hỏi Đủ Thứ
111 Chương 111: Thời Buổi Này Ta Có Tay Nghề Mà Cũng Không Được Trong Dụng
112 Chương 112: Thời Buổi Này Ta Làm Gì Cũng Phải Gặp Trắc Trở
113 Chương 113: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Nạp Mạng
114 Chương 114: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Ngăn Cản Trần Nhất Phong Có Được Thần Kiếm
115 Chương 115: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đứng Nhìn Mọi Người Bắt Nạt Trần Điện Chủ
116 Chương 116: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Gặp Đại Sư Huynh
117 Chương 117: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Khôi Phục Thanh Danh
118 Chương 118: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Xông Lên Giết Chết Trần Điện Chủ
119 Chương 119: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Phá Hủy Kim Cương Thuẫn Pháp
120 Chương 120: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Cứu Đại Sư Huynh
121 Chương 121: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Trả Thù
122 Chương 122: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc
123 Chương 123: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Kiếm Một Bộ Trang Phục Bình Thường Để Mặc
124 Chương 124: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thiên Hạ Gặp Chuyện
125 Chương 125: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Cầu Dây
126 Chương 126: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hắn Im Lặng Như Thế
127 Chương 127: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Mua Chuộc
128 Chương 128: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Xuống Cắn Hầm Đó
129 Chương 129: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Biết Được Sự Thật
130 Chương 130: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Được Những Lời Đó
131 Chương 131: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Trốn Tránh Nữa
132 Chương 132: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Người Tốt Nữa
133 Chương 133: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thấy Lại Những Ánh Mắt Đó
134 Chương 134: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chờ Đợi
135 Chương 135: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lại Tàn Sát Người Vô Tội
136 Chương 136: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Người Khác Bị Rách Áo
137 Chương 137: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhận Thêm Thuộc Hạ
138 Chương 138: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mất Đi Lý Trí
139 Chương 139: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Chiếm Mất Spotlight
140 Chương 140: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Đến Nước Này
141 Chương 141: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đứng Ngớ Người Giữa Trời Như Vậy
142 Chương 142: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Giải Phóng Đế Ma
143 Chương 143: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Đoạt Xác
144 Chương 144: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Suy Yếu
145 Chương 145: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phân Thân
146 Chương 146: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Hắn Yếu Đuối Như Vậy
147 Chương 147: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sướt Mướt Vậy Đâu
148 Chương 148: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chém Đại Sư Huynh Từ Phía Sau
149 Chương 149: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc Như Vậy
150 Chương 150: Thật Lòng Ta Rất Muốn Cùng Hắn Sống Đến Cuối Đời (Chính Văn Hoàn)
151 Phiên Ngoại 1: Thật Lòng, Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
152 Phiên Ngoại 2: Thật Lòng Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
153 Phiên Ngoại 3: Thật Lòng Ta Rất Muốn Xài Hàng Thiết Kế
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Xe Đụng
2
Chương 2: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Xuyên Không
3
Chương 3: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hóng Drama
4
Chương 4: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghĩ Nhiều Như Vậy
5
Chương 5: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Dây Dưa Với Nhiều Nam Nhân Như Thế
6
Chương 6: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Nam Nhân Tranh Giành
7
Chương 7: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hỏi Nhiều
8
Chương 8: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Nói Xấu Huyết Ma Quân
9
Chương 9: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Qua Đêm Ở Nhà Trai
10
Chương 10: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Một Mình Đi Đêm
11
Chương 11: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Ném Trả Nhẫn Đính Hôn
12
Chương 12: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lột Da Đầu Ai
13
Chương 13: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Long Trụ Có Chuyện
14
Chương 14: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phản Diện
15
Chương 15: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Tổng Tài Nhặt Được
16
Chương 16: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sống Quá Thực Dụng
17
Chương 17: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Quê
18
Chương 18: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hủy Diệt Thế Giới
19
Chương 19: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Gánh Vác Trách Nhiệm
20
Chương 20: Ngày Đó, Ta Là Người Đạt Thành Tích Cao Nhất
21
Chương 21: Ngày Đó, Ta Bị Tố Là Gian Lận
22
Chương 22: Ngày Đó, Ta Đi Chà Cầu Thang
23
Chương 23: Ngày Đó, Ta Được Tặng Nhẫn
24
Chương 24: Ngày Đó, Ta Đi Chửi Lộn
25
Chương 25: Ngày Đó, Ta Đi Đánh Nhau
26
Chương 26: Ngày Đó, Ta Không Tin Vào Năng Lực Bản Thân
27
Chương 27: Ngày Đó, Ta Bắt Gặp Một Đám U Linh
28
Chương 28: Ngày Đó, Ta Nghe Thấy Âm Thanh Lạ
29
Chương 29: Ngày Đó, Ta Té Vực
30
Chương 30: Ngày Đó, Ta Nhặt Được Thượng Cổ Thần Kiếm
31
Chương 31: Ngày Đó, Ta Được Mọi Người Trông Cậy
32
Chương 32: Ngày Đó, Ta Thức Tỉnh
33
Chương 33: Ngày Đó, Ta Trở Về
34
Chương 34: Ngày Đó, Ta Nấu Cháo
35
Chương 35: Ngày Đó, Ta Bái Kiến Trần Điện Chủ
36
Chương 36: Ngày Đó, Ta Được Thấy Môn Chủ Ra Uy
37
Chương 37: Ngày Đó, Ta Lại Nhặt Được...
38
Chương 38: Tính Ra Thì Ta Cũng Khá Thích Phim Hành Động
39
Chương 39: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn Biết Hắn Đang Hỏi Gì
40
Chương 40: Tính Ra Thì Ta Vẫn Không Tránh Được Số Kiếp Đào Hoa
41
Chương 41: Tính Ra Thì Ta Không Có Thích Cơ Bụng Lắm Đâu
42
Chương 42: Tính Ra Thì Ta Không Biết Đi Đường Nào
43
Chương 43: Tính Ra Thì Ta Rất Giỏi Câu Dẫn Người Khác
44
Chương 44: Tính Ra Thì Ta Làm Mọi Thứ Đều Là Vì Công Việc
45
Chương 45: Tính Ra Thì Ta Có Phần Bị Hố
46
Chương 46: Tính Ra Thì Cũng Có Lúc Ta Không Kiểm Soát Được Suy Đạo Kiếm
47
Chương 47: Tính Ra Thì Ta Cần Phải Đổi Bạn Đồng Hành
48
Chương 48: Tính Ra Thì Ta Nên Ngủ Một Giấc
49
Chương 49: Tính Ra Thì Trịnh Tổng Thật Sự Rất Đẹp Trai
50
Chương 50: Tính Ra Thì Ta Vẫn Đợi Được Người Đến Cứu
51
Chương 51: Tính Ra Thì Ta Khá Nhạy Với Ma Khí
52
Chương 52: Tính Ra Thì Ta Thật Sự Tủi Thân
53
Chương 53: Tính Ra Thì Ta Đã Sống Bình Yên Quá Lâu
54
Chương 54: Tính Ra Thì Ta Chỉ Cần Cái Định Vị
55
Chương 55: Tính Ra Thì Ta Về Hưu Rồi
56
Chương 56: Tính Ra Thì Ta Cũng Có Một Phần Trách Nhiệm
57
Chương 57: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn… Hoặc Không Muốn… Gặp Lại Hắn
58
Chương 58: Tính Ra Thì Ta Đang Rất Cần Suy Đạo Kiếm
59
Chương 59: Tính Ra Thì Ta Đâu Phải Chủ Mưu
60
Chương 60: Tính Ra Thì Chúng Ta Đã Mười Năm Rồi Không Gặp
61
Chương 61: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Lọt Hố
62
Chương 62: Khi Xưa, Có Lần Ta Ngự Kiếm Phi Hành
63
Chương 63: Khi Xưa, Có Lần Ta Yếu Lòng
64
Chương 64: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Đại Sư Huynh Đi Tỉ Thí
65
Chương 65: Khi Xưa, Có Lần Ta Nghe Lén Người Khác Nói Chuyện
66
Chương 66: Khi Xưa, Có Lần Ta Xâm Phạm Bàn Long Điện
67
Chương 67: Khi Xưa, Có Lần Ta Biết Được Sự Thật
68
Chương 68: Khi Xưa, Có Lần Ta Chém Đầu Ác Kiến
69
Chương 69: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Giấu Suy Đạo Kiếm
70
Chương 70: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Bùi Nam Nói Rõ
71
Chương 71: Khi Xưa, Có Lần Ta Nói Chuyện Hôn Nhân Đại Sư Với Đại Sư Huynh
72
Chương 72: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đem Ra Làm Lý Do Gây Chiến
73
Chương 73: Khi Xưa, Có Lần Ta Tự Nguyện Hy Sinh... Nhưng Không Thành
74
Chương 74: Khi Xưa, Có Lần Ta Giữ Đại Sư Huynh Mãi Không Buông
75
Chương 75: Khi Xưa, Có Lần Ta Muốn Giết Người
76
Chương 76: Khi Xưa, Có Lần Ta Động Đến Suy Đạo Kiếm
77
Chương 77: Khi Xưa, Có Lần Ta Khiến Tất Cả Mọi Người Sợ Hãi
78
Chương 78: Khi Xưa, Có Lần Ta Nằm Một Mình Trong Ngục Giam Oán Trách Cuộc Đời
79
Chương 79: Khi Xưa, Có Lần Ta Thức Trắng Đêm Đợi Đại Sư Huynh
80
Chương 80: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đuổi Khỏi Thần Long Môn
81
Chương 81: Khi Xưa, Có Lần Ta Xuống Tay Giết Người Vô Tội
82
Chương 82: Khi Xưa, Có Lần Ta Định Tự Sát
83
Chương 83: Khi Xưa, Có Lần Ta Vào Bếp Nấu Cơm
84
Chương 84: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Tìm Đại Sư Huynh
85
Chương 85: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Tất Cả Mọi Người Hỏi Tội
86
Chương 86: Khi Xưa, Có Lần Ta Không Thể Quay Đầu
87
Chương 87: Thời Buổi Này Ta Muốn Sửa Một Cái Linh Trụ Cũng Gặp Rắc Rối
88
Chương 88: Thời Buổi Này Ta Muốn Quên Đi Quá Khứ Cũng Khó Khăn
89
Chương 89: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Kim Quy Đàm Cũng Phải Lén La Lén Lút
90
Chương 90: Thời Buổi Này Ta Muốn Manh Động Một Chút Mà Cũng Té Sấp Mặt
91
Chương 91: Thời Buổi Này Ta Muốn Liên Lạc Với Đại Sư Huynh Cũng Không Được
92
Chương 92: Thời Buổi Này Ta Chảy Chút Mồ Hôi Cũng Bị Xem Là Ăn Mày
93
Chương 93: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Qua Hoàng Kim Môn Thôi Mà Hồn Phách Cũng Thất Thoát Tận Mấy Lần
94
Chương 94: Thời Buổi Này Ta Muốn Tiếc Tiền Giúp Người Khác Cũng Phí Công
95
Chương 95: Thời Buổi Này Ta Muốn Giữ Kín Thân Phận Thôi Mà Cũng Nhọc Nhằn
96
Chương 96: Thời Buổi Này Ta Muốn Có Được Niềm Tin Của Người Khác Mà Cũng Phải Bày Đủ Trò
97
Chương 97: Thời Buổi Này Ta Chỉ Muốn Ngắm Mỹ Nam Thôi Mà Cũng Bị Bắt Tại Trận
98
Chương 98: Thời Buổi Này Ta Cùng Đại Sư Huynh Nói Vài Câu Thôi Mà Cũng Suy Nghĩ Lệch Lạc
99
Chương 99: Thời Buổi Này Ta Muốn Hiểu Ý Đại Sư Huynh Thôi Mà Cũng Phải Đau Đầu
100
Chương 100: Thời Buổi Này Ta Muốn Giải Trí Một Chút Thôi Mà Cũng Không Được Yên
101
Chương 101: Thời Buổi Này Ta Uống Vài Ly Rượu Thôi Đã Muốn Say
102
Chương 102: Thời Buổi Này Ta Xem Kịch Mà Cũng Bị Bắt Học Lịch Sử
103
Chương 103: Thời Buổi Này Ta Say Rượu Có Một Tí Mà Cũng Đi Lạc Đường
104
Chương 104: Thời Buổi Này Ta Muốn Hỏi Thăm Một Con Rối Cũng Nghe Được Tin Tức Động Trời
105
Chương 105: Thời Buổi Này Ta Lạc Đường Mà Cũng Có Người Đến Cứu
106
Chương 106: Thời Buổi Này Ta Say Tí Rượu Mà Cũng Loạn Trí Làm Càn
107
Chương 107: Thời Buổi Này Ta Hôn Người Khác Cũng Không Cần Lý Do
108
Chương 108: Thời Buổi Này Ta Làm Sai Một Tí Cũng Phải Chịu Bị Người Khác Đánh Giá
109
Chương 109: Thời Buổi Này Ta Nghe Người Khác Hỏi Gì Cũng Phải Gật Đầu
110
Chương 110: Thời Buổi Này Ta Nhờ Vả Người Khác Chút Chuyện Mà Cũng Bị Trả Hỏi Đủ Thứ
111
Chương 111: Thời Buổi Này Ta Có Tay Nghề Mà Cũng Không Được Trong Dụng
112
Chương 112: Thời Buổi Này Ta Làm Gì Cũng Phải Gặp Trắc Trở
113
Chương 113: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Nạp Mạng
114
Chương 114: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Ngăn Cản Trần Nhất Phong Có Được Thần Kiếm
115
Chương 115: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đứng Nhìn Mọi Người Bắt Nạt Trần Điện Chủ
116
Chương 116: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Gặp Đại Sư Huynh
117
Chương 117: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Khôi Phục Thanh Danh
118
Chương 118: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Xông Lên Giết Chết Trần Điện Chủ
119
Chương 119: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Phá Hủy Kim Cương Thuẫn Pháp
120
Chương 120: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Cứu Đại Sư Huynh
121
Chương 121: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Trả Thù
122
Chương 122: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc
123
Chương 123: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Kiếm Một Bộ Trang Phục Bình Thường Để Mặc
124
Chương 124: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thiên Hạ Gặp Chuyện
125
Chương 125: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Cầu Dây
126
Chương 126: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hắn Im Lặng Như Thế
127
Chương 127: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Mua Chuộc
128
Chương 128: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Xuống Cắn Hầm Đó
129
Chương 129: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Biết Được Sự Thật
130
Chương 130: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Được Những Lời Đó
131
Chương 131: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Trốn Tránh Nữa
132
Chương 132: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Người Tốt Nữa
133
Chương 133: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thấy Lại Những Ánh Mắt Đó
134
Chương 134: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chờ Đợi
135
Chương 135: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lại Tàn Sát Người Vô Tội
136
Chương 136: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Người Khác Bị Rách Áo
137
Chương 137: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhận Thêm Thuộc Hạ
138
Chương 138: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mất Đi Lý Trí
139
Chương 139: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Chiếm Mất Spotlight
140
Chương 140: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Đến Nước Này
141
Chương 141: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đứng Ngớ Người Giữa Trời Như Vậy
142
Chương 142: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Giải Phóng Đế Ma
143
Chương 143: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Đoạt Xác
144
Chương 144: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Suy Yếu
145
Chương 145: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phân Thân
146
Chương 146: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Hắn Yếu Đuối Như Vậy
147
Chương 147: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sướt Mướt Vậy Đâu
148
Chương 148: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chém Đại Sư Huynh Từ Phía Sau
149
Chương 149: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc Như Vậy
150
Chương 150: Thật Lòng Ta Rất Muốn Cùng Hắn Sống Đến Cuối Đời (Chính Văn Hoàn)
151
Phiên Ngoại 1: Thật Lòng, Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
152
Phiên Ngoại 2: Thật Lòng Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
153
Phiên Ngoại 3: Thật Lòng Ta Rất Muốn Xài Hàng Thiết Kế

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play