Chương 16: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sống Quá Thực Dụng

Tuy rằng Yên Sinh làm ầm làm ầm ĩ dọa giết dọa đánh nãy giờ, nhưng bên trong trái tim của Yên Sinh, y hoàn toàn không muốn làm ai bị thương. Đánh sập nguyên tòa điện, thật ra chỉ là để làm màu tăng tính thuyết phục cho cái vai phản diện y đang đóng mà thôi.

Nói không phải giỡn chơi, trên đời này Yên Sinh giỏi nhất ba chuyện: nấu ăn, đóng vai phản diện và làm chuyện vợ chồng. Đúng vậy, y đóng vai phản diện còn giỏi hơn làm tình! Nói về kỹ năng làm mặt gian ác tà mị, Yên Sinh tự tin trình độ của mình có thể mở lớp dạy học. Y không muốn thì thôi, nếu muốn thì chỉ cần cau mày là âm khí lập tức tỏa ra tứ phía.

Kỹ năng này cũng là do y gom góp được từ thuở còn đi khắp nơi gieo họa cho bá tánh. Thời điểm đó y tuổi trẻ nông nỗi, gặp phải đả kích liền vặn vẹo tam quan, làm ra nhiều chuyện có phần quá đáng. Những lời buộc tội người khác nói về y cũng chẳng phải nói quá, hai bàn tay y quả thật không sạch sẽ.

Thế nhưng sau khi y bằng một cách nào đó xuyên tới thế giới hiện đại, sống cuộc đời thoải mái tiện nghi của một con người hiện đại, hòa nhập với những con người hiện đại, trái tim y bây giờ một lòng hướng về những giá trị văn minh sâu sắc của một nền kinh tế thương mại phát triển bền vững lâu dài của con người, do con người và vì con người.

Nói chung là y không muốn giết người.

Để tìm được tung tích Trịnh Phong, có đập tan nát Thần Long Môn y cũng chấp nhận. Nhưng đập phá lung tung là một chuyện, còn xuống tay giết người thì— nah nah nah nah, y không làm đâu!

Lúc đánh sập tòa điện này, Yên Sinh cũng đã đoán trước bọn người Văn Tam với Phạm Bình thừa sức bảo vệ đám thiếu niên ở đây. Ban nãy mở lời đe dọa đòi giết con tin này nọ, thật ra chỉ là làm cho người ta sợ mà thôi. Bây giờ người ta tốt nhất là sợ đi, người ta mà không sợ— thì Yên Sinh sẽ quê lắm.

Yên Sinh tiếp tục làm ra bộ dạng đại ma đầu, thấp giọng hỏi: "—Trịnh Phong đang ở đâu?"

Không biết là đám người ở đây có sợ y hay không, nhưng Phạm Bình chắc chắn là không sợ rồi. Yên Sinh vừa dứt lời, gã lập tức rút kiếm xông thẳng về phía y, thẳng tay dứt khoát chém mạnh một đường. Thế nhưng có Suy Đạo Kiếm trong tay, có là hộ pháp Thần Long Môn cũng không phải là đối thủ của Yên Sinh. Y chỉ cần huơ tay một cái, liền dễ dàng đáp trả một chiêu của Phạm Bình.

Kiếm quang tím sẫm phóng ra, Phạm Bình bị đánh văng hẳn ra chỗ khác,  đập mạnh toàn thân xuống đất khiến nền đá rạn nứt rồi vỡ vụn. Gã khuỵu xuống, ôm ngực ho sặc sụa, mỗi lần ho đều phun ra một ngụm máu.

"HỘ PHÁP!!"

Đám môn sinh thiếu niên lập tức tái xanh cả mặt, hét lớn một tiếng rồi chạy lại.

Hộ pháp bị thương, thái độ của bọn họ đối với Yên Sinh lập tức thay đổi. Ban nãy chỉ có hoang mang cùng sợ hãi, bây giờ trong ánh mắt chúng còn kèm theo phẫn nộ cùng căm hận. Có người gan to, thậm chí còn rút kiếm chĩa thẳng về phía Yên Sinh, run lẩy bẩy hét lớn:

"Ma đầu! Đừng… đừng lại đây!!"

Nhìn thấy một cảnh này, Yên Sinh bên ngoài vẫn giữ vẻ lãnh tà tàn nhẫn, bên trong lại lén lút cau mày hoang mang.

Thật sự, Yên Sinh hoàn toàn không có ý định đả thương Phạm Bình. Ban nãy gã tấn công y, y mới ra đòn tự vệ. Y tính cả rồi, đòn tấn công y tung ra chỉ vừa đủ để hóa giải chiêu thức của Phạm Bình, chứ không thể gây ra thương tích. Chỉ là không hiểu sao Phạm Bình kia đang giữa chừng thì lại bất ngờ khựng kiếm không đánh nữa, thành ra gã mới lãnh trọn một đòn của Yên Sinh.

Nhìn thấy Phạm Bình không nỡ xuống tay đánh mình, Yên Sinh vốn có chút hơi cảm động, cho rằng gã vì tình nghĩa đồng môn lớn lên cùng nhau mà chùn bước. Tự nhiên y cảm thấy hơi tội lỗi, người ta nể mặt y như vậy mà y lại côn đồ với người ta…

Thế nhưng chưa cảm động được bao lâu, Yên Sinh chợt nhớ ra một điều— y đang ở trong thân xác Viên Sa. Xem ra, đây mới thật sự là lý do khiến Phạm Bình thu lại chiêu vừa rồi. Không hiểu sao Yên Sinh cảm thấy suy nghĩ trước đó của mình thật bi hài, nhất thời nhếch môi tự giễu.

Ở bên kia, đám môn sinh thiếu niên vẫn đùng đùng một đám anh hùng rơm, muốn liều mạng với y.

"Huyết Ma Quân, ngươi… ngươi đừng tưởng bọn ta sợ ngươi!"

"Ngươi… ngươi dám đoạt xá Viên nhị gia, Hỏa Phụng Sơn nhất định sẽ phanh thây ngươi!!"

"Hôm nay, ngươi muốn rời khỏi đây thì phải bước qua xác của bọn ta!!"

"Đúng… đúng… đúng vậy…"

"Cha mẹ ơi… con không muốn chết… cha mẹ ơi!!!"

"Ngươi khóc cái gì?! Nín cho ta, nín ngay!!!"

Đối với Yên Sinh thì đám thiếu niên này chỉ là đám con nít. Nhìn thấy đứa thì gồng mình lên can đảm, đứa thì khóc bù lu bù loa giống hệt bọn y thời đó, Yên Sinh vừa thấy thương vừa thấy tội. Nhưng y đang lỡ đóng vai ác rồi, không thể đứng ra an ủi sấp nhỏ được. Phạm Bình thì đang trọng thương. Trong tình huống này, người có thể giúp bọn chúng đứng ra làm chủ, chỉ còn mỗi…

"Tất cả lùi lại." Văn Tam đều đều giọng, bước lên phía trước. Đôi mắt kia vẫn không chút cảm xúc nhìn về phía Yên Sinh, điềm đạm nói:

"Hắn vẫn đang ở chốn cũ." Đối với tung tích của Trịnh Phong, Văn Tam vẫn giữ nguyên câu trả lời.

Yên Sinh lại chỉ về phía chiếc nhẫn đính hôn của mình, trầm giọng: "Văn Tam, ngươi hình như vẫn chưa hiểu rõ tình thế của mình phải không? Nếu Trịnh Phong thật sự không có bị mang đến đây, thì tại sao chiếc nhẫn này lại ở chỗ các ngươi?"

Văn Tam hơi cúi cằm, im lặng. Sau một hồi lâu, hắn ngẩng lên, bình đạm thản nhiên nói ra hai tiếng:

"Của ta."

Yên Sinh: "…"

Yên Sinh: "Hả?"

"Chiếc nhẫn đó. Của ta." Văn Tam lặp lại.

Trong nhất thời, Yên Sinh quên mất mình đang đóng vai ác, thộn cả mặt ra mà hỏi: "Của ngươi? Ngươi có biết chiếc nhẫn này xuất xứ thế nào không, mà dám nhận vơ là của ngươi?"

"Ta mua." Văn Tam đáp.

Nghe cái tên mặt lạnh đó nói như đúng rồi, Yên Sinh không nhịn được mà khinh bỉ trong bụng. Chiếc nhẫn này là Trịnh tổng tài bỏ tiền ra đặt làm trước cả nửa năm, do một nghệ nhân nổi tiếng tầm cỡ quốc tế đích thân chế tác. Kiểu dáng này, màu sắc này, đều là độc nhất vô nhị, khắp thiên hạ không có cái thứ hai— hoàn toàn không phải hàng đại trà để mà nói mua là mua.

Hiển nhiên, Trịnh tổng tài là người vô cùng kiệm lời. Những thông tin trên dù Yên Sinh có cậy miệng hắn, hắn cũng sẽ không nói ra. Nếu như không phải do cô thư ký của hắn kể cho y biết, Yên Sinh cũng không nghĩ rằng Trịnh Phong vì cầu hôn mình mà tốn nhiều tâm tư đến…

Đang dở dòng suy nghĩ thì Văn Tam bất thình lình phóng ám khí về phía y. Yên Sinh lách người một cái liền né được.

Tuy rằng chiêu vừa rồi là đánh hụt, nhưng trong bụng Yên Sinh không khỏi trầm trồ, không ngờ tên Văn Tam kia mặt mày nhìn thật thà mà lại thâm hiểm như vậy, nhân lúc y không đề phòng mà dùng ám khí tấn công y.

Ngay sau đó, "ám khí" kia đụng trúng bệ kiếm, "phịch" một cái rơi xuống sàn.

Là một mảnh giấy.

Ban nãy Văn Tam dùng linh lực để phóng nó về phía Yên Sinh, bay nhanh quá, nên y cứ nghĩ là phi tiêu hay gì đó, không ngờ chỉ là một mảnh giấy vô hại.

Biết Văn Tam ném thứ này về phía mình là có chủ ý, Yên Sinh theo bản năng cúi xuống nhặt lên, mở ra xem thử. Nhìn thấy một đóng thông tin loằng ngoằng cùng với dấu đóng mộc "Đã thu tiền" đỏ rực, Yên Sinh chau mày khó hiểu quay sang nhìn Văn Tam, hỏi:

"Gì đây?"

Hắn thản nhiên đáp: "Là hóa đơn."

"Hóa đơn gì?"

"Hóa đơn mua nhẫn."

"Nhẫn gì?"

"Nhẫn trên tay ngươi."

"…"

Thật ra, Yên Sinh không phải nhân viên bán đá quý, y nhìn tờ hóa đơn trên tay cũng không thể nào biết được mã hiệu sản phẩm trên đó với chiếc nhẫn y đang đeo có phải là một hay không. Nếu Vũ Triết Minh có thể tùy ý lập Việt Không Trận để du hành giữa các thế giới, chuyện hắn sai thuộc hạ đi mua một chiếc nhẫn hàng đại trà nào đó ngoài tiệm kim hoàn rồi cầm hóa đơn ném vào mặt y— là việc vô cùng dễ dàng. Đó là chưa kể, ngày tháng thanh toán trên hóa đơn này đã là hai năm về trước, trong khi nhẫn đính hôn của y là Trịnh Phong mới mua gần đây; trò lừa gạt này thật sự là sơ sài đến mức sỉ nhục người tiêu dùng!!

Thấy bọn người này coi khinh kinh nghiệm làm công dân hiện đại của mình, Yên Sinh cảm thấy bị xúc phạm sâu sắc. Nuốt cái cục tức vào trong, y vo tờ hóa đơn lại, ném ra sau lưng, rồi nói: "Hàm hồ, ngươi nghĩ chỉ cần làm chút trò mèo này, ta sẽ buông tha cho các ngươi dễ dàng như vậy sao?" Đã dính líu đến Trịnh Phong thì làm gì có chuyện dễ dàng ở đây!

Dứt lời, Suy Đạo Kiếm lại lần nữa vung lên, chém mạnh một đường uy lực vào khoảng không không người đứng; không ai bị thương, nhưng cũng đủ để đám môn sinh xanh mặt.

Văn Tam lập tức lên tiếng: "Ta có thể chứng minh."

"Chứng minh?" Yên Sinh nhướng mày.

Văn Tam liền búng tay một cái, mặt nhẫn trên tay Yên Sinh tự nhiên phát sáng. Yên Sinh chớp chớp mắt quan sát chiếc nhẫn trên tay, cằm hơi rơi xuống.

Chiếc nhẫn này thật sự là đang phát sáng! Phát sáng! Phát con mẹ nó sáng!! Đã vậy xung quanh mặt nhẫn còn tỏa ra một lớp linh quang lam sắc!!!

Xuất thân từ tu chân giới, Yên Sinh làm sao không biết chỉ có pháp bảo mới có thể tỏa ra linh quang như thế này. Mà trong giới tu chân, tất cả các loại pháp bảo, dù to dù nhỏ, dù cao dù thấp, dù thượng vàng hay hạ cám, đều phải do một tu chân giả nào đấy truyền linh khí vào mới có thể luyện ra. Mà thời gian để luyện một món pháp bảo chí ít cũng vài tháng đến vài năm, tùy vào chất lượng.

Dựa vào lượng linh quang tỏa ra từ chiếc nhẫn, Yên Sinh đoán được người luyện ra nó tu vi ít nhất cũng phải Kim Đan Kỳ, hơn nữa thời gian luyện nhẫn ước chừng cũng phải một, hai năm gì đấy.

Trịnh Phong nhà y có giàu hơn nữa, có đẹp trai hơn nữa, khí chất có lạnh lùng hay bá đạo hơn nữa, cũng không cách nào đào đâu ra được một chiếc nhẫn như thế này. Mà Yên Sinh mới xuyên tới đây được một ngày, đám người Vũ Triết Minh với Văn Tam dù có lấy cắp nhẫn của y thì cũng không có đủ thời gian để luyện nó thành pháp bảo. Bởi vậy nên, chiếc nhẫn Yên Sinh đang đeo và chiếc nhẫn Trịnh Phong dùng để cầu hôn y, khó có khả năng là một.

Thế nhưng Yên Sinh vẫn có điểm thắc mắc— chiếc nhẫn này dù nhìn thế nào thì cũng mang kiểu dáng hiện đại. Dùng một chiếc nhẫn như vậy để luyện pháp bảo tu chân, mặc dù không ai cấm, nhưng khó tránh khiến người khác cảm thấy trật quẻ.

Yên Sinh cau chặt lông mày, giữ cứng hình tượng đại ma đầu, tra hỏi: "Tại sao Vũ Triết Minh lại muốn dùng một chiếc nhẫn kiểu này?"

Thanh niên Văn Tam nhanh gọn lẹ đều đều giọng đáp: "Chiếc nhẫn này không phải của môn chủ, là của ta."

Yên Sinh nhướng mày hỏi: "Ngươi nếu muốn luyện pháp bảo, thì có thể dùng nhẫn ngọc có sẵn ở đây. Tại sao lại chọn dùng một chiếc nhẫn có kiểu dáng khác biệt như vậy?"

Văn Tam nhàn nhạt nói: "Tại thích."

"…"

Một sự im lặng khó xử bao vây cả không gian. Câu trả lời này nó quá hợp lý, Yên Sinh không biết cãi cách nào.

Quả thật, việc người ở tu chân giới luyện pháp bảo này nọ linh tinh cũng giống việc người ở hiện đại đi mua sắm vậy. Người có tiền, thích mua gì thì mua; người có linh lực, thích luyện gì thì luyện. Loại người tu vi cao thâm, linh lực dư thừa, xài hoài không hết, thường hay thích nhặt mấy thứ hình dạng mới lạ về để luyện pháp bảo, đổi khẩu vị, tìm mới lạ.

Nhìn cách trả lời cha chú đầy tự tin kia của Văn Tam, Yên Sinh có thể chắc đến chín phần hắn đang nói thật. Bây giờ bình tĩnh nghĩ lại, nói Vũ Triết Minh bắt cóc Trịnh Phong, y có thể hiểu được. Nhưng nói hắn lấy cắp nhẫn đính hôn của y, hình như có chút không cần thiết.

Nhẫn đính hôn của mình, Yên Sinh hiển nhiên rất quý, nhưng suy cho cùng nó cũng không phải thần khí thượng cổ quảng đại cao minh, đám người tu chân hoàn toàn không có động cơ gì để lấy cắp nó, đã vậy còn mang bên người để rồi làm rớt.

Tình hình này, khả năng cao là do thanh niên Văn Tam kia làm thuộc hạ quá tốt, được môn chủ trọng đãi cho tùy ý sử dụng Việt Không Trận, thăm thú khắp nơi. Bởi vậy nên hắn mới có điều kiện đi mua sắm đồ vật ở thế giới khác mang về luyện pháp bảo, đã vậy còn giữ cả hóa đơn. Tình cờ thế nào lại mua nhằm cùng một kiểu nhẫn với vợ chồng Yên Sinh, mới gây ra hiểu lầm.

Suy nghĩ này khiến Yên Sinh lập tức bàng hoàng, y không còn giữ được nét diễn đại ma đầu nữa; đầu gối y lập tức nhũn ra, sắc mặt tái mét, hoàn toàn không quan tâm ánh mắt của những người xung quanh mà ngồi bệt xuống đất.

Nếu những gì Văn Tam nói là đúng, thì Trịnh Phong vẫn đang yên yên ổn ổn ngồi uống trà ở thế giới hiện đại, chứ không bị mang tới tu chân giới như Yên Sinh từng đoán. Bản thân Yên Sinh thì đã lấy lại được sức mạnh từ Suy Đạo Kiếm, Việt Không Trận cũng đã nhớ rõ ở trong đầu; nếu y muốn, y lập tức có thể thiết lập pháp trận để trở về, đoàn tụ cùng Trịnh tổng.

Nói tóm lại, Trịnh Phong không bị làm sao, Yên Sinh cũng có thể quay về, đây thật sự là tin tức tốt!

Thế nhưng lúc này Yên Sinh thà rằng Trịnh Phong đang bị bọn người Vũ Triết Minh bắt cóc, tra tấn, bóc lột, lao động khổ sai ở đâu đó. Hiển nhiên là y yêu Trịnh Phong, cũng không muốn hắn xảy ra bất trắc gì. Nhưng trong tình cảnh này, Yên Sinh THÀ RẰNG hắn xảy ra bất trắc.

Bởi vì…  nếu Trịnh Phong không hề xuyên không… và chiếc nhẫn y đang đeo thật ra là của Văn Tam… điều đó có nghĩa, nhẫn đính hôn của y…  nhẫn đính hôn của y…

Là hàng đại trà!!

Nghĩ lại thì Trịnh Phong chưa bao giờ thật sự nói rõ với Yên Sinh về xuất xứ của chiếc nhẫn này. Toàn là y tự nghe lời cô thư ký kia nói, rồi tự mặc định đó là hàng thiết kế. Mà nghĩ lại thì cô thư ký kia cũng không phải loại người đáng tin; người có thể qua nhà cấp trên thoải mái tắm rửa, đã vậy còn mặc áo tắm phong phanh bước ra ngoài phòng khách, thì sao mà tin được!

Thế nhưng… thế nhưng… Yên Sinh lỡ cầm chiếc nhẫn đính hôn "độc nhất vô nhị" của mình đi khoe khắp khu phố rồi, ngay cả đám nhân viên trong nhà hàng cũng nghĩ nhẫn của y là chế tác độc quyền. Bây giờ lại lộ ra là hàng đại trà, y lấy mặt mũi nào mà đối diện với bà con lối xóm, với đám nhân viên dưới quyền, với cả xã hội thượng lưu coi vật chất như mạng ở bên kia???

Nhục quá mà!

Hay là thôi, đừng về nữa, cho y trốn ở đây làm đại ma đầu luôn có được không?

Được không???

Có được không!!!

___________________

Lời tác giả: KHOAN!! KHOAN HÃY ĐI!! Bạn hãy để lại một LIKE cho người ta rồi muốn đi đâu thì đi nà! 😘

Hot

Comments

Xanh Xanh Tím Tím

Xanh Xanh Tím Tím

get trọng điểm sai quá con ơi

2022-10-24

2

Thằn Lằn Oscar

Thằn Lằn Oscar

jz cha nụi🙂

2022-07-04

2

Cạp Cạp

Cạp Cạp

Ngang ngược:))

2022-07-03

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Xe Đụng
2 Chương 2: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Xuyên Không
3 Chương 3: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hóng Drama
4 Chương 4: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghĩ Nhiều Như Vậy
5 Chương 5: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Dây Dưa Với Nhiều Nam Nhân Như Thế
6 Chương 6: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Nam Nhân Tranh Giành
7 Chương 7: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hỏi Nhiều
8 Chương 8: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Nói Xấu Huyết Ma Quân
9 Chương 9: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Qua Đêm Ở Nhà Trai
10 Chương 10: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Một Mình Đi Đêm
11 Chương 11: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Ném Trả Nhẫn Đính Hôn
12 Chương 12: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lột Da Đầu Ai
13 Chương 13: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Long Trụ Có Chuyện
14 Chương 14: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phản Diện
15 Chương 15: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Tổng Tài Nhặt Được
16 Chương 16: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sống Quá Thực Dụng
17 Chương 17: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Quê
18 Chương 18: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hủy Diệt Thế Giới
19 Chương 19: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Gánh Vác Trách Nhiệm
20 Chương 20: Ngày Đó, Ta Là Người Đạt Thành Tích Cao Nhất
21 Chương 21: Ngày Đó, Ta Bị Tố Là Gian Lận
22 Chương 22: Ngày Đó, Ta Đi Chà Cầu Thang
23 Chương 23: Ngày Đó, Ta Được Tặng Nhẫn
24 Chương 24: Ngày Đó, Ta Đi Chửi Lộn
25 Chương 25: Ngày Đó, Ta Đi Đánh Nhau
26 Chương 26: Ngày Đó, Ta Không Tin Vào Năng Lực Bản Thân
27 Chương 27: Ngày Đó, Ta Bắt Gặp Một Đám U Linh
28 Chương 28: Ngày Đó, Ta Nghe Thấy Âm Thanh Lạ
29 Chương 29: Ngày Đó, Ta Té Vực
30 Chương 30: Ngày Đó, Ta Nhặt Được Thượng Cổ Thần Kiếm
31 Chương 31: Ngày Đó, Ta Được Mọi Người Trông Cậy
32 Chương 32: Ngày Đó, Ta Thức Tỉnh
33 Chương 33: Ngày Đó, Ta Trở Về
34 Chương 34: Ngày Đó, Ta Nấu Cháo
35 Chương 35: Ngày Đó, Ta Bái Kiến Trần Điện Chủ
36 Chương 36: Ngày Đó, Ta Được Thấy Môn Chủ Ra Uy
37 Chương 37: Ngày Đó, Ta Lại Nhặt Được...
38 Chương 38: Tính Ra Thì Ta Cũng Khá Thích Phim Hành Động
39 Chương 39: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn Biết Hắn Đang Hỏi Gì
40 Chương 40: Tính Ra Thì Ta Vẫn Không Tránh Được Số Kiếp Đào Hoa
41 Chương 41: Tính Ra Thì Ta Không Có Thích Cơ Bụng Lắm Đâu
42 Chương 42: Tính Ra Thì Ta Không Biết Đi Đường Nào
43 Chương 43: Tính Ra Thì Ta Rất Giỏi Câu Dẫn Người Khác
44 Chương 44: Tính Ra Thì Ta Làm Mọi Thứ Đều Là Vì Công Việc
45 Chương 45: Tính Ra Thì Ta Có Phần Bị Hố
46 Chương 46: Tính Ra Thì Cũng Có Lúc Ta Không Kiểm Soát Được Suy Đạo Kiếm
47 Chương 47: Tính Ra Thì Ta Cần Phải Đổi Bạn Đồng Hành
48 Chương 48: Tính Ra Thì Ta Nên Ngủ Một Giấc
49 Chương 49: Tính Ra Thì Trịnh Tổng Thật Sự Rất Đẹp Trai
50 Chương 50: Tính Ra Thì Ta Vẫn Đợi Được Người Đến Cứu
51 Chương 51: Tính Ra Thì Ta Khá Nhạy Với Ma Khí
52 Chương 52: Tính Ra Thì Ta Thật Sự Tủi Thân
53 Chương 53: Tính Ra Thì Ta Đã Sống Bình Yên Quá Lâu
54 Chương 54: Tính Ra Thì Ta Chỉ Cần Cái Định Vị
55 Chương 55: Tính Ra Thì Ta Về Hưu Rồi
56 Chương 56: Tính Ra Thì Ta Cũng Có Một Phần Trách Nhiệm
57 Chương 57: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn… Hoặc Không Muốn… Gặp Lại Hắn
58 Chương 58: Tính Ra Thì Ta Đang Rất Cần Suy Đạo Kiếm
59 Chương 59: Tính Ra Thì Ta Đâu Phải Chủ Mưu
60 Chương 60: Tính Ra Thì Chúng Ta Đã Mười Năm Rồi Không Gặp
61 Chương 61: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Lọt Hố
62 Chương 62: Khi Xưa, Có Lần Ta Ngự Kiếm Phi Hành
63 Chương 63: Khi Xưa, Có Lần Ta Yếu Lòng
64 Chương 64: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Đại Sư Huynh Đi Tỉ Thí
65 Chương 65: Khi Xưa, Có Lần Ta Nghe Lén Người Khác Nói Chuyện
66 Chương 66: Khi Xưa, Có Lần Ta Xâm Phạm Bàn Long Điện
67 Chương 67: Khi Xưa, Có Lần Ta Biết Được Sự Thật
68 Chương 68: Khi Xưa, Có Lần Ta Chém Đầu Ác Kiến
69 Chương 69: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Giấu Suy Đạo Kiếm
70 Chương 70: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Bùi Nam Nói Rõ
71 Chương 71: Khi Xưa, Có Lần Ta Nói Chuyện Hôn Nhân Đại Sư Với Đại Sư Huynh
72 Chương 72: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đem Ra Làm Lý Do Gây Chiến
73 Chương 73: Khi Xưa, Có Lần Ta Tự Nguyện Hy Sinh... Nhưng Không Thành
74 Chương 74: Khi Xưa, Có Lần Ta Giữ Đại Sư Huynh Mãi Không Buông
75 Chương 75: Khi Xưa, Có Lần Ta Muốn Giết Người
76 Chương 76: Khi Xưa, Có Lần Ta Động Đến Suy Đạo Kiếm
77 Chương 77: Khi Xưa, Có Lần Ta Khiến Tất Cả Mọi Người Sợ Hãi
78 Chương 78: Khi Xưa, Có Lần Ta Nằm Một Mình Trong Ngục Giam Oán Trách Cuộc Đời
79 Chương 79: Khi Xưa, Có Lần Ta Thức Trắng Đêm Đợi Đại Sư Huynh
80 Chương 80: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đuổi Khỏi Thần Long Môn
81 Chương 81: Khi Xưa, Có Lần Ta Xuống Tay Giết Người Vô Tội
82 Chương 82: Khi Xưa, Có Lần Ta Định Tự Sát
83 Chương 83: Khi Xưa, Có Lần Ta Vào Bếp Nấu Cơm
84 Chương 84: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Tìm Đại Sư Huynh
85 Chương 85: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Tất Cả Mọi Người Hỏi Tội
86 Chương 86: Khi Xưa, Có Lần Ta Không Thể Quay Đầu
87 Chương 87: Thời Buổi Này Ta Muốn Sửa Một Cái Linh Trụ Cũng Gặp Rắc Rối
88 Chương 88: Thời Buổi Này Ta Muốn Quên Đi Quá Khứ Cũng Khó Khăn
89 Chương 89: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Kim Quy Đàm Cũng Phải Lén La Lén Lút
90 Chương 90: Thời Buổi Này Ta Muốn Manh Động Một Chút Mà Cũng Té Sấp Mặt
91 Chương 91: Thời Buổi Này Ta Muốn Liên Lạc Với Đại Sư Huynh Cũng Không Được
92 Chương 92: Thời Buổi Này Ta Chảy Chút Mồ Hôi Cũng Bị Xem Là Ăn Mày
93 Chương 93: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Qua Hoàng Kim Môn Thôi Mà Hồn Phách Cũng Thất Thoát Tận Mấy Lần
94 Chương 94: Thời Buổi Này Ta Muốn Tiếc Tiền Giúp Người Khác Cũng Phí Công
95 Chương 95: Thời Buổi Này Ta Muốn Giữ Kín Thân Phận Thôi Mà Cũng Nhọc Nhằn
96 Chương 96: Thời Buổi Này Ta Muốn Có Được Niềm Tin Của Người Khác Mà Cũng Phải Bày Đủ Trò
97 Chương 97: Thời Buổi Này Ta Chỉ Muốn Ngắm Mỹ Nam Thôi Mà Cũng Bị Bắt Tại Trận
98 Chương 98: Thời Buổi Này Ta Cùng Đại Sư Huynh Nói Vài Câu Thôi Mà Cũng Suy Nghĩ Lệch Lạc
99 Chương 99: Thời Buổi Này Ta Muốn Hiểu Ý Đại Sư Huynh Thôi Mà Cũng Phải Đau Đầu
100 Chương 100: Thời Buổi Này Ta Muốn Giải Trí Một Chút Thôi Mà Cũng Không Được Yên
101 Chương 101: Thời Buổi Này Ta Uống Vài Ly Rượu Thôi Đã Muốn Say
102 Chương 102: Thời Buổi Này Ta Xem Kịch Mà Cũng Bị Bắt Học Lịch Sử
103 Chương 103: Thời Buổi Này Ta Say Rượu Có Một Tí Mà Cũng Đi Lạc Đường
104 Chương 104: Thời Buổi Này Ta Muốn Hỏi Thăm Một Con Rối Cũng Nghe Được Tin Tức Động Trời
105 Chương 105: Thời Buổi Này Ta Lạc Đường Mà Cũng Có Người Đến Cứu
106 Chương 106: Thời Buổi Này Ta Say Tí Rượu Mà Cũng Loạn Trí Làm Càn
107 Chương 107: Thời Buổi Này Ta Hôn Người Khác Cũng Không Cần Lý Do
108 Chương 108: Thời Buổi Này Ta Làm Sai Một Tí Cũng Phải Chịu Bị Người Khác Đánh Giá
109 Chương 109: Thời Buổi Này Ta Nghe Người Khác Hỏi Gì Cũng Phải Gật Đầu
110 Chương 110: Thời Buổi Này Ta Nhờ Vả Người Khác Chút Chuyện Mà Cũng Bị Trả Hỏi Đủ Thứ
111 Chương 111: Thời Buổi Này Ta Có Tay Nghề Mà Cũng Không Được Trong Dụng
112 Chương 112: Thời Buổi Này Ta Làm Gì Cũng Phải Gặp Trắc Trở
113 Chương 113: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Nạp Mạng
114 Chương 114: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Ngăn Cản Trần Nhất Phong Có Được Thần Kiếm
115 Chương 115: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đứng Nhìn Mọi Người Bắt Nạt Trần Điện Chủ
116 Chương 116: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Gặp Đại Sư Huynh
117 Chương 117: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Khôi Phục Thanh Danh
118 Chương 118: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Xông Lên Giết Chết Trần Điện Chủ
119 Chương 119: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Phá Hủy Kim Cương Thuẫn Pháp
120 Chương 120: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Cứu Đại Sư Huynh
121 Chương 121: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Trả Thù
122 Chương 122: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc
123 Chương 123: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Kiếm Một Bộ Trang Phục Bình Thường Để Mặc
124 Chương 124: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thiên Hạ Gặp Chuyện
125 Chương 125: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Cầu Dây
126 Chương 126: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hắn Im Lặng Như Thế
127 Chương 127: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Mua Chuộc
128 Chương 128: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Xuống Cắn Hầm Đó
129 Chương 129: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Biết Được Sự Thật
130 Chương 130: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Được Những Lời Đó
131 Chương 131: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Trốn Tránh Nữa
132 Chương 132: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Người Tốt Nữa
133 Chương 133: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thấy Lại Những Ánh Mắt Đó
134 Chương 134: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chờ Đợi
135 Chương 135: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lại Tàn Sát Người Vô Tội
136 Chương 136: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Người Khác Bị Rách Áo
137 Chương 137: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhận Thêm Thuộc Hạ
138 Chương 138: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mất Đi Lý Trí
139 Chương 139: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Chiếm Mất Spotlight
140 Chương 140: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Đến Nước Này
141 Chương 141: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đứng Ngớ Người Giữa Trời Như Vậy
142 Chương 142: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Giải Phóng Đế Ma
143 Chương 143: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Đoạt Xác
144 Chương 144: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Suy Yếu
145 Chương 145: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phân Thân
146 Chương 146: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Hắn Yếu Đuối Như Vậy
147 Chương 147: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sướt Mướt Vậy Đâu
148 Chương 148: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chém Đại Sư Huynh Từ Phía Sau
149 Chương 149: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc Như Vậy
150 Chương 150: Thật Lòng Ta Rất Muốn Cùng Hắn Sống Đến Cuối Đời (Chính Văn Hoàn)
151 Phiên Ngoại 1: Thật Lòng, Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
152 Phiên Ngoại 2: Thật Lòng Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
153 Phiên Ngoại 3: Thật Lòng Ta Rất Muốn Xài Hàng Thiết Kế
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Xe Đụng
2
Chương 2: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Xuyên Không
3
Chương 3: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hóng Drama
4
Chương 4: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghĩ Nhiều Như Vậy
5
Chương 5: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Dây Dưa Với Nhiều Nam Nhân Như Thế
6
Chương 6: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Nam Nhân Tranh Giành
7
Chương 7: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hỏi Nhiều
8
Chương 8: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Nói Xấu Huyết Ma Quân
9
Chương 9: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Qua Đêm Ở Nhà Trai
10
Chương 10: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Một Mình Đi Đêm
11
Chương 11: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Ném Trả Nhẫn Đính Hôn
12
Chương 12: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lột Da Đầu Ai
13
Chương 13: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Long Trụ Có Chuyện
14
Chương 14: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phản Diện
15
Chương 15: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Tổng Tài Nhặt Được
16
Chương 16: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sống Quá Thực Dụng
17
Chương 17: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Quê
18
Chương 18: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hủy Diệt Thế Giới
19
Chương 19: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Gánh Vác Trách Nhiệm
20
Chương 20: Ngày Đó, Ta Là Người Đạt Thành Tích Cao Nhất
21
Chương 21: Ngày Đó, Ta Bị Tố Là Gian Lận
22
Chương 22: Ngày Đó, Ta Đi Chà Cầu Thang
23
Chương 23: Ngày Đó, Ta Được Tặng Nhẫn
24
Chương 24: Ngày Đó, Ta Đi Chửi Lộn
25
Chương 25: Ngày Đó, Ta Đi Đánh Nhau
26
Chương 26: Ngày Đó, Ta Không Tin Vào Năng Lực Bản Thân
27
Chương 27: Ngày Đó, Ta Bắt Gặp Một Đám U Linh
28
Chương 28: Ngày Đó, Ta Nghe Thấy Âm Thanh Lạ
29
Chương 29: Ngày Đó, Ta Té Vực
30
Chương 30: Ngày Đó, Ta Nhặt Được Thượng Cổ Thần Kiếm
31
Chương 31: Ngày Đó, Ta Được Mọi Người Trông Cậy
32
Chương 32: Ngày Đó, Ta Thức Tỉnh
33
Chương 33: Ngày Đó, Ta Trở Về
34
Chương 34: Ngày Đó, Ta Nấu Cháo
35
Chương 35: Ngày Đó, Ta Bái Kiến Trần Điện Chủ
36
Chương 36: Ngày Đó, Ta Được Thấy Môn Chủ Ra Uy
37
Chương 37: Ngày Đó, Ta Lại Nhặt Được...
38
Chương 38: Tính Ra Thì Ta Cũng Khá Thích Phim Hành Động
39
Chương 39: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn Biết Hắn Đang Hỏi Gì
40
Chương 40: Tính Ra Thì Ta Vẫn Không Tránh Được Số Kiếp Đào Hoa
41
Chương 41: Tính Ra Thì Ta Không Có Thích Cơ Bụng Lắm Đâu
42
Chương 42: Tính Ra Thì Ta Không Biết Đi Đường Nào
43
Chương 43: Tính Ra Thì Ta Rất Giỏi Câu Dẫn Người Khác
44
Chương 44: Tính Ra Thì Ta Làm Mọi Thứ Đều Là Vì Công Việc
45
Chương 45: Tính Ra Thì Ta Có Phần Bị Hố
46
Chương 46: Tính Ra Thì Cũng Có Lúc Ta Không Kiểm Soát Được Suy Đạo Kiếm
47
Chương 47: Tính Ra Thì Ta Cần Phải Đổi Bạn Đồng Hành
48
Chương 48: Tính Ra Thì Ta Nên Ngủ Một Giấc
49
Chương 49: Tính Ra Thì Trịnh Tổng Thật Sự Rất Đẹp Trai
50
Chương 50: Tính Ra Thì Ta Vẫn Đợi Được Người Đến Cứu
51
Chương 51: Tính Ra Thì Ta Khá Nhạy Với Ma Khí
52
Chương 52: Tính Ra Thì Ta Thật Sự Tủi Thân
53
Chương 53: Tính Ra Thì Ta Đã Sống Bình Yên Quá Lâu
54
Chương 54: Tính Ra Thì Ta Chỉ Cần Cái Định Vị
55
Chương 55: Tính Ra Thì Ta Về Hưu Rồi
56
Chương 56: Tính Ra Thì Ta Cũng Có Một Phần Trách Nhiệm
57
Chương 57: Tính Ra Thì Ta Cũng Muốn… Hoặc Không Muốn… Gặp Lại Hắn
58
Chương 58: Tính Ra Thì Ta Đang Rất Cần Suy Đạo Kiếm
59
Chương 59: Tính Ra Thì Ta Đâu Phải Chủ Mưu
60
Chương 60: Tính Ra Thì Chúng Ta Đã Mười Năm Rồi Không Gặp
61
Chương 61: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Lọt Hố
62
Chương 62: Khi Xưa, Có Lần Ta Ngự Kiếm Phi Hành
63
Chương 63: Khi Xưa, Có Lần Ta Yếu Lòng
64
Chương 64: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Đại Sư Huynh Đi Tỉ Thí
65
Chương 65: Khi Xưa, Có Lần Ta Nghe Lén Người Khác Nói Chuyện
66
Chương 66: Khi Xưa, Có Lần Ta Xâm Phạm Bàn Long Điện
67
Chương 67: Khi Xưa, Có Lần Ta Biết Được Sự Thật
68
Chương 68: Khi Xưa, Có Lần Ta Chém Đầu Ác Kiến
69
Chương 69: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Giấu Suy Đạo Kiếm
70
Chương 70: Khi Xưa, Có Lần Ta Cùng Bùi Nam Nói Rõ
71
Chương 71: Khi Xưa, Có Lần Ta Nói Chuyện Hôn Nhân Đại Sư Với Đại Sư Huynh
72
Chương 72: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đem Ra Làm Lý Do Gây Chiến
73
Chương 73: Khi Xưa, Có Lần Ta Tự Nguyện Hy Sinh... Nhưng Không Thành
74
Chương 74: Khi Xưa, Có Lần Ta Giữ Đại Sư Huynh Mãi Không Buông
75
Chương 75: Khi Xưa, Có Lần Ta Muốn Giết Người
76
Chương 76: Khi Xưa, Có Lần Ta Động Đến Suy Đạo Kiếm
77
Chương 77: Khi Xưa, Có Lần Ta Khiến Tất Cả Mọi Người Sợ Hãi
78
Chương 78: Khi Xưa, Có Lần Ta Nằm Một Mình Trong Ngục Giam Oán Trách Cuộc Đời
79
Chương 79: Khi Xưa, Có Lần Ta Thức Trắng Đêm Đợi Đại Sư Huynh
80
Chương 80: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Đuổi Khỏi Thần Long Môn
81
Chương 81: Khi Xưa, Có Lần Ta Xuống Tay Giết Người Vô Tội
82
Chương 82: Khi Xưa, Có Lần Ta Định Tự Sát
83
Chương 83: Khi Xưa, Có Lần Ta Vào Bếp Nấu Cơm
84
Chương 84: Khi Xưa, Có Lần Ta Đi Tìm Đại Sư Huynh
85
Chương 85: Khi Xưa, Có Lần Ta Bị Tất Cả Mọi Người Hỏi Tội
86
Chương 86: Khi Xưa, Có Lần Ta Không Thể Quay Đầu
87
Chương 87: Thời Buổi Này Ta Muốn Sửa Một Cái Linh Trụ Cũng Gặp Rắc Rối
88
Chương 88: Thời Buổi Này Ta Muốn Quên Đi Quá Khứ Cũng Khó Khăn
89
Chương 89: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Kim Quy Đàm Cũng Phải Lén La Lén Lút
90
Chương 90: Thời Buổi Này Ta Muốn Manh Động Một Chút Mà Cũng Té Sấp Mặt
91
Chương 91: Thời Buổi Này Ta Muốn Liên Lạc Với Đại Sư Huynh Cũng Không Được
92
Chương 92: Thời Buổi Này Ta Chảy Chút Mồ Hôi Cũng Bị Xem Là Ăn Mày
93
Chương 93: Thời Buổi Này Ta Muốn Đi Qua Hoàng Kim Môn Thôi Mà Hồn Phách Cũng Thất Thoát Tận Mấy Lần
94
Chương 94: Thời Buổi Này Ta Muốn Tiếc Tiền Giúp Người Khác Cũng Phí Công
95
Chương 95: Thời Buổi Này Ta Muốn Giữ Kín Thân Phận Thôi Mà Cũng Nhọc Nhằn
96
Chương 96: Thời Buổi Này Ta Muốn Có Được Niềm Tin Của Người Khác Mà Cũng Phải Bày Đủ Trò
97
Chương 97: Thời Buổi Này Ta Chỉ Muốn Ngắm Mỹ Nam Thôi Mà Cũng Bị Bắt Tại Trận
98
Chương 98: Thời Buổi Này Ta Cùng Đại Sư Huynh Nói Vài Câu Thôi Mà Cũng Suy Nghĩ Lệch Lạc
99
Chương 99: Thời Buổi Này Ta Muốn Hiểu Ý Đại Sư Huynh Thôi Mà Cũng Phải Đau Đầu
100
Chương 100: Thời Buổi Này Ta Muốn Giải Trí Một Chút Thôi Mà Cũng Không Được Yên
101
Chương 101: Thời Buổi Này Ta Uống Vài Ly Rượu Thôi Đã Muốn Say
102
Chương 102: Thời Buổi Này Ta Xem Kịch Mà Cũng Bị Bắt Học Lịch Sử
103
Chương 103: Thời Buổi Này Ta Say Rượu Có Một Tí Mà Cũng Đi Lạc Đường
104
Chương 104: Thời Buổi Này Ta Muốn Hỏi Thăm Một Con Rối Cũng Nghe Được Tin Tức Động Trời
105
Chương 105: Thời Buổi Này Ta Lạc Đường Mà Cũng Có Người Đến Cứu
106
Chương 106: Thời Buổi Này Ta Say Tí Rượu Mà Cũng Loạn Trí Làm Càn
107
Chương 107: Thời Buổi Này Ta Hôn Người Khác Cũng Không Cần Lý Do
108
Chương 108: Thời Buổi Này Ta Làm Sai Một Tí Cũng Phải Chịu Bị Người Khác Đánh Giá
109
Chương 109: Thời Buổi Này Ta Nghe Người Khác Hỏi Gì Cũng Phải Gật Đầu
110
Chương 110: Thời Buổi Này Ta Nhờ Vả Người Khác Chút Chuyện Mà Cũng Bị Trả Hỏi Đủ Thứ
111
Chương 111: Thời Buổi Này Ta Có Tay Nghề Mà Cũng Không Được Trong Dụng
112
Chương 112: Thời Buổi Này Ta Làm Gì Cũng Phải Gặp Trắc Trở
113
Chương 113: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Nạp Mạng
114
Chương 114: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Ngăn Cản Trần Nhất Phong Có Được Thần Kiếm
115
Chương 115: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đứng Nhìn Mọi Người Bắt Nạt Trần Điện Chủ
116
Chương 116: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Đi Gặp Đại Sư Huynh
117
Chương 117: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Khôi Phục Thanh Danh
118
Chương 118: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Xông Lên Giết Chết Trần Điện Chủ
119
Chương 119: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Phá Hủy Kim Cương Thuẫn Pháp
120
Chương 120: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Cứu Đại Sư Huynh
121
Chương 121: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Trả Thù
122
Chương 122: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc
123
Chương 123: Lúc Ấy, Ta Chỉ Muốn Kiếm Một Bộ Trang Phục Bình Thường Để Mặc
124
Chương 124: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thiên Hạ Gặp Chuyện
125
Chương 125: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Cầu Dây
126
Chương 126: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Hắn Im Lặng Như Thế
127
Chương 127: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Mua Chuộc
128
Chương 128: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Xuống Cắn Hầm Đó
129
Chương 129: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Biết Được Sự Thật
130
Chương 130: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nghe Được Những Lời Đó
131
Chương 131: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Trốn Tránh Nữa
132
Chương 132: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Người Tốt Nữa
133
Chương 133: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Thấy Lại Những Ánh Mắt Đó
134
Chương 134: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chờ Đợi
135
Chương 135: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Lại Tàn Sát Người Vô Tội
136
Chương 136: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Người Khác Bị Rách Áo
137
Chương 137: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhận Thêm Thuộc Hạ
138
Chương 138: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mất Đi Lý Trí
139
Chương 139: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Chiếm Mất Spotlight
140
Chương 140: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đi Đến Nước Này
141
Chương 141: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Đứng Ngớ Người Giữa Trời Như Vậy
142
Chương 142: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Giải Phóng Đế Ma
143
Chương 143: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Đoạt Xác
144
Chương 144: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Bị Suy Yếu
145
Chương 145: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Làm Phân Thân
146
Chương 146: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Nhìn Hắn Yếu Đuối Như Vậy
147
Chương 147: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Sướt Mướt Vậy Đâu
148
Chương 148: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Chém Đại Sư Huynh Từ Phía Sau
149
Chương 149: Thật Lòng Ta Cũng Không Muốn Mọi Chuyện Kết Thúc Như Vậy
150
Chương 150: Thật Lòng Ta Rất Muốn Cùng Hắn Sống Đến Cuối Đời (Chính Văn Hoàn)
151
Phiên Ngoại 1: Thật Lòng, Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
152
Phiên Ngoại 2: Thật Lòng Ta Cũng Muốn Biết Chuyện Gì Đã Xảy Ra Đêm Đó
153
Phiên Ngoại 3: Thật Lòng Ta Rất Muốn Xài Hàng Thiết Kế

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play