Gặp gỡ

Chuông báo thức báo hiệu đã 6h30 sáng. Cô gái vẫn nằm cuộn trong chăn với tay tắt cái âm thanh đáng ghét đó. Phải mất một lúc lâu cô mới mắt nhắm mắt mở bật màn hình chiếc điện thoại lên, không lâu sau đó đã giật mình bật khỏi giường khi thấy đã 7h sáng và cô có tiết học ở trung tâm.

Khánh Hân nhanh chóng sửa soạn rồi dắt xe ra cổng, phóng nhanh đến trung tâm. Chỉ mới học mấy hôm đã đi trễ, cô không dám nghĩ đến những chuyện xấu hổ sau đó. Đúng như cô nghĩ khi đến nơi, mọi người đã bắt đầu học được 15 phút rồi, ai cũng quay đầu nhìn cô chằm chằm. Cô xấu hổ lủi vào trong lấy ghế và bảng vẽ ra.

Định ngồi thì thấy có hai thanh niên lạ mặt chiếm chỗ của mình... Cô chau mày nhẹ, không nói gì liền ngồi xuống bên cạnh hai thanh niên đó. Cô  tự rủa thầm: "Chậc, bị chiếm chỗ rồi!". Nhưng cô chẳng biết một điều, là anh chàng ngồi bên đã nghe thấy hết.

Cậu ta chính là Trương Đức Hải Đăng, 17 tuổi. Cũng là học sinh ưu tú, ngoại hình có thể gọi là rất đẹp trai. Nhưng gương mặt đẹp đó dường như không hề muốn cười.

Cũng không quên nói tới anh chàng đi cùng cậu, đó là Từ Minh, tên chỉ hai chữ thôi. Cậu ta trông cũng không đến nỗi nào, nhưng trông như sinh viên năm ba đại học. Cả hai người này đều thích hội hoạ nên mới có mặt ở đây.

Sau một hồi loay hoay với bản vẽ của mình, tất cả mọi người cũng đã xong và đang chờ chấm bài. Cô xem xét kĩ lưỡng bài của mình rồi bất giác liếc sang người bên cạnh. Góc nghiêng của người ta cùng cái sống mũi cao và xương quay hàm sắc bén đó đã thành công chặt đứt nhịp tim của cô. Cô sững người vài giây, ngay sau đó đã bị ánh nhìn của người kia kéo về thực tại. Cô giật mình lia mắt đi chỗ khác và dừng lại ngay trên bài vẽ của cậu ta.

“Vẽ tốt vậy.” - Cô cắn môi, nhủ thầm.

Khánh Hân khẽ thu mình lại, tiện thể che luôn cả bài vẽ của mình. "Hình như cậu ta chỉ mới vào học hôm nay thôi mà!" - Cô xấu hổ gào thét trong lòng. Người con trai bên cạnh không nhận thấy điều gì bất ổn ở cô, trầm giọng hỏi mượn dao chuốt bút chì...

Đáp lại cậu, cô chỉ “ờ” một tiếng.

Trong khi chờ đến lượt mình nộp bài, cô can đảm quay sang hỏi người kế bên.

- N-ày..!

- Gọi tôi hả?

- Người con trai kia quay lại.

- Ờ...ừm.... Cậu học ở đây bao lâu rồi?

- Một tuần.

- Nhưng hôm nay tôi mới thấy cậu? - Cô nhìn cậu ánh mắt nghi hoặc.

- Những buổi khác tôi đều không học chung với cậu. Cậu không thấy là phải.

- À... - Cô gật gật đầu như dần hiểu ra. Khoé miệng nhếch lên một chút, lẩm bẩm: "Chỉ là học trước mình nên vẽ mới tốt như vậy thôi, trình độ cũng không cách xa bao nhiêu"... Đến lượt cô nộp bài, cô đứng dậy rời chỗ ngồi đến bàn Boss.

Trong lúc nghe sửa bài, có một vài câu chuyện lọt vào tai cô. Một cô gái khác trong trung tâm tiến gần đến chỗ Hải Đăng ngồi, hỏi tên, hỏi trường, rồi hỏi cả tài khoản Facebook, đúng lúc ấy cô lại không nghe rõ vì lớp bắt đầu ồn. Lại bỏ lỡ tên Facebook của người ta. Trong lòng cô có chút tiếc nuối.

Sau khi chấm bài xong cô trở về chỗ ngồi thu dọn dụng cụ bỏ vào ống (ống chuyên dụng để đựng hoạ cụ) rồi nhanh chóng ra về. Lúc này người con trai kia cũng đang dọn đồ về rồi.

Lại nói đến Hải Đăng, khi biết tin rằng mình sẽ chuyển buổi học vốn không hài lòng, vì cậu không thích học buổi sáng. Nhưng cũng đành nghe theo vì là lời của  Boss lớn.

Sáng hôm nay, cậu cũng đến muộn nhưng sớm hơn cô 10 phút. Cậu chọn vị trí ngồi như mọi hôm. Một lát sau lại thấy một cô gái phóng xe vào trung tâm bộ dạng hớt ha hớt hải, rồi chuyển sang xấu hổ, bối rối cởi giày chạy vào.

Cậu đang tập trung vào bài vẽ thì nhìn thấy đôi chân nhỏ đứng yên bên cạnh cậu. Biết rõ là mình đã chiếm mất chỗ của người ta nhưng vẫn tự nhiên ngồi im. Cô gái vì bất lực mà dậm chân một cái rồi đặt ghế ngồi xuống bên cạnh cậu. Cậu khẽ nhếch khoé miệng lên, tự đắc! Đàn ông con trai, sức dài vai rộng, ngày thường so đo thắng thua những chuyện lớn lao như thành tích, thể thao... giờ lại đắc chí chỉ vì giành được chỗ ngồi tốt khỏi một đứa con gái. Hải Đăng bề ngoài nhìn trưởng thành, có vẻ sẽ không để bụng chuyện gì nhưng dẫu sao cậu vẫn còn là một đứa con trai 17 tuổi, thắng thua là điều hết sức quan trọng.

Hải Đăng đã vẽ xong bài của mình, đưa mắt nhìn quanh và dừng lại chỗ cô gái bên cạnh, cô thở phào sau khi vừa đánh phông nền xong. Cảm thấy sẽ bị nhìn đáp trả cậu đã mau chóng ghim mắt vào bài vẽ của mình, giả vờ xem xét.

Đúng là cô gái quay qua nhìn thật, vị trí cô ấy ngồi chưa ra khỏi điểm mù của mắt cậu, nên cậu nhận thấy cô đã nhìn cậu khá lâu, vì mất tự nhiên mà cậu quay sang nhìn cô gái. Sắc mặt cô gái liền thay đổi, mắt lia tứ phía rồi lại nhìn chăm chăm vào bài vẽ của cậu. Không biết cô ấy đã nghĩ gì nhưng ngay sau đó đã tự động che đi bài vẽ của mình. "Hẳn là thấy tôi vẽ quá tốt!" - Cậu cười nhẹ. Cậu là không phải không nhận thấy sự xấu hổ của cô, là cậu cố tình mượn dao để cô thêm bối rối.

Một lúc sau cậu nghe thấy giọng khẽ gọi mình, vẫn là cô gái ngồi bên.

- Gọi tôi hả?

- Ờ...ừm... Cậu học ở đây bao lâu rồi? - cô ấy ngập ngừng hỏi. Cậu thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng trước câu hỏi đó, nhưng vẫn kìm được, "đúng như mình nghĩ", nuốt xuống cơn buồn cười, cậu nói: "Một tuần".

Rồi bỗng nhiên cậu thấy cô gái đứng lên khi nghe tên "Đặng Khánh Hân". "À, ra đó là tên cậu?!" - cậu gật gật đầu. Mắt vẫn đang nhìn về phía Khánh Hân, đột nhiên cô gái khác đi đến ngồi chắn trước mặt cậu, Hải Đăng hơi chau mày, nhưng cũng không tỏ ý tránh né bạn.

Cô bạn đó hỏi nhiều về cậu đến khi hỏi tài khoản Facebook thì cậu cố ý nói to hơn như muốn để ai đó nghe thấy, đúng lúc đó lớp lại trở nên ồn ào. Cậu quê độ cúi mặt xuống. Cô trở lại chỗ ngồi sau khi được chấm bài, cậu nhìn theo hoạt động của cô mà thầm nghĩ: "Cậu có nghe được chưa?" Cậu vừa giả vờ dọn dẹp vừa dõi theo cô cho đến khi cô rời trung tâm...

"Từ giờ cứ học buổi này đi." - cậu nói với Từ Minh, con người như mất tích nãy giờ, nhưng lại thấy hết mọi chuyện, chép miệng tự hào vỗ vai Hải Đăng...

Hải Đăng là kẻ như thế nào chứ?

Xưa nay chưa từng để ý đến con gái, cũng chừa hề quen ai. Đột nhiên có một ngày ánh mắt cậu ta tràn ngập bóng hình của một người, lại là người chỉ mới gặp lần đầu. Đây có phải là chuyện tốt? Từ Minh đúng là đang cảm thấy như vậy.

Hot

Comments

翠灵

翠灵

lm nv

2022-11-29

0

MinMin ❤❤

MinMin ❤❤

nyc tên Hải Đăng kiểu :))

2022-08-06

0

Bí Ngô 🌽 ( Rinz )

Bí Ngô 🌽 ( Rinz )

Mik thấy tên của con trai thì 3 chữ là đẹp 4 chữ nghe ko đc đẹp lắm á

2021-07-21

1

Toàn bộ
Chapter
1 Mở đầu
2 Gặp gỡ
3 Bố thí cho cậu
4 Chạm mặt
5 Phải lòng
6 Hàng xóm không ngờ đến
7 Ốm
8 Cậu là ai?
9 Ngoại truyện: Một số chuyện ở trung tâm
10 Khai giảng
11 Học sinh chuyển trường
12 Trận đấu bóng rổ
13 Hoa khôi
14 Tranh chấp
15 Tôi có đáng yêu không?
16 Đừng để bị bệnh
17 Đồ đôi
18 Đi rừng
19 Trong hoạ có may
20 Vỏ bọc
21 Uncrush?
22 Dạo chơi cùng “kẻ xấu”
23 Đã bao năm rồi sao cậu vẫn xa cách tôi?
24 Quả nhiên giấy không gói được lửa.
25 Cậu là thằng ngốc sao?
26 Rắc rối của con gái
27 Xe buýt
28 Hải Đăng cũng có lúc phiền não? (1)
29 Hải Đăng cũng có lúc phiền não! (2)
30 Đếm ngược: D-Day
31 D-day
32 Hậu vệ ghi điểm số một!
33 Trận cuối
34 Chơi xấu!
35 Hiệp cuối – Định nghĩa lại bóng rổ.
36 Bữa cơm trưa
37 Vết thương từ quá khứ
38 Quá khứ của Khánh Hân
39 Sự dịu dàng của cậu
40 Tôi không đáng tin tưởng sao?
41 Cậu từng thích ai chưa?
42 Trải nghiệm lần đầu trốn học
43 Chúng ta là bạn.
44 Chúc mừng đạt giải!
45 Ướt như chuột lột!
46 Ác mộng trở lại?
47 Bại lộ
48 Mọi chuyện rồi sẽ ổn phải không?
49 Tôi đang đợi cậu.
50 Mùa xuân đang trở lại (END)
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Mở đầu
2
Gặp gỡ
3
Bố thí cho cậu
4
Chạm mặt
5
Phải lòng
6
Hàng xóm không ngờ đến
7
Ốm
8
Cậu là ai?
9
Ngoại truyện: Một số chuyện ở trung tâm
10
Khai giảng
11
Học sinh chuyển trường
12
Trận đấu bóng rổ
13
Hoa khôi
14
Tranh chấp
15
Tôi có đáng yêu không?
16
Đừng để bị bệnh
17
Đồ đôi
18
Đi rừng
19
Trong hoạ có may
20
Vỏ bọc
21
Uncrush?
22
Dạo chơi cùng “kẻ xấu”
23
Đã bao năm rồi sao cậu vẫn xa cách tôi?
24
Quả nhiên giấy không gói được lửa.
25
Cậu là thằng ngốc sao?
26
Rắc rối của con gái
27
Xe buýt
28
Hải Đăng cũng có lúc phiền não? (1)
29
Hải Đăng cũng có lúc phiền não! (2)
30
Đếm ngược: D-Day
31
D-day
32
Hậu vệ ghi điểm số một!
33
Trận cuối
34
Chơi xấu!
35
Hiệp cuối – Định nghĩa lại bóng rổ.
36
Bữa cơm trưa
37
Vết thương từ quá khứ
38
Quá khứ của Khánh Hân
39
Sự dịu dàng của cậu
40
Tôi không đáng tin tưởng sao?
41
Cậu từng thích ai chưa?
42
Trải nghiệm lần đầu trốn học
43
Chúng ta là bạn.
44
Chúc mừng đạt giải!
45
Ướt như chuột lột!
46
Ác mộng trở lại?
47
Bại lộ
48
Mọi chuyện rồi sẽ ổn phải không?
49
Tôi đang đợi cậu.
50
Mùa xuân đang trở lại (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play