Cô vào nhà tắm và đi ra với bộ đồ đen bó sát, mái tóc dài được cô búi cao làm nổi bật làn da trắng, 3 vòng chuẩn, cô lấy đồ cần thiết rồi xuống nhà. Dì Chu quản gia thấy cô tối rồi còn đi ra ngoài liền hỏi.
“Tối rồi, tiểu thư còn đi đâu à?”
“Dạ, cháu qua nhà Thiên Ân 1 lát ạ, ba có hỏi dì bảo cho cháu nhé. Cháu bảo dì gọi cháu là Tuệ Mẫn mà.”
“Đâu có được, đây là phép tắc lâu rồi!”
“Tuỳ dì ạ, cháu đi đây.”
Thiên Ân là người gọi cho cô và cũng là cô tiểu thư Hàn gia- bạn thân duy nhất của cô. Cô tuy lạnh lùng nhưng cô rất lễ phép, cô đã bảo dì Chu không cần kêu cô là tiểu thư nhưng mãi thành quen nên thôi.
Cô xuống gara lấy con Ferrari màu đỏ yêu thích phóng đi. Đến nơi cô xuống xe, đưa thẻ Vip cho bảo vệ. Nơi đây không phải ai cũng vào được, phải có thẻ hội viên mà để mở chúng số tiền đó có thể cho người bình thường sống cả đời.
Thiên Ân nhìn thâý cô, giơ tay lên vẫy:
“Mẫn nhi, bên này.”
Cô lại đó và gọi cho mình ly whisky, cô đảo mắt 1 vòng, đúng là nơi ăn chơi của các công tử, tiểu thư nhà giàu.
“Mẫn nhi, cuối tuần này rảnh không, mẹ mình muốn mời cậu đến nhà.”
“Cuối tuần huh, không có gì đột xuất mình sẽ đến.”
2 cô đang ngồi nói chuyện, đột nhiên có đám con trai mặt mày xăm trổ đến nói với giọng bỡn cợt.
“2 cô em xinh đẹp muốn đi chơi với anh không?”
“Biến!”
Cô không nói gì chỉ liếc mắt lạnh lùng đủ khiến tên đó giật mình, nhưng nghĩ lại chỉ là cô con gái nên không để ý. Thiên Ân bỏ qua vẻ vui đùa chỉ nói 1 từ.
“Ây zô, lạnh lùng nha nhưng mà anh thích.”
Tên đó nói xong định đưa tay lên sờ má Thiên Ân, nhưng chưa kịp đưa lên đã nghe tiếng rắc, rắc.
“Đụng vào tôi, các người tới số rồi.”
Thiên Ân bình thản đáp trả sau khi bẻ tay tên có ý định với cô.
“Đm, tất cả lên hết cho tao!”
Sau khi bị cô bẻ tay, hắn tả tức giận sai đàn em lên.
“Cậu cứ ngồi đó, để mình.”
Cô không nói gì chỉ gật đầu. Thiên Ân đánh rất hăng nhưng không để ý có tên định dùng dao đâm lén cô. Tuệ Mẫn nhìn thấy, cô đứng dậy dùng chân đá văng con dao trên tay hắn ta, xoay chiếc nhẫn hiện ra con dao nhỏ mà sắc đâm qua cổ tên đó. Một màn này đã được người đàn ông trên tầng nhìn thấy, tên thuộc hạ đi cạnh lên tiếng:
“Thưa thủ lĩnh, có đám gây sự với nhị tiểu thư ạ!”
“Đi”.
Thiên Ân nhìn thấy người đàn ông đó lại gần mình theo sau là đám thuộc hạ, nó méo mặt nghĩ thầm:
“Toi rồi, để anh hai thấy mình ở đây lại còn trong hoàn cảnh này.”
“hihi anh hai, sao anh lại ở đây?”
“Anh phải hỏi em câu đó, em làm gì ở đây?”
Định đánh trống lảng nhưng không được, Thiên Ân quay sang cầu cứu Tuệ Mẫn.
“Là tôi rủ cậu ấy đến đây.”
Lúc này anh mới để ý đến cô, lần đầu có người dám nhìn thẳng mặt anh mà nói, cô có gương mặt trái xoan không son phấn dáng người hoàn hảo, đang thất thần nhìn cô thì:
“Thưa thủ lĩnh, xử lý bọn này như nào ạ?”
“Theo bang quy”.
“Xin thủ lĩnh tha mạng, tôi không biết đây là tiểu thư…”
Hoá ra đây là đám đàn em mới nhập bang nên không biết, đúng là xui xẻo.
Thiên Ân đã để ý đến vẻ mặt của anh mình, lần đầu thấy anh thất thần, nó mỉm cười như đang suy tính gì đó.
“Thiên Ân, Thiên Ân…”
“Hả, à anh gọi em?!”
“Em làm gì mà đần người ra vậy, anh gọi không nghe!”
“À, dạ em…”
“Thiên Ân, muộn rồi mình về thôi.”
“À uk”.
Đột nhiên Thiên Vũ lên tiếng:
“Để anh đưa 2 em về, trời tối rồi”.
“Không cần…”
Tuệ Mẫn định nói thì Thiên Ân xen vào:
“Thôi cũng muộn rồi để anh mình đưa chúng ta về nhé!”
“Um…cũng được”.
Nó thấy lần đầu anh cho người khác giới đi xe chung trừ mẹ và em gái. Không chỉ nó mà cả đám thuộc hạ đều tròn xoe mắt.
Sau khi đưa cô về nhà trên xe chỉ còn nó và anh, nó nhìn anh với ánh mắt mong tha lỗi chỉ sợ anh méc mẹ.
“Muốn xin xỏ chứ gì hừ?”
“Hì hì anh haiii đừng nói với mẹ nhé, được không?”
“Tạm tha lần này, à mà cô gái đi với em là ai?”
Đang vui mừng vì được tha nó nghe anh hỏi mà giật mình, từ trước đến giờ anh có quan tâm con gái đâu.
“Nó là Tuệ Mẫn, con gái cưng của Hoàng thị, anh định làm gì đó?”
“Em nghĩ anh xấu vậy à!?”
Nó không đáp mà đang suy nghĩ và rồi nhếch mép càng chắc chắn với suy nghĩ của mình.
Sáng hôm sau, cô bước xuống nhà với chiếc váy đen đơn giản mà sang trọng, nhìn thấy ba nuôi cô ngồi đó, cô với đôi mắt buồn gật nhẹ đầu với ông.
“Con đi thăm mộ ba mẹ à, ta đi với con nhé?”
“Không cần đâu ạ!”
Đúng hôm nay là ngày mà 10 năm trước cô đã mất tất cả, may mắn là cô vẫn còn người ba nuôi này. Sau khi ở với ông, cô có được cảm giác ấm áp, an toàn của 1 gia đình, cô đã kể với ông mọi chuyện, cô không cho ông đi vì cô muốn được 1 mình và không muốn ông lo lắng. Không khí trong nhà hôm nay thật u buồn, cô chào ông, lấy đồ và đi ra xe đã chờ sẵn ngoài cổng.
Cô đến 1 ngọn đồi cao, đi qua 1 đoạn thấy 1 ngôi mộ có ảnh 2 người 1 nam 1 nữ, vì ba mẹ cô rất yêu nhau nên cô đã để 2 người ở chung. Cô để bó hoa mẫu đơn mà mẹ cô thích và giỏ hoa quả xuống, cô dọn sạch cỏ xung quanh. 1 tiếng sau cỏ được làm sạch, cô ngồi tâm sự với ba mẹ:
“An Nhiên của ba mẹ đến thăm 2 người đây, ba mẹ nhìn xem con đã trưởng thành rồi này...”
Vừa nói nước mắt cô vừa rơi, cô đưa tay sờ vào sợi dây chuyền mẹ đã để lại cho cô, kì lạ là nó như mất đi 1 nửa, cô đã cho người tìm kiếm nhưng không thấy nên thôi.
“Ba mẹ yên tâm, giờ con sống rất tốt, con sẽ trả thù cho ba mẹ.”
Nói đến đây đôi mắt vừa u buồn đã trở nên lạnh lùng.
Không biết có phải hôm nay là ngày đặc biệt mà cô đã mất cảnh giác khi có người quan sát cô từ lâu mà không biết.
👍👍👍
Updated 108 Episodes
Comments
Phuong Le
hay
2023-05-09
0
CV C
hay
2022-01-01
1
Jungkook 97
辰😀😀😀
2021-12-27
1