Chương 18 - Đại thọ hoàng đế

Mới đó đã đến ngày đại thọ của hoàng đế Nam Cung Thành. Sứ thần các nước lân bang, văn võ bá quan, triều thần, đều tấp nập chuẩn bị, náo nức tiến về chốn kinh thành để kịp ngày mừng thọ.

Hôm nay, Uyển Lan đến cung Đào Vân từ khá sớm để gặp nhị điện hạ Chương Vương. Tâm thế lúc này của Uyển Lan đang khá là hồi hộp, nhưng nhớ lại những lời Minh Vương đã nói trước đó, nàng có thể yên tâm hơn phần nào. Hít một hơi thật sâu Uyển Lan bước vào cung Đào Vân:

"Cô đến rồi, mau vào đây!"

Thấy bóng dáng của Uyển Lan từ xa Chương Vương vui mừng ra hiệu cho nàng bước vào. Hắn cũng đã chờ nàng từ rất lâu rồi. Bên trong đã chuẩn bị sẵn một chiếc cổ đàn - Thất huyền cầm, với bảy dây kéo thẳng, hình dáng phượng hoàng, làm từ gỗ tử mộc, đường nét thanh tao thuộc hàng cực phẩm, rất hiếm mới có được.

"Uyển Lan cô nương thật là đúng hẹn. Mời cô ngồi."

Theo lệnh của Chương Vương, Uyển Lan nhanh chóng ngồi xuống. Cung nữ đưa cổ cầm đến bên cạnh nàng. Ánh mắt Uyển Lan cứ nhìn chằm chằm vào đàn, lòng đầy ngưỡng mộ. Nàng không tin rằng loại cực phẩm hiếm có như thế này, hôm nay sẽ được gảy dưới tay của nàng. Tay Uyển Lan lướt nhẹ lên cổ cầm, Chương Vương thấy thế rất vui, nhanh chóng lấy ra trong người một bản phổ, đưa đến cho Uyển Lan: "Thanh Tâm Dạ Khúc"

Uyển Lan vội vàng cầm quyển phổ trên tay, có chút nhíu mày khó hiểu hỏi Chương Vương về quyển phổ nhạc này:

"Điện hạ đây là..."

"Đây là Thanh Tâm Dạ Khúc phụ hoàng ta rất thích nghe. Hôm nay ta muốn cô thể hiện một lần nữa giai điệu này."

Uyển Lan lật từng trang ra xem. Chẳng có gì bất ngờ, bởi bản phổ này có xa lạ gì đối với Uyển Lan đâu chứ. Vì nàng đã từng được nghe sư phụ đàn đi đàn lại rất nhiều lần. Nhưng người tuyệt nhiên không cho Uyển Lan đàn đến, dù chỉ là một thanh âm hay một giai điệu nhỏ bên trong. Và hơn hết âm điệu bên trong khá đặc biệt, không phải ai đàn cũng được. Nếu không được chỉ dạy từ trước, thuần thục các loại kỹ nghệ, e rằng sẽ rất khó.

"Tôi e, tôi không giúp được cho điện hạ rồi."

Uyển Lan nói rồi đặt quyển phổ xuống bàn, lắc đầu, ra vẻ mặt hối tiếc.

Nghe Uyển Lan có ý từ chối, Chương Vương có chút căng thẳng, quay sang vẻ mặt đầy thống khổ, đáng thương, nhẹ giọng nài nỉ nàng:

"Cô nương, ta năn nỉ cô mà. Giúp ta... giúp ta một lần thôi. Cô xem chỉ còn vài canh giờ nữa thôi là đến đại thọ rồi. Nếu giờ đây cô đổi ý, ta thật không tìm ra được người nào khác để thay vào. Ta cầu xin cô hãy giúp ta, một lần chỉ một lần này thôi."

Uyển Lan nhìn sang Chương Vương vẫn lắc đầu từ chối.

"Nếu cô đi ta, ta chết cho cô thấy."

Chương Vương đưa tay lên cổ vờ bóp cho mình nghẹt thở. Uyển Lan nhìn hắn với ánh mắt đầy ngao ngán vì có tên nào điên tự dưng lại dùng cách tự kết liễu quá ngốc nghếch kia. Trong đầu nàng, lúc này vẫn không ngừng suy nghĩ: "Đại họa đến nơi vẫn còn chưa biết, lại còn ở đây dám đe dọa mình bằng cái chết. Tên điện hạ này, thần trí hắn loạn rồi, đã thế mắt lại mờ. Không biết có bảo vệ được cho ta không?"

"Ta chỉ muốn phụ hoàng của ta được vui vẻ một lần thôi. Mấy năm nay, người phải khổ nhiều rồi."

Nghe Chương Vương nói trong vẻ mặt thất vọng, Uyển Lan cũng có chút xót thương, nhưng nàng không thể, vì sư phụ đã cấm tuyệt đối vào bản phổ này. Giờ thì nàng phải làm sao để từ chối hắn đây. Và điều quan trọng hơn nếu bỏ đi bây giờ thì tên Cẩn Vương ngoài kia, hắn có tha mạng cho nàng không?

"Tôi biết ngày hiếu thảo, nhưng tôi cũng có điều cấm kỵ riêng. Tôi xin phép không đàn, nếu như đàn tôi sẽ đàn bản phổ khác." - Ánh mắt Uyển Lan cương quyết hướng về Chương Vương.

"Nếu ngài không đồng ý, tôi xin phép được ra về."

"Thôi được rồi, thuận theo cô nương vậy. Nhưng ta vẫn muốn cô đàn bản phổ này. Vì nó rất quan trọng đối với phụ hoàng ta."

"Quan trọng ư, nhưng nếu có sai sót ai sẽ đảm bảo cho tôi?"

"Ta sẽ bảo vệ cho cô, dù bằng cả tính mạng này. Xin cô hãy giúp ta."

"Thôi được tôi sẽ giúp ngài lần này. Nhưng tôi sẽ thay đổi một vài giai điệu trong bản phổ. Mong ngài chấp thuận."

"Được, đa tạ cô." - Chương Vương mừng rỡ khi nghe những lời Uyển Lan nói.

[...]

Tại vườn thượng uyển, đại thọ của Hoàng đế bắt đầu...

Hoàng đế Lý Huyền Tông ngồi trên điện vàng ở giữa chính điện, bên trái là Thái Hoàng Thái Hậu, bên phải là Ôn Hoàng Hậu, phía dưới là các phi tần, tôn tử ai cũng ăn mặc trang nghiêm, nét mặt hớn hở, vui mừng, hào hứng.

Ở phía dưới điện là các vị đại thần, sứ giả các nước ai cũng nhanh chân, lần lượt từng người bước đến giữa chính điện ra sức xuất khẩu thốt lời nịnh nọt, chúc tụng cho Thánh hoàng. Trên tay họ là những món trân bảo, xa hoa, ngọc ngà quý hiếm, của lạ món ngon, nào là: kỳ nhung, nhân sâm, linh chi ngàn năm, ngọc lục bảo, trân châu đen,... Tất cả đều là vật phẩm có trị giá liên thành, được họ kính cẩn dâng tặng lên, chắc hẳn là lấy lòng Hoàng đế.

Phía sau họ là các cung nữ đang đàn múa, hát ca, từng giai điệu nhẹ nhàng, lãnh lướt, thu hút.

Không khí đang vui vẻ, ánh mắt lướt qua như nhìn thấy thiếu thiếu một ai đó, Hoàng đế Huyền Tông lên tiếng hỏi:

"Yến tiệc đã bắt đầu từ sớm, nhị hoàng tử Chương Vương đâu? Sao trẫm không thấy đến?"

Nhị vương phi Từ Ân Phi nghe thấy thế, đứng lên chấp tay cung kính đáp:

"Khởi bẩm phụ hoàng, nhị điện hạ đang chuẩn bị một đại lễ bất ngờ dành tặng người, nên có phần chậm trễ thời gian. Xin người thứ tội."

Hoàng đế nghe thấy thế, nét mặt vui vẻ hẳn ra, đưa tay lên vuốt lấy bộ râu rồng:

"Vậy sao trẫm chờ xem hoàng nhi của trẫm mang đến thứ gì... haha..."

Ôn Hoàng hậu ngồi cạnh, cũng thêm một vài câu góp vui:

"Chương Nhi là một người con hiếu thuận, xin người yên tâm, hoàng nhi sẽ đến sớm thôi mà."

"Ừ... haha..." - Hoàng thượng cười trong vui vẻ.

(Đúng là hoàng đế, làm cho hoàng đế vui thật hiếm, trên đời quả thật được có mấy người.)

Ở phía dưới, một ánh mắt ghen tỵ có phần đắc ý:

"Ta cũng đang chờ đây, xem nhị hoàng huynh của ta hiếu thảo như thế nào." - Cẩn Vương ngẫm nghĩ trong lòng, tay cầm ly rượu xoay xoay vẻ tự đắc.

Một lúc sau ở phía xa, tiếng tên thái giám hô vang:

"Nhị hoàng tử đến chúc thọ."

Chương Vương bước vào, phía sau là một người nhi nữ che mặt, tay ôm đàn. Người ấy không ai khác chính là Uyển Lan.

Khác với tâm trạng bình thản vừa rồi, lúc này Uyển Lan có phần lo lắng hơn, vì sợ dưới nhãn châu sắc bén sẽ có người nhớ ra thân phận của nàng, bởi trước đây nàng đã từng hòa tấu cùng Lý Ngọc . Chân bước đi cũng có phần run sợ hẳn. Nhưng dường như người ngồi trên chính điện kia không nhớ ra nàng, ông cũng chẳng để tâm đến, dạ nàng cũng yên chí hơn phần nào.

Thật ra Uyển Lan cũng đã chuẩn bị chu toàn từ trước. Từ khi biến mình trở thành Lạc Yên Chi nàng cũng đã thay đổi hoàn toàn.

Nếu như Uyển Lan mặc trên người y phục với màu sắc thanh tao, nhạt nhẹ nhàng, đầu tóc chải chuốt gọn gàng, bên trên cài trâm ngọc thể hiện khí chất của một vị tiểu thư, tài nữ đại tài.

Thì Lạc Yên Chi lại chọn cho mình phong thái trần tục hơn, đầu cài trâm bạc có hình cánh bướm gợi lên chút kiêu sa, trên trán điểm thêm một nốt chu sa đỏ, mắt kẽ cũng có phần sắc bén hơn, y phục màu sắc đậm, thể hiện sự bí hiểm của vị cầm cơ che mặt. Biến đổi dạng hình, ngay cả Tiểu Thanh cũng được nàng cẩn thận cải trang thành dáng vẻ khác. Nếu không tiếp xúc nhiều với nàng, chắc hẳn rất khó nhận ra ngay từ dáng điệu ban đầu. Ngay cả trong thanh điệu, tiếng đàn nàng cũng thay đổi đi chút ít, biến tấu chuyển đổi khác hẳn so với Tần Uyển Lan.

"Thần nhi bái kiến phụ hoàng, bái kiến hoàng tổ mẫu, bái kiến mẫu hậu." - Chương Vương bước đến giữa điện hành lễ cúi chào Hoàng thượng.

"Chương Nhi con đến rồi à. Nào bình thân."

"Đa tạ phụ hoàng."

"Chương Nhi à con có phần thờ ơ, trễ nải rồi đấy." - Ôn Hoàng hậu nói lời thầm trách Chương Vương.

"Thần nhi biết lỗi ạ, xin mẫu hậu thứ lỗi cho nhi thần."

"Ta có nghe nhị vương phi nói con có chuẩn bị một phần đại lễ bất ngờ dành tặng cho ta. Không biết đó là gì, có thể cho ta xem qua được không?" - Hoàng thượng nói trong niềm hứng khởi.

"Dạ vâng ạ. Thần nhi được biết phụ hoàng rất thích nghe phổ cầm, cho nên con xin mạng phép gửi đến người một bài phổ ạ."

"Phổ cầm sao. Được được con thể hiện đi."

Hoàng thượng phát tay ra hiệu cho Chương Vương.

"Dạ vâng ạ, người chờ con trong giây lát."

Nói xong Chương Vương ra hiệu cho thái giám chuẩn bị vị trí đánh đàn cho Uyển Lan. Sắp xếp mọi chuyện đã ổn thỏa, Chương Vương mới quay qua vỗ nhẹ tay ra hiệu cho Uyển Lan chuẩn bị thể hiện...

________________________

[Ở phía sau Uyển Lan]

Từ khi Uyển Lan bước vào đến giờ, ở phía xung quanh những ánh mắt đầy lo lắng, sáng ngời, ám muội, cứ mãi nhìn chằm chằm về phía nàng.

"Uyển Lan, sao lại là nó, nó đến đây để làm gì?" - Phụ thân với nét mặt bất an đang rất lo lắng cho nàng.

"Hy vọng mọi chuyện sẽ được như ý muốn, rồi sẽ ổn thôi." - Minh Vương cũng là người lo sợ không ít.

"Lạc Yên Chi ơi, Lạc Yên Chi đàn đi, mau đàn đi, chỉ cần tiếng đàn cô cất lên là mọi chuyện y như ý muốn của ta. Mau... mau đàn đi." - Cẩn Vương tỏ vẻ đắc chí cứ mãi nhìn chăm chú vào Uyển Lan.

"Uyển Lan đến đây để làm gì? Tại sao lại ở cùng nhị điện hạ, chuyện này là sao?" - Phùng Xuân chợt nhúng mày ra vẻ không vui.

"Màn kịch hay sắp bắt đầu rồi... Chặc... Hấp dẫn đây." - Một đôi mắt đắc chí, đầy ẩn ý ở phía khác cũng hướng đến.

"Cẩn Nhi lại bày trò gì đây?" - Ôn Hoàng hậu nhìn xuống nét mặt đầy tự đắc của Cẩn Vương thầm nghĩ.

"Người này, người này nhìn rất quen dường như ta đã gặp ở đâu rồi." - Cửu công chúa Ngọc Sương suy nghĩ trong đầu.

Ở phía dưới những tiếng thì thào to nhỏ, những lời bàn tán khác nhau không ngừng vang lên. Khung cảnh lúc này căng chẳng khác dây đàn trên chiếc cổ cầm.

Dường như ai cũng đã thấu hiểu ít nhiều...

Nhưng người trên điện vàng kia vẫn mặc nhiên tỏ ra bình thản xem như chẳng có chuyện gì, mà trông đợi.

Một màn kịch hay sắp sửa sẽ bắt đầu!

..._________________________...

...Vị bằng hữu dễ thương kia ơi, đừng đi vội. Xin nán lại vài giây mà nghe ta nói:...

Hot

Comments

Trương Giáo chủ (lười nặng)

Trương Giáo chủ (lười nặng)

kịch tính :))

2021-12-07

1

Alice Hanemiya (๑>◡<๑)

Alice Hanemiya (๑>◡<๑)

ehehe drama lại tụ hội với nhao rồi. Kịch tính kịch tính

2021-11-18

1

Phan Như Quỳnh

Phan Như Quỳnh

Rồi, Cẩn vương lại định bày trò gì nữa đây?

2021-11-14

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 - Nhớ lại khoảng thời gian u tối
2 Chương 2 - Cháy rồi
3 Chương 3 - Đau
4 Chương 4 - Lấy lại tinh thần
5 Chương 5 - Thay đổi
6 Chương 6 - Người thương trở về
7 Chương 7 - Yến tiệc cung đình
8 Chương 8 - Tâm chàng tâm thiếp
9 Chương 9 - Tân hôn đầy nước mắt
10 Chương 10 - Cảm thông
11 Chương 11 - Chủ nhân vườn Trúc Bạch
12 Chương 12 - Bí ẩn Lạc Yên Chi
13 Chương 13 - Tình cờ gặp mặt
14 Chương 14 - Có gì đó không đúng
15 Chương 15 - Khó hiểu
16 Chương 16 - Thất tịch của nàng
17 Chương 17 - Đèn bay lên rồi
18 Chương 18 - Đại thọ hoàng đế
19 Chương 19 - Bản phổ bị cấm
20 Chương 20 - Có đúng là nàng
21 Chương 21 - Vì nàng
22 Chương 22 - Trách phạt
23 Chương 23 - Đôi chim nhỏ
24 Chương 24 - Đạo tặc hoành hành
25 Chương 25 - Thanh Long trại
26 Chương 26 - Bản thỏa hiệp
27 Chương 27 - Nụ hôn đầu đời
28 Chương 28 - A Nguyệt cô nương
29 Chương 29 - Tìm người
30 Chương 30 - Gặp lại người thương
31 Chương 31 - Ghen
32 Chương 32 - Tìm ra sự thật
33 Chương 33 - Tiếng cầm là của ai?
34 Chương 34 - Giúp làm sao?
35 Chương 35 - Bạch y nam tử xuất hiện
36 Chương 36 - Gặp lại Bạch y nam tử
37 Chương 37 - Hỏi rõ lòng mình
38 Chương 38 - Nụ hôn cưỡng ép
39 Chương 39 - Bí ẩn người đeo mặt nạ đen
40 Chương 40 - Uyển Lan bị bắt
41 Chương 41 - Tréo ngoe
42 Chương 42 - Hồi tỉnh
43 Chương 43 - Chịu trách nhiệm
44 Chương 44 - Nhắc lại chuyện xưa
45 Chương 45 - Đoạn ký ức đẹp
46 Chương 46 - Đối mặt nhau
47 Chương 47 - Sính lễ cầu thân
48 Chương 48 - Đắng lòng
49 Chương 49 - Đại lễ thành hôn
50 Chương 50 - Cướp hôn I
51 Chương 51 - Cướp hôn II
52 Chương 52 - Thoát khỏi hung thần
53 Chương 53 - Đừng rời xa ta
54 Chương 54 - Kẻ tàn độc phía sau Hậu cung
55 Chương 55 - Che giấu bí mật
56 Chương 56 - A Huyền hắn là ai
57 Chương 57 - Yêu nhiều ghen nhiều
58 Chương 58 - Kết thúc một chuyện tình
59 Chương 59 - Chấm dứt duyên tình
60 Chương 60 - Tim nàng chứa ai?
61 Chương 61 - Chất độc
62 Chương 62 - Hiểu lòng nhau
63 Chương 63 - Thấu hiểu tâm tình
64 Chương 64 - Sự thật phơi bày
65 Chương 65 - Lưu tâm
66 Chương 66 - Tâm ý tương thông
67 Chương 67 - Kế hoạch bắt đầu
68 Chương 68 - Bức thư khiêu chiến
69 Chương 69 - Cảm tạ nàng
70 Chương 70 - Có nên tha thứ cho hắn không?
71 Chương 71 - Đập chậu cướp hoa
72 Chương 72 - Hiểu lầm
73 Chương 73 - Hiểu lầm chất chồng
74 Chương 74 - Cuộc gặp gỡ định mệnh
75 Chương 75 - Ai sai?
76 Chương 76 - "Song Sát"
77 Chương 77 - Trở về Thanh Châu
78 Chương 78 - Đối mặt cướp hồng nhan
79 Chương 79 - Mãnh hổ tranh tài
80 Chương 80 - Bát canh "ấm tình"
81 Chương 81 - Uyển Nhi hiến kế
82 Chương 82 - Độc lại tái phát rồi
83 Chương 83 - Uyển Nhi thật sự là ai?
84 Chương 84 - Lật mặt
85 Chương 85 - Tiểu Lục ngày xưa "chết rồi"
86 Chương 86 - Có trách chỉ trách người
87 Chương 87 - Trả lại cho ta
88 Chương 88 - Hái hoa tặng người
89 Chương 89 - Buông tay được chưa?
90 Chương 90 - Mất nàng thật rồi
91 Chương 91 - Uống nhầm xuân dược
92 Chương 92 - Ván đã đóng thuyền
93 Chương 93 - Người vui ấm tình còn ta sầu đau khổ
94 Chương 94 - Khuấy đảo Nam Cung Thành
95 Thông báo + Ngoại truyện phần 1
96 Chương 96 - Thân thế của Phùng Xuân
97 Chương 97 - Ký ức ngày xưa
98 Chương 98 - Tìm thấy mỹ nhân
99 Chương 99 - Vòng lẩn quẩn
100 Chương 100 - Bản tính người có thật dễ đổi?
101 Chương 101 - Tâm tình Hoàng hậu
102 Chương 102 - Vẫn là cố chấp
103 Chương 103 - Mất phụ thân rồi
104 Chương 104 - Cứu người thoát nạn
105 Chương 105 - Người gặp đã là duyên
106 Chương 106 - Tâm tình công chúa
107 Chương 107 - Bị phát hiện
108 Chương 108 - Đã biết trân trọng
109 Chương 109 - Trở về chốn cũ
110 Chương 110 - Tình cũ không rủ cũng về
111 Chương 111 - Đeo bám không rời
112 Chương 112 - Ám sát thất bại
113 Chương 113 - Ai có thể quản?
114 Chương 114 - Chia xa cũng là cách tốt
115 Chương 115 - Phản nhi
116 Chương 116 - Ván cờ lật mặt
117 Chương 117 - Chất độc huyền bí
118 Chương 118 - Nhảy vực
119 Chương 119 - Kiếp nạn của Minh Vương
120 Chương 120 - Gặp lại cố nhân
121 Chương 121 - Quá đỗi bất ngờ
122 Chương 122 - Từ bỏ vẫn là không thể
123 Chương 123 - Vẫn còn hy vọng
Chapter

Updated 123 Episodes

1
Chương 1 - Nhớ lại khoảng thời gian u tối
2
Chương 2 - Cháy rồi
3
Chương 3 - Đau
4
Chương 4 - Lấy lại tinh thần
5
Chương 5 - Thay đổi
6
Chương 6 - Người thương trở về
7
Chương 7 - Yến tiệc cung đình
8
Chương 8 - Tâm chàng tâm thiếp
9
Chương 9 - Tân hôn đầy nước mắt
10
Chương 10 - Cảm thông
11
Chương 11 - Chủ nhân vườn Trúc Bạch
12
Chương 12 - Bí ẩn Lạc Yên Chi
13
Chương 13 - Tình cờ gặp mặt
14
Chương 14 - Có gì đó không đúng
15
Chương 15 - Khó hiểu
16
Chương 16 - Thất tịch của nàng
17
Chương 17 - Đèn bay lên rồi
18
Chương 18 - Đại thọ hoàng đế
19
Chương 19 - Bản phổ bị cấm
20
Chương 20 - Có đúng là nàng
21
Chương 21 - Vì nàng
22
Chương 22 - Trách phạt
23
Chương 23 - Đôi chim nhỏ
24
Chương 24 - Đạo tặc hoành hành
25
Chương 25 - Thanh Long trại
26
Chương 26 - Bản thỏa hiệp
27
Chương 27 - Nụ hôn đầu đời
28
Chương 28 - A Nguyệt cô nương
29
Chương 29 - Tìm người
30
Chương 30 - Gặp lại người thương
31
Chương 31 - Ghen
32
Chương 32 - Tìm ra sự thật
33
Chương 33 - Tiếng cầm là của ai?
34
Chương 34 - Giúp làm sao?
35
Chương 35 - Bạch y nam tử xuất hiện
36
Chương 36 - Gặp lại Bạch y nam tử
37
Chương 37 - Hỏi rõ lòng mình
38
Chương 38 - Nụ hôn cưỡng ép
39
Chương 39 - Bí ẩn người đeo mặt nạ đen
40
Chương 40 - Uyển Lan bị bắt
41
Chương 41 - Tréo ngoe
42
Chương 42 - Hồi tỉnh
43
Chương 43 - Chịu trách nhiệm
44
Chương 44 - Nhắc lại chuyện xưa
45
Chương 45 - Đoạn ký ức đẹp
46
Chương 46 - Đối mặt nhau
47
Chương 47 - Sính lễ cầu thân
48
Chương 48 - Đắng lòng
49
Chương 49 - Đại lễ thành hôn
50
Chương 50 - Cướp hôn I
51
Chương 51 - Cướp hôn II
52
Chương 52 - Thoát khỏi hung thần
53
Chương 53 - Đừng rời xa ta
54
Chương 54 - Kẻ tàn độc phía sau Hậu cung
55
Chương 55 - Che giấu bí mật
56
Chương 56 - A Huyền hắn là ai
57
Chương 57 - Yêu nhiều ghen nhiều
58
Chương 58 - Kết thúc một chuyện tình
59
Chương 59 - Chấm dứt duyên tình
60
Chương 60 - Tim nàng chứa ai?
61
Chương 61 - Chất độc
62
Chương 62 - Hiểu lòng nhau
63
Chương 63 - Thấu hiểu tâm tình
64
Chương 64 - Sự thật phơi bày
65
Chương 65 - Lưu tâm
66
Chương 66 - Tâm ý tương thông
67
Chương 67 - Kế hoạch bắt đầu
68
Chương 68 - Bức thư khiêu chiến
69
Chương 69 - Cảm tạ nàng
70
Chương 70 - Có nên tha thứ cho hắn không?
71
Chương 71 - Đập chậu cướp hoa
72
Chương 72 - Hiểu lầm
73
Chương 73 - Hiểu lầm chất chồng
74
Chương 74 - Cuộc gặp gỡ định mệnh
75
Chương 75 - Ai sai?
76
Chương 76 - "Song Sát"
77
Chương 77 - Trở về Thanh Châu
78
Chương 78 - Đối mặt cướp hồng nhan
79
Chương 79 - Mãnh hổ tranh tài
80
Chương 80 - Bát canh "ấm tình"
81
Chương 81 - Uyển Nhi hiến kế
82
Chương 82 - Độc lại tái phát rồi
83
Chương 83 - Uyển Nhi thật sự là ai?
84
Chương 84 - Lật mặt
85
Chương 85 - Tiểu Lục ngày xưa "chết rồi"
86
Chương 86 - Có trách chỉ trách người
87
Chương 87 - Trả lại cho ta
88
Chương 88 - Hái hoa tặng người
89
Chương 89 - Buông tay được chưa?
90
Chương 90 - Mất nàng thật rồi
91
Chương 91 - Uống nhầm xuân dược
92
Chương 92 - Ván đã đóng thuyền
93
Chương 93 - Người vui ấm tình còn ta sầu đau khổ
94
Chương 94 - Khuấy đảo Nam Cung Thành
95
Thông báo + Ngoại truyện phần 1
96
Chương 96 - Thân thế của Phùng Xuân
97
Chương 97 - Ký ức ngày xưa
98
Chương 98 - Tìm thấy mỹ nhân
99
Chương 99 - Vòng lẩn quẩn
100
Chương 100 - Bản tính người có thật dễ đổi?
101
Chương 101 - Tâm tình Hoàng hậu
102
Chương 102 - Vẫn là cố chấp
103
Chương 103 - Mất phụ thân rồi
104
Chương 104 - Cứu người thoát nạn
105
Chương 105 - Người gặp đã là duyên
106
Chương 106 - Tâm tình công chúa
107
Chương 107 - Bị phát hiện
108
Chương 108 - Đã biết trân trọng
109
Chương 109 - Trở về chốn cũ
110
Chương 110 - Tình cũ không rủ cũng về
111
Chương 111 - Đeo bám không rời
112
Chương 112 - Ám sát thất bại
113
Chương 113 - Ai có thể quản?
114
Chương 114 - Chia xa cũng là cách tốt
115
Chương 115 - Phản nhi
116
Chương 116 - Ván cờ lật mặt
117
Chương 117 - Chất độc huyền bí
118
Chương 118 - Nhảy vực
119
Chương 119 - Kiếp nạn của Minh Vương
120
Chương 120 - Gặp lại cố nhân
121
Chương 121 - Quá đỗi bất ngờ
122
Chương 122 - Từ bỏ vẫn là không thể
123
Chương 123 - Vẫn còn hy vọng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play