Chương 8: Người của hắn

Thời gian trôi đi rất nhanh, Thẩm Nghi Tranh đã xuống địa phủ được hai tháng. Cô thỉnh thoảng vẫn luôn nhờ Diêm Trạch Kha theo dõi tin tức của gia đình trên trần thế, thấy người nhà khỏe mạnh, Thẩm Nghi Tranh càng có dũng khí theo đuổi Diêm Cẩn Dụ hơn.

Ngày hôm nay là ngày đầu tiên của rằm tháng bảy, ngày lễ lớn nhất dưới địa phủ. Trong khoảng thời gian này, cánh cổng địa phủ sẽ được mở ra, vong linh muốn trở về trần thế để thăm gia đình sẽ được bề trên cho phép. Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Nghi Tranh tham dự một nghi lễ lớn.

Giống như mọi lễ nghi trước Diêm Cẩn Dụ luôn ngồi ở vị trí chính giữa, bên tay trái sẽ là bàn của Thẩm Nghi Tranh, cô đã được hắn ‘phong’ thành thư đồng tài giỏi và quan trọng nhất. Mọi lễ nghi trong vương phủ đều được tổ chức giống như lễ nghi trong hoàng cung thời cổ đại.

“Chút nữa sẽ có một cô gái xinh đẹp ngồi ở góc kia, cô gái ấy tên Diêm Cảnh Nghi, là em gái của tôi và Diêm Trạch Kha. Tính khí của nó không tốt, cô gặp nó tốt nhất là cứ tránh đi, đừng dây vào nó làm gì cho mệt.”

Diêm Cẩn Dụ nhắc nhở. Diêm Cảnh Nghi đã rời nhà mấy tháng nay cuối cùng cũng quay trở về. Trong vương phủ chỉ có cô ấy là Thẩm Nghi Tranh không biết nên hắn mới giới thiệu cho cô.

Bữa tiệc bắt đầu, mọi người đều đến đủ cả, Thẩm Nghi Tranh bây giờ mới được nhìn thấy Diêm Cảnh Nghi. Cô công chúa địa phủ này quả thật rất xinh đẹp, nước da trắng trẻo, đôi môi hồng hào, hàng lông mi cong vút, Thẩm Nghi Tranh nhìn thôi cũng đã ngưỡng mộ.

Trong khi Thẩm Nghi Tranh đang quan sát Diêm Cảnh Nghi thì Diêm Cảnh Nghi cũng đang nhìn cô, nhìn thấy bên cạnh người anh trai nổi tiếng lạnh lùng của mình xuất hiện một người phụ nữ lạ mặt, Diêm Cảnh Nghi đương nhiên rất sửng sốt. Cô quay ra hỏi Diêm Trạch Kha.

“Anh, cô gái kia là ai?”

Diêm Trạch Kha thấy Diêm Cảnh Nghi hỏi Thẩm Nghi Tranh liền bật cười.

“Thư đồng bên cạnh Diêm Vương, em thấy lạ lắm sao?”

“Còn không phải sao? Anh trai em từ khi nào lại có thể để một người phụ nữ ở bên cạnh mình như thế chứ! Em phải xem quan hệ của hai người họ rốt cuộc như thế nào.”

Diêm Trạch Kha nhìn thấy sự tinh nghịch qua ánh mắt của Diêm Cảnh Nghi liền thở dài, hắn nhắc nhở.

“Anh ấy rất coi trọng Thẩm Nghi Tranh, em tuyệt đối…”

Diêm Trạch Kha còn chưa nói hết câu Diêm Cảnh Nghi đã bật dậy, cô chỉ về phía Thẩm Nghi Tranh nở nụ cười vô cùng ‘hiền hòa’.

“Nghe nói bên cạnh Diêm Vương mới xuất hiện một nữ thư đồng rất xinh đẹp, đây là chuyện lần đầu tiên xảy ra đó nha. Nhân ngày đầu tiên của rằm tháng bảy chúng ta cùng chơi một trò chơi làm náo nhiệt không khí.”

Thẩm Nghi Tranh cũng là người ham chơi, vừa nghe thấy thế liền đáp lại nghe hoàn toàn quên mất lời căn dặn của Diêm Cẩn Dụ ban nãy.

“Công chúa, trò gì thế?”

“Tôi và cô thi bịt mắt bắn cung. Nếu cô thắng muốn tôi làm gì tôi đều có thể đồng ý, còn nếu cô thua… Thị vệ bên cạnh tôi đã đến tuổi lấy vợ, cô thua, cô trở thành vợ của hắn ta…”

Chơi thế này cũng quá lớn đi…

Thẩm Nghi Tranh vô cùng hối hận vì mình đã lên tiếng hỏi.

Diêm Cảnh Nghi không đợi Thẩm Nghi Tranh đồng ý đã bảo người mang cung và bia bắn đến.

“Tiểu Nghi, không được nghịch ngợm.”

Diêm Cẩn Dụ lạnh lùng lên tiếng.

Diêm Cảnh Nghi căn bản không hề quan tâm đến lời nói của hắn, cô dùng đạo thuật của mình chẳng mấy chốc đã đưa được Thẩm Nghi Tranh xuống dưới. Hai người đứng thẳng hai bia bắn, trong tay Thẩm Nghi Tranh đã cầm sẵn cung, mắt đã được khăn đen bịt lại. Diêm Cảnh Nghi cũng giống như vậy.

Cả vương phủ đều biết công chúa Diêm Cảnh Nghi giỏi nhất là bắn cung, dù đứng bất kỳ trong hoàn cảnh nào cô cũng đều có thể bắn trúng hồng tâm. Thẩm Nghi Tranh đấu với Diêm Cảnh Nghi không cần xem cũng biết ai sẽ thắng.

Diêm Trạch Kha một lòng muốn xem kịch hay, hắn hoàn toàn không lo lắng Thẩm Nghi Tranh sẽ thua cuộc bởi hắn biết Diêm Cẩn Dụ sẽ không ngồi yên, việc cứu Thẩm Nghi Tranh không đến lượt hắn ra tay.

“Cuộc thi bắt đầu.”

Trọng tài dứt lời, Diêm Cẩn Dụ dùng đạo thuật của mình nhanh chóng đứng sau lưng Thẩm Nghi Tranh. Hắn nắm lấy tay cô, cẩn thận chỉnh cho cô cách cầm cung.

Thẩm Nghi Tranh dĩ nhiên cảm nhận được có người đứng phía sau mình, hơi thở cùng mùi hương quen thuộc của người đó khiến trái tim cô bất giác đập nhanh. Trong lòng cô không ngừng reo hò là Diêm Cẩn Dụ, là Diêm Cẩn Dụ đã đến ‘cứu’ cô.

“Vòng đầu tiên, Thẩm Nghi Tranh thắng!”

Diêm Cảnh Nghi đưa tay tháo khăn bịt mắt ra nhìn thấy Diêm Cẩn Dụ đứng sau lưng Thẩm Nghi Tranh thì đã hiểu sự tình, không phải là Thẩm Nghi Tranh thắng cô mà là Diêm Cẩn Dụ đã thắng mới đúng!

Diêm Cảnh Nghi cảm thấy không công bằng.

“Ván này không tính! Cô ấy rõ ràng là được anh giúp.”

“Ừ là anh giúp cô ấy thắng.”

Diêm Cẩn Dụ thẳng thắn thừa nhận.

“Anh là đồ mặt dày!”

Diêm Cảnh Nghi mắng hắn.

Diêm Cẩn Dụ bật cười, hắn đáp.

“Người của anh, anh giúp có làm sao!”

“Không công bằng, không công bằng! Ván này không tính, chúng ta thi lại ván mới.”

Diêm Cảnh Nghi cảm thấy vô cùng ủy khuất. Thực ra nếu như thắng cuộc cô cũng không có ý muốn Thẩm Nghi Tranh trở thành vợ thị vệ của mình, anh trai rất coi trọng cô ta, có cho Diêm Cảnh Nghi mười lá gan cô cũng không dám làm thế. Diêm Cảnh Nghi chẳng qua muốn làm mất mặt Thẩm Nghi Tranh mà thôi.

Diêm Cẩn Dụ vẫn giữ nụ cười trên môi, chính hắn cũng không nhận ra đây là lần đầu tiên hắn cười nhiều như thế. Kể từ khi Thẩm Nghi Tranh xuất hiện bên cạnh, hắn dường như không còn ‘lạnh’ như trước nữa.

“Đứng thẳng người lên, chuẩn bị bắt đầu trận thứ hai rồi kia kìa.”

Diêm Cẩn Dụ nhỏ giọng nói với Thẩm Nghi Tranh.

“Anh vẫn còn định giúp cô ta?”

Diêm Cảnh Nghi không thể tin nổi, mặt của anh trai cô từ khi nào đã dày đến vậy? Các vị bô lão trong vương phủ đều không nhịn nổi mà bật cười. Còn Diêm Trạch Kha và Quân Nặc thì càng ngày càng cảm thấy vở kịch trở nên thú vị.

Diêm Cẩn Dụ tỉnh bơ đáp.

“Người của anh, anh đương nhiên sẽ giúp. Thẩm Nghi Tranh mà mất mặt không phải anh cũng sẽ bị mất mặt sao?”

Lại là ba chữ ‘người của anh’…

“Nếu em cảm thấy không công bằng cũng có thể gọi người lên giúp.”

Diêm Cẩn Dụ ra vẻ. Hắn rõ ràng biết chẳng một ai trong địa phủ có thuật bắn tên tốt như hắn.

Thẩm Nghi Tranh đứng bên cạnh thấy hai anh em họ mỗi người một câu, cãi qua cãi lại khiến cô vô cùng đau đầu. Cô đứng ra giữa, nói.

“Công chúa, hai là chúng ta chơi một trò chơi khác?”

Diêm Cảnh Nghi lườm nguýt.

“Trò gì?”

“X-O.”

Thẩm Nghi Tranh đáp.

“Là trò gì?”

Diêm Cảnh Nghi nhíu mày.

“Là trò chơi gồm hai người, người thứ nhất đại diện cho X cũng sẽ là người được chơi trước, người thứ hai sẽ đại diện cho O. Nếu đủ năm X hoặc năm O được xếp theo hàng ngang, hay hàng dọc, thậm chí là hàng chéo sẽ thắng cuộc. Trò chơi được tiến hành trên giấy có kẻ ô.”

Diêm Cẩn Dụ đa quay trở về vị trí của mình, Hắn ở bên trên nhìn Thẩm Nghi Tranh, khóe miệng khẽ cong lên. Hắn cũng chưa từng nghe qua trò chơi X-O này, đoán chắc là trò trên trần giới của cô. Thẩm Nghi Tranh rất thông minh, cô luôn không để bản thân mình thiệt thòi. Xem ra nếu ban nãy hắn không có trợ giúp cô cũng có thể tự mình giải quyết được.

Người mà hắn chọn nhất định sẽ không tầm thường, vẫn là mắt nhìn người của hắn tốt! Diêm Cẩn Dụ tự đắc.

Chapter
1 Chương 1: Chồng cô chưa chết!
2 Chương 2: Diêm Cẩn Dụ
3 Chương 3: Hình phạt
4 Chương 4: Giữ bên mình
5 Chương 5: Hiến kế
6 Chương 6: Thời gian một ngày làm quà tặng
7 Chương 7: Vong linh tầm thường?
8 Chương 8: Người của hắn
9 Chương 9: Oan gia đụng oan gia
10 Chương 10: Địa phủ bình yên
11 Chương 11: Nước thần và ‘cái đuôi’ Diêm Cẩn Dụ
12 Chương 12: Vương thúc
13 Chương 13: Tai hoạ nối tiếp tai hoạ
14 Chương 14: Lòng tin đáng giá cỡ nào
15 Chương 15: Tâm tư
16 Chương 16: Xuất hiện nhân chứng
17 Chương 17: Đưa cô trở về chăm sóc
18 Chương 18: Quyết định của Diêm Cẩn Dụ
19 Chương 19: Diêm vương ‘không khí’
20 Chương 20: Môi chạm môi
21 Chương 21: Sự cố trên phố
22 Chương 22: Kẻ tới không đúng lúc
23 Chương 23: Trở về trần thế
24 Chương 24: Tình yêu vĩnh cửu
25 Chương 25: Ranh giới
26 Chương 26: Bị bắt
27 Chương 27: Đòi người
28 Chương 28: Không thể cho em tự do
29 Chương 29: Tiệc chào mừng
30 Chương 30: Ra mặt
31 Chương 31: Diêm vương đến đón thư đồng
32 Chương 32: Tiệc trà
33 Chương 33: Sự trùng hợp có sắp xếp
34 Chương 34: Mất trang sức
35 Chương 35: Ăn miếng trả miếng
36 Chương 36: Đưa ra bằng chứng
37 Chương 37: Tay không bắt tra nam
38 Chương 38: Anh không miễn cưỡng
39 Chương 39: Một chút thất vọng
40 Chương 40: Biết sợ
41 Chương 41: Biển là nơi lãng mạn nhất
42 Chương 42: Pháp sư
43 Chương 43: Bạn thân từ nhỏ của Thẩm Nghi Tranh
44 Chương 44: Sắp tới sẽ có đại hồng thuỷ
45 Chương 45: Hiểu nhầm
46 Chương 46: Trần thế có chuyện
47 Chương 47: Chuyện trong quá khứ
48 Chương 48: Diêm vương khóc nhè
49 Chương 49: Quy định 24/24
50 Chương 50: Người đàn ông có khát vọng lớn
51 Chương 51: Phải cẩn thận Diêm Trạch Kha
52 Chương 52: Tin tưởng tuyệt đối
53 Chương 53: Huynh đệ tình thâm
54 Chương 54: Lá Tuế Chi
55 Chương 55: Chấp nhận hạ mình
56 Chương 56: Hết người này đến người khác đều nói như vậy
57 Chương 57: Điềm Y thứ hai
58 Chương 58: Rượu phạt
59 Chương 59: Diêm vương tạm thời
60 Chương 60: Kết giới ngăn cách
61 Chương 61: Diêm Trạch Kha hay Hạ Trạch Kha
62 Chương 62: Bất lực của Tố Lệ
63 Chương 63: Hòa Lạc nhận tội
64 Chương 64: Dùng bản thân để báo thù
65 Chương 65: Thuyết phục
66 Chương 66: Tham dự hôn lễ của bạn học cũ
67 Chương 67: Trả em tự do
68 Chương 68: Quay trở về
69 Chương 69: Đến tìm Diêm Cẩn Dụ
70 Chương 70: Bữa cơm quây quần
71 Chương 71: Không hợp nhau
72 Chương 72: Muốn diễn một vở kịch
73 Chương 73: Anh không cần em nữa
74 Chương 74: Em nên trở về trần thế
75 Chương 75: Hạ màn vở kịch
76 Chương 76: Bại lộ
77 Chương 77: La Bạch bị giết
78 Chương 78: Mở rộng thế lực
79 Chương 79: Hòa Lạc mang thai
80 Chương 80: Người phục vụ đáng ngờ
81 Chương 81: Xóa bỏ ký ức
82 Chương 82: Diêm hậu
83 Chương 83: Đêm tân hôn
84 Chương 84: Tranh cãi trong bệnh viện
85 Chương 85: Chợ truyền thống
86 Chương 86: Mộc Giai
87 Chương 87: Diêm Cảnh Nghi bị bắt cóc
88 Chương 88: Thẩm Nghi Tranh tự vẫn
89 Chương 89: Câu chuyện mơ hồ
90 Chương 90 Cái chết bất ngờ
91 Chương 91: Lựa chọn của Quân Nặc
92 Chương 92: Tỉ thí
93 Chương 93: Cô đang sợ
94 Chương 94: Mời một ly nước
95 Chương 95: Họp lớp
96 Chương 96: Thứ xuất hiện trong ảo ảnh
97 Chương 97: Quỳ trước đại điện
98 Chương 98: Muốn khôi phục đạo thuật
99 Chương 99: Đến tìm cô
100 Chương 100: Chồng của Hòa Lạc
101 Chương 101: Đã lâu không gặp
102 Chương 102 Một đêm phóng túng
103 Chương 103: Không thể rời đi
104 Chương 104: Tôi chỉ có một mình em
105 Chương 105: Sự thay đổi của Diêm Trạch Kha
106 Chương 106: Bảo vệ Lệ Hạ Dao
107 Chương 107: Hóa giải đạo thuật?
108 Chương 108: Đều biết
109 Chương 109: Điều thần kỳ trong sách cổ
110 Chương 110: Ở bên nhau là giải quyết tất cả
111 Chương 111: Lấy trứng chọi đá
112 Chương 112: Khơi mào trận chiến
113 Chương 113: Chiến trận
114 Chương 114: Chiến trận (2)
115 Chương 115: Chiến trận (3)
116 Ngoại truyên 1: Cặp đôi oan gia
117 Ngoại truyện 2: Đời đời kiếp kiếp
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1: Chồng cô chưa chết!
2
Chương 2: Diêm Cẩn Dụ
3
Chương 3: Hình phạt
4
Chương 4: Giữ bên mình
5
Chương 5: Hiến kế
6
Chương 6: Thời gian một ngày làm quà tặng
7
Chương 7: Vong linh tầm thường?
8
Chương 8: Người của hắn
9
Chương 9: Oan gia đụng oan gia
10
Chương 10: Địa phủ bình yên
11
Chương 11: Nước thần và ‘cái đuôi’ Diêm Cẩn Dụ
12
Chương 12: Vương thúc
13
Chương 13: Tai hoạ nối tiếp tai hoạ
14
Chương 14: Lòng tin đáng giá cỡ nào
15
Chương 15: Tâm tư
16
Chương 16: Xuất hiện nhân chứng
17
Chương 17: Đưa cô trở về chăm sóc
18
Chương 18: Quyết định của Diêm Cẩn Dụ
19
Chương 19: Diêm vương ‘không khí’
20
Chương 20: Môi chạm môi
21
Chương 21: Sự cố trên phố
22
Chương 22: Kẻ tới không đúng lúc
23
Chương 23: Trở về trần thế
24
Chương 24: Tình yêu vĩnh cửu
25
Chương 25: Ranh giới
26
Chương 26: Bị bắt
27
Chương 27: Đòi người
28
Chương 28: Không thể cho em tự do
29
Chương 29: Tiệc chào mừng
30
Chương 30: Ra mặt
31
Chương 31: Diêm vương đến đón thư đồng
32
Chương 32: Tiệc trà
33
Chương 33: Sự trùng hợp có sắp xếp
34
Chương 34: Mất trang sức
35
Chương 35: Ăn miếng trả miếng
36
Chương 36: Đưa ra bằng chứng
37
Chương 37: Tay không bắt tra nam
38
Chương 38: Anh không miễn cưỡng
39
Chương 39: Một chút thất vọng
40
Chương 40: Biết sợ
41
Chương 41: Biển là nơi lãng mạn nhất
42
Chương 42: Pháp sư
43
Chương 43: Bạn thân từ nhỏ của Thẩm Nghi Tranh
44
Chương 44: Sắp tới sẽ có đại hồng thuỷ
45
Chương 45: Hiểu nhầm
46
Chương 46: Trần thế có chuyện
47
Chương 47: Chuyện trong quá khứ
48
Chương 48: Diêm vương khóc nhè
49
Chương 49: Quy định 24/24
50
Chương 50: Người đàn ông có khát vọng lớn
51
Chương 51: Phải cẩn thận Diêm Trạch Kha
52
Chương 52: Tin tưởng tuyệt đối
53
Chương 53: Huynh đệ tình thâm
54
Chương 54: Lá Tuế Chi
55
Chương 55: Chấp nhận hạ mình
56
Chương 56: Hết người này đến người khác đều nói như vậy
57
Chương 57: Điềm Y thứ hai
58
Chương 58: Rượu phạt
59
Chương 59: Diêm vương tạm thời
60
Chương 60: Kết giới ngăn cách
61
Chương 61: Diêm Trạch Kha hay Hạ Trạch Kha
62
Chương 62: Bất lực của Tố Lệ
63
Chương 63: Hòa Lạc nhận tội
64
Chương 64: Dùng bản thân để báo thù
65
Chương 65: Thuyết phục
66
Chương 66: Tham dự hôn lễ của bạn học cũ
67
Chương 67: Trả em tự do
68
Chương 68: Quay trở về
69
Chương 69: Đến tìm Diêm Cẩn Dụ
70
Chương 70: Bữa cơm quây quần
71
Chương 71: Không hợp nhau
72
Chương 72: Muốn diễn một vở kịch
73
Chương 73: Anh không cần em nữa
74
Chương 74: Em nên trở về trần thế
75
Chương 75: Hạ màn vở kịch
76
Chương 76: Bại lộ
77
Chương 77: La Bạch bị giết
78
Chương 78: Mở rộng thế lực
79
Chương 79: Hòa Lạc mang thai
80
Chương 80: Người phục vụ đáng ngờ
81
Chương 81: Xóa bỏ ký ức
82
Chương 82: Diêm hậu
83
Chương 83: Đêm tân hôn
84
Chương 84: Tranh cãi trong bệnh viện
85
Chương 85: Chợ truyền thống
86
Chương 86: Mộc Giai
87
Chương 87: Diêm Cảnh Nghi bị bắt cóc
88
Chương 88: Thẩm Nghi Tranh tự vẫn
89
Chương 89: Câu chuyện mơ hồ
90
Chương 90 Cái chết bất ngờ
91
Chương 91: Lựa chọn của Quân Nặc
92
Chương 92: Tỉ thí
93
Chương 93: Cô đang sợ
94
Chương 94: Mời một ly nước
95
Chương 95: Họp lớp
96
Chương 96: Thứ xuất hiện trong ảo ảnh
97
Chương 97: Quỳ trước đại điện
98
Chương 98: Muốn khôi phục đạo thuật
99
Chương 99: Đến tìm cô
100
Chương 100: Chồng của Hòa Lạc
101
Chương 101: Đã lâu không gặp
102
Chương 102 Một đêm phóng túng
103
Chương 103: Không thể rời đi
104
Chương 104: Tôi chỉ có một mình em
105
Chương 105: Sự thay đổi của Diêm Trạch Kha
106
Chương 106: Bảo vệ Lệ Hạ Dao
107
Chương 107: Hóa giải đạo thuật?
108
Chương 108: Đều biết
109
Chương 109: Điều thần kỳ trong sách cổ
110
Chương 110: Ở bên nhau là giải quyết tất cả
111
Chương 111: Lấy trứng chọi đá
112
Chương 112: Khơi mào trận chiến
113
Chương 113: Chiến trận
114
Chương 114: Chiến trận (2)
115
Chương 115: Chiến trận (3)
116
Ngoại truyên 1: Cặp đôi oan gia
117
Ngoại truyện 2: Đời đời kiếp kiếp

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play