Diêm Vương Vô Cùng Yêu Tôi
“Tiểu Tranh à, con về bên nhà Tiểu Niên nhớ phải đối xử tốt với nó một chút, không được cãi lại ba mẹ chồng. Họ bây giờ là người nhà của con, phải chăm sóc, hiếu thảo với họ giống như con đã làm với ba mẹ, có biết không?”
Mẹ Thẩm nhìn Thẩm Nghi Tranh qua gương, bà nhẹ nhàng mỉm cười. Hôm nay là ngày mà hai vợ chồng bà không nỡ nhất, nhưng cũng cảm thấy vui mừng khi cô con gái đầu lòng có thể tìm được một người chồng tốt.
Thẩm Nghi Tranh bật cười. Cô nắm lấy tay mẹ Thẩm, nói.
“Con là người sẽ cãi lại lời người lớn sao? Mẹ không cần lo lắng, qua bên đấy con sẽ sống tốt thôi. Huống chi có Cố Niên ở bên cạnh, anh sẽ luôn bảo vệ con.”
Thẩm Nghi Tranh và Cố Niên đã quen biết mười năm, từ khi hai người mới chỉ là sinh viên đại học cho đến khi xây dựng sự nghiệp, đạt được thành tựu đáng mong ước, tình cảm của hai người vẫn nồng nhiệt như ngày nào. Hôm nay là ngày thành hôn của Thẩm Nghi Tranh và Cố Niên. Sau này cô đã có thể dõng dạc nói với người khác ‘đây là Cố Niên, chồng của tôi’. Thẩm Nghi Tranh nghĩ đến đây, khóe môi không nhịn được mà cong lên, đôi mắt to tròn ngập tràn hạnh phúc.
“Mẹ biết con hiểu chuyện nhưng mẹ vẫn rất lo lắng. Tiểu Tranh, ở bên đấy không cần lo cho ba mẹ, nhà mình vẫn còn có Tiểu Dật, nó lớn rồi bây giờ có thể chăm sóc ba mẹ.”
“Con biết rồi. Mẹ cứ yên tâm. Tiểu Dật và ba đâu rồi? Từ sáng đến giờ đã không thấy đâu.”
“Ông ấy kéo Tiểu Dật vào phòng từ sáng sớm, nói rằng không biết mặc bộ vest nào cho đẹp. Hôm nay là ngày thành hôn của con gái, ba con đương nhiên phải chỉnh chu một chút.”
“Nào, để mẹ chải tóc cho con.”
Theo lễ nghi, Cố Niên sẽ đến nhà gái đón dâu rồi đi thẳng tới nơi tổ chức hôn lễ. Thẩm Nghi Tranh nôn nóng nhìn đồng hồ treo tường, giờ này hắn không phải nên tới nhà cô rồi sao? Hôm qua Cố Niên và Thẩm Nghi Tranh nói chuyện suốt đêm, chẳng nhẽ hắn đã ngủ quên mất? Nhưng Cố Niên không phải dạng người thiếu trách nhiệm như vậy.
Tiếng chuông điện thoại của Thẩm Nghi Tranh vang lên, cô nhận máy trong vô thức.
“Thẩm tiểu thư phải không?”
“Đúng, là tôi đây!”
“Chúng tôi gọi từ bệnh viện, chồng của cô đi đường xảy ra tai nạn, tai nạn rất nghiêm trọng cô cần đến bệnh viện gấp.”
[ … ]
Thẩm Nghi Tranh lập tức đến bệnh viện, trên người cô vẫn còn mang váy cưới, thu hút rất nhiều ánh mắt, nhưng Thẩm Nghi Tranh không hề bận tâm bởi bây giờ trong đầu cô chỉ có một mình Cố Niên.
Thẩm Nghi Tranh đứng trước phòng phẫu thuật, hai tay đan chặt vào nhau vẫn không thể kìm chế được sự run rẩy. Thẩm Nghi Tranh đến bây giờ vẫn có thể tưởng tượng cô và Cố Niên cùng nhau tiến vào lễ đường dưới vô vàn những tràng pháo tay nồng nhiệt và những lời chúc phúc ngọt ngào nhất. Cô không nghĩ rằng mình sẽ tới bệnh viện trong ngày hôm nay, đây không phải hôn lễ mà cô mong muốn!
Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng cũng đã có tin tức của Cố Niên. Bác sĩ cúi đầu với Thẩm Nghi Tranh.
“Thẩm tiểu thư, xin lỗi cô, chúng tôi đã cố hết sức, bệnh nhân không qua khỏi cơn nguy kịch này.”
Lời nói như sét đánh ngang tai Thẩm Nghi Tranh. Cô cảm thấy mọi thứ xung quanh mình đều đã sụp đổ, trước mắt là một mảng tối đen đến đáng sợ. Trong bóng tối bỗng xuất hiện bóng hình quen thuộc của một người đàn ông, Cố Niên đang đứng cách cô rất xa, nụ cười trên gương mặt hắn khiến Thẩm Nghi Tranh bật khóc.
“Đừng khóc, em khóc xấu lắm!”
“Tranh Tranh, anh thất hứa rồi, không thể ở bên cạnh em một đời, xin lỗi em!”
Cố Niên nói với cô.
“Nếu như có kiếp sau, tuyệt đối đừng tìm một kẻ xấu xa như anh ở bên cạnh em. Tranh Tranh, quên anh đi, anh không xứng đáng.”
Nói xong Cố Niên liền biến mất. Thẩm Nghi Tranh khuỵu xuống, cũng may có bác sĩ ở bên cạnh đỡ lấy cô, nếu không cô sẽ ngã mất. Làm sao Thẩm Nghi Tranh có thể chấp nhận vào ngày thành hôn chồng cô lại rời đi? Còn những lời nói này nữa, Thẩm Nghi Tranh biết đều là do cô tưởng tượng, nhưng nó vô cùng chân thực, chân thực đến đau lòng,
Thẩm Nghi Tranh một tay chống lên tường, hai chân run rẩy bước về phía trước. Cô phải xem xem Cố Niên có rời xa cô không. Có lẽ là hắn đang trêu cô mà thôi, Thẩm Nghi Tranh không ngừng tự nhủ.
Thẩm Nghi Tranh được các bác sĩ đỡ vào phòng phẫu thuật. Cô nhìn thấy Cố Niên nằm bên trên bàn sắt bóng loáng, cả người hắn được phủ một lớp chăn trắng tinh.
“Thẩm tiểu thư! Thẩm tiểu thư, cô tỉnh lại đi.”
Trước khi ngất đi, Thẩm Nghi Tranh như lại nhìn thấy Cố Niên một lần nữa. Cô nhìn thấy hắn bước vào khoảng sáng chói mắt cùng với rất nhiều người, bỏ lại mình cô cô độc đứng đó.
[ … ]
Tang lễ của Cố Niên rất nhanh đã được tổ chức. Thẩm Nghi Tranh ngồi bên mộ Cố Niên rất lâu, phải đến khi trời đổ mưa cô mới theo người nhà trở về.
Cái chết của Cố Niên đến quá đường đột, người nhà họ Thẩm sợ nó sẽ để lại ám ảnh tâm lý cho Thẩm Nghi Tranh nên đã mời bác sĩ tâm lý về nói chuyện với cô, nhưng Thẩm Nghi Tranh trước sau đều không đồng ý gặp mặt. Cô nhốt mình trong phòng, ngày ngày chìm đắm trong ký ức của cô và Cố Niên.
Thẩm Nghi Tranh sinh ra trong một gia đình khá giả. Sau khi ra trường, cô và Cố Niên dưới sự giúp đỡ của hai bên gia đình thành lập một công ty, hiện tại đã phát triển thành một tập đoàn lớn có chi nhánh toàn nước. Sau ngày Cố Niên mất một ngày, Thẩm Nghi Tranh nhận được tin tức trúng thầu, đây là dự án mà Cố Niên luôn muốn thực hiện. Cô cho rằng Cố Niên đã bị đối thủ hại chết.
“Thẩm tổng, tổng giám đốc của tôi đang có khách, xin cô hãy đợi một chút.”
Thẩm Nghi Tranh hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của thư ký mà đẩy thẳng cửa bước vào dọa cho khách của Vương Lăng chạy mất. Vương Lăng tức giận nhìn cô.
“Thẩm Nghi Tranh, cô bị làm sao vậy?”
“Có phải anh đã hại Cố Niên không? Anh không có đủ khả năng giành gói thầu này nên đã trút giận lên người anh ấy! Vương Lăng, anh là người bỉ ổi!”
“Thẩm Nghi Tranh, cảnh sát cũng nói vụ tai nạn của Cố Niên là do xe hắn có trục trặc sao cô cứ đổ lên đầu tôi thế? Tôi không giết người, mọi bằng chứng đều đưa cho cô xem rồi, cô còn muốn thế nào? Cô đau lòng cũng không thể đem tội lỗi đổ lên đầu tôi được, ngày hôm nay tôi bỏ qua, nếu cô còn làm loạn tôi sẽ mời luật sư đấy.”
Thẩm Nghi Tranh phát điên lên.
“Tôi phải giết chết anh!”
Trong tay Thẩm Nghi Tranh đã thủ sẵn một con dao, giống như cô nói hôm nay cô đến đây để giết Vương Lăng. Cố Niên của cô vì hắn mà chết, cô đương nhiên không thể để hắn sống vui vẻ trên thế giới này! Thẩm Nghi Tranh hoàn toàn mất lý trí, cô cầm dao lao về phía Vương Lăng. Cũng may Vương Lăng có cơ thể nhanh nhẹn, nếu không đã sớm chết dưới tay Thẩm Nghi Tranh.
“Dừng lại! Thẩm Nghi Tranh, cô bình tĩnh lại đã!”
Vương Lăng thở hổn hển, vừa né vừa nói. Trên mặt hắn chảy đầy mồ hôi, mỗi lần con dao trong tay Thẩm Nghi Tranh đâm xuống bên cạnh hắn, cơ thể hắn liền nhũn ra.
“Im miệng!”
Thẩm Nghi Tranh quát lên.
Dứt lời, mọi thứ xung quanh Thẩm Nghi Tranh đều dừng lại, trước mặt cô xuất hiện một người đàn ông vô cùng kỳ quái. Thẩm Nghi Tranh nhíu mày, hỏi hắn.
“Anh là ai?”
“Tôi là người có thể cho cô biết chồng cô bây giờ đang ở đâu. Thẩm Nghi Tranh, chồng cô – Cố Niên chưa hề chết!”
Updated 117 Episodes
Comments
Hương Lê
.
2021-10-28
0
Giàu đổi tên
bsbdbdb
2021-10-28
0
Giàu đổi tên
bs d d
2021-10-27
1