Trong khi nghe thầy giới thiệu, phổ biến những thông tin cơ bản. Tôi đánh mắt một vòng tất cả lớp để đưa ra nhận xét cá nhân. Tôi thuộc kiểu người đánh giá người khác qua cảm nhận riêng của mình.
Đó cũng vừa tốt lại vừa xấu.
Tốt ở đây là bản thân tôi không hùa theo người khác để nói xấu ai đó, hay ghét người nào đó chưa tiếp xúc bằng cảm xúc của người đối diện, gọi chính xác hơn là bị chi phối cảm giác của mình đối với người khác thông qua người còn lại nói về họ.
Nói dễ hiểu là nếu bạn thích người nào đó, khi nói chuyện với tôi bạn chỉ toàn nói tốt về họ thì người nghe là tôi sẽ bị chi phối cảm giác cũng sẽ thích người đó giống như bạn.
Còn nếu bạn ghét người nào đó, hiển nhiên sẽ ngược lại.
Vì thế tôi cực kì ghét kiểu này nên tôi chỉ tin những gì tôi tự thấy, tự cảm nhận.
Còn xấu chính là tôi luôn đưa ra cái nhìn phiến diện từ bản thân mình. Đánh giá người khác qua vài lần gặp mặt. Tự kết luận tính cách con người theo thế giới quan của mình.
Tôi từng tự tin bản thân có thể nhìn thấu được lòng người và sự việc. Nên tôi còn có biệt danh” quân sư quạt mo” dù tình trường chẳng đến đầu ngón tay.
Nhưng điều đáng cười ở đây là “ quân sư quạt mo” này không phải hữu danh vô thực.
Tôi luôn nói chính xác vấn đề, hoàn cảnh và điểm mấu chốt của câu chuyện nên những đứa bạn tôi trong khoảnh khắc đó nhìn tôi bằng ánh mắt thán phục.
Và Khải Minh chính là một trong những tín đồ trung thành của tôi, nói đúng hơn tôi là hố đen vũ trụ của nó, nơi tiêu hoá đống kí ức người yêu cũ dài hơn danh sách trúng tuyển năm nay, một thằng lúc không có người yêu thì có thể bám dính tôi 24/7 đối xử với tôi không chổ nào có thể chê, rất nhiều lần chúng tôi bị lầm tưởng là quen nhau.
Nhưng không, nếu Khải Minh có người yêu, so với tìm nó thì bạn tìm tổng thống có vẻ nhanh hơn.
Và đương nhiên đối với tôi Khải Minh chính là ''động vật ăn tạp tốt bụng.''
''Động vật ăn tạp'' là câu tôi hay nói với nó vì so với tốc độ đạp xe của tôi lúc sáng thì tốc độ thay bồ và thay lòng của nó làm tôi nhức cả óc, nhưng cũng vô cùng thán phục.
Còn tốt bụng là nghĩa đen, chính xác là nó rất tốt với bạn bè. Đặc biệt là ''hố đen vũ trụ'' như tôi đây.
Tôi nghĩ đó cũng là lý do chúng tôi tưởng như không có điểm chung nào lại trở thành “ bạn thân”.
Quay trở lại vấn đề chính, nhưng ếch ngồi đáy giếng thì vẫn là ếch, mà bầu trời mà chú ếch là tôi không thể nào ngờ được chính là trường cấp ba này.
Nơi mà sự tự tin về mức độ “ nhìn thấu hồng trần” của mình lại chính là điểm chí mạng.
Cái tự tin này của tôi từ lúc nào mà tôi không hay biết đã thành cái tự tôn, rồi lại thành cái 'TÔI' để tôi tự nhủ bản thân mình là “ mình đồng da sắt” , “đau thương bất nhập” .
Chính tôi biến cái tiêu chuẩn không được gục ngã, không được hạ thấp cái 'TÔI' này đến nỗi sau này khi tất cả mọi chuyện qua đi tôi mới phát hiện, từ lúc nào không hay biết. Nó đã là ổ khoá, mà chính tôi khoá chặt trái tim mình.
Bởi vì trên đời, đã gọi là lòng người thì làm gì có chuyện dễ dàng nhìn thấu được...
Chỉ là tôi tự đánh giá cao bản thân quá thôi.
Sau một vòng, tôi đặt tầm nhìn ở trên người con trai dãy thứ ba từ cửa nhìn vào ở trước tôi hai bàn.
Dáng người trong giống như Khải Minh. Đơn giản là do tôi thân với Khải Minh quá nên đối với con trai, tôi sẽ đặt Khải Minh là thước đo tiêu chuẩn.
Mà người này so với Khải Minh thì nói về nhan sắc chắc có vẻ hơn vì nước da sáng hơn nó. Vì tôi thích con trai da trắng.
So với gương mặt đểu cáng thèm đòn của Khải Minh thì người này trong ôn nhu hiền hậu hơn hẳn. Mắt to, mày rậm, sống mũi cao, khi không cười trong có vẻ cao lãnh lạnh lùng. Cười lên thì trông như anh hàng xóm nhà bên, thân thiện, dịu dàng.
Và kết luận cuối cùng tôi đưa ra cho người này đơn giản ba từ:” chuẩn gu mị”.
“Bạn ấy tên là Duy Nam, hồi cấp hai tui đã gặp vài lần ở lớp học thêm, trông vẻ ngoài lạnh lùng chứ thật ra rất hoà đồng. Học giỏi, và đặc biệt rất được bọn con gái yêu thích..”
Thiên Trang vừa dời tầm mắt từ Duy Nam sang nhìn tôi vừa nói.
“À..ờm ờm..????”
Tôi vẫn còn đang nhìn Duy Nam nên trả lời theo phản xạ tự nhiên. Đột nhiên tôi cảm thấy có gì đó không đúng. Thu ánh mắt tôi quay sang nhìn Thiên Trang bằng một gương mặt không thể nào ngố hơn.
Ủa, chị gái chị đi học là phụ, môi giới hôn nhân là chính đúng không? Sao giống như chị đang giới thiệu đối tượng xem mắt vậy.
Mà khoan, bộ tui nhìn lộ liễu lắm hả? Rõ ràng không có mà..?? Hay trên mặt tui có viết hai chữ 'mê trai' to tướng??? Ủa dụ dì zẫy????...
Không biết Thiên Trang có nghe thấy được những gì trong đầu tôi lúc này hay không mà chỉ cười nhẹ rồi lại quay về phía thầy đang nói.
Ủa? Đùa nhau à..! Đây là đang tỏ vẻ 'cao thâm khó lường' , 'thiên cơ khó lộ' hay là 'ta là chân nhân bất lộ tướng'.
Sau vài giây không nhận được câu trả lời tôi tự rút ra được câu kết luận:
” Đúng là con gái là sinh vật khó hiểu mà..!''
Trường hợp này đúng với Thiên Trang. Cô gái này có thể xem như phiên bản nữ của Duy Nam theo như tôi biết. Xinh đẹp, thân thiện, hiền hậu, học giỏi, tốt bụng...
Chả trách...Tôi ''chậc'' ''chậc'' vài tiếng thầm nhủ bản thân phải cải thiện giao tiếp với phái nữ hơn mới được..
Tiếp đó là phần giới thiệu bản thân đại loại như để giao tiếp làm quen với nhau, giúp đỡ nhau thì chẳng vì còn gặp nhau ba năm cấp ba còn gì, vì thế tôi cũng chẳng để tâm lắm.
Đối buổi giới thiệu hôm nay tôi thu hoạch vào trí nhớ mình Thiên Trang và Duy Nam. Cặp đôi tiên đồng ngọc nữ.
Và một số bạn ngồi xung quanh chẳng biết tên, thì cũng đến lúc ra về...
Updated 160 Episodes
Comments