Chương 6: Cá đồng quê

''Nết ăn của mày mà sửa được chắc mày có ghệ lâu rồi đó Tú Kum''.

Hoài Sơn một tay vừa ăn, tay còn lại đặt lên đùi gìm lấy cái chân đang như mắc bệnh co giật thời kì cuối của Minh Tú, nó nhíu mày nuốt xuống muỗng cơm cuối cùng nói với giọng nói mang theo sự chịu đựng đến cực hạn.

''Thể loại gì mà ngồi bàn bốn đứa có thể vừa ăn vừa rung đùi như bão tố thế thì cơm văng tới đầu quá. Không lẽ tao theo sờ đùi mày cả đời sao?''

Hoài Sơn tiếp tục nói, tay còn lại đã xoè trước mặt Khải Minh.

Khải Minh dừng ăn, nhóm người sang bàn bên cạnh lấy hai miếng khăn giấy. Một miếng đưa cho Hoài Sơn lau miệng.

Khải Minh nhấc tay trái tôi đang để dưới bàn lên. Dùng miếng còn lại lau chỗ nước chấm dính trên tay tôi lúc ban nãy tôi đụng trúng sau đó lau chỗ cơm thừa và nước chấm rơi rãi trên bàn, dưới cánh tay tôi.

Khải Minh:'' một đứa ăn nhanh như ma đói, một đứa ăn mà rung đùi như động đất, một đứa thì miệng bị nứt ăn gì cũng đổ được. Tao là bảo mẫu của tụi bây hả?''

''Còn một đứa ăn cơm của người ta rồi còn bày đặt giận lẫy'' tôi rút tay lại trả lời.

''Phụt'' âm thanh phát ra từ phía Minh Tú, nó nhanh chóng lấy giấy lau chỗ cơm dính trên tay Khải Minh ngồi đối diện.

''Thôi diễn trò đi, rốt cuộc Minh Thuỳ nói gì rồi?''

Tôi quay sang nhìn Khải Kinh vẫn còn đang đá chân Minh Tú vừa lau tay vẻ mặt đầy ghét bỏ:

''uầy, ghê quá. Để tao đi rửa tay đã''

nói đoạn Khải Minh đứng lên đi về tolet.

''Nghe mấy đứa tao quen có mặt ở đó kể, Minh Thuỳ khóc quá trời chửi rủa Khải Minh hả?'' Minh Tú nhìn tôi.

''Chứ không phải Khải Minh vừa khóc vừa chửi mày bạn bè như cái *** hả? Tao nghe ghê lắm. Còn đang suy nghĩ hai bây nghỉ chơi rồi tao về phe đứa nào nữa?''

Hoài Sơn ngậm tâm trên miệng một tay chống càm nhìn về phía tôi.

Nhìn khuôn mặt trông đợi của hai đứa nó tôi chợt nhớ ra một chuyện, sau đó nhìn Minh Tú, lại nhìn Hoài Sơn, tôi trả lời một câu không thể không liên quan hơn được nữa:

'' Tao học chung lớp với Thiên Trang''

''Thiên Trang'' hai đứa đồng thanh đổi tư thế hai tay đều đặt xuống bàn, vưn người vế phía tôi, mắt mở lớn, miệng mở ra đang chuẩn bị nói gì đó thì Khải Minh đi tới phán một câu xanh rờn:

'' Bộ ăn chưa no sao mà bày tư thế gì kì cục thế kia. Thiếu lè lưỡi nữa là y chang con Chu ở nhà Hoài Phương đó..''

Nhận ra tư thế mình bất thường, Hoài Sơn và Minh Tú thu người lại, ngồi ngay ngắn mới tiếp tục nói. Lần này là Hoài Sơn trước:

'' Thiên Trang luôn cơ, biết vậy tao vào chung trường với hai đứa bây. Có thể gặp được hoa khôi lớp mình nữa rồi. Hay mày xin số điện thoại dùm tao nha Phương..!''

Minh Tú: '' còn tao bất ngờ là với sức học như Thiên Trang cộng với vẻ ngoài thế kia, nghe nói học chung lớp với mày nên tao hơi bất ngờ. Phản xạ tự nhiên thôi, bây giờ bình tĩnh rồi, không vấn đề..''

So với cú tát vào mặt thì chẳng còn gì thốn hơn câu nói này của Minh Tú.

Tôi vương chân đá mạnh vào chân Minh Tú dưới gầm bàn, do phản ứng hơi nhanh nên tôi đá nhầm chân Khải Minh để gần đó.

Và thế là thế cuộc như ong vò vẽ vỡ tổ.

Minh Tú kịp rụt chân lại nhưng thấy Khải Minh bị đá trúng thì cười haha, tôi thì rối rít nói xin lỗi vừa khom xuống xem vì cú đá này dùng lực hơi mạnh lại lấy đà từ xa.

Khải Minh thì một tay kẹo cổ tôi lại một tay bóp mũi tôi vừa mắng:

'' Nảy giờ tao nhịn mày lắm rồi nha, được nước lấn tới hay gì''.

Hoài Sơn thì vừa ngồi xem kịch vừa bồi thêm:

'' phải đó, Hoài Phương thường ngày ngứa đòn lắm, không cho một trận ra trò thì không biết sợ đâu''.

Nó đoạn còn tiện tay ngắt má tôi đến đỏ cả mảng mới chịu buông tay.

Chẳng còn lời giải thích hay xin lỗi nào chân thành hơn thế này được..

........

Cách chỗ tôi ngồi có nhóm người tầm 5-6 người gì đó. Trong nhóm có người nói:

''Anh Phát, hình như con bé hôm bữa..”

Cái người gọi là ''anh Phát'' này ngồi ở cửa sổ vị trí vừa hay có thể nhìn thẳng mặt tôi và đủ để nghe được chúng tôi nói gì.

Anh ta đồ người về phía bàn, tay phải mân mê chiếc bông tay bằng bạc hình hoa mai vô cùng nhỏ, tay trái đặt lên bàn đỡ lấy cằm, trông vô cùng biến nhác, nhìn thẳng về nhóm chúng tôi đang rối như tơ vò đằng kia.

Nghe câu nói của đứa bên cạnh anh ta nhìn xuống bông tay đang cầm trên tay, rồi nhìn lại phía chúng tôi nở một nụ cười nhẹ trả lời:

'' ừm,..!''

Tụi xung quanh kiểu:

Ủa.. ừm là ừm cái gì?

Rồi cười là cười cái gì?

Điệu cười này đừng nói là chấm nhỏ đó rồi nha?

Đổi gu sao?

Hay nhỏ đó có vẻ đẹp tiềm ẩn????

Tụi nó âm thầm liếc nhau rồi vô thức lắc đầu, có đứa thì thầm to nhỏ với nhau:

'' Chuẩn bị mồi đi, ảnh sắp đi câu nữa rồi,mà thôi đi, lần này cá đồng quê nên tao thấy không cần mồi màng gì đâu, úp sọt như chơi''

Câu nói này đương nhiên truyền đến tai '' anh Phát'' này rồi.

Anh ta vẫn im lặng ngồi nhìn chúng tôi, không phản bác, cũng không trả lời, mặc cho tụi xung quanh cứ hihi hoho cười như bệnh dại..

Ở bên đây, hiễn nhiên tôi cũng không hay biết mình trở thành ''cá đồng quê'' từ bao giờ.

Tình hình đã ổn định lại tôi và Khải Minh cũng quay lại tâm trạng như thường ngày.

Người ta nói giữa bạn bè, cách xin lỗi chân thành nhất chính là nắm đấm.

Tôi thấy vô cùng đúng cho trường hợp này..

Hoài Sơn lên tiếng trước: '' rồi giờ nói đi chuyện như thế nào?''

''Còn như thế nào được nữa, chuyện như tụi bây ở tít xa trường bên kia nghe được vậy thôi'' tôi chỉnh lại đầu tóc bù xù trả lời Hoài Sơn.

Minh Tú nóng lòng chen vào ngay:

'' mày đâu phải đứa làm chuyện xốc nỗi vậy, có nỗi khổ tâm hả? Hay thực sự như người ta nói. Mày...mày...!!”

Tôi mang theo ánh mắt nghi hoặc nhìn Minh Tú

Nhận ra ánh mắt của tôi Minh Tú nhắm mắt lại và mở ra trong vài giây, hai tay mở ra để sẵn trên bàn, nói một câu như đọc rap, không lên không xuống, không ngắt quãng:

''Mày thực sự vì thích Khải Minh mà ganh tị với Minh Thuỳ sao??''

Nói xong nó rụt phắt chân lên ghế hai tay che mặt..

Tôi:????

Tao đã làm gì đây???

Ủa? Hey??

Rồi người ta nhìn tao thành cái dạng gian hồ gì rồi?

Ủa? Mà khoan..

Bình tĩnh bạn êyyy... tôi ôm bụng cười rõ to, cười đến khi nước mắt chuẩn bị trào ra vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại..

....

Hoài Sơn:'' Tao nghĩ nó đứt dây thần kinh cười rồi thì phải!''

Minh Tú bây giờ mới từ từ thả lỏng người nhìn bộ dạng cười ngả nghiêng của tôi, tay chỉ vào tôi, mắt nhìn Khải Minh:

”Chắc nó thích mày tới điên rồi. Mày xem, vừa nói trúng ý nó là nó phát bệnh ngay.''

Khải Minh nhìn tôi lắc lắc đầu:

'' mày dừng cười được rồi đó, thích tao làm mày mắc cười đến vậy à?''

Bây giờ tôi mới bình ổn được chút cảm xúc thu lại nết cười của mình, thở ra vài hơi, nhắm mắt lại vài giây lấy đà. Tôi mở mắt ra nhìn ba gương mặt đang chờ câu trả lời của mình.

Tôi bình tĩnh nói:

''Không phải thích Khải Minh làm tao mắc cười, mà mày biết cái cảm giác tao đang tập trung tinh thần nhìn Minh Tú lấy hơi để nói ra câu lúc nãy á. Nói tới đây tao lại mắc cười.. đợi xíu''

tiếp tục lấy thở ra vài hơi tôi nói:

'' Vẻ mặt trịnh trọng của Minh Tú vừa mở miệng ra thì tao thấy răng nó dính cộng hành..Chưa kịp nhắc nó thì nó làm như tỏ tình sợ bị từ chối. Phun ra một trào, rồi che mặt lại mà răng vẫn dính cộng hành kia làm tao mắc cừoi không nhịn nổi...hahahaaaaaa''

......

Minh Tú: '' chết đuối có đáng sợ không bây''

Hoài Sơn:'' mày biết bơi.''

Khải Minh: '' Đúng là bệnh thần kinh mà..''

....

Đám chúng tôi rõ ràng đều bị bệnh thần kinh mà. Ngồi cùng nhau thì không thể nói chuyện nghiêm túc được...!

Hot

Comments

sam cưtê

sam cưtê

sờ cả đời cũng đc 🥺🥺😂😂😂

2021-12-07

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Khải Minh
2 Chương 2: Vào lớp
3 Chương 3: Ổ Khoá
4 Chương 4: Hổ Giấy
5 Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6 Chương 6: Cá đồng quê
7 Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8 Chương 8: Vinh Phát
9 Chương 9: Anh Trai
10 Chương 10: Bạn mới
11 Chương 11: Bỏ Chạy
12 Chương 12: Lời Đồn
13 Chương 13: Xích Đu
14 Chương 14: Một ngày tồi tệ
15 Chương 15: Xứng đôi
16 Chương 16: Hậu đậu
17 Chương 17: Rửa xe
18 Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19 Chương 19: Cãi nhau
20 Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21 Chương 21: Khoảng cách
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Nắm tay
24 Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25 Chương 25: Hôn rồi..??
26 Chương 26: Khóc cùng anh
27 Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28 Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29 Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30 Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31 Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32 Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33 Chương 33: Điều kiện..?
34 Chương 34: Tâm trạng tốt
35 Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36 Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37 Chương 37: Nói dối...
38 Chương 38: Tình huống khó xử
39 Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40 Chương 40: Vô tâm?
41 Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42 Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43 Chương 43: Có thật là anh không?
44 Chương 44: Em vui là được..!
45 Chương 45: Gương mặt hại nước..
46 Chương 46: Hạnh Phúc..?
47 Chương 47: Chị em tốt..
48 Chương 48: Hoa giấy
49 Chương 49: Anh là của em..
50 Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51 Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52 Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53 Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54 Chương 54: Tai Nạn
55 Chương 55: Bài toán khó
56 Chương 56: An ủi tinh thần
57 Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58 Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59 Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60 Chương 60: Tôi thắng anh...
61 Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62 Chương 62: Người thân..?
63 Chương 63: Ánh mắt cô độc
64 Chương 64: Cảm ơn em...
65 Chương 65: Ghen...?
66 Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67 Chương 67: Song hùng…
68 Chương 68: Cắm trại xuân
69 Chương 69: Người đặc biệt
70 Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71 Chương 71: Mùi đào..
72 Chương 72: Ca Hát..
73 Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74 Chương 74: Anh không thấy sao?
75 Chương 75: Tình huống khó xử..
76 Chương 76: Ra mặt..
77 Chương 77: Bạn lâu năm
78 Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79 Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80 Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81 Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82 Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83 Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84 Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85 Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86 Chương 86: 13 năm sau
87 Chương 87: Tác giả biến thái
88 Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89 Chương 89: Có người đến làm khó.
90 Chương 90: Áp lực xã hội
91 Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92 Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93 Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94 Chương 94: Chương này hơi dài..
95 Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96 Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97 Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98 Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99 Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100 Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101 Chương 101: Giả vờ
102 Chương 102: Minh Luân...
103 Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104 Chương 104: Tai nạn
105 Chương 105: Thay đổi chiến lược
106 Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107 Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108 Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109 Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110 Chương 110: Bom hẹn giờ
111 Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112 Chương 112: Trà xanh...?
113 Chương 113: Người lạ...
114 Chương 114: Về nước
115 Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116 Chương 116: Chuyện cũ
117 Chương 117: Bị thương
118 Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119 Chương 119: Dramma
120 Chương 120: Ác mộng
121 Chương 121: Buổi sáng
122 Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123 Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124 Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125 Chương 125: Chạy trốn
126 Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127 Chương 127: Ẩu đả
128 Chương 128: Nên giận hay không?
129 Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130 Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131 Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132 Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133 Chương 133: Về nhà
134 Chương 134: Ly vỡ lại lành
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145: Chờ đợi
146 Chương 146: Là em..là em phải không?
147 Chương 147: Giới hạn
148 Chương 148: Về Việt Nam..
149 Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150 Chương 150: Đều không có quyền nói..
151 Chương 151: Tình huống điên rồ
152 Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153 Chương 153: #1
154 Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155 Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156 Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157 Chương 157: Vợ chồng..
158 Chương 158: Bản năng sói cái..
159 Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160 Chương 160: Kết thúc..
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Khải Minh
2
Chương 2: Vào lớp
3
Chương 3: Ổ Khoá
4
Chương 4: Hổ Giấy
5
Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6
Chương 6: Cá đồng quê
7
Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8
Chương 8: Vinh Phát
9
Chương 9: Anh Trai
10
Chương 10: Bạn mới
11
Chương 11: Bỏ Chạy
12
Chương 12: Lời Đồn
13
Chương 13: Xích Đu
14
Chương 14: Một ngày tồi tệ
15
Chương 15: Xứng đôi
16
Chương 16: Hậu đậu
17
Chương 17: Rửa xe
18
Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19
Chương 19: Cãi nhau
20
Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21
Chương 21: Khoảng cách
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Nắm tay
24
Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25
Chương 25: Hôn rồi..??
26
Chương 26: Khóc cùng anh
27
Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28
Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29
Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30
Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31
Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32
Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33
Chương 33: Điều kiện..?
34
Chương 34: Tâm trạng tốt
35
Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36
Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37
Chương 37: Nói dối...
38
Chương 38: Tình huống khó xử
39
Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40
Chương 40: Vô tâm?
41
Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42
Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43
Chương 43: Có thật là anh không?
44
Chương 44: Em vui là được..!
45
Chương 45: Gương mặt hại nước..
46
Chương 46: Hạnh Phúc..?
47
Chương 47: Chị em tốt..
48
Chương 48: Hoa giấy
49
Chương 49: Anh là của em..
50
Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51
Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52
Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53
Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54
Chương 54: Tai Nạn
55
Chương 55: Bài toán khó
56
Chương 56: An ủi tinh thần
57
Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58
Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59
Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60
Chương 60: Tôi thắng anh...
61
Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62
Chương 62: Người thân..?
63
Chương 63: Ánh mắt cô độc
64
Chương 64: Cảm ơn em...
65
Chương 65: Ghen...?
66
Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67
Chương 67: Song hùng…
68
Chương 68: Cắm trại xuân
69
Chương 69: Người đặc biệt
70
Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71
Chương 71: Mùi đào..
72
Chương 72: Ca Hát..
73
Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74
Chương 74: Anh không thấy sao?
75
Chương 75: Tình huống khó xử..
76
Chương 76: Ra mặt..
77
Chương 77: Bạn lâu năm
78
Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79
Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80
Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81
Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82
Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83
Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84
Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85
Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86
Chương 86: 13 năm sau
87
Chương 87: Tác giả biến thái
88
Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89
Chương 89: Có người đến làm khó.
90
Chương 90: Áp lực xã hội
91
Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92
Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93
Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94
Chương 94: Chương này hơi dài..
95
Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96
Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97
Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98
Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99
Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100
Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101
Chương 101: Giả vờ
102
Chương 102: Minh Luân...
103
Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104
Chương 104: Tai nạn
105
Chương 105: Thay đổi chiến lược
106
Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107
Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108
Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109
Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110
Chương 110: Bom hẹn giờ
111
Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112
Chương 112: Trà xanh...?
113
Chương 113: Người lạ...
114
Chương 114: Về nước
115
Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116
Chương 116: Chuyện cũ
117
Chương 117: Bị thương
118
Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119
Chương 119: Dramma
120
Chương 120: Ác mộng
121
Chương 121: Buổi sáng
122
Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123
Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124
Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125
Chương 125: Chạy trốn
126
Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127
Chương 127: Ẩu đả
128
Chương 128: Nên giận hay không?
129
Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130
Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131
Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132
Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133
Chương 133: Về nhà
134
Chương 134: Ly vỡ lại lành
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145: Chờ đợi
146
Chương 146: Là em..là em phải không?
147
Chương 147: Giới hạn
148
Chương 148: Về Việt Nam..
149
Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150
Chương 150: Đều không có quyền nói..
151
Chương 151: Tình huống điên rồ
152
Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153
Chương 153: #1
154
Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155
Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156
Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157
Chương 157: Vợ chồng..
158
Chương 158: Bản năng sói cái..
159
Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160
Chương 160: Kết thúc..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play