Cảm ơn anh! Chàng trai 17 tuổi của em...

Cảm ơn anh! Chàng trai 17 tuổi của em...

Chương 1: Khải Minh

Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt. Cả đêm rồi tôi không chợp mắt nổi, với một đứa suốt ngày mơ mộng về những bộ phim hàn hay những tiểu thuyết ngôn tình thì cấp ba đối với tôi mà nói chính là thiên đường. Mấy ngày trước tôi đã vẽ ra hàng trăm câu chuyện về học trưởng, về bạn cùng bàn, về nam thần v.v....

Chính là đợi đến hôm nay, ngày tựu trường đầu tiên...

Tôi đỗ vào một trường cấp ba tầm trung ở địa phương. Trường hơi xa nhà nên tôi đi học bằng xe đạp, và đúng vào cái hôm tựu trường này thì thế quái nào tôi lại ngủ quên được chứ. Tôi dùng hết cơ thể sống 15 năm cuộc đời mình vào hai việc ngay lúc này.

Một là thể lực để đạp xe đạp đến trường vì còn 20 phút nữa nếu tôi không kịp đến báo danh thì sẽ muộn ngay ngày đầu tiên.

Hai là mắng hai người, thứ nhất không ai khác chính là bản thân ham ăn ham ngủ này. Thôi thì cạn lời nên không bình phẩm gì thêm..Và người thứ hai chính là thằng bạn thân của tôi từ năm cấp hai của tôi.

Tôi không biết chữ “ bạn thân” này có phải do tôi tự mình đa tình hay không mà nó có thể ung dung chạy qua mặt tôi cùng bạn gái của mình với con xe honda của nó khi thấy tôi đạp xe như thể chân gắn động cơ mà còn tặng tôi một nụ cười ngứa đòn được chứ. Loại bạn gì thế kia..

“Tao mà còn chơi với mày nữa thì tao là con cún, Khải Minhhhh..!!!”

Tiếng thét trong vô vọng của tôi truyền đi như thể bay đến ngay lớp học mà không cần đạp xe nữa. Đó là những gì tôi có thể nói và nghĩ ngay lúc này..

Ông bà ta có câu” Trong cái rủi có cái may” thật đúng cho tôi trong trường hợp này. Sau cơn tức giận và đạp xe điên cuồng tôi đến được cổng trường và phát hiện ra mình dư hẳn 10 phút cơ. Gửi xe xong, tôi bước ra khỏi nhà xe với tình trạng không thể nào thảm hơn. Áo dài xóc xếch, ba lô vác trên vai, mặt không còn giọt máu, mồ hôi mẹ mồ hôi con thay nhau đổ, tôi ý thức được bây giờ với chữ thảm thì không còn từ ngữ nào thích hợp hơn.

“Biết thế ở nhà ăn thêm chén cơm rồi, đạp xe hết luôn bữa sáng. Mà mình làm gì còn thời gian để xơi thêm chén nữ...a..”

Vừa làu bàu vừa vừa đi đến khi nghe được giọng nói ngứa đòn quen thuộc.

“Uầy, Hoài Phương tao thấy mày nên đi thi đua xe đạp đi, biết đâu cuộc đời mày lại sang trang mới đó..!” Khải Minh cầm lấy ba lô trên vai tôi và dúi cho tôi chai nước cam ướp lạnh lên má.

Tôi quá lười để đôi co với thằng này vì chả còn hơi để nói. Tôi nhíu mày liếc xéo nó, cảm giác lạnh đột ngột trên má làm tôi không kịp phản ứng. Nó lại tiếp tục:

” Như mày mà thi đua xe đạp có khi cao lên vài centimet cũng nên, ngày nào mày chẳng than thở với tao chuyện chiều cao còn gì”

Hơi thở tôi dần ổn định lại, máu cũng chảy lên tới đỉnh đầu, có thể gọi là lấy lại tinh thần. Khải Minh mở nắp chai nước cam đưa về phía tôi:

” Uống nhanh đi, mày mà xỉu ở đây tao không ẳm mày nổi đâu”.

Ánh mắt tôi dời từ người nó đến khoảng không trước mặt, tôi huých vào bụng nó một cú rõ đau, giật lấy chai nước cam ung dung vừa đi vừa uống hơn phân nửa.

Hơi thở tôi vẫn còn hơi được hơi mất nên không dư hơi mà đôi co với nó. Hành động vẫn thiết thực hơn, tôi cầm lấy chai nước vừa uống vừa bước càng nhanh về phía trước bỏ lại Khải Minh với khuôn mặt nhăn nhó và vài câu lầm bầm gì đó trong miệng mà tôi không nghe rõ, mà không cần nghe cũng biết được nó đang chửi tôi còn gì.

Được khoảng vài bước tôi quay mặt lại trả nó nụ cười thèm đòn còn tặng thêm bàn tay nắm lại với ngón tay ở giữa giơ lên như một “ biểu hiện cho tình bạn” của chúng tôi.

Người ta thường nói: Mối quan hệ giữa người với người là thứ không thể giải thích được.

Tôi với Khải Minh chính là thế, ở chúng tôi, chưa từng tồn tại cái gọi là tình cảm nam nữ. Chỉ dừng ở mức bạn thân. Hoặc “ trên tình bạn, dưới tình yêu” cũng có thể là đúng. Chí ít là đến thời điểm này.

Cái gọi là tương lai chưa thể nói trước được điều gì, tôi không hề phản bác. Nhưng hiện tại, chúng tôi biết rõ vai trò của đối phương như thế nào..!

Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao con người có thể thay đổi 180 độ được như thế.

Khải Minh lần đầu tôi gặp là một thằng ít nói, ngại ngùng, da hơi ngâm, lúc nào cũng ngồi yên một góc. Tôi thề là mười người chắc chắn khi gặp nó sẽ nghĩ nó là một thằng nhút nhát.

Nhưng đó là Khải Minh của năm lớp 6 tôi gặp, còn Khải Minh bây giờ thì tôi không thể tưởng tượng được, tại sao tôi vẫn như vậy, ngoại hình, tính cách, vẫn y xì sau gần ấy năm. Thì nó có thể bỏ tôi dậm chân tại chỗ mà thay đổi một cách ngoạn mục như vậy được chứ.

Khải Minh hiện tại so với lúc trước thì cao hơn tôi hẳn một cái đầu, trong khi ngày xưa rõ ràng là tôi cao hơn nó cơ mà. Chiều cao thay đổi thì có thể chấp nhận được, cái quỉ gì mà ngay cả tính cách và ngoại hình có thể thay đổi đến mức này cơ chứ

Tôi đã từng nghĩ da ngâm là một khuyết điểm nhưng đối với Khải Minh thì không, da ngâm lại là một điểm cộng. Với khuôn mặt có tí đểu cáng thèm đòn của nó 9 điểm trong mắt bọn con gái,

“ à không bao gồm cả tôi, nhưng tôi vẫn là con gái nhé”

thì da ngâm chính là 1 điểm cộng cho thang điểm 10.

Chẳng biết từ khi nào, “lúc nào cũng ngồi yên một góc” đã trở thành cụm từ đầu tiên tôi đá ra khỏi đầu mình ngay khi có ai đó hỏi về Khải Minh.

Mà thay vào đó là “ tự luyến, nói nhiều, nói xàm, hồ ngôn loạn ngữ, bệnh thần kinh..”

Cái “ hồ ngôn loạn ngữ” ở đây chính là từ ngữ đẹp nhất tôi tìm cho nó sau gần ấy năm chịu đựng việc nói dài nói dai nói bậy của nó, ngay cả khi người nghe không có ý muốn tiếp tục câu chuyện.

Nói dễ hiểu cho tình huống hiện tại giữa “bạn thân” của hai chúng tôi là:

Khải Minh có tiền, có ghệ, có nhan sắc, có khiếu ăn nói, có cả xe honda...TTT.

Còn tôi, ngoài việc là một con người bình thường đến không thể bình thường hơn thì việc có người bạn như Khải Minh trong mắt những người đầu tiên quen biết...

Có lẽ nghĩ rằng đó chính là bước ngoặc của cuộc đời tôi.

Một cặp đôi bạn thân” chẳng đâu vào đâu”...

Hot

Comments

Thu Thảo

Thu Thảo

da ngăm ko phải ngâm

2022-11-23

0

sam cưtê

sam cưtê

mới rì viu sương sương thôi mà 😂

2021-12-06

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Khải Minh
2 Chương 2: Vào lớp
3 Chương 3: Ổ Khoá
4 Chương 4: Hổ Giấy
5 Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6 Chương 6: Cá đồng quê
7 Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8 Chương 8: Vinh Phát
9 Chương 9: Anh Trai
10 Chương 10: Bạn mới
11 Chương 11: Bỏ Chạy
12 Chương 12: Lời Đồn
13 Chương 13: Xích Đu
14 Chương 14: Một ngày tồi tệ
15 Chương 15: Xứng đôi
16 Chương 16: Hậu đậu
17 Chương 17: Rửa xe
18 Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19 Chương 19: Cãi nhau
20 Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21 Chương 21: Khoảng cách
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Nắm tay
24 Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25 Chương 25: Hôn rồi..??
26 Chương 26: Khóc cùng anh
27 Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28 Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29 Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30 Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31 Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32 Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33 Chương 33: Điều kiện..?
34 Chương 34: Tâm trạng tốt
35 Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36 Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37 Chương 37: Nói dối...
38 Chương 38: Tình huống khó xử
39 Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40 Chương 40: Vô tâm?
41 Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42 Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43 Chương 43: Có thật là anh không?
44 Chương 44: Em vui là được..!
45 Chương 45: Gương mặt hại nước..
46 Chương 46: Hạnh Phúc..?
47 Chương 47: Chị em tốt..
48 Chương 48: Hoa giấy
49 Chương 49: Anh là của em..
50 Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51 Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52 Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53 Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54 Chương 54: Tai Nạn
55 Chương 55: Bài toán khó
56 Chương 56: An ủi tinh thần
57 Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58 Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59 Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60 Chương 60: Tôi thắng anh...
61 Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62 Chương 62: Người thân..?
63 Chương 63: Ánh mắt cô độc
64 Chương 64: Cảm ơn em...
65 Chương 65: Ghen...?
66 Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67 Chương 67: Song hùng…
68 Chương 68: Cắm trại xuân
69 Chương 69: Người đặc biệt
70 Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71 Chương 71: Mùi đào..
72 Chương 72: Ca Hát..
73 Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74 Chương 74: Anh không thấy sao?
75 Chương 75: Tình huống khó xử..
76 Chương 76: Ra mặt..
77 Chương 77: Bạn lâu năm
78 Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79 Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80 Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81 Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82 Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83 Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84 Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85 Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86 Chương 86: 13 năm sau
87 Chương 87: Tác giả biến thái
88 Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89 Chương 89: Có người đến làm khó.
90 Chương 90: Áp lực xã hội
91 Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92 Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93 Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94 Chương 94: Chương này hơi dài..
95 Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96 Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97 Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98 Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99 Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100 Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101 Chương 101: Giả vờ
102 Chương 102: Minh Luân...
103 Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104 Chương 104: Tai nạn
105 Chương 105: Thay đổi chiến lược
106 Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107 Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108 Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109 Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110 Chương 110: Bom hẹn giờ
111 Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112 Chương 112: Trà xanh...?
113 Chương 113: Người lạ...
114 Chương 114: Về nước
115 Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116 Chương 116: Chuyện cũ
117 Chương 117: Bị thương
118 Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119 Chương 119: Dramma
120 Chương 120: Ác mộng
121 Chương 121: Buổi sáng
122 Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123 Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124 Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125 Chương 125: Chạy trốn
126 Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127 Chương 127: Ẩu đả
128 Chương 128: Nên giận hay không?
129 Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130 Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131 Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132 Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133 Chương 133: Về nhà
134 Chương 134: Ly vỡ lại lành
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145: Chờ đợi
146 Chương 146: Là em..là em phải không?
147 Chương 147: Giới hạn
148 Chương 148: Về Việt Nam..
149 Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150 Chương 150: Đều không có quyền nói..
151 Chương 151: Tình huống điên rồ
152 Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153 Chương 153: #1
154 Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155 Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156 Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157 Chương 157: Vợ chồng..
158 Chương 158: Bản năng sói cái..
159 Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160 Chương 160: Kết thúc..
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Khải Minh
2
Chương 2: Vào lớp
3
Chương 3: Ổ Khoá
4
Chương 4: Hổ Giấy
5
Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6
Chương 6: Cá đồng quê
7
Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8
Chương 8: Vinh Phát
9
Chương 9: Anh Trai
10
Chương 10: Bạn mới
11
Chương 11: Bỏ Chạy
12
Chương 12: Lời Đồn
13
Chương 13: Xích Đu
14
Chương 14: Một ngày tồi tệ
15
Chương 15: Xứng đôi
16
Chương 16: Hậu đậu
17
Chương 17: Rửa xe
18
Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19
Chương 19: Cãi nhau
20
Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21
Chương 21: Khoảng cách
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Nắm tay
24
Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25
Chương 25: Hôn rồi..??
26
Chương 26: Khóc cùng anh
27
Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28
Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29
Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30
Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31
Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32
Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33
Chương 33: Điều kiện..?
34
Chương 34: Tâm trạng tốt
35
Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36
Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37
Chương 37: Nói dối...
38
Chương 38: Tình huống khó xử
39
Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40
Chương 40: Vô tâm?
41
Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42
Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43
Chương 43: Có thật là anh không?
44
Chương 44: Em vui là được..!
45
Chương 45: Gương mặt hại nước..
46
Chương 46: Hạnh Phúc..?
47
Chương 47: Chị em tốt..
48
Chương 48: Hoa giấy
49
Chương 49: Anh là của em..
50
Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51
Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52
Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53
Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54
Chương 54: Tai Nạn
55
Chương 55: Bài toán khó
56
Chương 56: An ủi tinh thần
57
Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58
Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59
Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60
Chương 60: Tôi thắng anh...
61
Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62
Chương 62: Người thân..?
63
Chương 63: Ánh mắt cô độc
64
Chương 64: Cảm ơn em...
65
Chương 65: Ghen...?
66
Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67
Chương 67: Song hùng…
68
Chương 68: Cắm trại xuân
69
Chương 69: Người đặc biệt
70
Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71
Chương 71: Mùi đào..
72
Chương 72: Ca Hát..
73
Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74
Chương 74: Anh không thấy sao?
75
Chương 75: Tình huống khó xử..
76
Chương 76: Ra mặt..
77
Chương 77: Bạn lâu năm
78
Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79
Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80
Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81
Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82
Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83
Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84
Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85
Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86
Chương 86: 13 năm sau
87
Chương 87: Tác giả biến thái
88
Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89
Chương 89: Có người đến làm khó.
90
Chương 90: Áp lực xã hội
91
Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92
Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93
Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94
Chương 94: Chương này hơi dài..
95
Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96
Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97
Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98
Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99
Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100
Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101
Chương 101: Giả vờ
102
Chương 102: Minh Luân...
103
Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104
Chương 104: Tai nạn
105
Chương 105: Thay đổi chiến lược
106
Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107
Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108
Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109
Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110
Chương 110: Bom hẹn giờ
111
Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112
Chương 112: Trà xanh...?
113
Chương 113: Người lạ...
114
Chương 114: Về nước
115
Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116
Chương 116: Chuyện cũ
117
Chương 117: Bị thương
118
Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119
Chương 119: Dramma
120
Chương 120: Ác mộng
121
Chương 121: Buổi sáng
122
Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123
Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124
Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125
Chương 125: Chạy trốn
126
Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127
Chương 127: Ẩu đả
128
Chương 128: Nên giận hay không?
129
Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130
Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131
Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132
Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133
Chương 133: Về nhà
134
Chương 134: Ly vỡ lại lành
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145: Chờ đợi
146
Chương 146: Là em..là em phải không?
147
Chương 147: Giới hạn
148
Chương 148: Về Việt Nam..
149
Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150
Chương 150: Đều không có quyền nói..
151
Chương 151: Tình huống điên rồ
152
Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153
Chương 153: #1
154
Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155
Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156
Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157
Chương 157: Vợ chồng..
158
Chương 158: Bản năng sói cái..
159
Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160
Chương 160: Kết thúc..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play