Chương 17: Rửa xe

Tôi đưa áo lên mũi giả vờ ngửi, Khải Minh đưa tay chặn ngăn lại, nhăn mặt nói:

''Chịu nắng đi, cho đen bớt. Đừng có đụng cái gì cũng đưa lên mũi hửi được không? Mày là chó à?''

Tôi cười:'' tao xác nhận xem coi mày giặc chưa mà, có gì về tao giặc cho''

Khải Minh:'' tao chứ không phải mày''

Tôi đẩy tay nó về, đưa ba lô cho nó, mặc áo khoác vào nói:

''Đúng là mùi của mày nè''

Khải Minh ném ba lô vào lòng tôi, gõ lên trán tôi một cú rõ đau mắng:

''Đừng có nói như biến thái vậy, nghe kinh quá''

Tôi xoa trán mình:

''Ý tao không phải vậy, mày biết tao kị mùi nước hoa nồng mà''

Khải Minh:'' Nhưng mày cũng đừng tuỳ tiện ngửi áo người ta ngay trước mặt như vậy chứ, có khác gì biến thái đâu?''

Tôi cười cười xua tay, đeo lại ba lô nói:

''Được rồi, đi về đi đứng đây hồi tới chiều luôn đó. Tao đói bụng lắm rồi''

Khải Minh:'' ừm, ra cổng trường đứng đi, tao đi lấy xe''

....

Nhìn bóng tôi chạy mất, Vinh Phát lắc đầu cười, cầm áo tôi đi vào lớp..

Vừa ngồi xuống, Đỗ Xuyên ở phía sau đã nhỏm người lên, nắm một bên tay áo hỏi:

''Mày không phải biến thái đi ăn cắp áo con gái về làm chuyện đồi bại đâu ha?''

Vinh Phát giật tay áo lại, mở ba lô cho hẳn vào trong khéo khoá lại:

''mày thấy biến thái nào ăn cắp áo khoác chưa?''

Đỗ Xuyên gật đầu:'' Cũng phải, nhưng mày đâu xếp vào loại biến thái bình thường''

Vinh Phát quay người bóp cổ Đỗ Xuyên nói:

''Vậy theo mày tao biến thái không bình thường thế nào?''

Đỗ Xuyên hoa sặc sụa, vỗ vỗ lên tay Vinh Phát ra hiệu bỏ ra, miệnh ú ớ:

''Em...sai....em...sa, em xin...lỗi......Anh Phátttt''

Vinh Phát nhếch miệng, buông tay đắc ý nói:''ngoan''

Đỗ Xuyên ho nốt hơi cuối, không vui nói:

''Trước mặt con gái người ta thì hay lắm, có ngon mày phô bản mặt thật mày cho nó xem đi, coi nó có chạy mất dép không?''

Nghe câu này, lông mài Vinh Phát hơi nheo lại.

Thoáng qua giây lát, mặt lại quay về biểu cảm cũ, nụ cười nham hiểm lại xuất hiện trên môi, nhìn Đỗ Xuyên uy hiếp:

'' Muốn tao treo quần mày lên cây không?''

Đỗ Xuyên tái mặt, vội lắc đầu quay về vị trí cũ

Vinh Phát cũng quay lên, tay cầm cây bút trên bàn, vô thức bấm rồi mở ngồi bút lặp đi lặp lại vô số lần, mắt nhìn chăm chăm vào ba lô.

Nơi đang chứa áo khoác của Hoài Phương

......

Buổi chiều, tôi gửi tin nhắn cho Khải Minh.

[-đang đâu đấy, qua nhà tao đi

-chi?

-cho xương nè

-bố bận học, không rảnh

-mày mà học hành gì, qua nhanh đi

-dạ mẹ, con đang đi học thêm Hoá

-ủa? Vậy hả? Không biết, vậy khi nào về ghé

-mày mà biết mẹ gì, ghé chi?

-có ít trái cây, mẹ tao kêu cho mày, nói là bữa giờ làm phiền mày đưa đón đi học

-có gì đâu, tiện đường mà

-tao cũng nói vậy đó, mẹ tao vừa mắng tao xong. Thôi ghé lấy đi, để hư thúi cho cá ăn cũng vậy hà..

-cái beepp.....]

Vừa bỏ điện thoại xuống thì thông báo tin nhắn facebook lại vang lên. là tin nhắn của Thiên Khôi.

Thật ra thì tôi không định chấp nhận kết bạn với bạn ấy đâu, do thằng Nhất Nghĩa cứ lải nhải suốt, nên tôi cũng bất lực.

Nhưng phải nói là bạn này kiên trì ghê, nhắn 10 câu tôi trả lời 1, mà vẫn nhắn đều đều. Bái phục, thật sự bái phục sự cần cù của bạn mà...

[-Bạn đang làm gì đấy?Ăn cơm chưa?Hôm nay tui không gặp bạn ở trường, buồn ghê?Hôm nào mình nói chuyện được không? Chào hỏi thôi. Tui muốn nói chuyện với bạn lắm đó

-à à, xin lỗi mình bận học bài á, nên là có gì nói sau nha....

-Vậy thôi, bạn học đi

-À ờm...^^]

Bộ mấy người có tí nhan sắc là quên đi mặt mũi hả?

Thế này thì cũng hơi.....

Nhiệt tình quá không vậy..?

.....

Cuối cùng thì ngày chủ nhật cũng đến, không gì sướng bằng được đánh một giấc thẳng cẳng đến trưa.

Tôi lười biếng ngồi xuống bàn, đưa chân lên ghế xếp bằng lại, ngáp một cái, kéo ly cà phê sữa lại gần mình, khuấy khấy vài cái, hớp một ngụm nói lớn:

''Ngủ một giấc thiệt đã, dậy có đồ ăn mẹ nấu, còn có ly cà phê sữa mẹ pha. Sống đến từng tuổi này không uổng mà..''

Ba tôi ngồi bên cạnh, cầm cờ báo đánh vào đầu tôi mắng:

''Mày sống lâu quá hé con, cho có bữa cơm ly cà phê sữa mà đã mãn nguyện vậy rồi sau này bị người ta ăn hiếp cũng không biết luôn quá''

Mẹ tôi đẩy dĩa cái cây giữa bàn, nói thêm:

''Ông lo cho con gái rựu của ông thì theo nó qua nhà chồng luôn đi''

Ba tôi bỏ tời báo xuống nói:

''Bà cứ vậy, con mình hiền quá tui sợ sau này ra đời thua người ta thôi''

Mẹ: '' mới 15 tuổi lo sau này ra đời, nó không bị người ta ăn hiếp mà bị mẹ chồng đuổi về ngay ngày đầu tiên thì có''

Tôi nhanh chóng tiếp lời:'' mẹ, con đâu tới nỗi''

Ba tôi nhìn tôi nói:'' đuổi về thì tui nuôi''

Mẹ tôi đứng lên:'' Phải rồi, nó mà hư là do ông chiều hư đó, trả về tui bỏ luôn''

Ba tôi mặc kệ câu nói của mẹ, quay sang nói với tôi:'' Yên tâm, ba chống lưng''

Ba mẹ tôi chính là như vậy, khác với người ta, mẹ tôi rất ít khi thể hiện hay nói lời yêu thương với chúng tôi.

Nhưng không có nghĩa là mẹ tôi ghét bỏ, cách mẹ dành tình thương rất dễ cảm nhận được.

Miệng luôn nói lời khó nghe nhưng lại quan tâm những điều nhỏ nhặt nhất.

Và hay cằn nhằn....

Ba tôi thì ngược lại, so với sự nghiêm khắc với anh tôi, ba tôi cưng chiều tôi hết mực, từ nhỏ đến lớn chưa hề đánh hay mắng tôi.

Nhưng không phải là chiều cho mọi lỗi lầm của tôi, ba tôi luôn giải thích đúng sai khi tôi mắc lỗi. Cũng dạy tôi cái gì nên và không nên.

Nói dễ hiểu là ba mẹ tôi giống như hoán đổi tính cách cho nhau, mẹ tôi là lửa, ba tôi là nước.

Nên hay cãi vã, đấu khẩu những chuyện nhỏ nhất.

Nhưng phần lớn là ba tôi xuống nước trước.

Nhiều khi tôi rất hâm mộ mẹ, vì có được một người chồng bao dung như ba.

Từ lâu tôi đã tự đặt ra tiêu chuẩn về người chồng sau này của mình..

Đó chính là giống như ba tôi...

Tôi cười tươi, nói ''dạ'' một tiếng rõ to chọc tức mẹ.

Rồi ba con tôi nói qua lại bài câu nữa tôi vào phòng chuẩn bị cuộc hẹn chiều nay với bọn Hoài Sơn....

......

Ở quán ''star night'', Hoài Sơn và Minh Tú đã đến trước cũng gọi nước rồi, tôi và Khải Minh đến sau.

Vừa đặt mông xuống bàn thì đã nghe Hoài Sơn cằn nhằn:

''Hại Vị, hẹn 14 giờ, hai vị nhìn đồng hồ xem. Có hơi quá đáng quá không?''

Khải Minh:'' trễ có chút xíu, kẹt đường mà''

Minh Tú vuốt vai Hoài Sơn:

''Có chút xíu hà, gần 30 phút chứ mấy, không đợi tụi tao kêu thêm ly nữa hả tới, sẵn kêu luôn một lượt''

Tôi gật đầu:'' cũng tiện đó, thằng coi vậy mà chu đáo''

Khải Minh cười, nói thêm:

''Vậy cũng không cần điện thoại cả chục cuộc vậy chứ, tao đã nhắn là tới trễ chút mà điện thoại reo suốt luôn''

Hoài Sơn:'' chút của mày, mày thử ngồi đây coi một chút của mày lâu như thế nào hả nói''

Tôi hạ giọng:'' Tôi được rồi, xin lỗi mà, hôm nay Khải Minh bao, coi như chuộc tội''

Khải Minh nhìn tôi mắng:

''Mày mới là nhân tố gây nên chuyện đi trễ á, ngủ tới trưa rồi vậy mà mặt trời đứng bóng cũng ngủ tiếp, hẹn 14 giờ, 14 giờ tao đứng trước cửa thì mắt nhắm mắt mở nhìn tao. Không có ba mẹ mày ở nhà chắc tao quấn mày lại quăng xuống sông cho cá ăn quá''

Trước ánh mắt mang bốn chữ'' không thể tin được'' to tướng của Minh Tú và Hoài Sơn nhìn mình chăm chăm.

Tôi chột dạ gãi đầu:

''Thì ờm....ừm do cơm no quá, nằm nghỉ xíu tiêu hoá. Căng da bụng chùn da mắt mà, tao cũng có muốn đâu''

Minh Tú lắc đầu:'' tao tưởng mấy chuyện này chỉ có ở trong phim thôi chứ''

Hoài Sơn tiếp lời:'' Mày đúng là cái rạp phim di động, mang từ bất ngờ này tới bất ngờ khác'' dứt lời còn vỗ tay tán thưởng..

Do quá ngượng tôi đổi chủ đề:

''Vậy hôm nay kêu ra đây có gì quan trọng à?''

Tụi nó cũng không buồn truy cứu thêm, Hoài Sơn trả lời:

'' Không có gì thì không tụ tập được à? Bạn bè mới học khác trường có mấy tháng mà xa mặt cách lòng rồi''

Tôi:'' tại mày không nói rõ ai mà biết''

Khải Minh:''Chứ không phải mày khoe xe mới à?''

Tôi ngạc nhiên nhìn Khải Minh, mặt nghi ngờ nói:

''tụi bây lén lút sau lưng tao tạo group chat phải không?''

Khải Minh:'' tao đâu có rảnh, mày đi vô không để ý chiếc xe mới nằm gần cây mai hả? Biển số còn chưa có''

Tôi đứng lên phóng tầm mắt ra nơi Khải Minh vừa chỉ, đúng là có chiếc xe máy thể thao, tôi ngồi xuống thắc mắc nhìn Hoài Sơn:

'' ủa chưa đủ tuổi mà sao chạy được xe đó?''

Hoài Sơn gạt nước chảy trên bàn xuống, trả lời:

''Hiệu đó vừa ra loại mới 50cc thôi, không vấn đề''

Tôi tấm tắc gật đầu:'' đúng là Sơn đại gia, rửa xe mà có chầu nước vậy? Sao sạch được, mà tao cũng muốn ngồi xe mới''

Hoài Sơn:'' oke luôn, trước là nước hôm nay, mốt đi ăn gì đó ngon ngon sau. Muốn ngồi thì lát tao đèo đi vài vòng rồi về...''

Chapter
1 Chương 1: Khải Minh
2 Chương 2: Vào lớp
3 Chương 3: Ổ Khoá
4 Chương 4: Hổ Giấy
5 Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6 Chương 6: Cá đồng quê
7 Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8 Chương 8: Vinh Phát
9 Chương 9: Anh Trai
10 Chương 10: Bạn mới
11 Chương 11: Bỏ Chạy
12 Chương 12: Lời Đồn
13 Chương 13: Xích Đu
14 Chương 14: Một ngày tồi tệ
15 Chương 15: Xứng đôi
16 Chương 16: Hậu đậu
17 Chương 17: Rửa xe
18 Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19 Chương 19: Cãi nhau
20 Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21 Chương 21: Khoảng cách
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Nắm tay
24 Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25 Chương 25: Hôn rồi..??
26 Chương 26: Khóc cùng anh
27 Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28 Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29 Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30 Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31 Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32 Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33 Chương 33: Điều kiện..?
34 Chương 34: Tâm trạng tốt
35 Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36 Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37 Chương 37: Nói dối...
38 Chương 38: Tình huống khó xử
39 Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40 Chương 40: Vô tâm?
41 Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42 Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43 Chương 43: Có thật là anh không?
44 Chương 44: Em vui là được..!
45 Chương 45: Gương mặt hại nước..
46 Chương 46: Hạnh Phúc..?
47 Chương 47: Chị em tốt..
48 Chương 48: Hoa giấy
49 Chương 49: Anh là của em..
50 Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51 Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52 Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53 Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54 Chương 54: Tai Nạn
55 Chương 55: Bài toán khó
56 Chương 56: An ủi tinh thần
57 Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58 Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59 Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60 Chương 60: Tôi thắng anh...
61 Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62 Chương 62: Người thân..?
63 Chương 63: Ánh mắt cô độc
64 Chương 64: Cảm ơn em...
65 Chương 65: Ghen...?
66 Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67 Chương 67: Song hùng…
68 Chương 68: Cắm trại xuân
69 Chương 69: Người đặc biệt
70 Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71 Chương 71: Mùi đào..
72 Chương 72: Ca Hát..
73 Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74 Chương 74: Anh không thấy sao?
75 Chương 75: Tình huống khó xử..
76 Chương 76: Ra mặt..
77 Chương 77: Bạn lâu năm
78 Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79 Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80 Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81 Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82 Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83 Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84 Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85 Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86 Chương 86: 13 năm sau
87 Chương 87: Tác giả biến thái
88 Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89 Chương 89: Có người đến làm khó.
90 Chương 90: Áp lực xã hội
91 Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92 Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93 Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94 Chương 94: Chương này hơi dài..
95 Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96 Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97 Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98 Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99 Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100 Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101 Chương 101: Giả vờ
102 Chương 102: Minh Luân...
103 Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104 Chương 104: Tai nạn
105 Chương 105: Thay đổi chiến lược
106 Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107 Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108 Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109 Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110 Chương 110: Bom hẹn giờ
111 Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112 Chương 112: Trà xanh...?
113 Chương 113: Người lạ...
114 Chương 114: Về nước
115 Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116 Chương 116: Chuyện cũ
117 Chương 117: Bị thương
118 Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119 Chương 119: Dramma
120 Chương 120: Ác mộng
121 Chương 121: Buổi sáng
122 Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123 Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124 Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125 Chương 125: Chạy trốn
126 Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127 Chương 127: Ẩu đả
128 Chương 128: Nên giận hay không?
129 Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130 Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131 Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132 Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133 Chương 133: Về nhà
134 Chương 134: Ly vỡ lại lành
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145: Chờ đợi
146 Chương 146: Là em..là em phải không?
147 Chương 147: Giới hạn
148 Chương 148: Về Việt Nam..
149 Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150 Chương 150: Đều không có quyền nói..
151 Chương 151: Tình huống điên rồ
152 Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153 Chương 153: #1
154 Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155 Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156 Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157 Chương 157: Vợ chồng..
158 Chương 158: Bản năng sói cái..
159 Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160 Chương 160: Kết thúc..
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Khải Minh
2
Chương 2: Vào lớp
3
Chương 3: Ổ Khoá
4
Chương 4: Hổ Giấy
5
Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6
Chương 6: Cá đồng quê
7
Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8
Chương 8: Vinh Phát
9
Chương 9: Anh Trai
10
Chương 10: Bạn mới
11
Chương 11: Bỏ Chạy
12
Chương 12: Lời Đồn
13
Chương 13: Xích Đu
14
Chương 14: Một ngày tồi tệ
15
Chương 15: Xứng đôi
16
Chương 16: Hậu đậu
17
Chương 17: Rửa xe
18
Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19
Chương 19: Cãi nhau
20
Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21
Chương 21: Khoảng cách
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Nắm tay
24
Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25
Chương 25: Hôn rồi..??
26
Chương 26: Khóc cùng anh
27
Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28
Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29
Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30
Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31
Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32
Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33
Chương 33: Điều kiện..?
34
Chương 34: Tâm trạng tốt
35
Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36
Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37
Chương 37: Nói dối...
38
Chương 38: Tình huống khó xử
39
Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40
Chương 40: Vô tâm?
41
Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42
Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43
Chương 43: Có thật là anh không?
44
Chương 44: Em vui là được..!
45
Chương 45: Gương mặt hại nước..
46
Chương 46: Hạnh Phúc..?
47
Chương 47: Chị em tốt..
48
Chương 48: Hoa giấy
49
Chương 49: Anh là của em..
50
Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51
Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52
Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53
Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54
Chương 54: Tai Nạn
55
Chương 55: Bài toán khó
56
Chương 56: An ủi tinh thần
57
Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58
Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59
Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60
Chương 60: Tôi thắng anh...
61
Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62
Chương 62: Người thân..?
63
Chương 63: Ánh mắt cô độc
64
Chương 64: Cảm ơn em...
65
Chương 65: Ghen...?
66
Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67
Chương 67: Song hùng…
68
Chương 68: Cắm trại xuân
69
Chương 69: Người đặc biệt
70
Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71
Chương 71: Mùi đào..
72
Chương 72: Ca Hát..
73
Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74
Chương 74: Anh không thấy sao?
75
Chương 75: Tình huống khó xử..
76
Chương 76: Ra mặt..
77
Chương 77: Bạn lâu năm
78
Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79
Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80
Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81
Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82
Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83
Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84
Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85
Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86
Chương 86: 13 năm sau
87
Chương 87: Tác giả biến thái
88
Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89
Chương 89: Có người đến làm khó.
90
Chương 90: Áp lực xã hội
91
Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92
Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93
Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94
Chương 94: Chương này hơi dài..
95
Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96
Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97
Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98
Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99
Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100
Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101
Chương 101: Giả vờ
102
Chương 102: Minh Luân...
103
Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104
Chương 104: Tai nạn
105
Chương 105: Thay đổi chiến lược
106
Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107
Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108
Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109
Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110
Chương 110: Bom hẹn giờ
111
Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112
Chương 112: Trà xanh...?
113
Chương 113: Người lạ...
114
Chương 114: Về nước
115
Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116
Chương 116: Chuyện cũ
117
Chương 117: Bị thương
118
Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119
Chương 119: Dramma
120
Chương 120: Ác mộng
121
Chương 121: Buổi sáng
122
Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123
Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124
Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125
Chương 125: Chạy trốn
126
Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127
Chương 127: Ẩu đả
128
Chương 128: Nên giận hay không?
129
Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130
Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131
Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132
Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133
Chương 133: Về nhà
134
Chương 134: Ly vỡ lại lành
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145: Chờ đợi
146
Chương 146: Là em..là em phải không?
147
Chương 147: Giới hạn
148
Chương 148: Về Việt Nam..
149
Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150
Chương 150: Đều không có quyền nói..
151
Chương 151: Tình huống điên rồ
152
Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153
Chương 153: #1
154
Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155
Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156
Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157
Chương 157: Vợ chồng..
158
Chương 158: Bản năng sói cái..
159
Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160
Chương 160: Kết thúc..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play