Chương 13: Xích Đu

Anh tôi mở cửa phòng, giật lấy gối ôm tôi đang ôm mắng:

'' 10 giờ rồi chưa dậy nữa, con heo này''

Tôi ngọ ngoạy trong chăn không trả lời.

Anh tôi tiếp tục giật luôn cái chăn của tôi, tôi giờ như con cá mắc lưới.

Quay qua quay lại không tóm được gì mới bực nhọc trả lời:

''Hôm nay là chủ nhật mà, để em ngủ xíu đi''

Anh tôi tiếp tục làm hành động quá đáng hơn. Dùng tay bịt mũi tôi lại, đắc ý nói:

''Con gái gì, ngủ đến mặt trời lên đỉnh đầu rồi không dậy, là mẹ bảo anh kêu con heo là mày dậy đó. Dậy nhanh đi''

Tôi bực mình hét toáng lên:

'' Biết em là con gái thì buông tay ra đi, nam nữ thụ thụ bất thân, thỉnh tự trọng''

Anh tôi mặt cho tôi la lối, vùng vẫy điên cuồng, nói tiếp:

''Là anh trông mày đến lớn đó, trừ một số chỗ bắt buộc thừa nhận thì trong mắt anh, mày không khác gì con trai đâu. Giờ có dậy không, dông dài tí nữa đừng khóc lóc nha''

Tôi:'' Dậy.. dậy, được chưa''

Anh tôi hài lòng buông tay ra nói:'' ngoan'' rồi ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Tôi ấm ức hét lớn:'' Chừng nào anh hai mới đi vậy mẹ, người ta đi hết rồi ảnh còn ở nhà ăn bám kìa...''

Ba mẹ tôi ở sau bếp nhìn nhau, lắc đầu cười không trả lời...

Vệ sinh cá nhân xong, cũng đến lúc ăn trưa. Hôm nay là chủ nhật nên cả nhà tôi có mặt đông đủ.

Chúng tôi cùng nhau ăn cơm, giữa bữa cơm mẹ tôi nói:

'' Ăn xong Nam chở em con qua nhà cô 8 lấy dùm mẹ ít đồ, cô ấy nói hôm nay có''

Tôi gắp miếng cá bỏ vào miệng, vừa nhai vừa trả lời:

'' Anh hai đi một mình cũng được mà, con theo chi nặng xe''

Mẹ:'' Ở nhà cũng được, lát ăn xong rửa chén, lau luôn cái nhà''

Tôi:'' Không không, con định mua đồ nữa nên con sẽ đi theo anh hai. Con vừa mới nhớ ra''

Anh tôi nói:'' Không cần đâu mẹ, con đi một mình được rồi. Để nó ở nhà làm đi, làm biếng riếc quen''

Tôi:''Không, em cần gấp lắm, không mua không được, cho em theo đi''

Ba tôi luôn là người giản hoà:

''Được rồi đừng chọc em nữa, đi thì ăn nhanh''

Tôi vui vẻ đung đưa chân, lùa nhanh đũa cơm cuối cùng. Giục anh tôi ăn nhanh sau đó chúng tôi ra xe đi giúp mẹ...

Thấy tôi hấp ta hấp tấp, anh tôi bực mình nói:

''Làm gì gấp thế hả?''

Tôi:'' nhanh đi, em sợ mẹ đổi ý''

Anh tôi:'' mẹ không đổi ý đâu, vẫn chừa cho mày mà. Không cần vội''

Tôi tái mặt, trả lời:'' Vậy em trốn luôn không về''

Anh tôi:'' trốn đi rồi về ăn roi, anh không binh đâu''

Tôi ''xì'' một tiếng nói:

'' Anh có bao giờ binh đâu, chưa cầm trống cổ vũ là em đã ơn trời rồi''

Anh tôi:'' Tại mày đáng đánh''

Tôi chẳng kịp trả lời thì đã đến nơi, anh tôi kêu vài tiếng thì cô 8 mở cửa cô nói:

''Hai đứa vào trong chờ chút đi, hôm qua nhà có đám cô làm không kịp, nhưng xíu nữa là xong rồi. Hai đứa vô ngồi chơi uống nước đợi đi, lần đi lần khó mà..''

Giờ tôi mới biết mẹ tôi đặt gì, thì ra là may đồ, thời buổi nào rồi con đặt may chứ...??

Ở đây cũng là nhà may lớn, chắc cũng có tiếng ở địa phương. Nhìn đống vải chất như núi, người ra người vào thế kia thì cũng biết rồi.

Tôi và anh tôi vội tiến vào.

Chưa vào tới cửa, tôi liền khựng lại không bước tiếp.

Thấy vậy, anh tôi nói: ''Sao vậy, sao không vào?''

Tôi chần chừ, nói:'' Anh vô trước đi, hơi nóng em hóng gió tí đã''

Anh tôi:''Điên à, trong nhà có máy lạnh mát hơn chứ''

Tôi:''Em thích gió trời hơn, anh vô đi kệ em''

Giữa trưa thế này gió trời đâu ra, nắng chưa thiêu đen tôi đã là may rồi.

Anh tôi cũng chẳng buồn tôi lên cơn lúc nào, quẳng một chữ '' điên'' rồi nhanh bước vào nhà.

Tôi đi vòng ra sau, cũng may ở đó có cái xích đu, ngồi phịch xuống.

Tay quạt quạt xua bớt đi cơn nóng. Thầm nghĩ:

''Mày điên rồi, tội gì phải hành xác bản thân vậy nè. Gặp anh ta thì qua loa vài câu là xong. Tự nhiên chạy ra đây tắm nắng. Giờ vô lại có kì quá không? Lúc nảy anh ta có thấy mình không trời? Ở đây cũng gặp nữa? Trùng hợp đến đáng sợ luôn á. Nhưng này là người ta tới trước, mày thấy người ta mày trốn thì mày chột dạ chứ gì nữa. Hơizzzz, biết vậy ở nhà cho lành''

Đúng là sợ gì gặp đó mà, chưa kịp nghĩ xong thì có người đang đến.

Còn ai vào đây?

Ở trường đông người còn trốn được. Ở đây giờ có mình, tự nhiên bỏ chạy thì ai coi ra gì.

Thế là tôi ngoan ngoãn ngồi im trên xích đu đợi người đó tới. Trấn an một câu:

''Đau dài chi bằng đau ngắn, có gì giải quyết hôm nay luôn.''

Vinh Phát đứng trước mặt tôi nói:

''Lần này anh không nghĩ em trốn anh thì anh bị khờ rồi''

Tôi vẫn mặt dày trả lời:'' không có, thấy xích đu nên muốn ngồi thôi''

Great, trả lời quá tự nhiên, tốt..

Vinh Phát:'' Ò, vậy xin lỗi, em đến đây chi vậy?''

Tôi:'' Lấy đồ thôi''

Vinh Phát:'' Ồ, nhưng em không thấy em nói chuyện với anh hơi kì sao?''

Tôi ngước mắt nhìn anh ta, mặt mang dấu chấm hỏi lớn.

Đoán được ý tôi Vinh Phát nói tiếp:

'' Anh lớn hơn em 2 tuổi đó, em cứ nói không đầu không đuôi. Người khác nghe còn tưởng em ghét anh lắm''

Giờ tôi mới nhớ lại, đúng là mình có hơi kì cục thật, nhưng ghét anh thì không có, chỉ hơi sợ thôi.

Tôi thu mắt tằn hắn vài tiếng trả lời:

'' A...à. Vậy.. vậy em xin lỗi''

Tự nhiên lại ngượng thế không biết, nói chuyện bình thường thôi mà.

Mày mắc cỡ là mắc cỡ cái gì đây?

Vinh Phát cười, xoa đầu tôi làm tôi càng bất ngờ nhưng cũng không dám nhúc nhích.

Được một lát, thu tay về, anh ấy nói:

'' Không chọc em nữa, người lúc nãy đi chung với em là bạn trai em hả?''

What?

Sao nhìn ra bạn trai hay vậy?

Ai đi làm bạn gái cái tên điên dở hơi đó chứ?

Tôi lắc đầu trả lời:'' không phải, là anh hai em''

Vinh Phát tỏ vẻ ngạc nhiên.

Nhìn nét mặt này tôi cũng hiểu được lí do rồi.

Độ giống nhau: 0%

Vinh Phát:'' xin lỗi, hai người có chút khác nhau nên anh nhầm''

Tôi lắc đầu..

''không sao, đâu phải chuyện hiếm lạ gì, anh ấy đẹp hơn em mà''

Vinh Phát vội xua tay:

''Ý anh không phải vậy, chỉ là mặt không giống thôi, em dễ thương mà''

Haha, không biết bây giờ mặt tôi đang đỏ lên vì nắng nóng hay đỏ lên vì ngại nữa.

Lâu lắm rồi mới có nghe được tiếng khen mình.

Tôi lúng túng im lặng không biết nên trả lời thế nào thì Vinh Phát đột nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi.

Do tôi nhẹ hơn, khi ngồi cũng chỉ ngồi hời hợt không ngắm tay vịn, xích đu hơi cao nên chân tôi cũng không chạm đất. Bất ngờ có lực lớn tác động phía còn lại, thế là tôi bổ nhào cả người vào lòng Vinh Phát.

Tình huống này tôi không thể nào lường trước được. Người ta mới khen một câu, mặt đỏ ngại ngùng thì cũng thôi đi, đã vậy còn nhào hẳn vào lòng người ta.

Liêm sĩ tích góp mười mấy năm cuộc đời hôm nay coi như hết.

Tôi vội vàng bật người lên tránh đi, chuyện càng éo le hơn, đầu tôi đụng trúng cằm của anh ấy. Lực cũng không phải nhẹ, tôi giật mình chưa kịp đưa tay xoa đầu thì tay của anh ấy tới trước. Xoa xoa chỗ bị đụng trúng, anh ấy nói:

''Có sao không? Đụng trúng rồi''

Cái tình hình này, người ngoài nhìn vào chắc hẳn 100% đây là cặp đôi yêu nhau, đánh yêu trên xích đu.

Tôi nghĩ cũng không dám nghĩ tới nếu như tình huống này xuất hiện ở trường, bão táp phong ba gì sẽ kéo tới nữa.

Tôi nhảy ra khỏi xích đu, định bụng sẽ xin lỗi rồi chạy đi ngay. Nhưng chưa kịp nói thì Vinh Phát đã nói trước:

'' Em lại tính chạy nữa hả? Vậy mà em nói em không ghét anh.''

Bị bắt thóp, tôi vội lắc đầu trả lời:

''Không phải, nhường anh ngồi đó, em muốn đứng dãn gân cốt''

Vinh Phát:'' hahaaaa...em nói dối tệ quá đó, đụng người ta đau điếng rồi muốn chạy hả. Xem đi đỏ hết rồi nè, mai bầm luôn cho xem''

Bây giờ tôi mới nhớ đến cái cằm ăn hẳn cú thiết đầu công của mình, đưa mắt nhìn thì đúng là đỏ lên thiệt, tôi vội cúi đầu nói:

''Xin lỗi, nhưng ai biểu anh ngồi xuống không nói trước''

giọng tôi ngày càng nhỏ theo những âm cuối.

Vinh Phát nhăn mày, đưa tay xoa xoa chỗ cằm, xong còn nắm cổ tay tôi đặt lên nói:

''Em sờ thử đi, sưng rồi nè. Không chừng gãy xương cũng nên''

Nghe đến đây, tôi vội rút tay lại lòng nghĩ:

''Đúng là có hơi sưng thiệt, gãy xương thì...có quá đáng quá không, đầu mình dù cứng cũng đâu đến nỗi''

Tôi gãy đầu, chân trái đá lên chân phải, mắt nhìn xuống. Ngập ngừng nói:

''Vậy.. anh muốn em làm gì? Đền tiền... hay...mua thuốc....?

Nhìn dáng vẻ của tôi, anh ấy nở một nụ cười mang đầy nham hiểm nói:

''Này là em nói đó, hai cái đó anh không cần. Anh cần cái khác''

Nhận ra được sự nguy hiểm, tôi ngước mắt nhìn anh ấy, mặt ngạc nhiên..

Vinh Phát đổi từ nụ cười nham hiểm sang gương mặt nhăn nhó vì đau nói:

''Yên tâm đi không có gì quá đáng đâu, vài hôm nữa gặp nhau đi anh nói, giờ thì em hứa là gặp anh ở trường không trốn nữa đi''

Ngay lúc này tiếng anh tôi vang lên:

'' Phương, về thôi, đứng đó làm gì đó''.

Tôi quay đầu lại thấy anh tôi đã đứng ở cổng, chần chừ giây lát..

Nhìn sang gương mặt vô hại kia, trông cũng có chút đáng tin.

Tôi gật đầu nói:'' được, vậy em đi trước'' nói rồi chạy về hướng anh tôi..

Vinh Phát đổi nét mặt, nụ cười mỉm lại xuất hiện:

'' đúng là dễ thương mà, dễ dụ ghê''...

Chapter
1 Chương 1: Khải Minh
2 Chương 2: Vào lớp
3 Chương 3: Ổ Khoá
4 Chương 4: Hổ Giấy
5 Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6 Chương 6: Cá đồng quê
7 Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8 Chương 8: Vinh Phát
9 Chương 9: Anh Trai
10 Chương 10: Bạn mới
11 Chương 11: Bỏ Chạy
12 Chương 12: Lời Đồn
13 Chương 13: Xích Đu
14 Chương 14: Một ngày tồi tệ
15 Chương 15: Xứng đôi
16 Chương 16: Hậu đậu
17 Chương 17: Rửa xe
18 Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19 Chương 19: Cãi nhau
20 Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21 Chương 21: Khoảng cách
22 Chương 22: Bị thương
23 Chương 23: Nắm tay
24 Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25 Chương 25: Hôn rồi..??
26 Chương 26: Khóc cùng anh
27 Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28 Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29 Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30 Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31 Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32 Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33 Chương 33: Điều kiện..?
34 Chương 34: Tâm trạng tốt
35 Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36 Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37 Chương 37: Nói dối...
38 Chương 38: Tình huống khó xử
39 Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40 Chương 40: Vô tâm?
41 Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42 Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43 Chương 43: Có thật là anh không?
44 Chương 44: Em vui là được..!
45 Chương 45: Gương mặt hại nước..
46 Chương 46: Hạnh Phúc..?
47 Chương 47: Chị em tốt..
48 Chương 48: Hoa giấy
49 Chương 49: Anh là của em..
50 Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51 Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52 Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53 Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54 Chương 54: Tai Nạn
55 Chương 55: Bài toán khó
56 Chương 56: An ủi tinh thần
57 Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58 Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59 Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60 Chương 60: Tôi thắng anh...
61 Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62 Chương 62: Người thân..?
63 Chương 63: Ánh mắt cô độc
64 Chương 64: Cảm ơn em...
65 Chương 65: Ghen...?
66 Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67 Chương 67: Song hùng…
68 Chương 68: Cắm trại xuân
69 Chương 69: Người đặc biệt
70 Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71 Chương 71: Mùi đào..
72 Chương 72: Ca Hát..
73 Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74 Chương 74: Anh không thấy sao?
75 Chương 75: Tình huống khó xử..
76 Chương 76: Ra mặt..
77 Chương 77: Bạn lâu năm
78 Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79 Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80 Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81 Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82 Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83 Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84 Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85 Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86 Chương 86: 13 năm sau
87 Chương 87: Tác giả biến thái
88 Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89 Chương 89: Có người đến làm khó.
90 Chương 90: Áp lực xã hội
91 Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92 Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93 Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94 Chương 94: Chương này hơi dài..
95 Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96 Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97 Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98 Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99 Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100 Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101 Chương 101: Giả vờ
102 Chương 102: Minh Luân...
103 Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104 Chương 104: Tai nạn
105 Chương 105: Thay đổi chiến lược
106 Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107 Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108 Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109 Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110 Chương 110: Bom hẹn giờ
111 Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112 Chương 112: Trà xanh...?
113 Chương 113: Người lạ...
114 Chương 114: Về nước
115 Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116 Chương 116: Chuyện cũ
117 Chương 117: Bị thương
118 Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119 Chương 119: Dramma
120 Chương 120: Ác mộng
121 Chương 121: Buổi sáng
122 Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123 Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124 Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125 Chương 125: Chạy trốn
126 Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127 Chương 127: Ẩu đả
128 Chương 128: Nên giận hay không?
129 Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130 Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131 Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132 Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133 Chương 133: Về nhà
134 Chương 134: Ly vỡ lại lành
135 Chương 135:
136 Chương 136:
137 Chương 137:
138 Chương 138:
139 Chương 139:
140 Chương 140:
141 Chương 141:
142 Chương 142:
143 Chương 143:
144 Chương 144:
145 Chương 145: Chờ đợi
146 Chương 146: Là em..là em phải không?
147 Chương 147: Giới hạn
148 Chương 148: Về Việt Nam..
149 Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150 Chương 150: Đều không có quyền nói..
151 Chương 151: Tình huống điên rồ
152 Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153 Chương 153: #1
154 Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155 Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156 Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157 Chương 157: Vợ chồng..
158 Chương 158: Bản năng sói cái..
159 Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160 Chương 160: Kết thúc..
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Khải Minh
2
Chương 2: Vào lớp
3
Chương 3: Ổ Khoá
4
Chương 4: Hổ Giấy
5
Chương 5: Cơm Tạ Lỗi
6
Chương 6: Cá đồng quê
7
Chương 7: Hồi kết của màn kịch
8
Chương 8: Vinh Phát
9
Chương 9: Anh Trai
10
Chương 10: Bạn mới
11
Chương 11: Bỏ Chạy
12
Chương 12: Lời Đồn
13
Chương 13: Xích Đu
14
Chương 14: Một ngày tồi tệ
15
Chương 15: Xứng đôi
16
Chương 16: Hậu đậu
17
Chương 17: Rửa xe
18
Chương 18: Dòng sông tĩnh lặng chờ con sóng lớn.
19
Chương 19: Cãi nhau
20
Chương 20: Tình bạn và tình yêu..?
21
Chương 21: Khoảng cách
22
Chương 22: Bị thương
23
Chương 23: Nắm tay
24
Chương 24: Người yêu anh nhất là em..!
25
Chương 25: Hôn rồi..??
26
Chương 26: Khóc cùng anh
27
Chương 27: Nỗi sợ của Vinh Phát..
28
Chương 28: Cảm giác thật sự của bản thân?
29
Chương 29: Thế nào mới là đúng?
30
Chương 30: Sự bối rối không tên..!
31
Chương 31: Con đường bản thân lựa chọn
32
Chương 32: Làm bạn gái anh đi..!
33
Chương 33: Điều kiện..?
34
Chương 34: Tâm trạng tốt
35
Chương 35: Đừng chạy nữa, ở bên anh được không?
36
Chương 36: Sự kiên nhẫn có giới hạn
37
Chương 37: Nói dối...
38
Chương 38: Tình huống khó xử
39
Chương 39: Những mối quan hệ cần được làm rõ
40
Chương 40: Vô tâm?
41
Chương 41: Võ tướng gặp nhau.
42
Chương 42: Không được động vào anh tôi..!
43
Chương 43: Có thật là anh không?
44
Chương 44: Em vui là được..!
45
Chương 45: Gương mặt hại nước..
46
Chương 46: Hạnh Phúc..?
47
Chương 47: Chị em tốt..
48
Chương 48: Hoa giấy
49
Chương 49: Anh là của em..
50
Chương 50: Ngộ nhận mù quáng
51
Chương 51: Người đầu tiên tìm mày chính là tao..!
52
Chương 52: Đừng cảnh giác với anh....!
53
Chương 53: Dựa dẫm vào anh thì chết à..?
54
Chương 54: Tai Nạn
55
Chương 55: Bài toán khó
56
Chương 56: An ủi tinh thần
57
Chương 57: Khiêu khích tôi sao??
58
Chương 58: Ai mới là chính chủ..?
59
Chương 59: Ai mới là người bị thay thế..?
60
Chương 60: Tôi thắng anh...
61
Chương 61: Tôi thích anh ấy..?
62
Chương 62: Người thân..?
63
Chương 63: Ánh mắt cô độc
64
Chương 64: Cảm ơn em...
65
Chương 65: Ghen...?
66
Chương 66: Anh hùng cứu mỹ nhân..?
67
Chương 67: Song hùng…
68
Chương 68: Cắm trại xuân
69
Chương 69: Người đặc biệt
70
Chương 70: Anh lớn lên bằng cách nào vậy?
71
Chương 71: Mùi đào..
72
Chương 72: Ca Hát..
73
Chương 73: Bình yên trước cơn bão..?
74
Chương 74: Anh không thấy sao?
75
Chương 75: Tình huống khó xử..
76
Chương 76: Ra mặt..
77
Chương 77: Bạn lâu năm
78
Chương 78: Ba Vinh Phát sao?
79
Chương 79: Bao lì xì nặng đô.
80
Chương 80: Phẫn nộ, xót xa…
81
Chương 81: Tôi cầm kịch bản phim kiếm hiệp phải không?
82
Chương 82: Tiếng lành đồn xa
83
Chương 83: Ngoan, ngủ ngon
84
Chương 84: Em đã từng hối hận chưa?
85
Chương 85: Cả cuộc đời sau này em đều sẽ ghét anh..
86
Chương 86: 13 năm sau
87
Chương 87: Tác giả biến thái
88
Chương 88: Cứ như chưa từng tồn tại…
89
Chương 89: Có người đến làm khó.
90
Chương 90: Áp lực xã hội
91
Chương 91: Lựa chọn sai lầm của Hoàng Khang
92
Chương 92: Nụ hôn mãnh liệt sau gần ấy năm xa cách.
93
Chương 93: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
94
Chương 94: Chương này hơi dài..
95
Chương 95: Tha thứ hay rời đi
96
Chương 96: Câu chuyện 13 năm về trước
97
Chương 97: Chỉ cần em vẫn còn sống, bao lâu anh vẫn sẽ đợi..!
98
Chương 98: Cái giá phải trả cho việc cướp đồ của người khác...
99
Chương 99: Nụ hôn từ biệt
100
Chương 100: Trở lại 13 năm sau
101
Chương 101: Giả vờ
102
Chương 102: Minh Luân...
103
Chương 103: Về thôi, về nhà của chúng ta thôi...
104
Chương 104: Tai nạn
105
Chương 105: Thay đổi chiến lược
106
Chương 106: Hoài Nam 33 tuổi.
107
Chương 107: Sinh nhật Minh Luân
108
Chương 108: Nỗi lòng của Hạ Vân
109
Chương 109: Lời tỏ tình không nên có...
110
Chương 110: Bom hẹn giờ
111
Chương 111: Kẻ thù cũng là bạn
112
Chương 112: Trà xanh...?
113
Chương 113: Người lạ...
114
Chương 114: Về nước
115
Chương 115: Cơn giận của Khải Minh
116
Chương 116: Chuyện cũ
117
Chương 117: Bị thương
118
Chương 118: Tôi sẽ nhốt em lại..
119
Chương 119: Dramma
120
Chương 120: Ác mộng
121
Chương 121: Buổi sáng
122
Chương 122: Màn đêm trong phòng sách
123
Chương 123: Tao sẽ giết mày..
124
Chương 124: Đừng ghét anh, xin em...
125
Chương 125: Chạy trốn
126
Chương 126: Tình bạn khác giới xuất hiện trước công chúng
127
Chương 127: Ẩu đả
128
Chương 128: Nên giận hay không?
129
Chương 129: Chúng ta là bạn mà
130
Chương 130: Đồng hồ bấm giờ bắt đầu khởi động..
131
Chương 131: Cáo đội lốp cừu..
132
Chương 132: Giúp tôi đòi lại công bằng...
133
Chương 133: Về nhà
134
Chương 134: Ly vỡ lại lành
135
Chương 135:
136
Chương 136:
137
Chương 137:
138
Chương 138:
139
Chương 139:
140
Chương 140:
141
Chương 141:
142
Chương 142:
143
Chương 143:
144
Chương 144:
145
Chương 145: Chờ đợi
146
Chương 146: Là em..là em phải không?
147
Chương 147: Giới hạn
148
Chương 148: Về Việt Nam..
149
Chương 149: Vinh Phát 17 tuổi..
150
Chương 150: Đều không có quyền nói..
151
Chương 151: Tình huống điên rồ
152
Chương 152: Anh nghĩ là..có thể
153
Chương 153: #1
154
Chương 154: “Anh giúp em đi..”
155
Chương 155: Hoài Phương mười lăm tuổi..
156
Chương 156: Đăng kí kết hôn..
157
Chương 157: Vợ chồng..
158
Chương 158: Bản năng sói cái..
159
Chương 159: Muốn xem biến thái không?
160
Chương 160: Kết thúc..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play