[Drop] Độc Sủng Ái Thê
"Quân Dao sắp tới ta nghĩ phải cần con đích thân đi một chuyến rồi… Lần này, điều động đến Đội đặc nhiệm Hình sự Quốc tế chúng ta hẳn là nhiệm vụ vô cùng khó khăn... E là.. "
Phùng Từ Văn ngập ngừng nói, trên mặt có chút bất đắc dĩ. Nhiệm vụ lần này là Tổ chức truy bắt tội phạm cấp cao, e là… có đi mà không có về.
"Cục trưởng Phùng cứ yên tâm đi. Dù sao, đây cũng không phải lần đầu tiên nhận nhiệm vụ. Con sẽ cố gắng hết sức. " Quân Dao nở nụ cười tự tin nhìn ông.
"Hầy, con bé này. Lần nào ta giao phó nhiệm vụ con đều đảm đương dù khó khăn thế nào. Nhưng lần này…sợ là sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Con… nghĩ kỹ chưa? "
"Con tin vào bản thân của mình. Người không phải là...nghi ngờ năng lực của con đó chứ. "
Quân Dao càng cười to hơn, trêu chọc ông.
Trước mặt ông đây là một nhân tài, tuối còn trẻ đã lên đến quân hàm Thiếu tướng, tương lai còn có thế tiến xa hơn nữa. Nếu như lần này có bất trắc, thì thật đáng tiếc cho cô.
Nhưng sự cương quyết trong mắt Quân Dao làm cho ông cảm thấy cô không có gì là không làm được. Cuối cùng, đành lên tiếng
"Vậy được, Thiếu tướng Lâm Quân Dao nghe lệnh: Dẫn đầu Tổ chức truy bắt tội phạm cấp cao, tiến vào địa phận của tội phạm. Nếu không thể bắt sống, có thể tiêu diệt gọn. Đảm bảo an toàn cho toàn đội. "
"Rõ ! " Quân Dao nhận lệnh, đưa tay làm động tác chào, trên môi nở một nụ cười tươi.
.....
Sau khi tập kích vào hang ổ của tội phạm, cô cho phá dỡ toàn bộ bom, mìn ở xung quanh. Trận đấu diễn ra quyết liệt, khiết toàn đội bị thương không nhẹ, bản thân cô cũng bị đạn ghim vào bả vai trái.Tuy đã khống chế được toàn bộ tội phạm nhưng cái giá phải trả là không nhẹ.
"Toàn đội nghe rõ, áp giải tất cả tội phạm về Cục Hình Sự, không được xảy ra sai sót. "
Lâm Quân Dao dõng dạc tuyên bố
“Báo cáo! Báo cáo Thiếu tướng... tên cầm đầu là Ô Đồng đã bắn bị thương một người, bỏ chạy vào rừng. " một trung tá đang báo lại tình hình
"Mau đưa những người bị thương cùng tội phạm về Trụ sở trước, hai người theo tôi. Tuyệt đối không để hắn chạy thoát. " Cô nói xong liền cùng hai người nữa chạy vào rừng.
.....
"Đứng lại ! Anh đã cùng đường rồi, mau cùng tôi quay về chịu tội… nếu không đừng trách tôi không khách sáo. "
Quân Dao lúc này một thân chật vật, súng chĩa vào tên tội phạm đối diện. Ra hiệu cho hai người còn lại tiến lên chế ngự hắn.
"Lũ cướm chúng mày...hahah. Tao có chết cũng kéo chúng mày chết chung. " Ô Đồng tức giận nghiến răng, tay lấy ra một quả lựu đạn.
"Khoan đã, chúng ta có thể từ từ nói chuyện... Nếu anh cứ như vậy chúng tôi buột phải nổ súng. "
Quân Dao bình tĩnh hét lên, bảo hai người đồng đội lui ra phía sau, một mình cô tiếng về phía trước.
Thừa lúc Ô Đồng không để ý, Quân Dao đã đi tới chỗ hắn. Một tay chế ngự, vặn tay hắn ra đằng sau, đồng thời chân đá vào tay hắn đang cầm lựu đạn.
"Chết tiệt… Chúng mày đi chết đi. "
Ô Đồng kêu lên một tiểng, không ngờ hắn vẫn kịp rút ngòi nổ của lựu đạn.
ẦM... ẦM... ẦM...
Tiếng nổ mạnh vang lên, xung quanh khói bụi bay mù mịt, cây cối cháy trụi, lửa đang lan ra với phạm vi rộng. Hai người còn lại của Tổ chức truy bắt tội phạm cấp cao may mắn tránh thoát được, lập tức báo về Trụ Sở.
.....
ĐÔNG THÀNH QUỐC năm 987 CN
Chùa Từ Lâm
"Tiêu Kiếm ngươi nói xem, có phải mẫu phi của ta...quá mê tín rồi không? Cái gì mà...lên chùa cầu nhân duyên cho ta chứ."
Tiêu Lạc thở dài nhìn thuộc hạ thân cận của mình.
Hôm nay là Đông Chí, trời lạnh thấu xương, vậy mà mẫu phi của Tiêu Lạc lại bắt hắn đến chùa Từ Lâm cầu phúc, cầu nhân duyên,...Thật là đau đầu mà.
"Vương gia của ta, huynh cũng không tự mình nhìn xem, đã bao nhiêu tuổi rồi còn chưa tìm được cho mình một vương phi. Nếu là ta, ta còn sợ huynh… thích nam nhân đó...."
Tiêu Kiếm là em họ cúa Tiêu Lạc, từ nhỏ đã theo bên cạnh hắn, đồng sinh cộng tử.
"....Đều không phải là cô cô lo huynh sẽ không cưới được thê tử sao?! Không gần nữ sắc đều là viện cớ, chỉ cần bọn họ đến gần... huynh không ói mửa thì cũng là nôn mửa. Ta thật không hiểu nổi. "
Tiêu Kiếm càng nói càng hăng say, như muốn đem tất tần tật chuyện cúa hắn ra nói vậy. Mà không biết, bên này sắc mặt của Tiêu Lạc đã ngày càng đen như đít nồi.
Hắn cũng thật khổ! Ngoại trừ phụ nữ là người có huyết thống với hắn ra thì chỉ cần nữ nhân khác đến gần, hắn đã cảm thấy cơ thể rất khó chịu, không muốn đến gần những người đó. Hừ!
Tư Không quốc sư đã nói với Tiêu Lạc rằng đây cũng không phải bệnh nan y. Chỉ là hắn vẫn đang chờ một người, ngoài người đó ra thì bất cứ nữ tử nào hắn cũng không muốn chạm vào nên mới sinh ra phản ứng.
Nghe cũng kì lạ phết "..."
Lúc này Minh Lan vương phi _ mẫu phi của Tiêu Lạc, đang cùng muội muội hắn thắp hương ở trong chùa.
Tiêu Lạc không biết làm gì đành đưa theo Tiêu Kiếm quanh quẩn ra sau núi. Hắn leo lên một cái cây cao gần đó, nằm nghe Tiêu Kiếm nói lung tung.
Chợt RẦM một tiếng thật lớn, một bóng người từ trên cao rơi trúng hắn. Cả hai đều đổ ào xuống đất, hắn còn may mắn làm đệm lưng cho người ta.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Updated 32 Episodes
Comments
Lương Phương Thảo
hayỳyy
2023-08-01
0
Đinh Minh Ánh
Các bạn thử đọc truyện của mik nhé
2020-05-11
1
🐚Ốc nà🐚
ủng hộ nà
2020-05-03
1