Chương 4: Đối tốt liền có thưởng

Mặt trời xuyên qua ô cửa sổ làm tôi chói mắt. Tôi xoay người định ngủ thêm một chút nhưng lại ngửi thấy mùi gì đó. 

“Mùi gì khét thế nhỉ? Cháy sao?”

Tôi bật ngồi dậy ngay lập tức, kéo chăn định co chân bỏ chạy. Nhưng nhìn tới nhìn lui cũng là ngôi nhà lúc tôi xuyên không về. Tôi bèn kêu lên:

“Lại là nơi này!” 

Nghe tiếng tôi hết lên, Tô Hoàng Quân vẻ mặt mừng rỡ chạy vào:

“Nương tử nàng tỉnh rồi!” 

Tôi nhìn hắn tròn mắt: “Mặt ngươi bị làm sao?”

Hắn nở nụ cười trìu mến, lấy tay lau ngay vệt đen trên mặt. Tay hắn còn cầm một xiên thịt nướng:

“Nương tử! Ta nướng thịt cho nàng…”

Tôi nhìn vào xiên thịt đen xì mà bật cười: “Cái này là thịt sao? Ta còn tưởng đây là cục than!” 

Hắn gãy đầu cúi mặt xuống ngượng ngùng. Tôi thấy vẻ mặt biểu cảm của hắn có chút đáng yêu. Tôi nhớ lại chuyện xảy ra tối qua liền hỏi hắn:

“Tối qua ngươi đã cứu ta?” 

Tô Hoàng Quân đứng dậy, một tay cần xiên thịt giơ lên cao, tay còn lại vỗ ngực hùng hổ nói:

“Người đàn bà đó là kẻ xấu. Nhiệm vụ của ta chính là bảo vệ nương tử! Kẻ nào làm tổn hại đến nàng ta đánh bay kẻ đó!”

Tôi tự nhiên thấy lòng có chút ấm áp, miệng ngập ngừng nói:

“Cảm ơn!” 

Ánh mắt hắn như gắn ngôi sao, người hắn áp sát vào tôi:

“Nương tử! Lần đầu tiên nàng cảm ơn ta. Ta vui quá đi!” 

Hắn đúng là đồ ngốc. Chỉ một lời cảm ơn đơn giản mà có thể vui đến như thế sao? 

Đúng lúc từ bụng tôi phát ra tiếng kêu:

“Ọt… Ọt”

Hắn nhìn tôi cười trêu chọc: “Nương tử đói rồi! Mau ăn đi!” 

Tôi nhận lấy xiên thịt nướng từ hắn vừa đưa vào miệng thì:

“Oẹ… Oẹ…”

Tôi theo quán tính ném xiên thịt về xuống đất, miệng không ngừng nôn khan. Đây là chính xác là một cục than, bên ngoài cháy đen, bên trong sống nhăn. Vị vừa đắng lại vừa tanh. Cảm giác thật kinh khủng! 

Tô Hoàng Quân nhìn xiên thịt nằm lăn lóc dưới đất mà quay sang trách móc tôi:

“Nương tử! Nàng là kẻ xấu!” 

Vì những xiên thịt đó mà hắn giận tôi ư? Nói xong hắn đi một mạch ra khỏi cửa mặc tôi ngồi đó với chiếc bụng đói đang sôi “ùng ục". 

Gió bắt đầu thổi mạnh, bên ngoài mưa rơi rả rích. Tôi ngồi trong nhà mà gió muốn thổi bay tôi luôn. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng, đi đi lại lại đứng ngồi không yên. Đã lâu như vậy mà Tô Hoàng Quân chưa quay trở về. Hắn có thể đi đâu chứ?

Đột nhiên trong lòng cảm thấy trống vắng, trước đây tôi chỉ có một mình vô cùng tự do nhưng lại cảm thấy rất cô đơn. Từ khi có hắn xuất hiện càng lúc tôi càng sợ tự do. 

Tôi vò đầu bức tóc tự trách: “Tại sao lại nghĩ đến hắn nhiều như vậy? Bỏ ngay cái suy nghĩ đó nha Hạ Chân Phương!” 

Rồi trong tích tắc hệ thống vạn năng lại xuất hiện. Anh ta chéo chân ung dung nhìn tôi rồi chỉ tay lên bàn:

“Thấy gì không?” 

“Chiếc áo choàng bằng lông!” 

“Còn đây là gì?” Hệ thống vạn năng đưa hai ngón tay cái chạm vào nhau rồi hỏi.

Tôi lắc đầu không hiểu. Anh ta mới thở dài nói:

“Ở chung với tên ngốc xem ra cô cũng ngốc như vậy!” 

“Mệt quá! Để tôi nói cho mà nghe: Cô có 2 nhiệm vụ:

Một là: Hôn tên ngốc đó;

Hai là: Mặc áo choàng cho tên ngốc đó;

Hoàn thành có thưởng! Vậy nha!” 

Vừa nói xong thì Hệ thống vạn năng lập tức biến mất. Cùng lúc Tô Hoàng Quân từ bên ngoài trở về:

“Nương tử! Nàng xem ta đem gì về nè!” 

Hắn cầm con gà rừng trong tay đưa về phía tôi rồi hắn lại quay đi:

“Nương tử! Ta quên mất trong nhà hết củi rồi!” 

Bên ngoài trời đang mưa như thế mà hắn lại muốn đi sao:

“Khoan đã!”

Tôi không muốn hắn vì tôi mà bị cảm lạnh nên vôi đứng dậy lấy chiếc áo choàng lông vũ đưa cho hắn: “Hoàng Quân! Ngươi mặc vào đi!” 

Hắn nhào đến nắm lấy tay tôi, gương mặt trở nên nghiêm túc:

“Nương tử! Lần đầu tiên có người đối xử tốt với ta như vậy!’ 

Tôi đứa tay búng trán hắn:

“Đồ ngốc!”

Hắn đột nhiên ôm chầm lấy tôi: “Nương tử! Lại đây ôm!” 

“Không được!”, tôi đưa tay phản kháng nhưng không cẩn thận ngã vào lòng hắn. Và rồi:

“Chụt…”

Đôi môi tôi chạm lấy môi hắn, cơ thể tôi run lên như có luồng điện chạy ngang qua. Lúc này tôi chỉ muốn thời gian ngừng lại một chút. Nhưng không thể như vậy được:

“Hạ Chân Phương! Tỉnh táo lên!”

Tôi bật dậy giọng nói trách móc: “Ai cho ngươi lợi dụng ta!” 

“Là nàng ngã vào lòng ta, nàng hôn ta mà còn mắng ta?”  

Tôi đỏ cả mặt vừa lấy tay vừa lau đôi môi. Thật xấu hổ không biết trốn đi đâu!

“Chéo…”

Một ánh sáng vụt ngang, cả căn phòng thay đổi ngay lập tức. Trong nhà đột nhiên xuất hiện nồi, niêu, xoong, chảo. Bộ dụng cụ nhà bếp đều có, ngay cả củi cũng có sẵn. Đầu tôi bắt đầu xâu chuỗi lại sự kiện đã xảy ra: hôn có, tặng cháo choàng cũng có. Vậy đây là phần thưởng mà Hệ thống vạn năng nói sao?

Thật thần kỳ!

Thế là tôi xắn tay áo lên, nháy mắt nhìn Tô Hoàng Quân: “Đồ ăn sẽ có ngay lập tức!” 

Một lúc sau, cháo gà nóng hổi bốc khói ra lò. Tôi đưa tô cháo về phía Tô Hoàng Quân. Hắn nhận lấy ăn ngay lập tức.

“Cẩn thận coi chừng nóng!” 

Tôi chưa nói xong, tô cháo đã hết sạch:

“Nương tử! Nàng thật giỏi! Lần đầu tiên trong đời ta được ăn món ngon như vậy? Nàng là tiên nữ sao?”

Tôi đưa tay lên che miệng cười đắc ý: “Ngươi có nhiều lần đầu tiên thế sao? Ưm hừ… Phải đó! Ta chính là tiên nữ xinh đẹp giáng trần!” 

Trong đầu tôi lóe lên suy nghĩ: “Nếu muốn sống sót trở về thì cần phải đối xử thật tốt với tên ngốc này!” 

 …

Màn đêm dần buông xuống, tiếng tu hú kêu rền trời. Tôi đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Mới có một chút mà đã hết ngày rồi sao?

“Không biết đến khi nào mình mới có thể trở về!” 

Tôi đắp chăn lại từ từ chìm vào giấc ngủ. Nhưng đột nhiên Tô Hoàng Quân lại chui vào trong chăn vòng tay qua ôm lấy tôi:

“Nương tử! Ôm…”

Tôi tung chăn ra giơ chân về phía hắn: “Này! Tô Hoàng Quân! Ngươi muốn xem “nộ lông cước” của ta không?”

Hắn không những không sợ mà còn kề sát tai tôi mà nói: “Nương tử ta muốn… ÔM!” 

“Ha… Ha… Tránh ra! Nhột quá đi!”

Hot

Comments

~♥~Nhĩ Kiều 💫💞💫

~♥~Nhĩ Kiều 💫💞💫

Nộ long cước....haha 😂😂

2022-02-22

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên
2 Chương 2: Nhiệm vụ
3 Chương 3: Là ngươi sao?
4 Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5 Chương 5: Có biến
6 Chương 6: Cứu nguy
7 Chương 7: Một bí mật (1)
8 Chương 8: Một bí mật (2)
9 Chương 9: Một bí mật (3)
10 Chương 10: Một bí mật (4)
11 Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12 Chương 12: Ký ức màu xám
13 Chương 13: Trở về
14 Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15 Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16 Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17 Chương 17: Một bộ mặt khác
18 Chương 18: Lại bị gây chuyện
19 Chương 19: Tính kế
20 Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21 Chương 21: Sự thật
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24 Chương 24: Ký hiệu lạ
25 Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26 Chương 26: Tìm chứng cứ
27 Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28 Chương 28: Hắn có người chống lưng
29 Chương 29: Bị chôn sống
30 Chương 30: Ngang ngược
31 Chương 31: Một bất ngờ
32 Chương 32: Bị mang đi
33 Chương 33: Thân phận
34 Chương 34: Chết đi
35 Chương 35: Đòi lại công bằng
36 Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37 Chương 37: Rượu mời không uống!
38 Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39 Chương 39: Cứu người!
40 Chương 40: Đau thương
41 Chương 41: Tỉnh lại đi!
42 Chương 42: Là con gái của ai?
43 Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44 Chương 44: Bái kiến sư nương
45 Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46 Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47 Chương 47: Chia xa
48 Chương 48: Một chút thủ đoạn
49 Chương 49: Kế hoạch khác
50 Chương 50: Nguy hiểm
51 Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52 Chương 52: Tức chết tôi mà!
53 Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54 Chương 54: Chiến tranh lạnh
55 Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56 Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57 Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58 Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59 Chương 59: Lời khuyên
60 Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61 Chương 61: Kế hoạch
62 Chương 62: Về giáo phái
63 Chương 63: Chờ đợi
64 Chương 64: Lọt lưới
65 Chương 65: Đánh cược
66 Chương 66: Bước chuẩn bị
67 Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Ra tay
70 Chương 70: Bại lộ
71 Chương 71: Chờ đợi
72 Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73 Chương 73: Bị bắt đi
74 Chương 74: Chạy
75 Chương 75: Là cái gì?
76 Chương 76: Tin dữ
77 ​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78 Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79 Chương 79: Quyết định quan trọng
80 Chương 80: Nàng là bảo bối
81 Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82 Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83 Chương 83: Mày chính là
84 Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85 Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86 Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87 Chương 87: Chị Em
88 Chương 88: Ra mặt thay em gái
89 Chương 89: Chân tướng
90 Chương 90: Đoạt được
91 Chương 91: Thay thế chủ thượng
92 Chương 92: Tồn tại
93 Chương 93: Trốn khỏi đây
94 Chương 94: Trở về (1)
95 Chương 95: Trở về (2)
96 Chương 96: Kết cục
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xuyên
2
Chương 2: Nhiệm vụ
3
Chương 3: Là ngươi sao?
4
Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5
Chương 5: Có biến
6
Chương 6: Cứu nguy
7
Chương 7: Một bí mật (1)
8
Chương 8: Một bí mật (2)
9
Chương 9: Một bí mật (3)
10
Chương 10: Một bí mật (4)
11
Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12
Chương 12: Ký ức màu xám
13
Chương 13: Trở về
14
Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15
Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16
Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17
Chương 17: Một bộ mặt khác
18
Chương 18: Lại bị gây chuyện
19
Chương 19: Tính kế
20
Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21
Chương 21: Sự thật
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24
Chương 24: Ký hiệu lạ
25
Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26
Chương 26: Tìm chứng cứ
27
Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28
Chương 28: Hắn có người chống lưng
29
Chương 29: Bị chôn sống
30
Chương 30: Ngang ngược
31
Chương 31: Một bất ngờ
32
Chương 32: Bị mang đi
33
Chương 33: Thân phận
34
Chương 34: Chết đi
35
Chương 35: Đòi lại công bằng
36
Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37
Chương 37: Rượu mời không uống!
38
Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39
Chương 39: Cứu người!
40
Chương 40: Đau thương
41
Chương 41: Tỉnh lại đi!
42
Chương 42: Là con gái của ai?
43
Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44
Chương 44: Bái kiến sư nương
45
Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46
Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47
Chương 47: Chia xa
48
Chương 48: Một chút thủ đoạn
49
Chương 49: Kế hoạch khác
50
Chương 50: Nguy hiểm
51
Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52
Chương 52: Tức chết tôi mà!
53
Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54
Chương 54: Chiến tranh lạnh
55
Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56
Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57
Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58
Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59
Chương 59: Lời khuyên
60
Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61
Chương 61: Kế hoạch
62
Chương 62: Về giáo phái
63
Chương 63: Chờ đợi
64
Chương 64: Lọt lưới
65
Chương 65: Đánh cược
66
Chương 66: Bước chuẩn bị
67
Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Ra tay
70
Chương 70: Bại lộ
71
Chương 71: Chờ đợi
72
Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73
Chương 73: Bị bắt đi
74
Chương 74: Chạy
75
Chương 75: Là cái gì?
76
Chương 76: Tin dữ
77
​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78
Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79
Chương 79: Quyết định quan trọng
80
Chương 80: Nàng là bảo bối
81
Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82
Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83
Chương 83: Mày chính là
84
Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85
Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86
Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87
Chương 87: Chị Em
88
Chương 88: Ra mặt thay em gái
89
Chương 89: Chân tướng
90
Chương 90: Đoạt được
91
Chương 91: Thay thế chủ thượng
92
Chương 92: Tồn tại
93
Chương 93: Trốn khỏi đây
94
Chương 94: Trở về (1)
95
Chương 95: Trở về (2)
96
Chương 96: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play