Chương 8: Một bí mật (2)

“Hạ Chân Phương! Ngươi muốn gì?”, Đường Tú đẩy cửa bước vào gương mặt khó chịu.

Tên nam nhân lúc nãy thuận miệng lên tiếng:

“Hạ cô nương! Nhạc phụ của ta đã đến rồi!” 

Tôi không hiểu nổi thái độ cầu xin người khác giúp của Đường Tú là như vậy sao? 

“Đường Tú! Tôi muốn ông biết cảm giác thế nào là cầu xin người khác!”

“Con nhỏ kia! Ngươi đừng quá đáng!”, Đường Tú gào lên muốn xông vào tôi. Cùng lúc con rể của hắn ngăn lại:

“Nhạc phụ! Xin người! Bây giờ nương tử của con cô ấy cần Hạ cô nương giúp đỡ!” 

Đường Tú tức giận nói không nên lời:

“Ngươi… Ngươi…” 

Nhưng cuối cùng hắn ta cũng chấp nhận nhường bước:

“Hạ Chân Phương! Lúc nãy ta không đúng! Xin ngươi đại nhân đại lượng cứu con gái ta! Đây là ít ngân lượng xem như tạ lỗi!”

Tôi cần chỗ ngân lượng lên do dự một lúc rồi nhìn thẳng vào mặt Đường Tú mà nói:

“Ông mau đi xin lỗi cha của ta đi!” 

Hắn ta nắm chặt lòng bàn tay, răng nghiến lại nói: “Ngươi! Được rồi! Ta sẽ đi xin lỗi lão!” 

Nói xong, Đường Tú lập tức qua nói lời xin lỗi với cha của tôi. Tô Hoàng Quân thấy vậy chạy đến bên cạnh tôi bế bổng tôi lên:

“Nương tử! Nàng thật giỏi! Cảm ơn nàng đã vì ta mà trút giận!” 

Tôi bị hắn tung lên trời có chút bất ngờ. Tôi lấy tay nắm chặt tay áo của hắn:

“Này! Mau thả ta xuống! Ta sợ độ cao!”

“Vâng thưa nương tử!” 

Tô Hoàng Quân vừa thả tôi chạm đất thì Đường Tú và con rễ của hắn chạy ra:

“Hạ Chân Phương! Mau lên!”

Tôi quay sang nhìn tên ngốc Tô Hoàng Quân:

“Ngốc ơi! Chúng ta đi thôi!” 

… 

Không bao lâu sau, chúng tôi đã có mặt ở Đường gia. Vừa đến là con rể của Đường Tú kéo tôi vào phòng của nương tử hắn:

“Xin Hạ cô nương mau cứu Tiểu Như!”

Cô gái đang nằm trên giường yếu ớt nhìn tôi nói:

“Cứu tôi… Á…”

Thật không thể tin được Hệ thống vạn năng lại đối xử với tôi như vậy. Lần trước là một ca sinh khó. Đến lần này, lại là băng huyết. Làm sao tôi có thể giúp cô ấy bây giờ? 

“Tôi phải làm sao đây?” 

Cô gái yếu ớt nằm trên giường níu lấy cánh tay tôi:

“Xin cô cứu con của tôi!” 

Hai mạng người đang nằm trong tay tôi. Tôi phải làm sao đây? Ở đây còn không có trang thiết bị y tế. Tôi cố gắng bình tĩnh tự nhủ: “Hạ Chân Phương! Mày nhất định sẽ là được!”

Sau đó, tôi nắm chặt lấy tay cô gái ấy mà nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức! Tin ở tôi!” 

Bằng những kiến thức mà tôi đã học trong nhiều năm, sau 2 giờ đồng hồ cuối cùng thì cũng có kết quả:

“Oa… Oa…”

Nghe tiếng khóc con rể của Đường Tú chạy vào:

“Nương tử! Nàng không sao rồi! Con của ta…”

Tôi bế đứa trẻ còn đỏ hỏn trong lòng giao lại cho cha của nó. Rồi lập tức bỏ chạy. Lúc này đây, tôi rất run và sợ. Đáng lẽ ra lúc nãy khi nhận được tin, tôi phải đến cứu cô ấy ngay lập tức. Nhưng vì bắt Đường Tú xin lỗi cha mình mà làm chậm trễ. May mắn em bé đã bình an ra đời nếu không cả đời này tôi sẽ tự trách mình. 

Tô Hoàng Quân thấy tôi chạy đi liền chạy đuổi theo tôi:

“Nương tử! Đợi đã!”

Tôi gạt tay hắn ra: “Tránh ra! Ta đang không vui!” 

Đột nhiên hắn không nói thêm lời nào mà ôm chặt tôi vào lòng. Hắn hôn nhẹ lên má của tôi rồi xoa đầu bảo:

“Nương tử! Nàng đã làm rất tốt!” 

Thật không thể tin được. Giờ phút này hắn còn hôn tôi? Tôi khó chịu quát vào hắn:

“Mau canh ở bên ngoài. Tiểu Như vẫn còn rất yếu!” 

Tôi hít thở lấy lại bình tĩnh sau đó vào trong phòng đóng cửa lại. Bởi vì tôi biết, nếu không có thiết bị y tế hỗ trợ thì e là Tiểu Như sẽ không qua khỏi. 

Đột nhiên, vầng ánh sáng lóe lên. Trang thiết bị y tế hiện đại nhất xuất hiện trước mặt. Tôi hoa mắt rồi ư? Tôi dụi mắt mình rồi lần nữa mở thật to mắt ra. 

Hệ thống vạn năng xuất hiện:

“Là thật đó! Đây là phần thưởng vì ngươi đã hôn tên tiểu tử ngốc đó. Mau cứu cô ấy đi!” 

Tô Hoàng Quân lợi dụng tôi nhưng cuối cùng lại giúp tôi. Tôi nên cảm ơn hắn vì đã lợi dụng mình hay sao? Có vô lý quá không? Không nghĩ nhiều nữa, cứu người quan trọng hơn.

Một giờ đồng hồ sau, cuối cùng Tiêu Như cũng qua cơn nguy kịch. Cùng lúc, các thiết bị y tế đã biến mất căn phòng lập tức trở về hiện trạng ban đầu. Cuộc chiến khó khăn nhất có lẽ chính là giành giật mạng sống từ tay của tử thần. Tôi xem xét tình hình, kéo chăn đắp cho Tiểu Như rồi bước ra. 

Vừa đi đến cửa, con rể của Đường Tú nhào đến nắm lấy tay tôi gặng hỏi:

“Tiểu Như sao rồi? Mau trả lời tôi đi có được không? Cô ấy sao rồi?” 

Cuộc phẫu thuật kéo dài cộng thêm căng thẳng quá độ làm tôi thấy đầu óc choáng váng quay cuồng. 

“Tình hình cô ấy đã ổn định! Ban đầu nên cẩn thận, tránh đi lại nhiều. Nếu có tiếp tục ra máu nhiều thì phải lập tức báo ngay cho tôi. Hiểu không?” 

Hắn lại tiếp tục kéo tay tôi hỏi: “Sao lại ra máu tiếp? Không phải đã ổn định rồi sao?”

Chỉ là mắt tôi hoa cả lên, tay chân bủn rủn đứng không vững. Tôi có muốn trả lời hắn cũng không được. Tôi ngả người về phía sau chuẩn bị tiếp đất. Cũng may tên nam nhân kịp thời vòng tay qua đỡ lấy tôi:

“Này! Hạ tiểu thư? Cô không sao chứ?”

“Tôi… Không sao! Chỉ là…”

“Ai cho ngươi động vào nương tử của ta! Tránh ra mau!” 

Tô Hoàng Quân buông chén nước trong tay ra phi nhanh đến chỗ tôi kéo tay của tên nam nhân ấy ra. Ánh mắt giận dữ doạ người, đầu hắn như bốc khói:

“Không được phép của ta ai cho ngươi có quyền tự tiện như vậy? HẢ?”

Tên nam nhân bị dọa sợ lập tức buông tôi ra lùi về sau mấy bước, miệng lắp bắp giải thích:

“Tôi… Tôi...”

Chapter
1 Chương 1: Xuyên
2 Chương 2: Nhiệm vụ
3 Chương 3: Là ngươi sao?
4 Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5 Chương 5: Có biến
6 Chương 6: Cứu nguy
7 Chương 7: Một bí mật (1)
8 Chương 8: Một bí mật (2)
9 Chương 9: Một bí mật (3)
10 Chương 10: Một bí mật (4)
11 Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12 Chương 12: Ký ức màu xám
13 Chương 13: Trở về
14 Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15 Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16 Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17 Chương 17: Một bộ mặt khác
18 Chương 18: Lại bị gây chuyện
19 Chương 19: Tính kế
20 Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21 Chương 21: Sự thật
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24 Chương 24: Ký hiệu lạ
25 Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26 Chương 26: Tìm chứng cứ
27 Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28 Chương 28: Hắn có người chống lưng
29 Chương 29: Bị chôn sống
30 Chương 30: Ngang ngược
31 Chương 31: Một bất ngờ
32 Chương 32: Bị mang đi
33 Chương 33: Thân phận
34 Chương 34: Chết đi
35 Chương 35: Đòi lại công bằng
36 Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37 Chương 37: Rượu mời không uống!
38 Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39 Chương 39: Cứu người!
40 Chương 40: Đau thương
41 Chương 41: Tỉnh lại đi!
42 Chương 42: Là con gái của ai?
43 Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44 Chương 44: Bái kiến sư nương
45 Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46 Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47 Chương 47: Chia xa
48 Chương 48: Một chút thủ đoạn
49 Chương 49: Kế hoạch khác
50 Chương 50: Nguy hiểm
51 Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52 Chương 52: Tức chết tôi mà!
53 Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54 Chương 54: Chiến tranh lạnh
55 Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56 Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57 Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58 Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59 Chương 59: Lời khuyên
60 Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61 Chương 61: Kế hoạch
62 Chương 62: Về giáo phái
63 Chương 63: Chờ đợi
64 Chương 64: Lọt lưới
65 Chương 65: Đánh cược
66 Chương 66: Bước chuẩn bị
67 Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Ra tay
70 Chương 70: Bại lộ
71 Chương 71: Chờ đợi
72 Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73 Chương 73: Bị bắt đi
74 Chương 74: Chạy
75 Chương 75: Là cái gì?
76 Chương 76: Tin dữ
77 ​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78 Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79 Chương 79: Quyết định quan trọng
80 Chương 80: Nàng là bảo bối
81 Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82 Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83 Chương 83: Mày chính là
84 Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85 Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86 Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87 Chương 87: Chị Em
88 Chương 88: Ra mặt thay em gái
89 Chương 89: Chân tướng
90 Chương 90: Đoạt được
91 Chương 91: Thay thế chủ thượng
92 Chương 92: Tồn tại
93 Chương 93: Trốn khỏi đây
94 Chương 94: Trở về (1)
95 Chương 95: Trở về (2)
96 Chương 96: Kết cục
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xuyên
2
Chương 2: Nhiệm vụ
3
Chương 3: Là ngươi sao?
4
Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5
Chương 5: Có biến
6
Chương 6: Cứu nguy
7
Chương 7: Một bí mật (1)
8
Chương 8: Một bí mật (2)
9
Chương 9: Một bí mật (3)
10
Chương 10: Một bí mật (4)
11
Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12
Chương 12: Ký ức màu xám
13
Chương 13: Trở về
14
Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15
Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16
Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17
Chương 17: Một bộ mặt khác
18
Chương 18: Lại bị gây chuyện
19
Chương 19: Tính kế
20
Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21
Chương 21: Sự thật
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24
Chương 24: Ký hiệu lạ
25
Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26
Chương 26: Tìm chứng cứ
27
Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28
Chương 28: Hắn có người chống lưng
29
Chương 29: Bị chôn sống
30
Chương 30: Ngang ngược
31
Chương 31: Một bất ngờ
32
Chương 32: Bị mang đi
33
Chương 33: Thân phận
34
Chương 34: Chết đi
35
Chương 35: Đòi lại công bằng
36
Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37
Chương 37: Rượu mời không uống!
38
Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39
Chương 39: Cứu người!
40
Chương 40: Đau thương
41
Chương 41: Tỉnh lại đi!
42
Chương 42: Là con gái của ai?
43
Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44
Chương 44: Bái kiến sư nương
45
Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46
Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47
Chương 47: Chia xa
48
Chương 48: Một chút thủ đoạn
49
Chương 49: Kế hoạch khác
50
Chương 50: Nguy hiểm
51
Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52
Chương 52: Tức chết tôi mà!
53
Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54
Chương 54: Chiến tranh lạnh
55
Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56
Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57
Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58
Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59
Chương 59: Lời khuyên
60
Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61
Chương 61: Kế hoạch
62
Chương 62: Về giáo phái
63
Chương 63: Chờ đợi
64
Chương 64: Lọt lưới
65
Chương 65: Đánh cược
66
Chương 66: Bước chuẩn bị
67
Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Ra tay
70
Chương 70: Bại lộ
71
Chương 71: Chờ đợi
72
Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73
Chương 73: Bị bắt đi
74
Chương 74: Chạy
75
Chương 75: Là cái gì?
76
Chương 76: Tin dữ
77
​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78
Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79
Chương 79: Quyết định quan trọng
80
Chương 80: Nàng là bảo bối
81
Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82
Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83
Chương 83: Mày chính là
84
Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85
Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86
Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87
Chương 87: Chị Em
88
Chương 88: Ra mặt thay em gái
89
Chương 89: Chân tướng
90
Chương 90: Đoạt được
91
Chương 91: Thay thế chủ thượng
92
Chương 92: Tồn tại
93
Chương 93: Trốn khỏi đây
94
Chương 94: Trở về (1)
95
Chương 95: Trở về (2)
96
Chương 96: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play