Chương 6: Cứu nguy

“Chân Phương! Chúng ta bị người đàn bà xấu xa đó truy đuổi. Đám người đó rất hung hãn. Cha con đang bị thương nặng, mẹ chỉ còn cách để ông ấy ở  ngôi nhà hoang gần đền thờ đến tìm con cầu cứu… Ông ấy… Hu… Hu…”

Tôi đứng dậy ôm mẹ tôi vào lòng rồi nói: “Mẹ! Mẹ yên tâm ở đây. Con và Tô Hoàng Quân lập tức đi tìm cha!”

Tôi vừa dứt lời liền quay sang nhìn Tô Hoàng Quân. Hắn vậy mà hiểu ý kéo tôi cõng trên vai. 

“Vèo"

Rất nhanh tôi đã đến ngôi nhà hoang, vừa tông cửa bước vào liền thấy cha người đầy thương tích nằm thở thoi thóp. 

“Cha… Cha… Người sao rồi?”

“Chân Phương… Ta… Sắp không chịu được nữa!” 

Tôi khó chịu sống mũi cay cay nhìn sang Tô Hoàng Quân: “Ngốc ơi! Mau cõng cha ta đi tìm đại phu!” 

Hắn gật đầu ôm lấy cha tôi để lên vai lập tức chạy đi. Bọn người này ra tay thật tàn độc. Bọn họ sợ việc làm xấu của mình bị bại lộ nên muốn “giết người diệt khẩu”.

“Cha! Nhất định sẽ không sao đâu!” 

Tôi và Tô Hoàng Quân chạy thật nhanh đi tìm đại phu. Cũng may mắn thay, chỗ ngôi nhà hoang này cách nhà đại phu không xa. Vừa đến nơi, tôi liền đập cửa gọi lớn:

“Cốc… Cốc…”

“Mau mở cửa! Cứu người!” 

Người trong nhà nghe thấy tiếng gọi vừa quát mắng vừa mở cửa:

“Ai thế?, lão già trong nhà bước ra. Vừa nhìn thấy tôi ông ấy lập tức thay đổi thái độ:

“Sao lại là ngươi? Mau cút đi!”

Ông ta lập tức đóng cửa lại. Tôi chặn cửa ngăn ông ta:

“Đừng! Cha tôi… Xin ông cứu cha tôi!” 

“Ngươi có vấn đề sao? Em gái họ của ngươi sắp trở thành con dâu của ta rồi. Ngươi xem quan hệ của người và thím họ rất xấu. Ta làm sao mà dám xen vào?” 

Tôi thắc mắc: “Thím họ?”

Cha tôi ở trên lưng tên ngốc mà thều thào: “Ngươi dám thấy chết mà không cứu! Người đàn bà xấu xa đó và ngươi cùng một ruột!”

Thì ra người đàn bà xấu truy cùng đuổi tận lại là thím họ của tôi sao? Nhưng mà một vị đại phu sao có thể vì chuyện thù hằn không liên quan mà bỏ mặc bệnh nhân của mình. Tôi tức giận đạp nhạnh cửa:

“Á…”

Cánh cửa bị bật tung ra: “Đừng trách ta không nể tình!” 

Cha tôi sắp không chịu được đành phải làm như vậy. Tôi liếc sang nhìn Tô Hoàng Quân mà nói: “Mau đỡ cha ta nằm xuống trước đã!” 

Hắn gật đầu làm theo. Người đàn ông trong nhà hét lên, chỉ vào mặt tôi: “Ngươi… Không xem dương pháp ở đây ra gì. Ta sẽ báo quan!” 

“Người đâu! Mau bắt bọn chúng lại cho ta!” 

Đám gia nô trong nhà xong ra: “Vâng! Thưa lão gia!” 

Bọn chúng cầm trên tay nào là chổi chà, nào là gậy lớn xong tới. Tôi có mười lá gan cũng không dám mở mắt ra:

“A… Ngốc ơi! Cứu ta!” 

“Bụp… Bụp…”

Đến khi tôi mở mắt ra thì đầu của tên ngốc chảy máu rồi. Lòng tôi đau như cắt:

“Ngươi là một đại phu mà lại không có lương y!” 

Lão ta tức giận: “Nhất định không thể tha cho bọn chúng!” 

Thế là đám người hầu xong lên một lượt dùng gậy lớn đánh mạnh: “Các người xem đây!” 

Tôi không kịp nghĩ nhiều liền lấy lưng mình đỡ cho Tô Hoàng Quân. Trong đầu tôi lúc này không muốn hắn lại vì tôi mà bị thương thêm nữa. Công nhận tôi yếu đuối thật. Mới có một gậy thôi mà đã đau đớn không chịu được. Tô Hoàng Quân nhìn tôi nhắn mặt liền ôm eo đỡ lấy tôi:

“Nương tử! Sao nàng lại đỡ cho ta!” 

Tô Hoàng Quân lúc này như hoá điên: “Các ngươi dám động tới nương tử của ta! Ta không tha cho các ngươi đâu!” 

“Chát… Bốp...:”

Hắn xông lên quật ngã đám người hầu:

“Chíu"

“Động đến ta thì không sao. Nhưng ngươi dám làm nương tử ta bị thương! Tới số ngươi rồi!” 

Đám nô bộc hét lớn, bọn họ bẹp dưới đất, miệng còn không ngừng mắng chửi Tô Hoàng Quân: “Đồ ác ma!” 

Tô Hoàng Quân giơ tay định tung nắm đấm về phía bọn chúng. Nhưng tôi đã kịp thời ngăn lại vì tôi biết cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách:

“Bỏ đi! Chúng ta đi tìm vị đại phu khác!” 

Tô Hoàng Quân nhìn tôi: “Được! Nương tử bảo sao thì là vậy!”

Cha tôi lí nhí nói: “Đầu thôn còn có một vị đại phu!” 

Tôi gật đầu lập tức rời đi. Khi đến nơi trời chuyển mây đen mịt mù, gió cuốn bụi bay. Căn nhà đầu thôn lại không có một bóng người. Tôi lấy tay gõ cửa:

“Cốc… Cốc…” 

Cánh cửa vẫn đóng chặt. Cha tôi phải làm thế nào? Tôi dường như rơi vào tuyệt vọng. Đúng lúc này cánh cửa từ từ mở ra…

“Réc…”

Bên trong căn nhà hoàng toàn tối đen, ngay cả một bóng người cũng không có. Tôi cẩn thận đi vào bên trong dò xét:

“Có ai ở đây không? Đại phu ơi?”

“Có… Ta…”

Tiếng nói kéo dài nghe rợn tóc gáy. Đột nhiên một bàn tay lạnh kéo lấy chân tôi, tôi sợ quá hét lên:

“Á… Có ma…”

“Đâu? Ma đâu nương tử?” 

Sau tiếng hét của chúng tôi cuối cùng đèn trong nhà cũng bật sáng. Trước mặt tôi xuất hiện một người cổ quái, tóc tai rối bời:

“Các ngươi hét cái gì mà hét? Nhà ta làm gì có ma?”

Tôi nhìn một lượt hắn một lượt từ đầu đến chân: “Ông là ma sao? Người toàn máu chắc hẳn trước khi ra đi rất thê thảm!” 

Người đàn ông liếc mắt nhìn tôi có vẻ cáu gắt: “Ngươi nói bậy cái gì vậy? Ta chính là La Duy Ninh - đại phu mà các ngươi tìm!”

Chapter
1 Chương 1: Xuyên
2 Chương 2: Nhiệm vụ
3 Chương 3: Là ngươi sao?
4 Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5 Chương 5: Có biến
6 Chương 6: Cứu nguy
7 Chương 7: Một bí mật (1)
8 Chương 8: Một bí mật (2)
9 Chương 9: Một bí mật (3)
10 Chương 10: Một bí mật (4)
11 Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12 Chương 12: Ký ức màu xám
13 Chương 13: Trở về
14 Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15 Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16 Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17 Chương 17: Một bộ mặt khác
18 Chương 18: Lại bị gây chuyện
19 Chương 19: Tính kế
20 Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21 Chương 21: Sự thật
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24 Chương 24: Ký hiệu lạ
25 Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26 Chương 26: Tìm chứng cứ
27 Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28 Chương 28: Hắn có người chống lưng
29 Chương 29: Bị chôn sống
30 Chương 30: Ngang ngược
31 Chương 31: Một bất ngờ
32 Chương 32: Bị mang đi
33 Chương 33: Thân phận
34 Chương 34: Chết đi
35 Chương 35: Đòi lại công bằng
36 Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37 Chương 37: Rượu mời không uống!
38 Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39 Chương 39: Cứu người!
40 Chương 40: Đau thương
41 Chương 41: Tỉnh lại đi!
42 Chương 42: Là con gái của ai?
43 Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44 Chương 44: Bái kiến sư nương
45 Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46 Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47 Chương 47: Chia xa
48 Chương 48: Một chút thủ đoạn
49 Chương 49: Kế hoạch khác
50 Chương 50: Nguy hiểm
51 Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52 Chương 52: Tức chết tôi mà!
53 Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54 Chương 54: Chiến tranh lạnh
55 Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56 Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57 Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58 Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59 Chương 59: Lời khuyên
60 Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61 Chương 61: Kế hoạch
62 Chương 62: Về giáo phái
63 Chương 63: Chờ đợi
64 Chương 64: Lọt lưới
65 Chương 65: Đánh cược
66 Chương 66: Bước chuẩn bị
67 Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Ra tay
70 Chương 70: Bại lộ
71 Chương 71: Chờ đợi
72 Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73 Chương 73: Bị bắt đi
74 Chương 74: Chạy
75 Chương 75: Là cái gì?
76 Chương 76: Tin dữ
77 ​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78 Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79 Chương 79: Quyết định quan trọng
80 Chương 80: Nàng là bảo bối
81 Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82 Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83 Chương 83: Mày chính là
84 Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85 Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86 Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87 Chương 87: Chị Em
88 Chương 88: Ra mặt thay em gái
89 Chương 89: Chân tướng
90 Chương 90: Đoạt được
91 Chương 91: Thay thế chủ thượng
92 Chương 92: Tồn tại
93 Chương 93: Trốn khỏi đây
94 Chương 94: Trở về (1)
95 Chương 95: Trở về (2)
96 Chương 96: Kết cục
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xuyên
2
Chương 2: Nhiệm vụ
3
Chương 3: Là ngươi sao?
4
Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5
Chương 5: Có biến
6
Chương 6: Cứu nguy
7
Chương 7: Một bí mật (1)
8
Chương 8: Một bí mật (2)
9
Chương 9: Một bí mật (3)
10
Chương 10: Một bí mật (4)
11
Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12
Chương 12: Ký ức màu xám
13
Chương 13: Trở về
14
Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15
Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16
Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17
Chương 17: Một bộ mặt khác
18
Chương 18: Lại bị gây chuyện
19
Chương 19: Tính kế
20
Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21
Chương 21: Sự thật
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24
Chương 24: Ký hiệu lạ
25
Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26
Chương 26: Tìm chứng cứ
27
Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28
Chương 28: Hắn có người chống lưng
29
Chương 29: Bị chôn sống
30
Chương 30: Ngang ngược
31
Chương 31: Một bất ngờ
32
Chương 32: Bị mang đi
33
Chương 33: Thân phận
34
Chương 34: Chết đi
35
Chương 35: Đòi lại công bằng
36
Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37
Chương 37: Rượu mời không uống!
38
Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39
Chương 39: Cứu người!
40
Chương 40: Đau thương
41
Chương 41: Tỉnh lại đi!
42
Chương 42: Là con gái của ai?
43
Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44
Chương 44: Bái kiến sư nương
45
Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46
Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47
Chương 47: Chia xa
48
Chương 48: Một chút thủ đoạn
49
Chương 49: Kế hoạch khác
50
Chương 50: Nguy hiểm
51
Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52
Chương 52: Tức chết tôi mà!
53
Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54
Chương 54: Chiến tranh lạnh
55
Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56
Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57
Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58
Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59
Chương 59: Lời khuyên
60
Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61
Chương 61: Kế hoạch
62
Chương 62: Về giáo phái
63
Chương 63: Chờ đợi
64
Chương 64: Lọt lưới
65
Chương 65: Đánh cược
66
Chương 66: Bước chuẩn bị
67
Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Ra tay
70
Chương 70: Bại lộ
71
Chương 71: Chờ đợi
72
Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73
Chương 73: Bị bắt đi
74
Chương 74: Chạy
75
Chương 75: Là cái gì?
76
Chương 76: Tin dữ
77
​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78
Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79
Chương 79: Quyết định quan trọng
80
Chương 80: Nàng là bảo bối
81
Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82
Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83
Chương 83: Mày chính là
84
Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85
Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86
Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87
Chương 87: Chị Em
88
Chương 88: Ra mặt thay em gái
89
Chương 89: Chân tướng
90
Chương 90: Đoạt được
91
Chương 91: Thay thế chủ thượng
92
Chương 92: Tồn tại
93
Chương 93: Trốn khỏi đây
94
Chương 94: Trở về (1)
95
Chương 95: Trở về (2)
96
Chương 96: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play