Chương 20: Chuyện này là thế nào?

Phải công nhận người xưa nói rất đúng: “Người đẹp vì lụa”, bộ y phục này rất hợp với Tô Hoàng Quân. Suy nghĩ lại, thân hình cao to vững chãi như hắn mặc gì cũng đẹp. 

“Ngốc! Ta cùng Bánh Bao nhỏ về trước! Ngươi mua thêm ít đồ ăn rồi về sau nha!” 

“Được! Nương tử đi đường cẩn thận!” 

Tôi đúng là mệt sắp ngất xỉu luôn rồi. Nên đẩy vai hắn:

“Đừng nói nhiều! Ngươi đi sớm về sớm, biết chưa?” 

“Được!” 

Tôi nói xong đi thẳng một mạch về nhà. Vừa đến nhà là đem Bánh Bao nhỏ giao cho mẹ, nhờ bà trông hộ. 

Tôi ngả lưng xuống giường để tận hưởng thì:

“Rầm" 

Cánh cửa phòng bật tung ra.

“Mau trói chúng lại cho ta!” 

Tôi ngồi dậy trong hoang mang:

“Các người muốn gì? Tự ý xông vào nhà người khác khi không được chủ nhà đồng ý có biết tội gì không? Ta đi báo quan!” 

“Đứng lại! Ta chính là chủ của cái nhà này! Ta cho phép!”

Bà nội “ghẻ" của tôi đúng là không nói lý lẽ. Bà tay liếc mắt nhìn tôi một cái,sau đó ánh mắt trở nên bi ai nói:

“Hạ Chân Phương! Đứa cháu bất hiếu này! Sao con dám làm ra chuyện như vậy?”

Tôi ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra liền vội hỏi:

“Bà nội! Bà nói cái gì con không hiểu!” 

Vừa nói xong, ngoài cửa truyền đến tiếng của Tô Hoàng Quân:

“Nương tử! Ta về rồi!” 

Hắn về còn dắt theo cả con dê to chen vào dòng người đang xem náo nhiệt trước cửa phòng của tôi. 

Bà lão cười thích thí ra hiệu cho vị đại thẩm trước mắt. Bà ta tiến về phía Tô Hoàng Quân chỉ tay vào hắn, giọng đanh thép nói:

“Chính là hắn! Những vụ mất trộm gần đây đều do hắn làm!” 

Tôi chạy đến gạt tay bà ấy ra:

“Bà không có quyền chỉ tay như vậy! Còn nữa bà nói gì tôi không hiểu. Tôi có thể báo quan vì bị bà vu khống, sỉ nhục!” 

Tôi chẳng hiểu việc gì đang xảy đến, chỉ thấy cả đám người đang nhìn tôi chỉ trỏ bàn tán. Một tiếng động là làm đám đông ngừng lại:

“Cộc… Cộc…”

Tiếng gậy nện vào sàn nhà dứt khoát, một ông cụ chống gậy xuất hiện:

“Im lặng! Ở đây! Ta là trưởng bối còn là trưởng thôn của cách người. Có người tố cáo ngươi lấy trộm gia súc, gia cầm của trong thôn. Ta có quyền điều ra cho ra lẽ!” 

Vị đại thẩm bước đến giật lấy sợi dây thừng đang buộc con dê lại trong tay Tô Hoàng Quân, vỗ ngực lớn tiếng nói:

“Ta chính là nhân chứng! Còn đây chính là vật chứng! Vụ mất cắp là do tên ác quỷ này làm. Còn ả chính là đồng lõa. Mau bắt chúng lại đi!” 

Trong mắt Tô Hoàng Quân lóe lên một tia phẫn nộ:

“Các ngươi lập tức cút đi!” 

Đám đông sợ hãi lùi về sau nhưng bọn họ lại không chịu đi. 

“Ta chính mắt nhìn thấy hắn vào đêm hôm trước. Các ngươi còn gì để nói!” 

“Hắn vẫn luôn ở cạnh ta và Bánh Bao nhỏ!”

“Ngươi nói vậy ai sẽ tin ngươi!” 

Tôi do dự, quả thật không ai có thể chứng minh tôi và Ngốc trong sạch. Chỉ còn một cách, tôi từ tốn nhìn về đám đông nói:

“Chỉ cần tìm ra hung thủ thật sự thì các ngươi chịu buông tha cho chúng tôi chứ?”

Bà ta cười ngặt nghẽo:

“Tìm được đi rồi tính! Chỉ giỏi chối cãi!” 

Tôi dứt khoát nói:

"Nếu thật sự không phải là chúng tôi làm cách người tính sao?"

Trưởng hôn nheo mắt, vuốt râu:

"Ngươi muốn sao?"

"Chúng tôi trong sạch thì tôi có một yêu cầu, chính là cha mẹ tôi được ra ở riêng!"

"Bà nội bà nghĩ sao?" 

Bà ấy đăm chiêu suy nghĩ, bà thím ở bên cạnh lắc tay bà nội:

"Này! Rõ ràng bà nói với tôi là chúng là mà? Bây giờ bà do dự là sao?"

"Được!"

Trưởng thôn cũng lên tiếng:

"Ta cho các ngươi thời hạn 2 ngày!"

Sau đó, bọn họ ra về, miệng không ngừng bàn tán. Lúc này, cha mẹ tôi từ trong nhà bước ra. Cha tôi đi khom lưng, ho rất nhiều. Bà nội tôi thấy cha mẹ ra liền tức giận quát:

“Giờ này mới ló mặt ra. Mày xem con gái yêu dấu của mày làm ra chuyện xấu hổ rồi kìa!”

“Mẹ! Mẹ bớt giận vào nghỉ ngơi trước đi ạ!”

Nói xong cha tôi đi chậm rãi đến, vẻ lo lắng hiện ở trên mặt:

“Chân Phương! Nếu lỡ như chúng ta không tìm ra hung thủ thì sao?” 

Thật ra ngay cả bản thân tôi còn không dám chắc. Cha tôi còn kéo tay tôi:

“Mấy năm nay cha mẹ cũng không tích góp được gì. Con nói, nếu dọn ra ở riêng chúng ta e là còn không mua nổi một mảnh đất! Hey”

Chân mày cha tôi nhíu lại, ông khó chịu lấy tay đấm và lòng ngực: “Cũng tại cha vô dụng! Cũng tại cha…”

“Đừng mà cha! Chúng ta không có tiền nhưng Quân thì có. Sáng nay, con cùng hắn lên trấn. Miếng ngọc trong người hắn mang đi cầm rồi. Vấn đề tiền bạc, cha không cần phải lo!” 

“Con rể làm sao mà có?’ 

Tôi lắc đầu: “Con cũng không biết thế nào mà hắn nhặt được một thẻ bài rất giá trị! Nhưng cha có biết lai lịch của Quân không? Sao mọi người đều khiếp sợ hắn?”

“Cha cũng không rõ. Cách đây mấy tháng, có người lên núi đốn củi, nghe tiếng kêu thảm thiết của lũ chó đói. Khi đến gần thì mình thấy con rể đang xé thịt từng con sói ra! Ánh mắt hung tợn, cả thân người dính máu nên mọi người mới khiếp sợ hắn như vậy. Cha mẹ đánh liều gả con cho con rể nên con mới thoát được!”

“Ra là vậy! Cha mẹ yên tâm đi!” 

Tôi quay sang kéo tay Ngốc:

“Ngốc ơi! Chúng ta đi điều tra thôi!” 

Chapter
1 Chương 1: Xuyên
2 Chương 2: Nhiệm vụ
3 Chương 3: Là ngươi sao?
4 Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5 Chương 5: Có biến
6 Chương 6: Cứu nguy
7 Chương 7: Một bí mật (1)
8 Chương 8: Một bí mật (2)
9 Chương 9: Một bí mật (3)
10 Chương 10: Một bí mật (4)
11 Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12 Chương 12: Ký ức màu xám
13 Chương 13: Trở về
14 Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15 Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16 Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17 Chương 17: Một bộ mặt khác
18 Chương 18: Lại bị gây chuyện
19 Chương 19: Tính kế
20 Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21 Chương 21: Sự thật
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24 Chương 24: Ký hiệu lạ
25 Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26 Chương 26: Tìm chứng cứ
27 Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28 Chương 28: Hắn có người chống lưng
29 Chương 29: Bị chôn sống
30 Chương 30: Ngang ngược
31 Chương 31: Một bất ngờ
32 Chương 32: Bị mang đi
33 Chương 33: Thân phận
34 Chương 34: Chết đi
35 Chương 35: Đòi lại công bằng
36 Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37 Chương 37: Rượu mời không uống!
38 Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39 Chương 39: Cứu người!
40 Chương 40: Đau thương
41 Chương 41: Tỉnh lại đi!
42 Chương 42: Là con gái của ai?
43 Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44 Chương 44: Bái kiến sư nương
45 Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46 Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47 Chương 47: Chia xa
48 Chương 48: Một chút thủ đoạn
49 Chương 49: Kế hoạch khác
50 Chương 50: Nguy hiểm
51 Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52 Chương 52: Tức chết tôi mà!
53 Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54 Chương 54: Chiến tranh lạnh
55 Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56 Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57 Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58 Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59 Chương 59: Lời khuyên
60 Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61 Chương 61: Kế hoạch
62 Chương 62: Về giáo phái
63 Chương 63: Chờ đợi
64 Chương 64: Lọt lưới
65 Chương 65: Đánh cược
66 Chương 66: Bước chuẩn bị
67 Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Ra tay
70 Chương 70: Bại lộ
71 Chương 71: Chờ đợi
72 Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73 Chương 73: Bị bắt đi
74 Chương 74: Chạy
75 Chương 75: Là cái gì?
76 Chương 76: Tin dữ
77 ​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78 Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79 Chương 79: Quyết định quan trọng
80 Chương 80: Nàng là bảo bối
81 Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82 Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83 Chương 83: Mày chính là
84 Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85 Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86 Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87 Chương 87: Chị Em
88 Chương 88: Ra mặt thay em gái
89 Chương 89: Chân tướng
90 Chương 90: Đoạt được
91 Chương 91: Thay thế chủ thượng
92 Chương 92: Tồn tại
93 Chương 93: Trốn khỏi đây
94 Chương 94: Trở về (1)
95 Chương 95: Trở về (2)
96 Chương 96: Kết cục
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xuyên
2
Chương 2: Nhiệm vụ
3
Chương 3: Là ngươi sao?
4
Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5
Chương 5: Có biến
6
Chương 6: Cứu nguy
7
Chương 7: Một bí mật (1)
8
Chương 8: Một bí mật (2)
9
Chương 9: Một bí mật (3)
10
Chương 10: Một bí mật (4)
11
Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12
Chương 12: Ký ức màu xám
13
Chương 13: Trở về
14
Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15
Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16
Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17
Chương 17: Một bộ mặt khác
18
Chương 18: Lại bị gây chuyện
19
Chương 19: Tính kế
20
Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21
Chương 21: Sự thật
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24
Chương 24: Ký hiệu lạ
25
Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26
Chương 26: Tìm chứng cứ
27
Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28
Chương 28: Hắn có người chống lưng
29
Chương 29: Bị chôn sống
30
Chương 30: Ngang ngược
31
Chương 31: Một bất ngờ
32
Chương 32: Bị mang đi
33
Chương 33: Thân phận
34
Chương 34: Chết đi
35
Chương 35: Đòi lại công bằng
36
Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37
Chương 37: Rượu mời không uống!
38
Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39
Chương 39: Cứu người!
40
Chương 40: Đau thương
41
Chương 41: Tỉnh lại đi!
42
Chương 42: Là con gái của ai?
43
Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44
Chương 44: Bái kiến sư nương
45
Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46
Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47
Chương 47: Chia xa
48
Chương 48: Một chút thủ đoạn
49
Chương 49: Kế hoạch khác
50
Chương 50: Nguy hiểm
51
Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52
Chương 52: Tức chết tôi mà!
53
Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54
Chương 54: Chiến tranh lạnh
55
Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56
Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57
Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58
Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59
Chương 59: Lời khuyên
60
Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61
Chương 61: Kế hoạch
62
Chương 62: Về giáo phái
63
Chương 63: Chờ đợi
64
Chương 64: Lọt lưới
65
Chương 65: Đánh cược
66
Chương 66: Bước chuẩn bị
67
Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Ra tay
70
Chương 70: Bại lộ
71
Chương 71: Chờ đợi
72
Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73
Chương 73: Bị bắt đi
74
Chương 74: Chạy
75
Chương 75: Là cái gì?
76
Chương 76: Tin dữ
77
​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78
Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79
Chương 79: Quyết định quan trọng
80
Chương 80: Nàng là bảo bối
81
Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82
Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83
Chương 83: Mày chính là
84
Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85
Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86
Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87
Chương 87: Chị Em
88
Chương 88: Ra mặt thay em gái
89
Chương 89: Chân tướng
90
Chương 90: Đoạt được
91
Chương 91: Thay thế chủ thượng
92
Chương 92: Tồn tại
93
Chương 93: Trốn khỏi đây
94
Chương 94: Trở về (1)
95
Chương 95: Trở về (2)
96
Chương 96: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play