Chương 7: Một bí mật (1)

“Đại phu ư? Sao người ngươi toàn là máu?”, tôi nhìn người trước mặt mà bán tín bán nghi. 

Người cổ quái như hắn lấy tay chùi áo của mình cười cười nói:

“Không phải máu! Đó là thuốc bổ do chính tay ta bào chế!”

“Mà ngươi không định để ta cứu người sao mà hỏi hoài vậy? Hắn e là không chịu được lâu đâu!” 

Tôi chợt bừng tỉnh. Tôi vội vàng bảo Tô Hoàng Quân đặt cha tôi xuống giường để người cổ quái kia chữa trị. Tôi quay sang nhìn vị đại phu với ánh mắt tha thiết van vin:

“Xin La đại phu cứu lấy cha tôi!” 

Chắc có lẽ La đại phu nhìn thấy tôi nên cảm động nói:

“Ừ! Coi như ta không đành lòng thấy chết mà không cứu! Nhưng mà vết thương trên trán tên tiểu tử này cũng cần phải xử lý gắp!” 

Lúc này, theo lời của La đại phu tôi mới kịp nhìn về phía Tô Hoàng Quân. Vết thương trên trán của hắn khá sâu. Nếu để lâu e là dẫn đến nhiễm trùng nặng. 

“Vết thương của hắn ta có thể xử lý. Mong ngài có thể chữa trị cho cha ta trước!” 

“Vậy thì càng tốt! Bên kia có cao dán và thuốc bôi ngoài. Ngươi qua đó mà dùng!” 

Vị đại phu cổ quái họ La kia vừa đi vừa lắc đầu lẩm bẩm:

“Rõ là ta đang tạo điều kiện cho hai người!” 

Tôi không nghĩ ngợi nhiều kéo tay Tô Hoàng Quân sang xử lý vết thương hở. Hắn ngồi xuống nhắm mắt thật chặt, hai tay nắm vào ghế:

“Nương tử! Ta không sợ đau đâu! Nàng làm đi!” 

Tôi vừa tẩm thuốc bôi cho hắn thì hắn nhào đến ôm lấy tôi:

“Nương tử! Nàng quả thật rất tốt!” 

Tôi nhìn vết thương hở trên trán hắn mà khó chịu đẩy hắn ra:

“Vết thương sâu như vậy! Ngươi còn không mau ngồi yên cho ta!”

Tự nhiên tôi trào nước mắt. Tôi cảm thấy bản thân mình thật vô dùng khi không bảo vệ được ai cả. Hắn không nói nữa chỉ lặng lẽ ôm thật chặt tôi. Bây giờ tôi chỉ mong La đại phu chữa khỏi cho cha tôi để chúng tôi còn trở về nhà. 

Nghĩ như vậy, tôi lại ôm lấy hắn, áp cằm của mình lên hắn:

“Ngốc ơi! Ngươi vì ta mà bị thương! Ta xin lỗi!” 

Đột nhiên trong khoảnh khắc ấy, hắn ngước mặt lên nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi không tự chủ mà nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi hắn.

Sự vô tình của tôi lại khiến cơn cuồng phong ập đến. Lúc này, Hệ thống vạn năng xuất hiện:

“Xin chào nha! Lại là tôi đây!” 

“Ngươi? Sao lại xuất hiện vào lúc ta hôn hắn vậy?”

Hệ thống vạn năng lại ngồi chéo chân, tay thong dong rốt trà, nhấm nháp một ngụm:

“Ta chỉ là cảm thấy tức tối nên ra đây tìm ngươi! Chỉ là không ngờ xuất hiện đúng lúc ngươi hôn tên ngốc đó. Ka… Ka…” 

“Tức gì? Ngươi là Hệ thống mà cũng biết tức giận ư?”

Hắn đứng dậy đi vừa đi về phía Tô Hoàng Quân vừa vuốt tóc trêu chọc hắn. Tôi lấy tay ngăn hắn lại:

“Này! Tên ngốc đang bị thương đó!”

“Ngươi lo lắng sao?”

“Thời gian bị ngưng động. Ngươi đừng vì thế mà trêu chọc hắn. Ta không thấy thì thôi thấy rồi càng không thể để ngươi tuỳ ý!” 

“Không dài dòng. Ta chính là tức tên đại phu thấy chết không cứu! Ta sẽ giúp ngươi trừng trị tên đó!”

“Có thật không?”

Câu hỏi của tôi vừa dứt đột nhiên từ cửa có người xông vào hét to:

“Hạ Chân Phương! Ngươi đâu rồi?”

Một nam nhân từ ngoài cửa xông thẳng vào nhà, vẻ mặt hớt hải kéo tay tôi đi:

“Hạ Chân Phương! Mau đi cứu nương tử của ta với! Mau lên nếu không sẽ không kịp mất!” 

Hắn gấp gáp đến mức kéo chặt tay tôi kéo tôi đi mặc kệ tôi nghĩ thế nào. Cũng may Tô Hoàng Quân chặn hắn lại:

“Buông tay nương tử của ta ra!”

Tên nam nhân nhăn mặt vẫn tiếp tục lôi kéo tôi:

“Xin lỗi! Nhưng xin cô hãy cứu nương tử của ta!” 

Tôi quay sang nhìn Tô Hoàng Quân bảo với hắn bỏ tay tên nam nhân kia ra. Rồi nhìn tên nam nhân đứng ngồi không yên trước mặt bình tĩnh nói:

“Ngươi là ai? Nương tử ngươi bị làm sao mà lại tìm đến ta?”

“Chuyện là tôi là con rể của đại phu cuối thôn - Đường Tú. Nương tử của tôi sắp sinh rồi, tìm hoài không thấy bà mụ đâu cả. Nghe có người bảo Hạ Chân Phương cô rất giỏi nên tôi lập tức đến đây xin giúp đỡ!” 

Tôi nghe xong liền biết ngay đây chính là Hệ thống vạn năng giúp tôi trả thù tên đại phu thấy chết không cứu kia. Tôi nhìn về tên nam nhân đang cúi người phía trước đinh ninh nói:

“Muốn ta giúp nương tử của ngươi cũng được! Mau kêu cha ngươi Đường Tú đến đây cầu xin ta!” 

“Cha sao?” 

Tôi bình thản đi về phía ghế tự tay rót ngụm trà thong thả uống:

“Đúng vậy! Là Đường Tú!” 

Tên nam nhân không nói lời nào gấp gáp rời đi. Có lẽ không có tôi hộ sinh thì cũng có người khác thay thế. Vậy thì chờ xem như thế nào! 

Tôi quay sang kéo tay Tô Hoàng Quân ngồi xuống bên cạnh. Hắn thắc mắc hỏi:

“Nương tử! Nàng muốn trút giận nên mới bảo tên đại phu hung ác đó đến sao? Lỡ như hắn không đến thì sao?” 

Rõ ràng tôi cũng có câu hỏi như Tô Hoàng Quân. Chẳng phải Hệ thống vạn năng bảo sẽ giúp tôi trút giận sao? Chắc chắn đã có sắp xếp nên tôi bình thản nói:

“Chúng ta phải xem liệu đối với người ngoài hắn nhẫn tâm như vậy liệu với con gái của hắn, hắn có mặc kệ hay không?”

Tên ngốc Tô Hoàng Quân đứng dậy vỗ ngực nói:

“Nương tử! Nếu hắn không đến ta sẽ tìm hắn thay nàng trút giận!”

Vừa nói dứt lời thì ngoài cửa truyền đến giọng nói cùng tiếng bước chân:

“Hạ Chân Phương!”

Chapter
1 Chương 1: Xuyên
2 Chương 2: Nhiệm vụ
3 Chương 3: Là ngươi sao?
4 Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5 Chương 5: Có biến
6 Chương 6: Cứu nguy
7 Chương 7: Một bí mật (1)
8 Chương 8: Một bí mật (2)
9 Chương 9: Một bí mật (3)
10 Chương 10: Một bí mật (4)
11 Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12 Chương 12: Ký ức màu xám
13 Chương 13: Trở về
14 Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15 Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16 Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17 Chương 17: Một bộ mặt khác
18 Chương 18: Lại bị gây chuyện
19 Chương 19: Tính kế
20 Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21 Chương 21: Sự thật
22 Chương 22: Nguy hiểm
23 Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24 Chương 24: Ký hiệu lạ
25 Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26 Chương 26: Tìm chứng cứ
27 Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28 Chương 28: Hắn có người chống lưng
29 Chương 29: Bị chôn sống
30 Chương 30: Ngang ngược
31 Chương 31: Một bất ngờ
32 Chương 32: Bị mang đi
33 Chương 33: Thân phận
34 Chương 34: Chết đi
35 Chương 35: Đòi lại công bằng
36 Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37 Chương 37: Rượu mời không uống!
38 Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39 Chương 39: Cứu người!
40 Chương 40: Đau thương
41 Chương 41: Tỉnh lại đi!
42 Chương 42: Là con gái của ai?
43 Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44 Chương 44: Bái kiến sư nương
45 Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46 Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47 Chương 47: Chia xa
48 Chương 48: Một chút thủ đoạn
49 Chương 49: Kế hoạch khác
50 Chương 50: Nguy hiểm
51 Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52 Chương 52: Tức chết tôi mà!
53 Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54 Chương 54: Chiến tranh lạnh
55 Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56 Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57 Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58 Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59 Chương 59: Lời khuyên
60 Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61 Chương 61: Kế hoạch
62 Chương 62: Về giáo phái
63 Chương 63: Chờ đợi
64 Chương 64: Lọt lưới
65 Chương 65: Đánh cược
66 Chương 66: Bước chuẩn bị
67 Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68 Chương 68: Khác lạ
69 Chương 69: Ra tay
70 Chương 70: Bại lộ
71 Chương 71: Chờ đợi
72 Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73 Chương 73: Bị bắt đi
74 Chương 74: Chạy
75 Chương 75: Là cái gì?
76 Chương 76: Tin dữ
77 ​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78 Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79 Chương 79: Quyết định quan trọng
80 Chương 80: Nàng là bảo bối
81 Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82 Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83 Chương 83: Mày chính là
84 Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85 Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86 Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87 Chương 87: Chị Em
88 Chương 88: Ra mặt thay em gái
89 Chương 89: Chân tướng
90 Chương 90: Đoạt được
91 Chương 91: Thay thế chủ thượng
92 Chương 92: Tồn tại
93 Chương 93: Trốn khỏi đây
94 Chương 94: Trở về (1)
95 Chương 95: Trở về (2)
96 Chương 96: Kết cục
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xuyên
2
Chương 2: Nhiệm vụ
3
Chương 3: Là ngươi sao?
4
Chương 4: Đối tốt liền có thưởng
5
Chương 5: Có biến
6
Chương 6: Cứu nguy
7
Chương 7: Một bí mật (1)
8
Chương 8: Một bí mật (2)
9
Chương 9: Một bí mật (3)
10
Chương 10: Một bí mật (4)
11
Chương 11: Đứa trẻ đó chính là bí mật!
12
Chương 12: Ký ức màu xám
13
Chương 13: Trở về
14
Chương 14: Con được sinh ra như thế nào?
15
Chương 15: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (1)
16
Chương 16: Ngốc ơi! Ngươi đâu rồi? (2)
17
Chương 17: Một bộ mặt khác
18
Chương 18: Lại bị gây chuyện
19
Chương 19: Tính kế
20
Chương 20: Chuyện này là thế nào?
21
Chương 21: Sự thật
22
Chương 22: Nguy hiểm
23
Chương 23: Ta có chuyện muốn hỏi
24
Chương 24: Ký hiệu lạ
25
Chương 25: Tiêu tiểu thư làm sao?
26
Chương 26: Tìm chứng cứ
27
Chương 27: Phải bắt cho bằng được kẻ ác
28
Chương 28: Hắn có người chống lưng
29
Chương 29: Bị chôn sống
30
Chương 30: Ngang ngược
31
Chương 31: Một bất ngờ
32
Chương 32: Bị mang đi
33
Chương 33: Thân phận
34
Chương 34: Chết đi
35
Chương 35: Đòi lại công bằng
36
Chương 36: Ngươi nói vậy là có ý gì?
37
Chương 37: Rượu mời không uống!
38
Chương 38: Ta cho nàng chọn lại
39
Chương 39: Cứu người!
40
Chương 40: Đau thương
41
Chương 41: Tỉnh lại đi!
42
Chương 42: Là con gái của ai?
43
Chương 43: Hình như nàng thất vọng thì phải
44
Chương 44: Bái kiến sư nương
45
Chương 45: Ta đi tìm phu quân!
46
Chương 46: Đừng làm ta sợ!
47
Chương 47: Chia xa
48
Chương 48: Một chút thủ đoạn
49
Chương 49: Kế hoạch khác
50
Chương 50: Nguy hiểm
51
Chương 51: Tự mình kiểm chứng
52
Chương 52: Tức chết tôi mà!
53
Chương 53: Đau lòng là loại cảm giác gì?
54
Chương 54: Chiến tranh lạnh
55
Chương 55: Mau đứng lại cho ta!
56
Chương 56: Bất kể ai cũng không thể chia cắt
57
Chương 57: Bánh bao nhỏ bị làm sao?
58
Chương 58: Nương tử đột nhiên ta muốn ôm nàng
59
Chương 59: Lời khuyên
60
Chương 60: Muốn tốt cho ta?
61
Chương 61: Kế hoạch
62
Chương 62: Về giáo phái
63
Chương 63: Chờ đợi
64
Chương 64: Lọt lưới
65
Chương 65: Đánh cược
66
Chương 66: Bước chuẩn bị
67
Chương 67: Mặc thử hỷ phục
68
Chương 68: Khác lạ
69
Chương 69: Ra tay
70
Chương 70: Bại lộ
71
Chương 71: Chờ đợi
72
Chương 72: Một đêm đáng nhớ!
73
Chương 73: Bị bắt đi
74
Chương 74: Chạy
75
Chương 75: Là cái gì?
76
Chương 76: Tin dữ
77
​​Chương 77: Bí mật từ miếng ngọc
78
Chương 78: Hoạ từ đây mà ra
79
Chương 79: Quyết định quan trọng
80
Chương 80: Nàng là bảo bối
81
Chương 81: Phần thưởng vạn năng
82
Chương 82: Tiếng ai oán bên bờ suối
83
Chương 83: Mày chính là
84
Chương 84: Liệu sẽ có kết quả tốt đẹp?
85
Chương 85: Chia ly là mãi mãi!
86
Chương 86: Là Ban Như Hoa sao?
87
Chương 87: Chị Em
88
Chương 88: Ra mặt thay em gái
89
Chương 89: Chân tướng
90
Chương 90: Đoạt được
91
Chương 91: Thay thế chủ thượng
92
Chương 92: Tồn tại
93
Chương 93: Trốn khỏi đây
94
Chương 94: Trở về (1)
95
Chương 95: Trở về (2)
96
Chương 96: Kết cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play