Chương 7

- Vũ Ly, anh đây mà không khiến cô phải quỳ xuống nhận thua thì cái tên Võ Minh Dương này sẽ viết ngược lại!

———

“Vũ Ly, Vũ Ly, hôm nay cái tên mặt trắng đi cùng với cậu là ai vậy?”

Cô bạn thân bất cần đời của cô đây rồi. Vừa nghe tin Vũ Ly đi cùng với một soái ca đến trường, lại còn là học sinh từ nước ngoài chuyển về, Phương Dư Khả liền một mạch chạy đi tìm cô.

Cô đang ngồi thì Phương Dư Khả ở đâu xông thẳng tới, người còn thở dốc, tay đập mạnh xuống bàn làm cô giật mình.

“Dư Khả…cậu bị ai rượt sao? Còn tên mặt trắng nào đi cùng mình…!”

“Ý cậu nói là Võ Minh Dương á hả?”

Cô vừa dứt lời, mấy cô bạn trong lớp không biết từ đâu ra, bay tới chỗ cô tụ lại một đống rồi hét lên.

“Vũ Ly, cậu vừa mới nói soái ca đó tên Võ Minh Dương sao?”

“Cậu ấy như thế nào?”

“Tính tình ra sao? Thích gì? Ghét gì?”

“Hai cậu quen nhau từ khi nào vậy?”

“Mối quan hệ của hai người là sao? Tụi mình còn cơ hội không?”

“…”

Không chỉ các bạn nữ mà ngay đến các bạn nam cũng chạy đến nhiều chuyện.

Cô bị bọn họ nhét cho một mớ câu hỏi, đầu óc bắt đầu trở nên rối bời. Bây giờ cô chỉ muốn yên tĩnh chuẩn bị cho tiết học nhưng lại bị quấy rối như thế này khiến cô thật khó chịu làm sao.

Mặc dù trong lòng cô đang khó ở, rất muốn đánh người nhưng vẫn cố mỉm cười. Một nụ cười chuyên nghiệp nở rộ trên môi vì để giữ vững hình tượng ngọc nữ xinh đẹp duyên dáng của mình.

“Các cậu có thể bình tĩnh một chút được không?”

“Cái gì cũng phải từ rồi mình mới trả lời được hết chứ!”

“Chứ cá cậu cứ bổ nhào đến hỏi dồn dập như thế này thì mình biết phải trả lời sao đây?”

“Đúng không?”

Nghe cô nói mọi người cũng ý thức được hành động của bản thân hơi lố. Họ từ từ đứng dậy, giữ khoản cách ổn định với cô để nói chuyện.

Nhưng… nhưng bọn họ vừa đứng dậy, lùi ra thì tiếng chuông vào học cũng reo lên.

Chưa bao giờ cô thấy trông chờ tiếng chuông như lúc này. Nghe được tiếng chuông mà lòng cô như nhẹ nhỏm hẳn ra. Còn mọi người thì ai cũng hụt hẫn tránh ra.

Phương Dư Khả bây giờ mới lên tiếng.

“Ôi tiếng chuông thần thánh!”

“Nó đã cứu rỗi trái tin bé nhỏ của hai chúng ta.”

“Chính xác!”

Hai người bị một đám người vây ép đến ngột ngạc, tiếng chuông như vị thần cứu thế của bọn họ.

Sau khi mọi người ổn định vị trí thì giáo viên chủ nhiệm cũng đi vào. Đi bên cạnh cô là một nam sinh tuấn tú, đẹp trai, không ai khác chính là anh.

Hai người bước vào dưới ánh mắt sáng như sao của tất cả nữ sinh trong lớp. Giáo viên ho nhẹ một tiếng rồi nói:

“Cô mong các em hãy thu liễm lại cái ánh mắt đó đi.”

“Nên nhớ mình là con gái nha các em, cần phải có giá một chú chứ đừng có thấy trai mà bái bai liêm sĩ.”

“Hi vọng các em nghe hiểu lời cô nói!”

Cô nói rồi cười “dịu dàng” nhìn cả lớp, khiến ai nấy cũng phải rùng mình mà thu liễm bản thân lại.

“Như các em đã biết, trường chúng ta năm nay có một học sinh mới nhập học. Bạn ấy được trường sắp xếp vào lớp chúng ta. Các em hãy cùng vỗ tay hoan nghênh bạn nào!”

Cô chưa nói dứt lời một tràn pháo tay thật to đã vang lên, nó như muốn tra tấn âm thanh của tất cả mọi người. Giáo viên chủ nhiệm buộc phải lên tiếng cắt ngang cái tiếng ồn này.

“Dừng! Bấy nhiêu là đủ rồi các em.”

“Mình vui thôi đừng vui quá nhé!”

Nói rồi cô quay sang cậu thiếu niên đứng bỏ tay vào túi quần ở bên cạnh.

“Bây giờ em hãy giới thiệu bản thân với mọi người đi, để cả lớp cùng nhau làm quen.”

Anh thực sự chẳng muốn nói đâu nhưng giáo viên đã yêu cầu thì anh cũng không thể nào từ chối bèn lạnh nhạt trả lời.

“Chào mọi người! Tôi tên Võ Minh Dương, là học sinh mới.”

Một câu nói vô cùng ngắn gọn súc tích của anh đã khiến cho cả lớp phải ngớ người. Giáo viên cũng ngờ nghệch nhìn anh.

“Hết… hết rồi sao?”

“Vâng!”

“Phụt” Phương Dư Khả nghe xong mà không khỏi buồn cười. Cô quay sang thì thầm với Vũ Ly.

“Này, cái tên dở hơi đi cùng cậu cũng nhạt thật đấy. Coi bộ đám nữ sinh trong trường lại phải ế chổng ế chơ rồi nha!”

“…”

Vũ Ly im lặng. Cô từ lúc nhìn thấy Võ Minh Dương nốt tiếp chân giáo viên chủ nhiệm đi vào lớp mà bản thân như chết lặng trong vô thức từ nãy đến giờ. Nội tâm cô bây giờ đang kêu gào rất thảm thiết.

- Ôi mẹ ơi! Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế này?

- Không chỉ chung nhà, chung trường, bây giờ lại còn chung lớp luôn là sao?

- Ông trời ơi, có phải ông đang trêu đùa tôi không hả?

Mặt cô méo xệch. Phương Dư Khả nhìn thấy cũng ngỡ ngàng ngơ ngác. Phải nói đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Vũ Ly trong bộ dạng như thế này. Mặc dù chơi thân với nhau nhưng chưa bao giờ cô được chứng kiến mặt khác hay khuyết điểm gì đó của Vũ Ly. Trong mắt cô với mọi người Vũ Ly như một hình mẫu lí tưởng hoàn hảo.

“Này, Vũ Ly, cậu làm sao thế?”

Phương Dư Khả lo lắng, lây người cô hỏi. Nhưng cô vẫn không một lời hồi đáp. Có vẻ như Vũ Ly của chúng ta đã thành công bị chọc tức đến nỗi chả thiết gì hình tượng cô xây dựng bao lâu nay luôn rồi.

Anh thấy cô đang ngây ngốc nhìn mình liền rảo bước đến chỗ cô. Anh cười “khả ái” nhìn cô hỏi:

“Tôi ngồi đây được chứ?”

Thấy anh áp sát mình như vậy cô mới giật mình tỉnh ra. Cô định nói không nhưng suy nghĩ lại hình tượng nên đành cắng răng mà vui vẻ đồng ý.

“Được… được chứ, cậu cứ tự nhiên đi.”

“Cảm ơn!”

Hai người nhìn nhau cười rồi không nói câu nào. Nhìn có vẻ hài hoà, thân thiện nhưng sâu bên trong lại đang âm thầm đấu đá lẫn nhau.

- Võ Minh Dương! Tên quái gỡ nhà cậu, ai cho ngồi chỗ tôi hả?

- Tôi thích đấy rồi làm sao nào?

- Cút! Đợi về nhà tôi cho cậu biết tay.

- Cứ nhào tới, anh đây sẵn sàng tiếp chiêu.

Anh nhẹ nhàng ngồi vào vị trí bên cạnh cô dưới ánh mắt ganh tị của không biết bao nhiêu người. Bên cạnh đó cũng có cái nhìn bát quái của Phương Dư Khả bên cạnh dành tặng cho bọn họ.

- Hai người này chắc chắn có vấn đề!?

—————

Hãy VOTE VOTE VOTE cho tui có động lực viết tiếp đi! (Điều quan trọng cần nhấn mạnh ba lần:>)

Hot

Comments

Không tên :))

Không tên :))

chị đây thích em, làm ny chị nhá

2022-01-23

4

Vivian

Vivian

Hóng quá điiiiii

2021-11-21

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6:
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Ngoại truyện 1: [Minh Nguyệt x Vũ Triết] Anh nhớ em lắm… Nguyệt nhi…
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6:
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Ngoại truyện 1: [Minh Nguyệt x Vũ Triết] Anh nhớ em lắm… Nguyệt nhi…

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play