Đêm xuống, Tư Truy lại trằn trọc không ngủ được, thân thể vẫn mệt mỏi nhưng không tài nào nhắm mắt, cậu đưa tay lên trán sờ.
Nóng ran.
'Xem ra mình sốt rồi.' cái cảm giác vô lực làm cậu khó chịu, quay qua bên cạnh thấy Tô Mãn cũng đang phập phồng, mặt đỏ chót, Tô Mãn cũng bị sốt.
Tư Truy không khỏi cảm thấy kì lạ, lại trùng hợp đến nỗi cả hai cùng sốt, hiện tại ở quán này thì làm gì có thuốc.
Đang nghĩ ngợi xem có cách nào để giảm sốt không, thì mí mắt cậu sụp xuống.
Trong đêm tối hai luồng ánh sáng phát ra từ hai người, một xanh một trắng chiếu sáng cả không gian tăm tối.
Mạt thế ngày thứ hai.
Tư Truy tỉnh dậy, ngoại trừ hơi ê ẩm người, tổng thể không có gì đáng quan trọng.
Tư Truy sờ tay vào trán Tô Mãn, đã hết sốt rồi, cậu đang định rút tay lại thì ở bàn tay Tô Mãn bỗng trồi lên một ngọn dây leo quấn lấy tay cậu.
Tận mắt chứng kiến thứ kì lạ như thế cậu không khỏi ngạc nhiên.
Đúng lúc này thì Tô Mãn tỉnh dậy, thấy cậu nhìn chằm chằm vào mình, tay thì bị dây leo quấn, cô giật mình.
"Tư ca, có chuyện gì sao?"cô ngơ ngác hỏi.
Tư Truy chỉ chỉ dây leo trồi từ lòng bàn tay Tô Mãn ra nói:
"Tự nhìn đi." vì chuyện này phát sinh cậu cũng không để ý đến cách xưng hô của cô.
Tô Mãn cúi xuống nhìn, rồi vội vàng hất cái dây leo ra, nhưng không hất được.Cô hoảng sợ nói:
"Không phải chứ! chẳng lẽ em cũng biến thành quái vật sao?"
Tư Truy trầm ngâm một chút.
"Không giống lắm, em thử tập trung tinh thần thu lại dây leo đi."
Mặc dù Tô Mãn vẫn còn đang sợ nhưng cũng làm theo lời cậu.Thử tập trung vào tay tưởng tượng thu lại dây leo.
Điều kì diệu là vậy mà có thể thu lại được.
Tô Mãn nhìn bàn tay trắng trắng không có dấu vết dây leo, ngạc nhiên nghĩ ngợi.
"Tư ca...hình như em có siêu năng lực..." nói đến đây cô ngẩng lên nhìn Tư Truy, phát hiện mắt cậu chuyển thành màu vàng trong vài giây rồi chợt tắt.
Tô Mãn chỉ vào mắt Tư Truy hơi run run nói
"Tư ca, em vừa thấy mắt anh có màu vàng." kì lạ là cô lại cảm thấy nhìn như vậy rất đẹp.༎ຶ‿༎ຶ
Tư Truy sờ sờ mắt mình, vừa nãy cậu nhìn chằm chằm Tô Mãn thu dây, không hiểu sao sau khi thu lại cậu cảm giác mình cũng có thể làm được.
Nói là làm cậu đưa tay ra tưởng tượng ra dây leo trồi lên.
Tô Mãn kích động nhìn dây leo trên tay Tư Truy hưng phấn kêu lên.
"Tư ca, anh cũng có siêu năng lực giống em nè"
Tư Truy dùng tay còn lại kéo kéo dây leo, dây rất chắc kéo thế nào cũng không đứt, không giống dây leo bình thường.
"Nên nghiên cứu một chút có thể sẽ giúp ích cho chúng ta." sau khi nói xong cả hai chụm đầu vào hí hoáy tìm hiểu.
Sau nửa buổi thì thấm mệt bởi sử dụng nhiều năng lực, nhưng lại khiến cả hai vui mừng không thôi.
Sợi dây leo này rất chắc, dùng dao cũng không cắt đứt được, hiện tại thì kéo dài được 5m là cùng, nhưng cậu nghĩ tập luyện nhiều sẽ phát triển được.
Dây leo không chỉ mọc ở tay chỉ cần trong phạm vi 3m xung quanh đủ sức tưởng tượng cho nó mọc ra.
Nghiên cứu xong thì bụng của cả hai cũng đã reo, xấu hổ nhìn nhau, kiếm vài món ăn tạm rồi bắt đầu tác chiến xem phải ra ngoài như nào.
Nhìn tình hình ngoài kia Tư Truy dặn dò Tô Mãn
"Hiện giờ số lượng quái vật ít hơn tối qua, thích hợp để chúng ta đột phá.Sử dụng năng lực trói bọn chúng lại , anh lên trước em ở phía sau hỗ trợ, mục tiêu của chúng ta là siêu thị trung tâm.Chuyến đi này có thể sẽ không trở về đây nhanh được, cầm theo ít đồ ăn để chống đỡ."
Tô Mãn gật đầu không có ý kiến.
Tư Truy nắm lấy tay cửa nói
"Sẵn sàng chưa."
"Ừm." Tô Mãn nuốt một ngụm nước bọt, trên tay cầm hai con dao gọt hoa quả, đeo túi xách nhỏ bên trong đựng đồ ăn.Tư Truy thì cầm theo thanh sắt, túi xách ngang vai đựng 2 3 chai nước khoáng, cùng nhau bước ra khỏi quán.
Những vật ngoài kia thấy hai người, cứng ngắc quay đầu rồi điên cuồng lao tới.Nhưng động tác của chúng chậm chạp lại là cơ hội để hai người xông lên.
Tư Truy cầm thanh sắt đập vào bất cứ ai đến gần, Tô Mãn phía sau sử dụng năng lực trói những vật đấy lại khiến chúng trắc trở, vấp vào những sợi dây leo Tư Truy bố trí dưới đất, không gượng dậy nổi.
Khoảng cách đến siêu thị trung tâm là 1km, được một nửa đường thì hai người đã thấm mệt, gần đấy có nhà vệ sinh công cộng Tư Truy và Tô Mãn dứt khoát trốn vào.
Hơi thở dồn dập Tư Truy thì thầm nói
" Nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục lên đường."
Tô Mãn vì quá mệt không nói được gì chỉ có thể hơi gật gật đầu.
Sau khi uống nước và nghỉ ngơi 30 phút, cả hai lại tiếp tục lên đường.
Dù có hơi vất vả nhưng cuối cùng cũng đến được siêu thị.
Siêu thị có khá nhiều vật thể kia khiến cả hai không khỏi ngao ngán. Trốn ở sau một chiếc xe hơi Tư Truy nghĩ xem có cách nào để vào không.
Tô Mãn kéo kéo Tư Truy, cậu quay đầu nhìn cô.
"Tư ca, anh xem mấy người đó như nào."chỉ ra đằng xa cô nói
Đó là một nhóm người, trông rất giống côn đồ, tay cầm gậy, cầm dao chuẩn bị xông vào siêu thị.Trong đó nổi bật nhất là thanh niên đi đầu.
Mái tóc đen, đôi mắt hổ phách, thân hình cao lớn, da hơi ngăm đen, khí thế hiên ngang dẫn đầu đi vào, trên tay cầm gậy bóng chày bằng sắt.
**minh hoạ (vẫn là ở Pinterest nhé )
Updated 58 Episodes
Comments