[DROP] Ánh Sáng Nơi Cuối Con Đường
Thành phố A.
Trên đường phố những chiếc xe mất lái nối đuôi đâm vào nhau tạo thành một bãi chiến trường.
Những cột khói đen từ bộ phận hư hỏng của xe bốc lên, có xe còn đâm sầm vào cửa hàng gần đấy, thủy tinh rơi vụn khắp nơi.
Nơi đây cực kì yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi quái dị bởi vì tất cả mọi người đều đã...ngủ.
______________
"Sao lại không nhớ ra mình là ai?....
Thuốc dẫn FT52 ảnh hưởng đến não bộ.....
Chuẩn bị tiêm thêm loại khác....
Này! Làm gì vậy....
Xẹt...rẹtttttttt_____
Mau!! bắt hắn lại....ầm...đùng.....
-Con nhất định phải sống sót, Tư Truy...."
Tư Truy tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, mọi thứ xung quanh đều xa lạ, ngay cả chính bản thân cậu cũng xa lạ.
Sau khi cậu tỉnh lại ở căn phòng này, cậu phát hiện mình đã mất đi tất cả ký ức thuộc về mình.
Kiến thức sống hàng ngày trụ cột nhất, cậu vẫn còn nhớ.
Thế nhưng, cậu không nhớ mình là ai, làm nghề gì, có người thân nào không… Đầu óc cậu trống rỗng, giống như có người xóa đi ký ức cậu vậy.
Cậu lia mắt khắp căn phòng này, nó quá sạch sẽ gọn gàng, mang lại cảm giác bài xích rất nặng, một chiếc giường, một cái tủ quần áo treo vài bộ tây trang áo sơ mi, một chiếc bàn làm việc không có một cuốn sách nào, ở phía bên trái có một phòng tắm, ngoài ra không còn gì khác cả.
Tư Truy bước vào nhà tắm nhìn bản thân.
Trong gương là một thiếu niên tầm 16 17 tuổi, đồng tử màu đen mắt hơi híp vào, đuôi mắt có một nốt ruồi nhỏ, sống mũi cao, đôi môi hơi nhợt nhạt, tổng thể nhìn khá được.
Tư Truy sờ sờ gương mặt lẩm nhẩm nói:
"Mình tên là Tư...Truy?"
Bước ra ngoài phòng tắm xem xét xung quanh, tầm mắt nhìn thấy cửa sổ, Tư Truy ghé mắt ra nhìn.
Hiện tại cậu đang ở tầng 3, có thể nơi cậu đang ở là chung cư.
Tràng cảnh ngoài kia làm Tư Truy hơi sững sờ.
Không có ai cả, ngoài kia yên tĩnh càng làm lòng người không yên.
Trực giác mách bảo rằng chuyện này không đơn giản.
Hơi lùi bước lại ngồi phịch xuống giường, cậu sắp xếp lại mạch suy nghĩ.
Hiện tại không có ai ngoài cậu trong căn phòng này, vậy bây giờ cậu cần phải làm gì?
Ngoại trừ cái tên ra cậu không thể nhớ bất cứ thứ gì, nhưng trong tiềm thức lại nhắc nhở cậu nhất định phải tìm một người.
Vậy...tìm ai?
Buồn bực suy nghĩ cậu vân vê chiếc nhẫn ở ngón trỏ rồi sửng sốt...nhẫn ở đâu?
Nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay, lật qua lật lại chỉ thấy nó đẹp chứ chả có cái mẹ gì.
Tập trung tinh thần dò chiếc nhẫn, bỗng luồn sáng phát ra bao trùm cả người cậu
Khi mở mắt ra cậu đã ở trong một không gian khác.
Không gian khá rộng khoảng 100m, có hình dạng trong suốt như khối lập phương, dưới chân kẻ vạch thỉnh thoảng lại có dòng điện chạy qua.
Trong cả cái không gian vậy mà chỉ thấy chất đống kẹo.
Không sai là kẹo, kẹo mút, kẹo dẻo, kẹo socola, kẹo nào cũng có chất đầy xung quanh cậu như một dãy núi.
Tư Truy khá ngạc nhiên, chính cậu là người rất thích đồ ngọt nhất là kẹo mà bây giờ có một núi kẹo đang ở trước mặt không hưng phấn chính là nói dối.
Ở chính giữa không gian có 1 cái bảng, trông giống bảng giao diện game chỉ hiển thị đúng một số 10.
Tư Truy không rõ cái này để làm gì, nghiên cứu 1 hồi không có kết quả, cậu bỏ cuộc.
Tư Truy thở dài một hơi bây giờ ra ngoài kiểu gì nhỉ?
Suy nghĩ này vừa hiện ra thì cậu đã ở trong căn phòng vừa rồi.
Tư Truy:....??
Tư Truy: còn có thể như vậy sao!!
Tư Truy nằm lại trên giường, nhắm mắt lại, thở một hơi, bây giờ cậu cần phải ra ngoài xem để hiểu rõ tình hình của mình.
Nghĩ vậy cậu liền bật dậy mở cửa ra ngoài.
Ở ngoài là đường lớn, yên tĩnh đến đáng sợ, các xe lớn nhỏ đâm vào nhau tạo thành tai nạn liên hồi nhưng bất cứ ai cũng không xuống xe.
Tư Truy còn có thể thấy bên trong xe tài xế đang nằm ngủ.Σ(ಠ_ಠ)
What? Ngủ á? Ở đây? Thời điểm này?
Không chỉ mỗi tài xế, bất cứ ai cũng ngủ, tất cả mọi người đều ngủ bất chấp, có người đang đi đường cũng ngã xuống lâm vào giấc ngủ, có lẽ cậu cũng 'ngủ' nhưng chỉ dậy sớm hơn mọi người thôi.
Tư Truy đưa mắt nhìn toàn cảnh xung quanh.
Có lẽ cậu vẫn nên ở lại phòng vừa rồi....cái cảm giác bất an không tài nào đè xuống trong lòng cậu.
Cậu vội bước về lại khu chung cư...nhưng có lẽ đã muộn.
Mọi người bắt đầu tỉnh lại, nhưng lạ là có vài người ngồi dậy một cách kì dị. Cơ thể vặn vẹo, giật tay chân, tròng mắt dã trắng, làn da cũng dần trở nên xanh xám.
Tư Truy trốn vào con hẻm nhỏ xem xét trận hỗn loạn.
Những ' người ' kì dị ấy đứng dậy rồi bắt đầu điên cuồng lao vào cắn xé những người bình thường.
Tiếng la hét, tiếng khóc, tiếng kêu cứu, đâu đâu cũng thấy.
Có người ngã ở gần chỗ cậu đứng, sau khi bị cắn cũng bắt đầu vặn vẹo cơ thể đi tìm con mồi.
Tư Truy lãnh đạm nhìn cảnh tượng này, không hiểu sao khi thấy người kia bị đuổi theo lẽ ra cậu có thể cứu, nhưng cậu không cứu, trong thâm tâm cậu ngấm một sự lạnh nhạt không thể giải thích.
Tư Truy thầm tính toán ở đây mãi cũng không an toàn, phải tìm một chỗ tốt hơn.
Đang nhẩm xem có nơi nào tốt để trú thì có một bóng người lao vào con hẻm, chen vào sau cậu.
Nhìn kĩ lại là một cô gái tầm 15 16 tuổi. Khuôn mặt đầy nước mắt nước mũi run như cày sấy nép sâu vào con hẻm. Có lẽ là nhìn thấy có người trú ở đấy mới dám đi vào.
Tư Truy nhìn nhìn, hàiiiii cũng không phải hẻm là của cậu không thể cấm người ta được. Nhưng trú ở đây cũng không an toàn lắm phải tìm cách đột phá.
Cậu cầm thanh sắt ở bên cạnh thùng rác liếc mắt lãnh đạm nhìn cô gái lại tiếp tục thở dài nói.
"Ở đây mãi cũng không an toàn, đi theo tôi"
Cô gái không nói gì nước mắt vẫn chảy, sụt sịt chạy theo cậu.
*minh hoạ Tư Truy ( này là mình lụm trên Pinsetest nha:> )
Updated 58 Episodes
Comments
Đại Bành Không Thích Học
có ai đọc truyện tranh cùng tên với tiểu thuyết này chưa?=))/chuyện tranh chuyển sinh đi đến đỉnh nhân sinh cùng em gái đó/ =)))
2022-01-12
1