Sáng sớm hôm sau, ở trong căn phòng tiếng chuông báo thức của điện thoại reo lên, cánh tay của cô gái đưa ra khỏi chăn tìm chiếc điện thoại để tắt báo thức.
Trần Vy cầm điện thoại lên nhìn đồng hồ đã 6 giờ rồi sao ? Haizzz... vì câu nói hôm qua của Lâm Vũ mà mình nằm trằn trọc suốt đêm mới chỉ ngủ được mấy tiếng.
Trần Vy vừa nghĩ vừa đi xuống giường đến cửa sổ kéo rèm ra nhìn bầu trời trong xanh vừa nghĩ
Trời hôm nay đẹp thật. Mong rằng hôm nay là một ngày tốt lành.
Bỗng nhiên cô nhìn thấy ở dưới sân có bóng người đang chạy bộ về nhà, khi nhìn kĩ cô phát hiện đó chính là Lâm Vũ
Sáng nào cậu ấy cũng chạy bộ vậy sao? Còn chưa kịp để cho cô thắc mắc suy nghĩ thì Lâm Vũ bỗng nhiên nhìn lên bắt gặp cô, cô liền vội vã rời khỏi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Sau khi thay đồ xong cô bước xuống lầu nhìn bàn ăn chỉ có Thục Như và Lâm Hào Kiệt vẫn chưa thấy Lâm Vũ. Thục Như thấy cô bước xuống liền kêu cô
"Vy Vy con xuống rồi đó à, mau lại đây qua ngồi với dì".
Cô bước đến ngồi cạnh Thục Như, rồi nói "Buổi sáng tốt lành dì Lâm, chú Lâm. Lâm Vũ vẫn chưa xuống sao?"
Lâm Hào Kiệt nghe cô hỏi như vậy liền trả lời "Nó mới chạy bộ về, đang tắm rửa chắc sắp xuống rồi đó. Con có đói bụng thì ăn trước đi".
Thục Như nghe thấy vậy cũng tiếp lời "Đúng rồi đó, nếu con đói bụng thì ăn trước đi đừng đợi nó".
"Đợi Lâm Vũ xuống rồi ăn luôn cũng được. Mà Lâm Vũ ngày nào cũng chạy bộ vậy sao hả dì?"
Cô cuối cùng cũng hỏi được câu mà cô muốn hỏi.
Bỗng tự nhiên cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc trả lời "Đúng vậy , sáng nào tớ cũng chạy bộ tớ nhìn thấy cậu hơi ít vận động bắt đầu từ sáng ngày mai cậu đi chạy bộ với mình"
Đó chính là Lâm Vũ người mà cô vừa nhắc tới, cậu ấy vừa nói vừa thong thả tới bàn ăn ngồi xuống đối diện cô.
Nghe cậu ấy nói sáng mai phải đi chạy bộ với cậu ấy cô liền cố gắng cự tuyệt "Không cần đâu, sẽ làm phiền cậu lắm. Mình không cần chạy bộ đâu".
Nhưng Lâm Vũ lại không cho cô cự tuyệt, cậu ấy nói "Mình biết cái tính ngủ nướng của cậu cho nên cậu yên tâm sáng nào mình cũng sẽ kêu dậy để chạy bộ cùng mình. Vậy nha bắt đầu từ sáng ngày mai".
Cô còn chưa kịp từ chối thì Lâm Hào Kiệt cũng nói "Đúng đó Vy Vy cũng vì tốt cho sức khỏe của con thôi. Ngày mai cứ để nó chạy bộ cùng với con như vậy cũng rèn luyện sức khỏe cho bản thân."
Cô chỉ đành miễn cưỡng đồng ý việc chạy bộ vào buổi sáng này thôi "Dạ con biết rồi".
Lâm Vũ nhìn gương mặt đau khổ của Trần Vy, đôi mắt nhuốm đầy ý cười. Thục Như thấy thế liền nói "Rồi rồi mau ăn sáng đi đồ ăn sắp nguội rồi".
Trước khi đi làm, Lâm Hào Kiệt quay sang nói với cô "Thủ tục nhập học của con cũng đã hoàn tất rồi. Hai ngày nữa là vào học, chú đã sắp xếp cho con và Lâm Vũ học chung một lớp rồi. Có gì Lâm Vũ sẽ giúp đỡ con".
Nghe chú Lâm nói như vậy cô cảm thấy rất vui, nhưng mà cô được học chung với Lâm Vũ như vậy cũng rất tốt thế là được học chung với cậu ấy rồi
"Con cảm ơn chú Lâm nhiều lắm. Đã làm phiền chú nhiều rồi".
Chú Lâm nghe cô nói như vậy liền nói
"Đừng khách sáo, chú coi con như người một nhà vậy mà. Thôi chú đi làm đây, một tí con đi chơi với Lâm Vũ có gì thì kêu nó dẫn con tham quan khu phố này. Đã năm năm rồi nên cũng có một số thứ sẽ thay đổi".
Nghe chú nói như vậy, trong lòng cô cũng có một chút buồn vì ở đây cũng có nhiều kỉ niệm đối với cô.
Mọi thứ xung quanh thay đổi nhưng liệu lòng người có thay đổi không? Liệu Lâm Vũ sẽ giống như lúc trước luôn đối xử với mình như vậy hay sẽ lạnh nhạt với mình ?
Cô đang miên man suy nghĩ thì bỗng nhiên có một bàn tay đặt trên đầu cô, làm cô giật mình quay sang nhìn thì ra đó là Lâm Vũ.
Cậu ấy đứng đây từ khi nào vậy ? Chưa kịp để cho cô suy nghĩ nhiều thì nghe thấy cậu ấy nói một câu
"Đừng suy nghĩ nhiều, mọi thứ xung quanh đều thay đổi nhưng mà tớ đối với cậu vẫn không thay đổi đâu. Cho nên đừng lo lắng."
Cậu ấy nói câu đó xong thì đi vào nhà còn cô thì đứng đó nhìn bóng lưng của cậu ấy
"Cậu ấy biết mình đang lo lắng cái gì sao? Sao cậu ấy biết mình suy nghĩ gì mà trả lời về vấn đề đó sao". Khuôn mặt của Trần Vy giờ đây đã đỏ ửng cô vội chạy về phòng của mình.
Ở trong phòng, Trần Vy đang sửa soạn thì nhận được tin nhắn của Nhã Tịnh "Gặp ở chỗ cũ nha tụi mình đứng đợi cậu và Lâm Vũ ở đó. Mong gặp cậu quá đi."
Cô nhìn đồng hồ, giờ này đã là 5h30 chiều, cũng sắp tới giờ hẹn rồi cô liền nhắn tin lại
"Mình biết rồi. Mình đến ngay đây" nhắn xong cô để điện thoại vào túi xong liền mở cửa phòng thì thấy Lâm Vũ ở trước cửa phòng cô.
Cô bất ngờ khi cậu ấy ở trước phòng liền hỏi "Cậu ở đây lâu chưa? Sao không gõ cửa phòng mình?".
Lâm Vũ giơ đồng hồ đeo tay của cậu ấy lên xem rồi trả lời "Mình cũng mới tới định gõ cửa nhưng cậu đã mở cửa rồi. Mau đi thôi đến chỗ hẹn với mọi người."
Vừa nói cậu vừa cầm tay cô kéo đi. Trên đường đi, cô cảm nhận được bàn tay ấm áp của cậu ấy, nhìn bóng lưng ở phía trước mặt mình cô cảm thấy rất vững chắc và an toàn. Cô rất muốn nắm lấy bàn tay của cậu ấy nhưng cô lại không dám, cô sợ khi nắm lấy bàn tay của cậu ấy, cậu ấy sẽ buông tay cô ra. Cô muốn được cảm nhận cảm giác ấm áp này một chút nữa thôi dù chỉ là một phút thôi cũng được.
Lâm Vũ buông bàn tay của cô ra, cô cảm thấy hụt hẫng thì lúc này một bóng đen lao tới bên cạnh cô vừa nói
"Vy Vy ơi mình nhớ cậu quá đi mất. Nhớ cậu quá đi". Bỗng lại có giọng nói của một cô gái xen vào "Nhã Tịnh cậu có thôi đi không, cậu xem cậu ôm cô ấy ngạt thở luôn rồi kìa".
Nghe cô gái kia nói vậy Nhã Tịnh mới buông cô ra, nhìn gương mặt cô đỏ lên vì thiếu không khí cô ấy liền cười trừ.
Cô cũng đành hết cách với bọn họ "Nhã Tịnh, Nghiên Dương lâu rồi mới gặp hai cậu đó. Nhớ hai cậu quá đi". "Nè nè đừng có quên bọn này chứ"
Nghe giọng nói cô quay sang nhìn thấy hai người con trai, một người tỏa ra ấm áp với mọi người đó chính là Minh Viễn, còn một người con trai nhìn vào thì rất phong lưu trêu chọc người khác nhưng lại rất ấm áp quan tâm Nhã Tịnh đó chính là Hạo Hiên bạn trai của Nhã Tịnh.
Cô nhìn thấy bọn họ thì rất vui, liền cười nói "Chào mọi người, lâu rồi không gặp".
Rất vui được gặp lại các cậu, mình nhớ các cậu rất nhiều.
Updated 55 Episodes
Comments
Trâm võ
mình lai r cậu lai cho tớ nha
2022-01-20
0
Fruit or Food🍌
mình biết là tg in đậm lời thoại nhân vật để phân biệt
nhưng xin hãy cách dòng ra nhiều hơn🥲
2021-12-23
0
Allain và Kirito
đọc i như đang đọc bài nộp cho cô giáo vậy nhờ
2021-12-21
0