[Năm 2010]
Ngồi trong lớp, ngắm nhìn về phía cửa sổ, những giọt mưa nặng hạt, kêu "tích tách", dưới sân thể dục có tiếng cười đùa, tiếng giảng bài của cô giáo dạy Văn học, trong lớp là tiếng thì thầm to nhỏ. Thế nhưng còn, Mạn Sơ thì chẳng ai nghe được tiếng lòng, nỗi nhớ mong bấy lâu nay của cô gái ấy. Sâu bên trong của mỗi người đều có một giới hạn mà chẳng ai có thể chạm tới được, Mạn Sơ cũng như thế.
Xa cách mười năm, Chu Mạn Sơ chưa bao giờ quên Văn Trọng Phiến, cái khoảnh khắc mà tiểu Mạn cố chạy theo sau níu giữ Trọng Phiến ở lại với mình và có một tiểu Mạn cũng chưa bao giờ ngừng nhớ mong một cậu bé, một chàng trai xem như là tri kỉ.
"Không biết cuộc sống của anh ấy như thế nào từ lúc rời khỏi Giang Châu này?" - Một cái suy nghĩ trải qua nhiều năm như thế của Mạn Sơ
Ba người bạn - mỗi ngày cùng nhau đến trường, cùng chơi từ lúc còn bé tí đến bây giờ, nhưng Trọng Phiến thì luôn một mình. Chu Mạn Sơ lúc nào cũng nghĩ như thế, cứ nghĩ Trọng Phiến cô đơn, không có bạn chơi cùng, cô luôn mong mỏi sẽ gặp lại cậu ấy, trở thành người đồng hành cùng cậu vào một ngày không xa, nhưng xa là bao lâu? Đã tận mười năm, cậu ấy vẫn không quay trở về gặp tiểu Mạn, gặp những người bạn, người thân quen tại quê hương mình.
[Trường THPT Thượng Hải - Thành phố Thượng Hải]
Có một cậu thiếu niên đang cặm cụi đọc sách trên xe buýt, chiếc điện thoại trong túi quần, đeo tai nghe. Đôi mắt hai mí, chiếc mũi cao, gương mặt hotboy làm nhiều bạn nữ sinh mải mê. Xuống trạm xe buýt, đi bộ bước dài vào cổng trường, gặp thầy Lưu, cúi đầu chào hỏi: "Em chào thầy Lưu" - giọng trầm ấm, nam tính.
"Lý Duệ? Hôm nay sao em lại đi xe buýt? Xe đâu?" - thầy Lưu vui vẻ hỏi
"Xe hư thầy ạh. Vậy em lên lớp trước" - Lý Duệ nói xong cúi đầu chào thầy rồi quay đi.
Cậu ấy luôn lạnh lùng như thế, đến lớp học xong rồi về nhà, lúc rảnh rỗi thì nghiên cứu bản vẽ, còn không thì đạp xe đi dạo khắp thành phố, bất cứ con đường nào cậu ấy cũng đều đã đi qua và biết rất rõ.
Lý Duệ là con trai nuôi của Trịnh Thu Cúc - Thạc sĩ Tâm lý học, giảng viên trường Đại học Thượng Hải. Trịnh Thu Cúc và chồng cô ấy - Lý Hải Minh là cảnh sát hình sự thành phố Thượng Hải, cả hai kết hôn nhiều năm nhưng không có con dù đã nhiều lần đi bệnh viện khám chữa trị, từ thiện khắp nơi, đi chùa cầu nguyện nhưng duyên con cái vẫn chưa đến.Trong một dịp hè năm 2001, hai vợ chồng đi chùa cầu nguyện ở Trùng Khánh, tại đây họ gặp một cậu bé và cũng chính là Lý Duệ. Hai người quyết định nhận nuôi Lý Duệ, đưa cậu bé về Thượng Hải cùng sống và yêu thương như một gia đình, xem như con ruột của mình.
Lý Duệ không thi đại học trường cảnh sát vì cậu cho rằng nghề cảnh sát rất ít khi ở nhà, ít khi ở bên cạnh người thân, cậu đã nhìn thấy thấy mẹ mỗi ngày đều phải ăn cơm một mình, phải đợi bố về khuya, có lúc phải trực ban đêm nên chỉ muốn chọn theo học kiến trúc sư, cả bố mẹ đều tôn trọng quyết định của Lý Duệ.
[Giang Châu - Mùa đông năm 2010]
Không khí đêm giao thừa thật vui vẻ, giữa cái lạnh buốt giá của mùa đông nhưng mọi người vẫn vui vẻ đón Tết, cùng nhau sum vầy, cười đùa, trẻ em náo nức nhận lì xì, mừng tuổi ông bà, chúc mừng một năm mới nữa lại đến, một năm cũ đã qua đi.
Năm thứ 11 này, lại tiếp tục Chu Mạn Sơ chờ đợi Văn Trọng Phiến, cô gái ấy vẫn luôn hi vọng sẽ gặp Trọng Phiến, luôn mong khoảnh khắc giao thừa cũng là ngày sinh nhật của cô, cậu ấy sẽ đến chúc mừng nhưng tất cả chỉ là hi vọng, là mong ước của mỗi lần thổi nến bánh sinh nhật.
"Pháo hoa năm đó thật sự rất rực rỡ, rất đẹp, đẹp đến nỗi muốn tỏa sáng khắp cả bầu trời Giang Châu. Tỏa sáng như nụ cười của Mạn Sơ, nụ cười đẹp như mùa xuân ngày Tết, đôi mắt sáng như pháo hoa đêm giao thừa."
Qua cái mùa đông này, Tết này nữa là Chu Mạn Kính sẽ thi đại học, rời xa nhà đến thành phố học, chỉ còn lại Chu Mạn Sơ và Ôn Nhữ.
"Anh Mạn Kính đăng kí ngành kiến trúc trường Đại học Thượng Hải sao? - Ôn Nhữ ngạc nhiên hỏi
"Đúng vậy! Anh ấy sẽ thi vào trường Đại học Thượng Hải. Sau này mẹ mình cũng sẽ bắt mình thi vào trường đó vì đã có anh trai mình ở đấy rồi! Ở cạnh dễ quan tâm, chăm sóc em gái, mình không thoát được" - Mạn Sơ buồn bã
"Vậy cậu muốn thi vào trường nào? Mình sẽ thi vào trường đấy chung với cậu" - Ôn Nhữ
"Mình muốn thi vào Đại học Bắc Kinh. Học lực của tớ cũng thuộc khá giỏi, tớ sẽ thi đậu nhưng mà đành chịu vậy" - Mạn Sơ
"Tội nghiệp cho bạn yêu của mình. Nhưng mà Thượng Hải cũng tốt. Ba người bọn mình lại có thể vào cùng một trường, vẫn gặp nhau." - Ôn Nhữ
Và rồi ngày qua ngày, cứ như thế mà trôi qua, Mạn Kính chăm chỉ ôn thi đại học, Mạn Sơ và Ôn Nhữ thì cũng đã kết thúc năm lớp 11 nghỉ hè, hai cô gái rồi cũng sẽ như Mạn Kính thức khuya học, miệt mài ôn thi, chuẩn bị sang lớp 12.
Updated 26 Episodes
Comments