Chương 2: Lễ Tốt Nghiệp

“Hứ hứ! Không phải là tao ế đâu nhé. Chẳng qua tao chưa tìm được bạch mã hoàng tử của mình thôi”

“ Thôi đừng mơ mộng nữa cô nương, trễ bây giờ. Con với Gia Ý đi vào chuẩn bị nhé bố!”- Sau khi tiếp lời của Gia Ý, Lâm Nguyệt quay sang bố mình nói.

"Ừ bố vào sân khấu đợi con" - Bố Lâm Nguyệt trả lời.

Hòa vào không khí của buổi lễ tốt nghiệp. Lâm Nguyệt và Gia Ý dường như muốn thời gian quay trở lại những ngày đầu tiên hai người tình cờ gặp nhau tại ngôi trường đại học này, chớp mắt mà cả hai đã tốt nghiệp.

“ Á! Anh kia đẹp trai quá mày ơi”- Gia Ý vừa phấn khích thốt ra những lời nói đánh mất hết liêm sỉ.

“ Người ta nhỏ hơn mày gần 3 tuổi mà mày kêu người ta là anh hả chị hai, lúc nó đẻ là mày ở truồng tắm mưa rồi đấy”- Cô cất giọng như một sự thật hiển nhiên.

“Kệ tao! Miễn là ngon trai tao nguyện là em gái bé bỏng”

Nghe những câu nói của Gia Ý khiến cho Lâm Nguyệt bộc lộ sự bất lực trước độ mê trai của cô bạn mình. Cô cất giọng bảo “ Vậy mày có dám xin thông tin liên lạc của người ta không?.

Gia Ý nghe lời thách thức liền tự tin đáp “ Mày nghĩ tao là ai? Nhìn bạn mày mà học hỏi.”

Dứt lời Gia Ý liền chỉnh sửa mái tóc của mình trở nên quyến rũ, tiến tới chàng trai đang đứng xem triển lãm của sinh viên năm nhất nói: “ Này bạn học! Có thể cho mình làm quen được không”

Nghe được lời đề nghị của Gia Ý, chàng trai liền cất giọng: “ Xin lỗi chị nha! Em có bạn trai rồi”. Nghe hai chữ “bạn trai” khiến Gia Ý không dám tin vào đôi tai của mình.

“ À không có gì, chị xin dùm bạn ấy mà”- Gia Ý kịp thời chữa cháy cho chính bản thân mình, phía sau là tràn cười của Lâm Nguyệt khi chứng kiến bạn mình trong tình huống trớ trêu này.

“ Cười cái gì mà cười, đi nhanh lên đi, buổi lễ sắp bắt đầu, hôm nay mày là người đại diện sinh viên năm cuối lên phát biểu không phải sao?” Gia Ý vội đẩy vai Lâm Nguyệt tiến vào khu vực phía sau sân khấu để chuẩn bị cho bài phát biểu trước khi tốt nghiệp của họ.

“Anh ơi! Cho em hỏi phòng thay đồ ở đâu ạ”- Gia Ý cất giọng hỏi một chàng trai làm trong khu vực hậu kì.

“ À, em cứ đi thẳng hết dãy này rồi rẽ trái là sẽ thấy nhé”- Chàng trai nhiệt tình trả lời.

“ Này đi thôi, hôm nay tao sẽ biến hóa cho mày lộng lẫy nhất khi đứng trên sân khấu”

Nói xong cả hai cùng nhau tiếng đi đến phòng thay đồ. Cả hai cùng khoác lên người trang phục tốt nghiệp. Có lẽ chiếc áo tốt nghiệp là ước mơ của bao người nhưng khi được khoác lên thì cũng là lúc chúng ta đã trưởng thành.

Cánh cửa phòng thay đồ mở ra khiến cho Gia Ý cũng phải ghen tị trước vẻ đẹp của Lâm Nguyệt. Mái tóc cô xõa dài bóng mượt tựa như đang nhảy nhót trong không khí kết hợp với trang phục tốt nghiệp càng thể hiện rõ vẻ đẹp của cô.

“ Mày có phải là bạn tao không vậy? Tao mà là con trai chắc tao yêu mày quá Nguyệt ơi. Anh có bằng lòng làm người yêu em không”- Giọng điệu trêu chọc của Gia Ý khiến cho Lâm Nguyệt nổi da gà.

“ Thôi cho tao xin, tao vẫn còn tỉnh táo”- Lâm Nguyệt đáp.

“Trang điểm cho tao lẹ đi. Buổi lễ sắp bắt đầu rồi”- Hối thúc Gia Ý cô nói.

Ngoài hội trường, nơi buổi lễ tốt nghiệp diễn ra.

Tất cả mọi người dường như đã ổn định vị trí chờ buổi lễ bắt đầu, bố của Lâm Nguyệt cũng đã vào vị trí xem con gái.

“ Các bạn sinh viên thân mến! Buổi lễ tốt nghiệp của đại học Thiên Trúc đã đến giờ diễn ra. Mời mọi người ổn định vị trí để dự lễ”- MC Văn Tánh trong hậu đài cất giọng.

Buổi lễ bắt đầu với tràn vỗ tay đến từ mọi người, mở đầu buổi lễ với các tiết mục văn nghệ đặc sắc được các bạn sinh viên trình bày. Sự nhiệt huyết, đam mê của tuổi trẻ dường như được họ đặt hết trong ngày hôm nay.

“Văn Tánh xin cảm ơn tất cả các tiết mục của các bạn sinh viên năm cuối ngày hôm nay. Và hãy nhớ rằng các bạn mãi là những đóa hoa nở rộ của đại học Thiên Trúc. Và để tiếp nối chương trình Văn Tánh xin mời bạn Diệp Lâm Nguyệt đại diện sinh viên năm cuối lên phát biểu, xin mời bạn”

Lâm Nguyệt từng bước tiến đến sân khấu, nhận lấy micro cô cất giọng” Xin chào các bạn! Tôi tên Diệp Lâm Nguyệt, có lẽ đây là một vinh dự to lớn của tôi khi được đứng đây chia sẻ về những kí ức tươi đẹp trong bốn năm qua. Cảm ơn thanh xuân, tuổi trẻ khi gắn liền với đại học Thiên Trúc. Có lẽ thời gian có thể bào mòn mọi thứ nhưng kỉ niệm thì lại là hiện vật hữu hạn của mỗi người, và chính bản thân em ngày hôm đã và đang nắm giữ sự hữu hạn ấy. Em cảm ơn Thiên Trúc đã mang lại sự thành công của chúng em như ngày hôm nay, các bạn mãi khắc sâu trong trái tim chúng tôi” – Giọng nói ngọt ngào của cô dường như đã thâm nhập vào tai người nghe, cô cúi chào 90 độ trước sự vỗ tay của đông đảo sinh viên và phụ huynh.

Buổi lễ kết thúc thành công tốt đẹp. Cô cùng bố mình lưu lại những bức ảnh đẹp nhất của thời đại học. Diệp Lâm Phúc vô cùng tự hào về đứa con gái bé bỏng của mình. Ngay từ khi Lâm Nguyệt còn rất nhỏ, ông đã phải vừa làm cha vừa làm mẹ, ngày hôm nay khi ông chứng kiến sự trưởng thành của Lâm Nguyệt, nó cũng chính là sự thành công của ông.

“ Bố đội nón đi bố”- Lâm Nguyệt cởi nón tốt nghiệp đội vào đầu bố mình, cô hôn vào má bố mình để cho Gia Ý bắt trọn khoảnh khắc.

“Hai bố con giống nhau như đút luôn”- Gia Ý cất giọng.

“ À phải rồi Lâm Nguyệt! Tối nay tụi mình đi ăn liên hoan mừng chúng ta tốt nghiệp đi”- Giọng nói có chút nài nỉ nói.

“ Cũng được, nhưng tao đến trễ một xíu nhé. Một lát tao phải đến làm thêm tại cửa hàng tiện lợi rồi”- Lâm Nguyệt đáp.

“Nghỉ một bữa không được à, lâu lâu mới có một ngày!”

“Thôi không được đâu, vừa mới tốt nghiệp thôi, còn chưa có công việc ổn định đấy, ở đó mà nghỉ”

Tập đoàn LK

“Cứ như vậy mà tiến hành nhé!”

“Tạm biệt giám đốc”

Chu Duy Nam vừa kết thúc cuộc họp bàn về kết cấu mới của ô tô Lamborghini, anh tiến vào căn phòng trên tầng cao nhất của công ty, bước vào căn phòng anh cất giọng “Anh trai của tôi ơi! Công việc của em chất thành núi còn anh thì ung dung ở đây vẽ à”.

Một bóng hình quen thuộc đang ngồi trên ghế chủ tịch nhẹ nhàng đẩy từng nét cọ vào bức tranh anh ta đang cầm trên tay, Trương Hiểu Nam.

“ Không phải em nói em rất giỏi trong lĩnh vực kết cấu ô tô sao? Anh cho em hoàn thành ý nguyện rồi đấy”- Trương Hiểu Phong trả lời Chu Duy Nam tuy nhiên ánh mắt không rời khỏi bức tranh một chút nào.

"Ý nguyện của em như vậy lúc nào chứ"- Chu Duy Nam mệt mỏi trả lời.

“À phải rồi! Hôm nay chị Ánh Mai lại điện bảo bà lên cơn đau tim nữa rồi!”- Chu Duy Nam nói với thái độ e dè.

“Cứ nói là anh bận họp là được”- Trương Hiểu Phong thản nhiên đáp.

Hot

Comments

movi aha

movi aha

tác giả xấu xí. lạc hậu =))))))

2023-04-11

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play