[BL] Tĩnh Lặng

[BL] Tĩnh Lặng

Chapter 1

Tôi cứ ngỡ gần tôi không thể nhìn thấy được hình dáng của anh và cảm nhận tia nắng thêm một lần nào nữa , nhưng tôi đã tỉnh dậy trong phòng bệnh trong sự ngỡ ngàng của cha và mẹ của tôi.

Khi hỏi họ thì bác sĩ chuẩn đoán cơ thể của tôi sẽ không chịu được nữa.

Cha mẹ tôi họ rất vui nhưng sâu bên trong tim họ không biết còn vương vấn lại những chuyện xưa không. Tôi dần ngồi dậy trong cơn mệt mỏi uể oải cả người chắc có lẽ là do tôi nằm quá lâu. Tâm trí tôi luôn lưu lại những hình ảnh xưa kĩ niệm đẹp với anh ấy , tôi đang dần chìm sâu vào suy nghĩ thì mẹ tôi đã cất tiếng gọi tôi :

- Gia Luân à, Gia Luân con đang suy nghĩ gì thế.

Tiếng gọi của mẹ cũng dần đưa tôi đến với thực tại hơn nhưng những kỉ niệm vẫn đang xung quanh tâm trí của tôi. Tôi đáp lời gọi của mẹ bằng một giọng nói rất nhỏ và chậm rải như thể là không phát ra tiếng được :

- Kh.. Không có gì mẹ ạ.

Tôi đưa mắt nhìn xung quanh để tìm tờ lịch treo trên tường xem mình đã hôn mê bao lâu rồi , lúc tôi nhìn thấy tờ lịch đã biết gần mình hôn mê đã gần một tháng , thời gian này trôi đi rất lâu nếu như tôi còn nhận thức và không có anh ấy bên cạnh tôi.

Liếc mắt qua nhìn ba tôi , tôi cảm nhận được ông ấy vẫn như thế lòng đầy sắc đá và mang một trái tim lạnh giá có thể vẫn chưa chấp nhận việc tôi và anh Khang từng âu yếm với nhau.

Tôi rất muốn mở lời mong được anh ấy lại thăm tôi , dù chỉ một lần tôi cũng đã rất mãn nguyện, nhưng thấy biểu hiện của ba tôi thì ý nghĩ đó lại bị cái lạnh phát ra từ ông ấy chấn áp xuống, tôi cũng đành lực bất tòng tâm nằm xuống buông lỏng để thời gian tự trôi và mọi chuyện tự đến.

Bà tôi đã đến và phá đi bầu không khí yên tĩnh đáng sợ ấy bằng những giọt nước mắt và câu nói đầy thân thuơng trao cho tôi khiến lòng của tôi cũng cảm nhận được hơi ấm hơn.

Bà đã yêu cầu ba và mẹ của tôi ra ngoài để tâm sự với tôi một chốc lát, ba mẹ tôi vừa đi ra bà liền đặt rất nhiều câu hỏi kèm lời an ủi tôi :

- Tại sao con lại ngốc như thế mọi chuyện có thể giải quyết mà , lúc đó nếu con thay đổi suy nghĩ thì hai con có thể không tách xa rồi.

- Cha mẹ con không ủng hộ nhưng bà vẫn luôn bên con ủng hộ con hơn bao giờ hết. Cháu của bà à nhớ kĩ nhé đừng bao giờ suy nghĩ dại dột thêm một lần nào nữa , cha mẹ có làm khó thì hãy dọn qua nhà bà ở bà luôn sẵn sàng chào đón và sẵn sàng ngồi chia sẻ nỗi lòng của con.

- Nhớ nhé khi nào bà còn sống thì bà luôn luôn bảo vệ con vòng tay bà luôn mở rộng chờ con ôm bà để bà bảo vệ.

Bà xoa đầu tôi nước mắt bà chảy rất nhiều, mắt tôi cũng dần đỏ lên những giọt nước mắt cũng dần rơi xuống dần dần , bà nhẹ nhàng cười và lau đi những giọt nước mắt của tôi và bà. Bà gượng cười rất nhiều để làm tôi vui nhưng tôi cũng đã hiểu phần nào đó trong lòng của bà đang chứa một nỗi buồn rất lớn.

Bà ôm hôn tôi và lặng lẽ rời ra ngoài, căn phòng tĩnh lặng đến lạ thường , làm tôi đã suy nghĩ đến những chuyện năm xưa luôn nằm trong lòng tôi không bao giờ dứt được.

Đến hiện tại tôi cũng chỉ muốn biết tại sao anh ấy lại chọn con đường đó phá bỏ đi lời hứa hẹn ước năm xưa dưới gốc cây cổ thụ trên sườn đòi ấy. Tôi muốn biết nhưng tâm trí tôi lại không muốn biết, như thể tâm trí tôi biết rằng nếu sự thật được biết thì tôi chỉ tự hành hạ bản thân mình mà thôi.

Đến cuối cùng thì chúng ta cũng không thể sánh bước với nhau như những câu nói mà anh đã hứa hẹn khi đến năm mười tám tuổi.

Trong đầu tôi lại lóe lên những kí ức tuổi thơ bé với anh ấy lúc đó tôi với anh chỉ là một đứa trẻ ngây thơ cùng nhau vui đùa cùng nhau chạy giỡn và thậm chí cùng nhau bị la mắng. Tôi và anh như thể đã gắn kết với nhau và được định rằng là tình kiếp của nhau nhưng lúc đó còn quá nhỏ tôi thật sự không nhận ra được thứ tình cảm đó.

Hot

Comments

Camellia

Camellia

vô tinh bạn theo dõi mình, mình lại tìm được một bộ truyện hay nữa rồi

2023-07-20

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play