Chương 2: Lần đầu gặp mặt không được vui vẻ

Không biết Tống Ân đã mê man bao lâu, lúc cô mơ hồ tỉnh lại thì thấy mình đang bị trói chặt trên ghế.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Cô nhớ là mình đang chạy trốn khỏi đám người áo đen sau đó cô bị một kẻ nào đó ghì chặt lấy cổ và kéo giật ra phía sau. Từ giây phút đó, cô hoàn toàn không hay biết gì nữa.

Tống Ân vừa ngọ nguậy vừa ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.

Trước mắt cô là một căn phòng cao cấp từ giường đến tivi, cửa sổ lớn đằng kia cũng sở hữu tầm nhìn đắt giá.

Rốt cuộc đây là đâu?

Đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, thân thể to lớn bước vào, nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng.

Tống Ân giật mình khi nhận ra kẻ đó chính là người đã dọa cắt lưỡi Trần Lâm ở quán bar The King.

Cô sợ hãi nhưng trong lòng cố gắng kìm nén cảm xúc, không để tên đó nhận ra rằng cô đang run sợ đến mức nào.

Bất ngờ, Tống Ân lại nhìn thấy một người đàn ông khác bước vào. Hắn ta mặc một bộ vest màu nâu trông vô cùng lịch thiệp, dáng người cao cao cân đối, phong cách lôi cuốn và đầy nam tính, tiện tay tháo cặp kính đang đeo rồi gài vào áo.

Cô thấy tên áo trắng kia đang cúi đầu trước hắn, còn hắn thì lại tiến về phía cô.

Đột nhiên, Tống Ân thấy hắn quỳ một chân trước mặt mình rồi nhìn cô với ánh mắt chăm chú.

Ở cự ly gần, cô chợt nhận ra hắn ta quả thực sở hữu một khuôn mặt đẹp vô cùng. Sống mũi cao cao, nét mặt sáng sủa, làn da mịn màng và đôi mắt sâu hút. Nhưng lạ kỳ là ánh mắt của hắn lại khiến Tống Ân cảm thấy nặng nề và có chút bối rối. Cô khẽ nuốt nước bọt, nhanh chóng né tránh ánh mắt hắn, cố gắng nói gì đó nhưng miệng lại bị bịt bằng băng dính nên chỉ có thể phát ra thứ âm thanh khó nghe.

Cô thấy hắn nhếch môi cười, điệu cười có gì đó rất ma mị. Hắn đưa tay lên gỡ băng dính cho cô, nhân cơ hội này, Tống Ân lấy hết sự can đảm của mình, nói lớn:

“Anh! Mau thả tôi ra!”

Vẻ mặt hắn không một cảm xúc, giọng nói trầm ổn: “Được thôi.”

Hả? Nhanh như vậy đã đồng ý rồi sao?

Sau đó, hắn ngoắc ngoắc tay về phía tên mặc áo sơ mi trắng kia rồi nói, “Cởi trói.”

Tống Ân thấy mình được giải thoát quá dễ dàng, cô lại càng cảm thấy có điều gì đó không đúng. Chẳng phải đây là lúc cô sẽ bị tra khảo như trong phim sao?

Đoạn dây thừng buộc quanh người Tống Ân được nới lỏng, cô định đứng lên thì bị hắn chặn lại.

Tống Ân giật mình, theo phản xạ, ngẩng mặt lên nhìn hắn.

Đúng là cô không biết hắn là ai, nhưng cô không thể không phủ nhận sức hấp dẫn từ vẻ bề ngoài của hắn.

Chết tiệt! Tên này ăn gì mà có thể đẹp như vậy chứ?

Tống Ân đưa mắt nhìn về phía cửa vì muốn né tránh hắn ta thì thấy tên sơ mi trắng kia đã đóng cửa phòng lại.

Cô hốt hoảng, “Sao… sao anh ta lại đóng cửa?”

Hắn không quan tâm mà chỉ hướng mắt về phía cô, dáng vẻ nhẫn nại, hỏi:

“Cô Tống, lúc tối cô đã nhìn thấy gì rồi?”

Cô ngạc nhiên, “Sao anh biết tôi họ Tống?”

Hắn im lặng nhìn cô với ánh mắt sâu hun hút đầy lạnh lẽo, mang theo bầu không khí ngột ngạt khiến cô cảm thấy khó chịu. Tống Ân lúc này lại càng không dám thở mạnh, cô chỉ cảm thấy cơ thể mình bỗng nhiên run rẩy trước sức nặng từ ánh mắt của hắn.

Hắn khẽ chau mày, nét mặt có vẻ mất kiên nhẫn vì phải chờ đợi câu trả lời từ cô.

“Cô Tống, đừng để tôi hỏi lại lần hai.”

Tống Ân liền đáp ngay, “Tôi không thấy gì cả!”

Rốt cuộc hắn ta muốn cô nói gì?

Đúng lúc này, hắn liếc nhìn thấy chiếc bút được gài trên ngực áo cô. Động tác của hắn vô cùng nhanh nhẹn, giật lấy chiếc bút đó.

Tống Ân bất ngờ, cô đưa tay sờ sờ ngực mình, rồi lại nhìn chiếc bút bi trong tay hắn, cô hốt hoảng.

“Anh làm gì vậy? Mau trả cho tôi!”

Hắn không nói gì, ánh mắt dò xét nhìn chiếc bút bi trên tay.

Tống Ân không chịu được liền lao về phía hắn, cố gắng lấy lại chiếc bút bi. Nhưng cô càng vươn tay cao thì hắn lại càng giơ chiếc bút lên cao hơn.

Cô còn trèo lên cả giường rồi nhảy về phía hắn, nhưng hắn lại né cô, để cô ngã nhào ra đất.

Thấy cô ngã đau nhưng hắn chẳng hề quan tâm, vẫn giữ thái độ lạnh lùng rồi tiện tay mở nắp bút ra thì thấy đầu bút là một cổng USB, hắn ta liền nhanh chóng lấy điện thoại ra rồi cắm USB vào.

Tống Ân nhận ra tình hình rất nguy cấp, tất cả những cảnh ghi hình độc quyền tối nay tại The King đều ở trong chiếc bút đó.

Cô lồm cồm bò dậy, lấy hết sức mình lao về phía hắn nhưng vì tác động của cô khiến hắn bị bất ngờ, đứng không vững khiến cả hai ngã xuống giường.

Thôi xong rồi!

Tống Ân hoảng loạn trước cảnh tượng lúc này. Nhìn cô chẳng khác gì một nữ nhân đang thèm khát vòng tay của tên nam nhân này nên mới nhảy bổ vào hắn ta một cách không biết xấu hổ như vậy.

“Xin… xin lỗi…” Giọng cô run run.

Tống Ân định rời khỏi người hắn thì hắn đột nhiên ghì chặt đầu cô vùi vào ngực mình.

Tống Ân tròn mắt.

Gì… gì vậy? Hắn muốn làm gì?

Tống Ân im thin thít, không dám động đậy. Lúc này, cô cảm nhận được cơ thể rắn chắc, cường tráng của hắn qua lớp vải, trong đầu hoảng loạn vô cùng. Chưa kể trên người hắn còn tỏa ra hương thơm nhè nhẹ, trong giây lát, cơ thể người đàn ông này khiến Tống Ân cảm thấy mê muội đầu óc.

Cô giật mình vì ý thức không minh mẫn của mình, tự nhủ phải thật tỉnh táo, không thể để kẻ địch hấp dẫn như vậy. Cô định ngẩng đầu lên lần nữa thì lại bị hắn chặn lại. Lúc này, hắn nói khẽ:

“Nằm im. Đừng cản trở tầm nhìn của tôi.”

Tống Ân nói lắp: “Hả? Anh… anh nhìn gì…”

Đúng lúc này, tiếng thu âm từ clip mà cô quay lúc tối vang lên. Rõ ràng là tiếng la hét của những người trong phòng 206 và cả tiếng Trần Lâm xin tha mạng nghe rõ mồn một.

Đột nhiên, Tống Ân nghe thấy tiếng cười của hắn.

Giọng cười này khiến cô cảm thấy rợn tóc gáy.

“Cô Tống quả thực quay rất đẹp. Clip này nếu lộ ra ngoài hẳn rất hot đúng không?”

Tống Ân đáp: “Anh… quá khen. Đúng là sẽ rất hot. Anh có thể trả lại nó cho tôi được không?”

Bất ngờ, hắn xoay người lại. Tống Ân vừa mới nằm trên người hắn thì giờ đã ở dưới cơ thể cường tráng của hắn ta.

Cô thấy hắn nhếch mép cười, giọng nói như ra lệnh:

“Chiếc bút này, tôi bảo quản giúp cô.”

Tống Ân không chịu, cô gắt lên, “Không cần anh bảo quản. Tôi với anh không quen biết, trong clip cũng không có anh, tại sao lại cướp của tôi?”

“Cô Tống đừng nóng. Tôi chỉ có ý tốt muốn giúp cô mà thôi.” Hắn điềm tĩnh nói.

“Giúp tôi?”

Nực cười! Anh là tên khốn khiếp cướp kế sinh nhai của tôi thì có!

Hắn gật đầu, “Cô có biết, trong clip này, cô đã quay gì không?”

“Trần Lâm cùng những kẻ đồi bại và đám người cho vay nặng lãi chẳng hạn?!” Cô trả lời dứt khoát.

Hắn ta khựng lại vài giây, “Đám người cho vay nặng lãi?”

“Chứ không là gì?”

Hắn thở nhẹ, giọng bình thản:

“Đám người cho vay nặng lãi đó, cô Tống không nên động vào, cũng đừng ngông cuồng như hôm nay. Nếu sau này gặp chúng, nhất định phải tránh xa, đừng tò mò.”

Hắn nói vậy là ý gì?

Tống Ân giả vờ gật gật, thuận theo ý hắn rồi nói: “Trả đồ cho tôi!”

“Tại sao cô lại nhất quyết đòi chiếc clip này vậy?”

“Đấy là công việc của tôi!”

Hắn chăm chăm nhìn cô, im lặng giây lát rồi lên tiếng hỏi:

“Cô là phóng viên?”

Tống Ân không ngần ngại thừa nhận:

“Vậy thì sao?”

Hắn vuốt nhẹ vài lọn tóc lưa thưa trên má cô. Hành động vô thức của hắn khiến mọi hành động của Tống Ân trong giây lát đều khựng lại, lồng ngực liền đập thình thịch.

Cô điên rồi sao? Chỉ vì hành động nhỏ nhặt của hắn mà đã lạc lối rồi?

Không được! Cô phải bình tĩnh lại!

Ánh mắt hắn di chuyển xuống môi cô, khóe miệng hắn ta cong lên, ẩn hiện một nụ cười đầy ẩn ý.

Tống Ân tự giật mình, vô thức lấy tay che miệng. Hắn thấy hành động này liền hướng mắt nhìn sâu vào đôi mắt Tống Ân rồi nắm chặt cổ tay cô, đẩy mạnh vòng qua đầu.

“Cô Tống là phóng viên, vậy thì sẽ rất phiền phức rồi.”

Phiền phức?

Tống Ân phản bác, “Tôi thấy công việc của tôi rất tốt.”

Hắn cười nhẹ. Sau đó, hắn rời khỏi giường cùng chiếc bút ghi hình của cô.

Tống Ân liền nhanh chóng đứng dậy, gấp gáp hỏi:

“Anh đi đâu vậy? Trả bút cho tôi đã chứ?”

Hắn không nhìn cô, “Tôi nói rồi. Chiếc bút này tôi bảo quản hộ cô.”

Sau đó, hắn rời khỏi phòng, Tống Ân định chạy theo thì cánh cửa kia đóng rầm lại.

Cô hoảng hốt, gõ cửa rầm rầm.

“Sao lại nhốt tôi ở đây? Đã lấy miếng cơm của tôi, giờ còn không cho tôi về nhà? Anh có bị dở người không vậy?”

Nhưng bên ngoài chẳng hề có động tĩnh gì cả, Tống Ân liền cảm thấy vô cùng lo lắng.

Cô chạy về phía cửa sổ thì nhận ra đây là phòng trên cao, không thể thoát ra bằng cửa sổ được.

Trong lúc cô đang suy nghĩ xem làm cách nào để ra khỏi đây thì cửa phòng mở toang.

Là tên áo sơ mi trắng lúc nãy!

Ánh mắt hắn ta lạnh như băng, giọng ồm ồm:

“Ra đi.”

Được mở đường, Tống Ân đương nhiên nghe theo, tức tốc phi ra ngoài.

Đứng trước thang máy khách sạn, cả cô và hắn ta đều im lặng. Nghĩ rồi, Tống Ân lên tiếng hỏi:

“Tôi muốn hỏi một chút… anh có thể cho tôi biết cách thức liên hệ với người mặc đồ nâu lúc nãy được không?”

Hắn ta liếc nhìn cô, không đáp lời.

Tống Ân cười mỉm, “Chả là anh ta cầm nhầm đồ quan trọng của tôi, nên tôi cần lấy lại!”

“Đừng đòi hỏi. Cô được đứng ở đây như thế này thì nên cảm thấy may mắn.”

Tống Ân nhìn hắn ta với đôi mắt kỳ quái. Vừa lúc thang máy mở ra, tên đó liền đẩy mạnh cô vào trong.

Tống Ân bất ngờ trước hành động lỗ mãng của hắn ta, cô liền chau mày nhìn kẻ thô lỗ cho đến kia cửa thang máy đóng lại.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô thấy mình hôm nay thực sự có chút may mắn. Rõ ràng cô bị ai đó dùng thuốc mê nên mới ngất đi. Cứ nghĩ cuộc đời này xong rồi, nhưng hóa ra lại được thả đi dễ dàng như vậy.

Chỉ có điều, cô không thể bảo vệ được đoạn video đắt giá hôm nay, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn bã, tự trấn an bản thân rằng sự việc lần này coi như của đi thay người.

Hot

Comments

Ph.Hoang

Ph.Hoang

Vậy là nu9 công cốc rồi

2023-12-17

0

Ph.Hoang

Ph.Hoang

Giờ phút này rồi mà c còn nghĩ tới chuyện đó hả

2023-12-17

0

=3

=3

nice:33

2023-12-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xâm nhập
2 Chương 2: Lần đầu gặp mặt không được vui vẻ
3 Chương 3: Quyết tâm theo vụ này!
4 Chương 4: Bám theo (1)
5 Chương 5: Bám theo (2)
6 Chương 6: Tòa biệt thự màu trắng
7 Chương 7: Tức cảnh sinh mộng
8 Chương 8: Tiệm công nghệ khu phố X
9 Chương 9: Bất động sản IC
10 Chương 10: Thăm dò
11 Chương 11: Lên hot search
12 Chương 12: Tình cờ
13 Chương 13: Định mệnh hay là nghiệt duyên?
14 Chương 14: Thi thể trên sông Hạ
15 Chương 15: Tự đào hố chôn mình
16 Chương 16: Quán rượu định mệnh
17 Chương 17: Thân thể vạm vỡ, hương thơm nồng nàn (H)
18 Chương 18: Cư xử như một người trưởng thành thật sự!
19 Chương 19: Trời mưa to, linh cảm tôi biết cô cần người đưa đón!
20 Chương 20: Vào nhà ăn mì
21 Chương 21: Hàn huyên chốn cũ
22 Chương 22: Tới New York
23 Chương 23: Trung thành thì thưởng, phản bội thì chịu hậu quả
24 Chương 24: Đi nửa vòng trái đất lại vô tình thấy nhau
25 Chương 25: Bị nhìn thấy!
26 Chương 26: Xe cafe
27 Chương 27: Một đêm cùng nhau
28 Chương 28: Cuộc đụng độ thần tốc
29 Chương 29: Bồi hồi
30 Chương 30: Chiếc ghim cài bằng bạc
31 Chương 31: Tâm tình hỗn loạn
32 Chương 32: Hung khí gây án
33 Chương 33: Tìm chốn lánh nạn
34 Chương 34: Chuyện bôi thuốc!
35 Chương 35: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (1)
36 Chương 36: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (2)
37 Chương 37: Thích ăn gì liền nấu món đó
38 Chương 38: Lần thứ hai tỏ tình
39 Chương 39: Nụ hôn dở dang
40 Chương 40: Cảnh sát đã bắt được thủ phạm!
41 Chương 41: Gia Huy (1)
42 Chương 42: Gia Huy (2)
43 Chương 43: Một đêm dài
44 Chương 44: Chiếc hộp gỗ khắc hình đôi mắt
45 Chương 45: Trước khi hành động thì cần chứng cứ!
46 Chương 46: Đến nhà tôi, em muốn gì cũng được! (H)
47 Chương 47: Đừng hòng rút lại lời em nói!
48 Chương 48: Tống Ân và Hạ Tâm
49 Chương 49: Quyết định của anh trai
50 Chương 50: Cuộc đàm phán với phóng viên
51 Chương 51: Bị bắt! (1)
52 Chương 52: Bị bắt! (2)
53 Chương 53: Chìm sâu
54 Chương 54: Chuẩn bị tiếp đón VIP!
55 Chương 55: Không ai nói thật
56 Chương 56: Tàn dư (1)
57 Chương 57: Tàn dư (2)
58 Chương 58: Cuộc đối đầu
59 Chương 59: Cuộc đối đầu (2)
60 Chương 60: Tạm biệt
61 Chương 61: Lời nói thật!
62 Chương 62: Tình (H)
63 Chương 63: Mở mắt thấy nam thần!
64 Chương 64: Nhân chứng tâm lý bất ổn!
65 Chương 65: Nó sẽ bảo vệ em
66 Chương 66: Trẻ con muốn chơi công viên
67 Chương 67: Đích thân đến gặp VIP
68 Chương 68: Trao đổi!
69 Chương 69: Thân phận bị lộ!
70 Chương 70: Kẻ đó xuất hiện
71 Chương 71: Thế cục xoay chuyển
72 Chương 72: Em muốn giết tôi?
73 Chương 73: Bị ép tới New Zealand
74 Chương 74: Lạnh lùng kéo dài
75 Chương 75: Một đêm ngoài ban công
76 Chương 76: Rời đi
77 Chương 77: Cô ấy đang ở đâu?
78 Chương 78: Nợ máu trả máu
79 Chương 79: Lặng!
80 Chương 80: Giở trò ám sát
81 Chương 81: Bừng tỉnh
82 Chương 82: Gấp gáp trở về
83 Chương 83: Tiếng gọi từ địa ngục
84 Chương 84: Món quà ngày sinh nhật (1)
85 Chương 85: Món quà ngày sinh nhật (2)
86 Chương 86: Trước đêm định mệnh
87 Chương 87: Đêm ấy
88 Chương 88: Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!
89 Chương 89: Bữa tối lãng mạn
90 Chương 90: Máy bay hạ cánh
91 Chương 91: Về nhà
92 Chương 92: Gặp lại bạn cũ
93 Chương 93: Lối đi bí mật
94 Chương 94: Ánh sáng nơi tầng hầm
95 Chương 95: "Nghỉ dưỡng" giữa thiên đường xanh
96 Ngoại truyện: Tôi mặc âu phục, em mặc váy trắng, cùng lên xe hoa!
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xâm nhập
2
Chương 2: Lần đầu gặp mặt không được vui vẻ
3
Chương 3: Quyết tâm theo vụ này!
4
Chương 4: Bám theo (1)
5
Chương 5: Bám theo (2)
6
Chương 6: Tòa biệt thự màu trắng
7
Chương 7: Tức cảnh sinh mộng
8
Chương 8: Tiệm công nghệ khu phố X
9
Chương 9: Bất động sản IC
10
Chương 10: Thăm dò
11
Chương 11: Lên hot search
12
Chương 12: Tình cờ
13
Chương 13: Định mệnh hay là nghiệt duyên?
14
Chương 14: Thi thể trên sông Hạ
15
Chương 15: Tự đào hố chôn mình
16
Chương 16: Quán rượu định mệnh
17
Chương 17: Thân thể vạm vỡ, hương thơm nồng nàn (H)
18
Chương 18: Cư xử như một người trưởng thành thật sự!
19
Chương 19: Trời mưa to, linh cảm tôi biết cô cần người đưa đón!
20
Chương 20: Vào nhà ăn mì
21
Chương 21: Hàn huyên chốn cũ
22
Chương 22: Tới New York
23
Chương 23: Trung thành thì thưởng, phản bội thì chịu hậu quả
24
Chương 24: Đi nửa vòng trái đất lại vô tình thấy nhau
25
Chương 25: Bị nhìn thấy!
26
Chương 26: Xe cafe
27
Chương 27: Một đêm cùng nhau
28
Chương 28: Cuộc đụng độ thần tốc
29
Chương 29: Bồi hồi
30
Chương 30: Chiếc ghim cài bằng bạc
31
Chương 31: Tâm tình hỗn loạn
32
Chương 32: Hung khí gây án
33
Chương 33: Tìm chốn lánh nạn
34
Chương 34: Chuyện bôi thuốc!
35
Chương 35: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (1)
36
Chương 36: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (2)
37
Chương 37: Thích ăn gì liền nấu món đó
38
Chương 38: Lần thứ hai tỏ tình
39
Chương 39: Nụ hôn dở dang
40
Chương 40: Cảnh sát đã bắt được thủ phạm!
41
Chương 41: Gia Huy (1)
42
Chương 42: Gia Huy (2)
43
Chương 43: Một đêm dài
44
Chương 44: Chiếc hộp gỗ khắc hình đôi mắt
45
Chương 45: Trước khi hành động thì cần chứng cứ!
46
Chương 46: Đến nhà tôi, em muốn gì cũng được! (H)
47
Chương 47: Đừng hòng rút lại lời em nói!
48
Chương 48: Tống Ân và Hạ Tâm
49
Chương 49: Quyết định của anh trai
50
Chương 50: Cuộc đàm phán với phóng viên
51
Chương 51: Bị bắt! (1)
52
Chương 52: Bị bắt! (2)
53
Chương 53: Chìm sâu
54
Chương 54: Chuẩn bị tiếp đón VIP!
55
Chương 55: Không ai nói thật
56
Chương 56: Tàn dư (1)
57
Chương 57: Tàn dư (2)
58
Chương 58: Cuộc đối đầu
59
Chương 59: Cuộc đối đầu (2)
60
Chương 60: Tạm biệt
61
Chương 61: Lời nói thật!
62
Chương 62: Tình (H)
63
Chương 63: Mở mắt thấy nam thần!
64
Chương 64: Nhân chứng tâm lý bất ổn!
65
Chương 65: Nó sẽ bảo vệ em
66
Chương 66: Trẻ con muốn chơi công viên
67
Chương 67: Đích thân đến gặp VIP
68
Chương 68: Trao đổi!
69
Chương 69: Thân phận bị lộ!
70
Chương 70: Kẻ đó xuất hiện
71
Chương 71: Thế cục xoay chuyển
72
Chương 72: Em muốn giết tôi?
73
Chương 73: Bị ép tới New Zealand
74
Chương 74: Lạnh lùng kéo dài
75
Chương 75: Một đêm ngoài ban công
76
Chương 76: Rời đi
77
Chương 77: Cô ấy đang ở đâu?
78
Chương 78: Nợ máu trả máu
79
Chương 79: Lặng!
80
Chương 80: Giở trò ám sát
81
Chương 81: Bừng tỉnh
82
Chương 82: Gấp gáp trở về
83
Chương 83: Tiếng gọi từ địa ngục
84
Chương 84: Món quà ngày sinh nhật (1)
85
Chương 85: Món quà ngày sinh nhật (2)
86
Chương 86: Trước đêm định mệnh
87
Chương 87: Đêm ấy
88
Chương 88: Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!
89
Chương 89: Bữa tối lãng mạn
90
Chương 90: Máy bay hạ cánh
91
Chương 91: Về nhà
92
Chương 92: Gặp lại bạn cũ
93
Chương 93: Lối đi bí mật
94
Chương 94: Ánh sáng nơi tầng hầm
95
Chương 95: "Nghỉ dưỡng" giữa thiên đường xanh
96
Ngoại truyện: Tôi mặc âu phục, em mặc váy trắng, cùng lên xe hoa!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play