Chương 3: Quyết tâm theo vụ này!

Tòa soạn F.

Tống Ân thẫn thờ ngồi vào bàn làm việc. Trong đầu cô vẫn đang suy nghĩ lung tung về chuyện ngày hôm qua và tiếc nuối vì tư liệu độc quyền đã không còn nữa. Thấy dáng vẻ uể oải của Tống Ân, đồng nghiệp đi tới bắt chuyện, hỏi han cô nhưng cô chỉ gật đầu rồi đáp lại vài câu thờ ơ.

Xuân thấy vậy liền đi đến bên cạnh cô, hỏi han:

“Này Ân, vụ của cậu thế nào rồi? Không thu được gì à? Sao mặt sầu thế?”

Tống Ân thở dài thườn thượt, “Ra đi rồi Xuân à!”

“Ra đi? Cái gì ra đi?” Xuân ngơ ngác hỏi.

Tống Ân lúc này lại càng thấy rầu rĩ trong lòng, nói:

“Xuân ạ, hôm qua, tớ đã bắt được tin kinh thiên độc địa siêu độc quyền.”

“Thật sao? Trần Lâm…?”

Tống Ân ra ám hiệu cho cô ấy nói nhỏ lại rồi vẫy vẫy Xuân lại gần mình và thì thầm kể lại chuyện ngày hôm qua.

Nghe xong, Xuân được phen kinh ngạc, cô nàng biên tập viên này cũng biết rằng đấy chính là tin tức gây chấn động, liền hỏi ngay:

“Vậy… có quay được không? Hoặc ghi âm?”

Tống Ân thở dài, trong lòng nặng trĩu, “Mất rồi!”

“Hả? Mất? Cậu mà cũng để mất tin ư? Đừng đùa tớ chứ?”

“Hôm qua, tớ bị bọn cho vay nặng lãi bắt, còn bị trói…”

Xuân tròn mắt, vẻ mặt hốt hoảng, “Gì cơ? Cậu… cậu có sao không? Có bị thương không?”

Cô lắc đầu nhẹ, “Không sao. Nhưng của đi thay người.”

Nghĩ một hồi, Xuân mới gật đầu rồi đưa tay lên vỗ vai cô an ủi:

“Đừng lo Ân, còn người thì còn săn tin được, cậu hiểu ý tớ chứ?”

Nghe thấy câu này của Xuân, Tống Ân liền cảm thấy như gỡ được nút thắt trong lòng.

Đúng vậy! Cô nhất định sẽ đi săn lại lần nữa! Nhất định sẽ không để vụt mất.

Tống Ân liền hỏi Xuân: “Chị Mẫn có ở trong văn phòng không?”

Xuân gật đầu. Chỉ chờ có vậy, Tống Ân đứng bật dậy rồi tiến thẳng về phía phòng tổng biên tập.

Xuân thấy hành động vội vã của cô, hỏi với theo: “Ân, cậu định làm gì vậy?”

“Tớ theo vụ này.” Cô nói vọng lại.

Cô quyết định rồi, cô sẽ không từ bỏ mà khui vụ này đến cùng.

Trần Lâm, là do anh ta tự chuốc họa vào thân. Bề ngoài thì hào nhoáng, có năng lực nên mới nổi tiếng như vậy, nhưng đã là người nổi tiếng thì anh ta không nên hưởng thụ một cách tiêu cực như hôm qua. Quả thật cô thấy vô cùng thất vọng, thử nghĩ xem, người hâm mộ của anh ta sẽ nghĩ như thế nào khi biết được bộ mặt đằng sau nụ cười thiên thần đấy lại là một tên nghiện ngập và thích chơi trò khỏa thân như vậy? Càng nghĩ, Tống Ân lại nhớ đến cảnh tượng tối qua, cô lại càng thấy rùng mình.

Nếu Trần Lâm là một người bình thường, cô sẽ chẳng hơi đâu mà quan tâm, nhưng có trách thì trách anh ta là người của công chúng, mà công việc của cô lại là phóng viên chuyên mục Người nổi tiếng.

Đứng trước cửa phòng tổng biên tập, cô gõ gõ cửa vài cái rồi đẩy cửa đi vào.

Tổng biên tập Hà Mẫn thấy cô, vẻ mặt tươi cười.

“Tống Ân?”

Cô nhanh chóng tiến đến bàn làm việc của chị Mẫn, ánh mắt kiên định, giọng nói hùng hổ:

“Chị Mẫn, vụ của Trần Lâm, em sẽ đảm nhiệm!”

Tổng biên tập Hà liền cười nhẹ, “Tống Ân, vụ của Trần Lâm chỉ là tin đồn. Chúng ta chưa có chứng cứ xác thực nào cả. Nếu anh ta thực sự là tên nghiện thì truyền thông đã sôi sùng sục lâu rồi. Em xem, đến bây giờ, vẫn không có động tĩnh gì, còn em, chỉ có một mail tố cáo nặc danh. Thật sự không đáng tin cậy.”

Tống Ân lắc đầu, giọng kiên quyết, “Chính vì không có động thái gì, chúng ta lại càng phải điều tra. Có điều tra thì mới biết được đó là sự thật hay giả dối…”

“Ân à, chúng ta là phóng viên, chúng ta đưa tin tức, chứ không phải là cảnh sát.”

Tống Ân thở mạnh, rõng rạc nói:

“Nhưng chính em đã tận mắt chứng kiến.”

Tổng biên tập Hà ngạc nhiên, “Em nhìn thấy?”

Cô gật đầu, “Đúng vậy. Đêm qua ở quán bar The King, phòng VIP 206, em đã tận mắt nhìn thấy anh ta mê sảng, bạn bè của anh ta cũng có ở đó, bọn họ chơi thuốc, còn gọi gái khỏa thân và có hành động không thuần phong mỹ tục…”

Tổng biên tập Hà hơi chau mày, “Thật sao?”

“Còn nữa, Khả Ái, chị biết cô ấy đúng không? Ca sĩ mới nổi, cô ấy cũng ở đó, trong tình trạng không tỉnh táo chút nào.”

“Em chắc không? Có bằng chứng chứ?”

Tống Ân lòng như lửa đốt, “Chị Mẫn, chị không tin em ư? Em nói là em tận mắt chứng kiến mà.”

“Tống Ân, không phải là chị không tin em, nhưng em làm nghề này bao nhiêu năm rồi? Sao còn nói với chị câu sáo rỗng như thế? Chúng ta là người phát ngôn, phải có bằng chứng chính xác. Chị biết em có năng lực, làm việc luôn cẩn thận, nhưng bây giờ em lại chỉ nói với chị, em nhìn thấy và không đưa ra bằng chứng. Cho dù bây giờ chị tin em, nhưng người khác có tin em hay không?”

Tống Ân gật đầu. Cô hiểu lý lẽ đó, cô rất hiểu. Nhưng cô đen đủi, bị tên mặt tiền đẹp trai hôm qua lấy mất chứng cứ. Nếu cô ngang bướng cướp lại, không phải là cô đã vứt tính mạng mình cho chó gặm hay sao?

“Chị Mẫn, em có bằng chứng. Nhưng đêm qua bị cướp mất rồi. Chị à, Trần Lâm thật sự phê thuốc, anh ta còn dây vào một tổ chức nào đó. Em cũng chưa rõ đó là tổ chức nào, có thể là bọn cho vay nặng lãi. Đêm qua, bọn chúng đến tận quán bar, đánh anh ta ra bã, còn nói, nếu anh ta không trả tiền thì sẽ cắt lưỡi anh ta.” Tống Ân thở nhẹ một hơi, giọng nói chắc nịch, “Vì vậy, em mới quyết tâm theo vụ này. Cũng vì bị cướp bằng chứng, nên em muốn lấy lại.”

Thấy dáng vẻ quả quyết và ánh mắt kiên định của Tống Ân, tổng biên tập Hà khẽ chau mày, im lặng một lúc rồi nói:

“Nếu đúng như những gì em nói với chị, vậy thì vụ này quá nguy hiểm.”

Tống Ân cố gắng thuyết phục, “Nhưng nếu chúng ta không làm, sẽ không có ai ra mặt và cũng không ai biết đến chuyện này.”

Suy nghĩ một hồi, tổng biên tập Hà cuối cùng vẫn lắc đầu, kiên quyết không đồng ý.

“Như vậy cũng không được. Chưa kể, vụ này không có bằng chứng.”

“Nếu em đem bằng chứng đến, chứng minh Trần Lâm chơi thuốc và anh ta không giống như vẻ bề ngoài, chị sẽ đồng ý để em theo vụ này chứ?” Cô nói.

Tổng biên tập Hà khẽ chau mày rồi gật đầu nhẹ, im lặng không nói gì.

Tống Ân mỉm cười, ánh mắt kiên định, hừng hực khí thế, “Chị đợi em.”

Sau đó, cô quay lưng rời khỏi phòng biên tập. Lúc này, tổng biên tập Hà chỉ nhìn theo bóng lưng của Tống Ân với ánh mắt đăm chiêu, ẩn hiện sự lo lắng không nguôi.

Hot

Comments

Ổ Của Chúng Mình

Ổ Của Chúng Mình

tác giả để lại lời nhắn dễ thương ghê tuii theo nha😘😘

2023-11-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xâm nhập
2 Chương 2: Lần đầu gặp mặt không được vui vẻ
3 Chương 3: Quyết tâm theo vụ này!
4 Chương 4: Bám theo (1)
5 Chương 5: Bám theo (2)
6 Chương 6: Tòa biệt thự màu trắng
7 Chương 7: Tức cảnh sinh mộng
8 Chương 8: Tiệm công nghệ khu phố X
9 Chương 9: Bất động sản IC
10 Chương 10: Thăm dò
11 Chương 11: Lên hot search
12 Chương 12: Tình cờ
13 Chương 13: Định mệnh hay là nghiệt duyên?
14 Chương 14: Thi thể trên sông Hạ
15 Chương 15: Tự đào hố chôn mình
16 Chương 16: Quán rượu định mệnh
17 Chương 17: Thân thể vạm vỡ, hương thơm nồng nàn (H)
18 Chương 18: Cư xử như một người trưởng thành thật sự!
19 Chương 19: Trời mưa to, linh cảm tôi biết cô cần người đưa đón!
20 Chương 20: Vào nhà ăn mì
21 Chương 21: Hàn huyên chốn cũ
22 Chương 22: Tới New York
23 Chương 23: Trung thành thì thưởng, phản bội thì chịu hậu quả
24 Chương 24: Đi nửa vòng trái đất lại vô tình thấy nhau
25 Chương 25: Bị nhìn thấy!
26 Chương 26: Xe cafe
27 Chương 27: Một đêm cùng nhau
28 Chương 28: Cuộc đụng độ thần tốc
29 Chương 29: Bồi hồi
30 Chương 30: Chiếc ghim cài bằng bạc
31 Chương 31: Tâm tình hỗn loạn
32 Chương 32: Hung khí gây án
33 Chương 33: Tìm chốn lánh nạn
34 Chương 34: Chuyện bôi thuốc!
35 Chương 35: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (1)
36 Chương 36: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (2)
37 Chương 37: Thích ăn gì liền nấu món đó
38 Chương 38: Lần thứ hai tỏ tình
39 Chương 39: Nụ hôn dở dang
40 Chương 40: Cảnh sát đã bắt được thủ phạm!
41 Chương 41: Gia Huy (1)
42 Chương 42: Gia Huy (2)
43 Chương 43: Một đêm dài
44 Chương 44: Chiếc hộp gỗ khắc hình đôi mắt
45 Chương 45: Trước khi hành động thì cần chứng cứ!
46 Chương 46: Đến nhà tôi, em muốn gì cũng được! (H)
47 Chương 47: Đừng hòng rút lại lời em nói!
48 Chương 48: Tống Ân và Hạ Tâm
49 Chương 49: Quyết định của anh trai
50 Chương 50: Cuộc đàm phán với phóng viên
51 Chương 51: Bị bắt! (1)
52 Chương 52: Bị bắt! (2)
53 Chương 53: Chìm sâu
54 Chương 54: Chuẩn bị tiếp đón VIP!
55 Chương 55: Không ai nói thật
56 Chương 56: Tàn dư (1)
57 Chương 57: Tàn dư (2)
58 Chương 58: Cuộc đối đầu
59 Chương 59: Cuộc đối đầu (2)
60 Chương 60: Tạm biệt
61 Chương 61: Lời nói thật!
62 Chương 62: Tình (H)
63 Chương 63: Mở mắt thấy nam thần!
64 Chương 64: Nhân chứng tâm lý bất ổn!
65 Chương 65: Nó sẽ bảo vệ em
66 Chương 66: Trẻ con muốn chơi công viên
67 Chương 67: Đích thân đến gặp VIP
68 Chương 68: Trao đổi!
69 Chương 69: Thân phận bị lộ!
70 Chương 70: Kẻ đó xuất hiện
71 Chương 71: Thế cục xoay chuyển
72 Chương 72: Em muốn giết tôi?
73 Chương 73: Bị ép tới New Zealand
74 Chương 74: Lạnh lùng kéo dài
75 Chương 75: Một đêm ngoài ban công
76 Chương 76: Rời đi
77 Chương 77: Cô ấy đang ở đâu?
78 Chương 78: Nợ máu trả máu
79 Chương 79: Lặng!
80 Chương 80: Giở trò ám sát
81 Chương 81: Bừng tỉnh
82 Chương 82: Gấp gáp trở về
83 Chương 83: Tiếng gọi từ địa ngục
84 Chương 84: Món quà ngày sinh nhật (1)
85 Chương 85: Món quà ngày sinh nhật (2)
86 Chương 86: Trước đêm định mệnh
87 Chương 87: Đêm ấy
88 Chương 88: Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!
89 Chương 89: Bữa tối lãng mạn
90 Chương 90: Máy bay hạ cánh
91 Chương 91: Về nhà
92 Chương 92: Gặp lại bạn cũ
93 Chương 93: Lối đi bí mật
94 Chương 94: Ánh sáng nơi tầng hầm
95 Chương 95: "Nghỉ dưỡng" giữa thiên đường xanh
96 Ngoại truyện: Tôi mặc âu phục, em mặc váy trắng, cùng lên xe hoa!
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Xâm nhập
2
Chương 2: Lần đầu gặp mặt không được vui vẻ
3
Chương 3: Quyết tâm theo vụ này!
4
Chương 4: Bám theo (1)
5
Chương 5: Bám theo (2)
6
Chương 6: Tòa biệt thự màu trắng
7
Chương 7: Tức cảnh sinh mộng
8
Chương 8: Tiệm công nghệ khu phố X
9
Chương 9: Bất động sản IC
10
Chương 10: Thăm dò
11
Chương 11: Lên hot search
12
Chương 12: Tình cờ
13
Chương 13: Định mệnh hay là nghiệt duyên?
14
Chương 14: Thi thể trên sông Hạ
15
Chương 15: Tự đào hố chôn mình
16
Chương 16: Quán rượu định mệnh
17
Chương 17: Thân thể vạm vỡ, hương thơm nồng nàn (H)
18
Chương 18: Cư xử như một người trưởng thành thật sự!
19
Chương 19: Trời mưa to, linh cảm tôi biết cô cần người đưa đón!
20
Chương 20: Vào nhà ăn mì
21
Chương 21: Hàn huyên chốn cũ
22
Chương 22: Tới New York
23
Chương 23: Trung thành thì thưởng, phản bội thì chịu hậu quả
24
Chương 24: Đi nửa vòng trái đất lại vô tình thấy nhau
25
Chương 25: Bị nhìn thấy!
26
Chương 26: Xe cafe
27
Chương 27: Một đêm cùng nhau
28
Chương 28: Cuộc đụng độ thần tốc
29
Chương 29: Bồi hồi
30
Chương 30: Chiếc ghim cài bằng bạc
31
Chương 31: Tâm tình hỗn loạn
32
Chương 32: Hung khí gây án
33
Chương 33: Tìm chốn lánh nạn
34
Chương 34: Chuyện bôi thuốc!
35
Chương 35: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (1)
36
Chương 36: Lộ mặt kẻ cuồng "tín" (2)
37
Chương 37: Thích ăn gì liền nấu món đó
38
Chương 38: Lần thứ hai tỏ tình
39
Chương 39: Nụ hôn dở dang
40
Chương 40: Cảnh sát đã bắt được thủ phạm!
41
Chương 41: Gia Huy (1)
42
Chương 42: Gia Huy (2)
43
Chương 43: Một đêm dài
44
Chương 44: Chiếc hộp gỗ khắc hình đôi mắt
45
Chương 45: Trước khi hành động thì cần chứng cứ!
46
Chương 46: Đến nhà tôi, em muốn gì cũng được! (H)
47
Chương 47: Đừng hòng rút lại lời em nói!
48
Chương 48: Tống Ân và Hạ Tâm
49
Chương 49: Quyết định của anh trai
50
Chương 50: Cuộc đàm phán với phóng viên
51
Chương 51: Bị bắt! (1)
52
Chương 52: Bị bắt! (2)
53
Chương 53: Chìm sâu
54
Chương 54: Chuẩn bị tiếp đón VIP!
55
Chương 55: Không ai nói thật
56
Chương 56: Tàn dư (1)
57
Chương 57: Tàn dư (2)
58
Chương 58: Cuộc đối đầu
59
Chương 59: Cuộc đối đầu (2)
60
Chương 60: Tạm biệt
61
Chương 61: Lời nói thật!
62
Chương 62: Tình (H)
63
Chương 63: Mở mắt thấy nam thần!
64
Chương 64: Nhân chứng tâm lý bất ổn!
65
Chương 65: Nó sẽ bảo vệ em
66
Chương 66: Trẻ con muốn chơi công viên
67
Chương 67: Đích thân đến gặp VIP
68
Chương 68: Trao đổi!
69
Chương 69: Thân phận bị lộ!
70
Chương 70: Kẻ đó xuất hiện
71
Chương 71: Thế cục xoay chuyển
72
Chương 72: Em muốn giết tôi?
73
Chương 73: Bị ép tới New Zealand
74
Chương 74: Lạnh lùng kéo dài
75
Chương 75: Một đêm ngoài ban công
76
Chương 76: Rời đi
77
Chương 77: Cô ấy đang ở đâu?
78
Chương 78: Nợ máu trả máu
79
Chương 79: Lặng!
80
Chương 80: Giở trò ám sát
81
Chương 81: Bừng tỉnh
82
Chương 82: Gấp gáp trở về
83
Chương 83: Tiếng gọi từ địa ngục
84
Chương 84: Món quà ngày sinh nhật (1)
85
Chương 85: Món quà ngày sinh nhật (2)
86
Chương 86: Trước đêm định mệnh
87
Chương 87: Đêm ấy
88
Chương 88: Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!
89
Chương 89: Bữa tối lãng mạn
90
Chương 90: Máy bay hạ cánh
91
Chương 91: Về nhà
92
Chương 92: Gặp lại bạn cũ
93
Chương 93: Lối đi bí mật
94
Chương 94: Ánh sáng nơi tầng hầm
95
Chương 95: "Nghỉ dưỡng" giữa thiên đường xanh
96
Ngoại truyện: Tôi mặc âu phục, em mặc váy trắng, cùng lên xe hoa!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play