Chồng sách cao ngang mặt.
Tiểu Han nằm bò lên mặt bàn. Nhìn đám bụi bay lơ lửng giữa tia sáng yếu ớt lọt qua.
Ngày nào cũng phải đi học. Nốt năm nay nữa là kết thúc rồi... Thời gian vô định trong đường hầm dài. Chính Tiểu Han cũng chẳng biết được, sau khi tốt nghiệp sẽ đi đâu về đâu. Không có ước mơ. Không có mục tiêu. Mọi thứ không cụ thể. Chỉ mơ hồ trôi qua...
Ngày nào cũng phải cố để sống tiếp. Mơ hồ như vậy. Đi học cũng chỉ để ngủ.
Ân Ân thì khác!
Rõ ràng là 1 người không giống mình. Cô bạn có kế hoạch cụ thể và mục tiêu rõ ràng.
Ân Ân 17 tuổi có dáng người mũm mĩm. Gương mặt không quá nổi bật, nhưng rất dễ thương. Không xỏ khuyên. Không mặc váy quá đầu gối. Đeo kính cận choán toàn bộ gương mặt. Một cô bé mọt sách.
Thành tích đứng top trong trường. Không có nhiều bạn bè. Trong tình huống tối hôm trước thức khuya tới đỏ cả mắt vẫn không làm hết bài tập về nhà, ngày hôm sau vẫn lên lớp từ 6 giờ sáng để giải quyết nốt. Gia đình tri thức, bố mẹ đều có công việc ổn định. Cả gia đình ở trong cái ngõ này suốt thời gian qua, cũng chỉ là do bà Ân Ân không chịu rời xa nơi chốn quen thuộc...
Hồi đầu năm ngoái, bà ấy qua đời rồi. Gia đình Ân Ân cũng chẳng có lí do gì ở lại nơi đó nữa.
Chỉ là nữ sinh ưu tú như thế vẫn thường xuyên bị trêu ghẹo vì vẻ ngoài nhút nhát này... Nam sinh vẫn trỏ tay về phía Ân Ân mà cố ý nói lớn:" Ê con nhỏ nó ú dữ bây. Chắc ăn 1 bữa bằng tao ăn cả năm quá" Và vô số lời tục tĩu phát ra từ mấy cái miệng đương trệu trạo nhai bữa sáng.
Chẳng thơm tho gì.
Những lúc như thế Tiểu Han vẫn thường muốn cầm dép chọi về phía đó. Nhưng Ân Ân đã kịp ngăn nó lại. Vốn dĩ thành tích của Tiểu Han đã không tốt. Bây giờ còn đánh nhau... Chắc chắn ngày tháng tới sống không yên thân rồi.
Dù sao Ân Ân vẫn luôn khác Tiểu Han.
Vẻ ngoài ngỗ nghịch. Xỏ khuyên. Mái tóc bị cắt nham nhở cháy khét mùi nắng. Trên cánh tay còn khéo léo giấu một hình xăm. Thành tích học tập luôn chót bảng. Một gương mặt nhạt nhòa không ai nhớ tới...
Mà bản thân như vậy, mỗi ngày đều gặp Ân Ân với vẻ mặt ủ dột đi ra từ căn nhà ấm áp.
Lặng lẽ đi về phía bình minh.
...****************...
Ân Ân ở trong nhà tắm, liên tục dội nước lên người. Những vết thâm tím cùng đất cát trên đầu... Không làm sao... không làm sao rửa trôi đi được.
Chuyện gì vừa xảy ra? Chuyện gì vừa đổ dồn xuống Thế giới hỗn loạn này...
Ân Ân nhìn những vết thương trên người, trong lòng chỉ toàn lạnh giá. Sự hoảng loạn và căm phẫn tột cùng khiến cô nắm chặt lấy thành bồn rửa mặt tới mức những khớp xương trên tay trở nên trắng bệch. Tới tận khi tiếng mẹ ở ngoài vọng vào, mới gom góp chút bình tĩnh còn lại mà " Dạ" lên 1 câu.
Không ngoài dự tính, lập tức nghe thấy mẹ nói:
- Tắm xong rồi thì đi học đi. Đừng để thời gian hoang phí.
Thế giới màu đen đổ ập xuống hai vai.
Ân Ân trùm vội áo khoác. Không để cho mẹ thấy những vết bầm tím lan khắp cơ thể.
Như từng nhánh địa y hút máu kinh hoàng.
...
Nhà ăn tầm giữa trưa luôn rất đông đúc.
Tiểu Han cố mãi mới lấy được vài món mặn, bèn cẩn thận chia vào khay cho Ân Ân đang thần người ra giữ chỗ.
Lúc ăn cơm, Ân Ân luôn ăn rất ngon miệng. Tiểu Han rất thích nhìn cô bạn lúc ăn cơm. Chỉ là hôm nay hình như Ân Ân có tâm sự. Chỉ cầm đũa không động, nhìn chòng chọc vào bát như thể trong đó có 1 bụi gai.
Tiểu Han mấy lần huơ huơ tay trước mặt Ân Ân, cô bạn mới bừng tỉnh lại, nhìn lên gượng cười cười. Đến tận khi trong nhà ăn không còn mấy người, Ân Ân mới ăn xong và đứng lên.
Tiểu Han thấy hơi lạ. Nó quan sát Ân Ân hồi lâu, lại thấy trên cổ có mấy vết hơi đỏ. Trước giờ chưa từng thấy Ân Ân qua lại với mấy nam sinh khác. Cũng chưa nghe cô bạn kể gì về việc thích một ai đó. Hoặc là Ân Ân không muốn kể với Tiểu Han. Nghĩ như thế, trong lòng lại cảm thấy như bước hụt một bậc cầu thang. Cả người ngã về phía sau. Chỉ kịp kêu lên vài âm thanh yếu ớt.
Tiểu Han không nhịn được, cười cười bảo.
- Dạo này thất thần hơn nhiều rồi ha. Chắc bị anh nào trộm hồn rồi.
- Làm gì có ai... mà đi thích tao chứ.- Ân Ân quay đầu lại, cười mơ hồ- Mập ú...
- Mày nói chuyện xàm vừa thôi. Mày có xấu đâu? Cứ ú là không được yêu ai à? - Tiểu Han nhíu mày, cảm thấy hơi giận- Cái gì trên cổ mày đây? Có bồ mà giấu bạn nhá.
- Này là cạo gió nên hiện. - Ân Ân quay đầu lại, vẻ mặt lạnh lùng- Mày dạo này có vẻ thích hỏi chuyện riêng tư của người khác thật đấy!
Sân trường vẫn ồn ào như thường lệ.
Như thể một tổ ong mới vỡ. Chỉ cần hòa vào là sẽ biến thành một trong số ong đó... Có lúc cũng chẳng biết mình là ai trong cái thế giới hỗn loạn này.
Tiểu Han định rủ Ân Ân lên thư viện. Nhưng cô bạn từ chối. 2 người thả bộ vui vẻ dưới mấy tán cây bàng khẳng khiu. Mùa đông. Cây không có lá.
Updated 70 Episodes
Comments
Nguyệt Hạ
Học học và học...
2024-02-14
0
Nguyệt Hạ
Bạo lực học đường
2024-02-14
0
Nguyệt Hạ
/Facepalm//Facepalm//Facepalm/ Nữ học bá và girl phố
2024-02-14
0