Chap 15: Suy ngẫm

Thanh co người ngồi trong bồn tắm. Đây là lần đầu tiên em được ngâm mình thoải mái đến vậy. Em nhớ những ngày bản thân phải chịu đựng cái lạnh của mùa đông để dội vào người những gáo nước buốt giá, em nhớ những câu chửi rủa mà bố mẹ cài cắm vào đầu vì lãng phí nước, vì làm tốn tiền điện, vì chẳng thể hiểu chuyện một chút...Em thực sự không hiểu chuyện ư? Đó là câu hỏi Thanh vẫn luôn đau đáu trong lòng, không dứt ra được.

Em có bố mẹ, nhưng họ không yêu em; em có ông bà, nhưng họ không thích em; em có bạn bè, nhưng họ không thể thấu hiểu em. Cái cảm giác có tất cả nhưng lại không có gì, cảm giác chỉ cần động vào chút liền sợ vỡ, nhưng chỉ ngắm từ xa lại cho con người ta rất nhiều ham muốn mong cầu, em chính là như vậy, như vậy suốt mười mấy năm. Bản thân em cũng rất thắc mắc tại sao cô giáo lại sẵn sàng chứa chấp một đứa như mình, cô được lợi gì sao?

Từng bọt bong bóng nổi lên đều phản chiếu gương mặt ửng hồng của Thanh. Em vẫn cần suy nghĩ rất nhiều, cho quá khứ-hiện tại-tương lai. Trong quá khứ, em là một đứa không có gì nổi bật. Đó là điều những người gọi là “ruột thịt” nói, cũng là em tự cảm thấy bản thân mình như vậy. Từ lúc nghe hiểu tiếng người, em chưa từng được khen là xinh xắn, chỉ thấy họ chửi rủa em là đứa quái thai...vậy mà khi nãy cô lại nói em rất tốt, tốt ở điểm nào? Thanh thắc mắc rất nhiều thứ về cô giáo, nhưng lại sợ bản thân mình quá phận, biết điều một chút có lẽ sẽ tốt hơn, em đã chắc mẩm như thế đấy.

Để rời khỏi gia đình kia, em cần rất nhiều can đảm; nhưng để sống cùng một người lạ, tâm sự cùng người lạ như thế, em cần nhiều hơn hai chữ dũng cảm gấp vạn lần. Có thể nói em đã đánh cược, may là cược đúng. Cán cân cuộc đời em chênh vênh, nghiêng ngả, chỉ từ khi gặp cô liền lấy được chút thăng bằng đáng quý, em trân trọng những giây phút ấy rất nhiều.

Cô rất tốt, nhưng em lại cảm thấy bản thân không xứng. Tại sao lại là em, tại sao không phải ai khác, cô hoàn hảo như thế lại chấp nhận nuôi một đứa vô dụng như em ư? Gương mặt này cũng đâu có gì tốt, so với cô thì cứ là vẽ mây nẩy trăng, chưa đủ tư cách làm nền đi; tài năng thì càng không có cửa, rõ là cô vừa có kiến thức vừa có địa vị, có tiền lại có quyền, chẳng có lí do gì để rước nợ vào thân như thế cả. Em nghĩ rất lâu, nghĩ rất sâu vấn đề đó.

Nhưng đôi khi cuộc đời chính là như vậy. Khập khiễng nhưng lại rất cân đối, chơi vơi nhưng lại rất nhịp nhàng, vụng về mà lại vô cùng uyển chuyển, con người ta lạ lùng theo cách riêng, và thế giới cũng có sự vận chuyển của chính nó, đó là quy luật. Em ở thời điểm một đứa trẻ chưa hiểu được, vẫn cứ mông lung về những điều đã diễn ra. Nếu đây là mơ, em nguyện không tỉnh lại. Em không phải thi sĩ, không biết mượn rượu quên sầu, không biết tả cảnh ngụ tình, cũng không biết đứng ngoài nhìn người khác vật lộn với đời, em vốn là nhân vật bị dày xéo dưới bước chân của người ta và sự xoay chuyển của bánh xe vận mệnh, vốn dĩ là như thế.

Con người ai không muốn vui, muốn hạnh phúc, đó là nhu cầu cơ bản về mặt cảm xúc cơ mà; trái lại, em cảm thấy đau khổ cũng không tồi, ít nhất thì em sẽ không phải trải nghiệm sự kinh khủng của nỗi thất vọng, chưa bao giờ được hạnh phúc thì sẽ không đau đớn vì bất hạnh. Quằn quại trong cơn đau từ khi lọt lòng, nhận lấy số phận bi thảm từ những giây phút đầu tiên, trở thành con rối, tốt thí trong cuộc đời của người khác, đối với em thực ra không đến mức đáng buồn, chỉ là cam chịu như vậy sẽ sống tốt hơn. Em có hay đó không phải sống, em có hiểu đó chỉ là tồn tại?

Em từ lâu đã nghĩ như thế, đã là lối mòn quyết định tất cả lời nói và hành vi, đột nhiên lại có một chút ánh sáng ập tới, em cảm thấy không quen mắt. Cứ sống trong bóng tối, không thấy ánh sáng thì sẽ không cần mơ mộng, mơ rồi lại tỉnh thì đâu nhất thiết phải mơ, cũng như sống rồi chết đi thì cũng không nhất thiết phải sống. Đó là em trước khi biết đến cô.

Em sau khi biết đến cô lại len lỏi một suy nghĩ muốn sống. Em chưa có mục đích sống, em chưa có hi vọng sống, em chưa có lí tưởng sống, nhưng em có một người có đầy đủ những điều đó bên cạnh, em đột nhiên nảy lên chút tham lam muốn có được người này. Em muốn trở thành người này, cũng muốn chiếm lấy người này, cái mong muốn em cảm thấy ích kỉ nhỏ nhen và thâm độc ấy vậy mà lại cư nhiên xuất hiện, em vậy mà không thể dập tắt tư tưởng đó. Em yếu đuối, bất lực, em còn không thể giữ nổi chút lí trí cuối cùng để thực hiện những điều em luôn cho là chính đáng. Là người đó cho em ánh sáng, nhưng có phải chăng người đó đã cướp đi “bóng tối” của em. Mông lung và vô định, em dành hai từ ấy để khắc họa bản thân.

Từng sự kiện trong quá khứ như những bàn tay đen đúa vồ lấy em, kéo em từng chút một về phía vực thẳm, em đã gào thét trong vô vọng, em đã cầu xin bằng tất cả những giọt nước mắt; tại sao cứ phải là lúc em chỉ thiếu vài milimet nữa là lọt thỏm thì người mang ánh sáng mới xuất hiện, mới chạm vào đầu ngón tay em như khích lệ em cố gắng bò về phía trước, cứ phải như vậy mới được sao? Lần đầu tiên trong em dâng lên cảm giác khó tả đến vậy, cũng là lần đầu tiên em nhận ra bản thân vốn dĩ cũng biết ghen tị, biết căm phẫn, biết thói đời khốn nạn, chỉ là em vô tình, vô thức giấu nó vào tận đáy lòng.

*Cốc cốc*

Tiếng gõ cửa lại cắt ngang mớ hỗn độn trong lòng em. Từ từ rời khỏi hơi ấm của dòng nước, em mới nghe lọt tai những gì bên ngoài vọng vào.

“Thanh à, em có nghe chị nói không?”

Tiếng gọi khá lớn. Chị nghĩ em ngủ chăng?

“Em ra liền, ra liền đây!”

Em nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo ra ngoài. Em ở trong này quá lâu sao, em làm phiền người khác rồi sao??? Không được, em phải nhanh chóng...

Bởi vì đứng lên quá đột ngột, cơ thể không kịp thích ứng với điều kiện nhiệt độ, em trực tiếp choáng váng khuỵu người xuống, đầu đập vào thành bồn tắm.

Một tiếng động rất lớn vang lên. Phải biết phòng tắm hoàn toàn là lát gạch men, bồn tắm bằng nhựa cũng rất cứng, cho dù ngã thế nào, tư thế ra sao đều để lại hậu quả, thậm chí là hậu quả nghiêm trọng. Giây phút ấy trong phòng tắm chỉ còn lại một người đang bất động trong bể nước, xung quanh sương khói bao trùm như chốn bồng lai tiên cảnh, từng giọt nước văng tung tóe trên sàn đã chực chờ để bốc hơi bất cứ lúc nào, dòng nước cũng đã đổi từ tinh khiết sang loang chút màu đo đỏ, em thực sự sắp chìm xuống rồi. Cơ thể mềm nhũn, tay chân buông thõng vô lực, em cứ bất động ở đó, không còn bất kì một âm thanh nào nữa.

Tôi nghe thấy tiếng động thì vô cùng sốt sắng. Cửa đang khóa trong, bản thân em cũng không phản hồi thêm gì nữa, tôi...phải làm gì bây giờ?

Hot

Comments

~WangZhou~

~WangZhou~

mấy chap trc thì sâu răng bh thì lộn cái đầu lại

2024-03-25

0

Rose♡1

Rose♡1

Tác giả viết càng ngày càng hay r

2024-03-19

1

Rose♡1

Rose♡1

Truyện cuốn lắm

2024-03-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Dạy thay
2 Chap 2: Làm quen
3 Chap 3: Bảo vệ
4 Chap 4: Đi học sát giờ
5 Chap 5: Giáo viên dạy toán
6 Chap 6: Xin lỗi…
7 Chap 7: Gia đình của Thanh
8 Chap 8: Cô…đừng kể với mẹ
9 Chap 9: Thẳng tưng
10 Chap 10: Nhà của em
11 Chap 11: Trêu chọc
12 Chap 12: Oden vị tình thương
13 Chap 13: Trò chuyện
14 Chap 14: Ý nghĩa của cái tên
15 Chap 15: Suy ngẫm
16 Chap 16: Bất tỉnh
17 Chúc mừng năm mới
18 Chap 17: Lưu manh
19 Chap 18: Tìm hiểu lí do
20 Chap 19: Hé lộ lí do
21 Chap 20: Giận dỗi
22 Chap 21: Bạn qua mạng
23 Chap 22: Thư tay
24 Chap 23: “Yêu em”
25 Chap 24: Đối diện
26 Chap 25: Có thích, nhưng không phải kiểu đó
27 Chap 26: Tự giải quyết
28 Chap 27: Bị đánh
29 Chap 28: Quyền uy
30 Chap 29: Mời hiệu trưởng
31 Chap 30: Xử lí xong xuôi
32 Chap 31: Dạy giáo dục giới tính
33 Chap 32: Xu hướng của tôi
34 Chap 33: Cố vấn Nguyễn Khánh Vy
35 Chap 34: Tôi không giống họ
36 Chap 35: Bởi vì em cũng rung rinh
37 Chap 36: Trở về trạng thái bình thường
38 Chap 37: Xem phim
39 Chap 38: Đàm đạo sáng sớm
40 Chap 39: Xét xử và thị uy
41 Chap 40: Đi tham quan
42 Chap 41: Đi mua đồ
43 Chap 42: Có được coi là first date
44 Giáp Thìn gõ cửa
45 Chap 43: Bắt đầu chuyến hành trình hai ngày một đêm
46 Chap 44: Ăn gan hùm mật gấu
47 Chap 45: Xì xào bàn tán
48 Chap 46: Chủ động
49 Chap 47: Sóng biển và sao trời
50 Chap 48: Lên kế hoạch
51 Chap 49: Chụp ảnh
52 Chap 50: Team-building
53 Chap 51: Sau này cũng muốn
54 Chap 52: Nghề nhà giáo
55 Chap 53: Thấm thoát thoi đưa
56 Chap 54: Chạy nước rút
57 Chap 55: Vợ ơi~
58 Chap 56: Chuyện động trời
59 Chap 57: Đủ tuổi rồi
60 Chap 58: Chiếm đoạt
61 Chap 59: Gọi chồng ơi
62 Chap 60: Dư âm
63 Chap 61: Thay đổi chóng mặt
64 Chap 62: Chiến đấu
65 Chap 63: Kế hoạch đột xuất
66 Chap 64: Gấp rút
67 Chap 65: Đây là đại bảo
68 Chap 66: Bình tĩnh chút
69 Chap 67: Chúc mừng vị khách may mắn
70 Chap 68: Tình yêu của tôi
71 Chap 69: Hướng dương, hướng về phía chị
72 Chap 70: Chúng ta yêu nhau (Hoàn)
73 Phiên ngoại 1: Trả thù
74 Phiên ngoại 2: Cứng đầu
75 Phiên ngoại 3: Sói hoang khuất phục
76 Phiên ngoại 4: Sự thay đổi của một người
77 Phiên ngoại 5: Còng tay
78 Phiên ngoại 6: Giáo huấn
79 Phiên ngoại 7: Tư thế cần thử
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chap 1: Dạy thay
2
Chap 2: Làm quen
3
Chap 3: Bảo vệ
4
Chap 4: Đi học sát giờ
5
Chap 5: Giáo viên dạy toán
6
Chap 6: Xin lỗi…
7
Chap 7: Gia đình của Thanh
8
Chap 8: Cô…đừng kể với mẹ
9
Chap 9: Thẳng tưng
10
Chap 10: Nhà của em
11
Chap 11: Trêu chọc
12
Chap 12: Oden vị tình thương
13
Chap 13: Trò chuyện
14
Chap 14: Ý nghĩa của cái tên
15
Chap 15: Suy ngẫm
16
Chap 16: Bất tỉnh
17
Chúc mừng năm mới
18
Chap 17: Lưu manh
19
Chap 18: Tìm hiểu lí do
20
Chap 19: Hé lộ lí do
21
Chap 20: Giận dỗi
22
Chap 21: Bạn qua mạng
23
Chap 22: Thư tay
24
Chap 23: “Yêu em”
25
Chap 24: Đối diện
26
Chap 25: Có thích, nhưng không phải kiểu đó
27
Chap 26: Tự giải quyết
28
Chap 27: Bị đánh
29
Chap 28: Quyền uy
30
Chap 29: Mời hiệu trưởng
31
Chap 30: Xử lí xong xuôi
32
Chap 31: Dạy giáo dục giới tính
33
Chap 32: Xu hướng của tôi
34
Chap 33: Cố vấn Nguyễn Khánh Vy
35
Chap 34: Tôi không giống họ
36
Chap 35: Bởi vì em cũng rung rinh
37
Chap 36: Trở về trạng thái bình thường
38
Chap 37: Xem phim
39
Chap 38: Đàm đạo sáng sớm
40
Chap 39: Xét xử và thị uy
41
Chap 40: Đi tham quan
42
Chap 41: Đi mua đồ
43
Chap 42: Có được coi là first date
44
Giáp Thìn gõ cửa
45
Chap 43: Bắt đầu chuyến hành trình hai ngày một đêm
46
Chap 44: Ăn gan hùm mật gấu
47
Chap 45: Xì xào bàn tán
48
Chap 46: Chủ động
49
Chap 47: Sóng biển và sao trời
50
Chap 48: Lên kế hoạch
51
Chap 49: Chụp ảnh
52
Chap 50: Team-building
53
Chap 51: Sau này cũng muốn
54
Chap 52: Nghề nhà giáo
55
Chap 53: Thấm thoát thoi đưa
56
Chap 54: Chạy nước rút
57
Chap 55: Vợ ơi~
58
Chap 56: Chuyện động trời
59
Chap 57: Đủ tuổi rồi
60
Chap 58: Chiếm đoạt
61
Chap 59: Gọi chồng ơi
62
Chap 60: Dư âm
63
Chap 61: Thay đổi chóng mặt
64
Chap 62: Chiến đấu
65
Chap 63: Kế hoạch đột xuất
66
Chap 64: Gấp rút
67
Chap 65: Đây là đại bảo
68
Chap 66: Bình tĩnh chút
69
Chap 67: Chúc mừng vị khách may mắn
70
Chap 68: Tình yêu của tôi
71
Chap 69: Hướng dương, hướng về phía chị
72
Chap 70: Chúng ta yêu nhau (Hoàn)
73
Phiên ngoại 1: Trả thù
74
Phiên ngoại 2: Cứng đầu
75
Phiên ngoại 3: Sói hoang khuất phục
76
Phiên ngoại 4: Sự thay đổi của một người
77
Phiên ngoại 5: Còng tay
78
Phiên ngoại 6: Giáo huấn
79
Phiên ngoại 7: Tư thế cần thử

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play