Chương 2: Ngày gặp gỡ(2)

Lục Lãnh Phong đưa hai bà cháu về đến đầu ngõ thì cũng xin phép về nhà. Trong con ngõ nhỏ đó chỉ còn hai hình bóng kề vai với nhau. Đến nhà bà Vương, hắn nhìn chung quanh. Từng kí ức hồi nhỏ lại ùa về. Nhớ cái lúc hắn cùng Phong trèo cây ăn trộm xoài nhà hàng xóm, bị mẹ hắn lấy cây roi tét vào mông.Nhớ cái lúc hắn đạp xe chạy giữa đường quốc lộ bị xe tải xém tông gãy giò.....Hắn mỉm cười rồi tự nhủ lòng mình thật may mắn khi có nhiều kí ức tuổi thơ đẹp đẽ như thế.

- Còn không mau tắm rửa mà nghỉ ngơi. Cái thằng này !

- Bà cứ nghỉ trước đi ạ. Cháu tự làm được mà.

- Vậy nhớ ngủ sớm đấy. Mai còn đi trường nữa.

- Bà ngủ ngon ạ.

..........

Ngày hôm sau. Lãnh Phong đã đứng trước cửa nhà đợi cái gã đang say giấc nồng đấy đi sắm một vài thứ cho việc học và cũng tiện tới trường để nhập học luôn. Bà Vương thấy cậu đứng ngoài chờ thì gọi:

- Phong đến rồi à ? Vào nhà đi cháu.

- Vâng ạ. Thiên dậy chưa bà?

- Thằng nhóc đó có hẹn với cháu à ?

- Vâng. Bọn cháu định đi mua vài thứ, sẵn tiện đến trường nhập học luôn.

- Vậy để bà đi kêu nó dậy.

- Cháu cảm ơn.

Bà Vương mở toang cánh cửa ra thì ối giồi ôi ! Hắn đang trần truồng( chỉ mặc mỗi cái quần " xì lỏn" ) cuốn cái chăn mỏng, nằm sấp mà ngủ như tiên cá mắc cạn vậy. Bà bèn giật cái chăn ra rồi bắt đầu la mắng:

- Mày có biết mấy giờ rồi không thằng kia? Mày định ngủ đến lúc nào nữa hả??

- Cho cháu 5' nữa. Hắn uể oải đáp.

- Có dậy nhanh không? Thằng Phong đứng chờ ngoài rồi kìa.

- Cháu dậy ngay.

Miệng thì nói là dậy đấy, nhưng hai con mắt hắn cứ úp rồi lại mở khiến cho bạn hắn phải lắc đầu ngao ngán.

- Mày mà không nhanh là tao bỏ mày ở nhà đấy!

- Đi liền .

..................

Hơn 9h sáng. Hắn vừa đi vừa xách đống đồ vừa mới mua ở cửa hàng tiện lợi. Phong dẫn hắn đến trường cấp ba X - đó sẽ là nơi kết thúc 18 năm thanh xuân của hắn. Tuy ở nông thôn nhưng trường X cũng là một trường cấp ba có quy mô khá lớn, vừa đủ để nhét hết 1800 học sinh.

Làm thủ tục nhập học xong thì vừa đến giờ cơm trưa. Hắn cùng đứa bạn ghé lại một quán ăn nhỏ ven đường để lót dạ cái bụng rỗng này.

- Ngày mai mày đến trường mới rồi. Đừng có lộng hành như trường cũ nữa đấy.

- Tao nhớ mà. Nên ngày mai nhớ gọi tao đi cùng đấy.

- Có ai quên đâu.

.................

- THIÊNNNNN!!!!! Mày có lết nhanh không?? Bố bỏ mày lại bây giờ.

- Đây đây.

Hắn hốc hối khoác cái áo đồng phục vào, dép thì chưa xỏ, đầu tóc rối bù, đến cái balo đi học vẫn chưa khoá lại. Bà Vương nhìn mà ngao ngán thằng cháu mình. Bà tiện tay nhét mấy miếng bánh mì vào miệng hắn.

- Ăn tạm cái này mà đi học. Chạy nhanh đi, trễ rồi kìa.

- Bà ơi cháu đi nhé.

Bà Vương nhìn hai thằng cháu mỉm cười mà bảo:

- Oắt con này. Không biết đứa nào mới hốt nó được đây.

...............

Tùng....Tùng....Tùng.....

Tiếng trống dồn dập nhắc nhở đã vào học. May mà Phong và hắn đến kịp lúc. Nhưng hắn phải ở phòng giáo vụ chờ giáo viên chủ nhiệm giới thiệu đến lớp mới. Lúc này có một cô bạn nữ đi vào phòng lấy tài liệu cho lớp. Hắn nhìn ngay đã đắm đuối con gái nhà người ta. Người đâu mà xinh thế. Mái tóc cô xoã ngang lưng nhìn mượt mà lắm. Khuôn mặt cô bầu bĩnh nhìn đáng yêu lắm. Nhưng mà cô không cười. Hắn nghĩ thầm: chắc cười lên cô ấy xinh lắm! Cô có cảm giác như ai đó đang nhìn mình. Vừa ngoảnh lại thì bắt gặp ngay ánh mắt của hắn đang đắm đuối cô.

- Đẹp lắm à?

- Đẹp chứ!

Hả!!!! Hắn vừa mới đáp lời cô đấy. Hắn quay ngoắt đi chỗ khác, để cô bơ vơ đứng không hiểu gì. Cô lấy tài liệu xong cũng rời đi. Chỉ đi ngang qua hắn thôi mà hắn cũng đỏ mặt. Thơm quá! Mùi thơm từ tóc cô cũng làm hắn mê mẩn. Ước gì thời gian có thể ngưng lại một lúc, để hắn có thể hít hà hương thơm này một chút nữa. Đang thẫn thờ thì thầy chủ nhiệm gọi tên hắn:

- Em là Quyền Vương Thiên đúng không? Đi theo thầy đến lớp nhé.

- À vâng ạ.

Hắn bước theo thầy đến lớp. À, ra là hắn chung lớp với Lãnh Phong à. Ui, sao lại có cô bạn đó ở đây? Cô cũng tròn mắt ngạc nhiên khi hắn bước vào. Thầy chủ nhiệm mở lời:

- Hôm nay lớp ta có học sinh mới. Em giới thiệu cho mọi người cùng biết nhé.

- Quyền Vương Thiên. Vương là vua, Thiên là trời. Ghép lại là " Vua của Trời". Mong các bạn giúp đỡ.

- Ê đẹp trai vãi!!

- Vậy là Lãnh Phong có đối thủ rồi!!

- Nghe nói hai người đó quen nhau mà.

- Vậy là gấp đôi sự đẹp trai à??

- Lớp trật tự.

Chỉ với một câu nói của cô đã khiến cả lớp im phăng phắc. Thầy chỉ chỗ cho hắn ngồi cùng Lãnh Phong. Hai đứa ngồi gần nhau cũng tiện....tiện nói chuyện.

- Có gì em hỏi lớp phó Lâm nhé - Thầy nhắc nhở hắn.

- Vâng.

Vừa mới trả lời thầy xong hắn quay sang cậu bạn mình hỏi:

- Ê. Nhỏ đó tên gì vậy?

- Nhỏ nào? Ý mày nói là lớp phó hả??

- Ừ.

- Lâm Khánh Thi.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play