Chương 3

Bảy giờ ba mươi sáng, Khả Tranh trườn người trên đệm, bàn tay vươn ra kéo chiếc chăn lên cao che đi nửa đầu. Cuối tuần này không phải tăng ca, nhưng cô chẳng thể ngủ nướng thêm được. Mở mắt ra, cầm điện thoại kiểm tra phần ghi chú. Một vài khoản nợ đang nhỏ dần, cô thở dài thườn thượt, rồi tự động viên mình.

Trước đây vào thời điểm mới đi làm, Khả Tranh tập tành khởi nghiệp kinh doanh. Chẳng mấy chốc, con đường buôn bán của cô nhanh chóng thất bại. Một mình tại thành phố xa lạ, cô chỉ nhờ cậy vào mấy người thân quen. Có những lúc cô thực sự nản lòng.

- Không sao, cố lên cố lên.

Cô mở góc chăn ra nhìn xung quanh phòng. Trời lạnh quá, ngay cả căn phòng nhỏ này cũng không tạo nên cảm giác ấm áp gì. Nhưng Khả Tranh mặc kệ, tiếp tục vùi trong chăn ấm. Thời tiết này chỉ cần vậy là ổn.

——

- Này, cậu làm mình lo đấy.

Tông giọng của Bảo Phúc cao hơn bình thường, khuôn mặt đỏ ửng hướng tới người đối diện một cách không hài lòng. Lần đầu đi xa, còn là đi tập thể, Khả Tranh không tập trung tách đoàn từ bao giờ. Khiến cậu đi lòng vòng hết cả hơi. Nhìn thấy cô bé đang đi cùng một người bạn khác, luống cuống chạy về phía cậu, thật muốn mắng cho một trận.

- Xin lỗi cậu, tớ đi tìm Ngọc Mai. Cậu ấy bị lạc đấy.

- Vậy cậu thì không à? Phải chú ý cả đoàn chứ.

Cậu hơi bực mình, quay người đi nén cơn giận lại. Chỉ vài phút thôi, Bảo Phúc ổn định hơi thở, kè kè đi theo hai cô bạn như vệ sĩ. Nếu cậu không đi tìm, chắc chắn Khả Tranh sẽ lạc mất. Với cái tính cách ấy thì …

*tong*

- Ôi!!!

Khả Tranh quay đầu lại, Bảo Phúc đứng ở một góc bịt chặt mũi. Dưới đất có vài giọt máu đỏ tươi. Cả mặt cậu trắng bệch, những sợi tóc trước trán thấm mồ hôi dính bết xuống.

- Này, này …

Tay chân cô bé bối rối, lục lọi trong túi ra một hộp băng dán cá nhân. Khả Tranh không biết nghĩ gì, cầm khăn tay đưa cho Bảo Phúc. Cô lo lắng nhìn cậu bạn, một mực trong lòng chỉ sợ cậu ấy …chết.

——

Bữa tiệc cuối năm, vừa vặn mừng vị Giám đốc mới của một ngân hàng lớn diễn ra khá náo nhiệt. Suốt thời gian ở đây, Bảo Phúc chỉ xoay quanh việc chào hỏi, chúc rượu. Thỉnh thoảng, cậu sẽ kiếm cớ ra ngoài một lát, tránh né không khí tấp nập bên trong.

- Sếp lớn, lâu lắm mới gặp anh.

Một cô gái cao ráo, tóc đen buông nhẹ nơi vai đến bên cạnh cậu. Bảo Phúc nhận ra đối phương, gật đầu thay lời chào.

- CEO Nhã Hân, vinh dự được gặp.

- Ây, ông anh này!

Nhã Hân bật cười, huých nhẹ vào cánh tay chàng trai cao lớn cạnh cô. Hai người họ có khoảng thời gian quen biết khi du học, cùng lúc đều trở về tiếp quản công việc gia đình. Đối với Bảo Phúc, cô giống như bạn thân, hay em gái vậy.

- Anh đến cùng bác à? Lúc nào cũng đi chung thế. Em nghĩ hai năm về anh phải có bạn gái rồi chứ.

- Còn em, đi cùng Âu Vũ?

- Ờ…

- Ha, haha.

Bảo Phúc trêu chọc, khuôn mặt hiện đầy nét vui vẻ.

- Cười gì chứ, chúng ta không giống nhau.

Cô nàng giả bộ coi thường trò đùa của người bạn. Âu Vũ là anh trai cô, cùng làm trong ngành ngân hàng nên đương nhiên phải đi chung. Nhã Hân nhìn bộ dạng Bảo Phúc, xem ra sức khoẻ anh ấy ổn định hẳn rồi.

Gương mặt cô thoáng ửng hồng. Nụ cười của đối phương thật đẹp. Vô vàn phóng khoáng. Không phải nụ cười hiền hoà thân thiện mà anh ấy hay phơi bày. Bảo Phúc ngày càng mang đậm nét nam tính, thương trường mài giũa anh ấy thật sắc bén. Nhã Hân thoáng một ý nghĩ trong tâm tưởng, cười thật tươi đón người phụ nữ đang đi về phía hai người họ.

Hot

Comments

Quản trị viên

Quản trị viên

Tài năng của tác giả đáng kinh ngạc, mình rất thích cách tác giả viết truyện. Cố lên nha!

2023-12-23

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play